Bởi vì trước đó Văn Trạch Tài đã từng trao đổi qua với chú Chung về vấn đề cởi bỏ phong ấn vậy nên chú luôn trong tư thế sẵn sàng, chỉ đợi hô một cái là vào việc ngay thôi. Trái ngược với mọi người, Chung Nhiên lại có chút hồi hộp, lo sợ. Vì đôi mắt không thấy đường cho nên đôi tai cực kỳ thính, cô có thể nghe rõ từng hành động của cha. Tiếng mở hộp, tiếng di chuyển đồ vật dù rất khẽ nhưng lại đánh thẳng vào trái tim cô, bóp nghẹt hơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.