Nghe tới đây, Chu Vệ Quốc lặng lẽ thu hồi tầm mắt, quay sang nói với ông Hầu đang đứng ngây ngốc kế bên: “Cứ làm theo lời anh ta là được.” Ông Hầu nghệt mặt, nhất thời chưa kịp phản ứng thì Chu Vệ Quốc đã xoay lưng theo đường cũ đi xuống lầu. Thấy vậy, ông Hầu liền gấp gáp đuổi theo, móc túi lấy ra một phong bao đỏ chót: “Đại sư đại sư, dầu gì thầy cũng không thể uổng công tới đây một chuyến được, đây là chút thành ý của thôi, thỉnh thầy nhận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.