Ngồi trên ghế đá sau bóng cây trong một góc khuất, Hướng Nhật nhẹ nhàng rút tay đang đặt ở trên bụng nàng lại, một tay bế lấy nàng rồi ôm vào trong lòng, cẩn thận quan sát nàng thật kỹ.
Nói thật chưa bao giờ hắn có cơ hội quan sát nàng thật kỹ như lúc này, chỉ cảm thấy càng nhìn càng đẹp. Trong cái áo sơ mi màu trắng và chân váy xòe màu đen những đường cong tuyệt đẹp lồ lộ ra trước mắt, như một vùng thảo nguyên với đồi núi trùng trùng điệp điệp, những chỗ lồi thật rõ nét và những chỗ lõm thật hoàn hảo khiến Liễu Y Y toát lên vẻ đẹp đặc thù nóng bỏng nhưng tinh tế khi kết hợp với khuôn mặt hiền dịu.
Thấy Hướng Nhật nhìn mình say đắm, đặc biệt là khuôn mặt, Liễu Y Y tinh thần trở nên khẩn chương, lấy tay vuốt vuốt mặt mình:
- Sao thế? Trên mặt em có gì à?
- Không, em rất đẹp.
Liễu Y Y nhe răng cười, liếc yêu nhìn hắn:
- Tự dưng nhìn em chăm chú vậy, thấy kỳ quá. Em còn tưởng mặt em có chỗ nào khiến anh không vừa mắt.
Nghe lời khen của nam nhân, Liễu Y Y trong lòng cảm thấy ngọt ngào, mặc dù nàng rất tự tin với vẻ đẹp của mình nhưng cũng không phải không lo lắng, vì xung quanh hắn đâu đâu cũng là tuyệt sắc giai nhân, nghiêng nước nghiêng thành.
- Có gì mà không vừa mắt, anh thấy rất đẹp, càng nhìn càng đẹp, nhìn càng lâu càng không muốn rời.
Hướng Nhật nói những lời này là hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng, không hề ba hoa một chút nào. Quả thật dung mạo của Liễu Y Y như một bức tranh của họa sĩ hàng đầu thế giới, nhìn một lần là không thể rời mắt.
Bằng trực giác của phụ nữ, Liễu Y Y hoàn toàn tin những lời khen của hắn là thật lòng, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút băn khoăn:
- Nhưng...
Hướng Nhật không cho nàng nói tiếp, vội hỏi:
- Chẳng lẽ em không cảm thấy anh rất đẹp trai sao?
Liễu Y Y dở khóc dở cười:
- Anh này, những lời như vậy cũng dám nói.
- Có gì không ổn? Những gì anh nói là sự thật.
Hướng Nhật vô sỉ đã thành thói quen, nhưng lại tưởng rằng đó là quang vinh nhưng cũng không muốn khoe khoang thêm, vội đổi chủ đề:
- Em còn chưa trả lời câu hỏi của anh. Sức mạnh mới ổn chứ?
Liễu Y Y lúc này mới chợt nhớ ra, làm mặt vô tội cười trừ:
- Ai bảo anh nhìn em chăm chú, hì hì, làm em quên trả lời anh đây này. Sức mạnh mới em hoàn toàn làm chủ được rồi.
Liễu Y Y đưa cặp mắt long lanh cười nhẹ nhàng nhìn hắn:
- Cảm ơn anh!
Nghĩ lại những gì đã diễn ra, nỗi lòng Liễu Y Y chỉ có hai từ hạnh phúc, mà càng lúc niềm hạnh phúc càng trở nên to lớn, nàng mãn nguyện khi ở bên người đàn ông này, một chỗ dựa không thể tuyệt vời hơn, không thể tìm được người thứ hai như vậy, lời cảm ơn của nàng là xuất phát từ hạnh phúc mà ra.
- Có gì mà cảm ơn? Ngốc ạ!
Hướng Nhật xoa xoa bờ vai mảnh khảnh của nàng.
Cảm nhận được sự ân cần của đối phương dành cho mình, Liễu Y Y không chống lại được nỗi lòng khao khát đang dâng trào, chủ động áp môi hôn hắn một cái thật nhẹ nhàng và tinh tế. Đây là nụ hôn kiểu Hàn Quốc mà nàng thường thấy trên phim, mãi đến tận bây giờ mới có cơ hội thực hành. Hôn xong ngượng chín cả mặt, quay qua một bên tự cười một mình.
Hướng Nhật nhìn bộ dạng của nàng mà bật cười, cô nàng là mẫu người thích sự lãng mạn tinh tế đây mà:
- Dám đột kích đôi môi của anh à, may cho em đây là chốn đông người, nếu không chúng ta sẽ có chuyện "xấu xa" để làm chung rồi.
Dùng từ xấu xa cũng chỉ là một cách gọi khác của việc nam nữ làm chuyện thân mật, giữa hai người yêu nhau thì cách gọi như vậy là bình thường.
Đương nhiên Liễu Y Y cũng hiểu được ý đồ của lưu manh trong cụm từ "xấu xa" kia.
- Buối tối anh có muốn qua phòng em?
Liễu Y Y không những không ngại khi nghĩ tới cụm từ "xấu xa" của nam nhân, trái lại còn chủ động bật đèn xanh và hồi hộp mong chờ.
Hướng Nhật mừng như vớ được vàng, chuyện tốt như vậy hắn đâu có cách nào bỏ qua, hơn nữa đã xác lập mối quan hệ với Liễu Y Y từ lâu, đã tắm chung, sờ soạng, ôm ấp, bồng bế, những gì trên người nàng hắn cũng đã thấy hết trơn, việc ngủ chung chỉ là vấn đề thời gian.
- Uk!
Liễu Y Y thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng hắn kiên quyết cự tuyệt thì mặt mũi của nàng sẽ không biết để đâu. Lúc này cũng không hiểu vì sao nàng lại mạnh dạn đưa ra lời đề nghị như vậy, nàng chỉ biết rằng đã là người yêu của nhau thì chuyện này có gì mà không thể. Ánh mắt nàng bất chợt gặp tiểu lưu manh của Hướng Nhật nhô lên trông cực kỳ khó coi, hiển nhiên là đang phản ứng với cơ thể nóng bỏng của nàng, cùng với lời đề nghị kia, mặc dù trong lòng nàng rất vui sướng khi biết Hướng Nhật thật sự rất thích mình nhưng đây là chốn đông người, Liễu Y Y cảm thấy bối rối vội đổi đề tài:
- Anh còn nhớ chuyện tối qua không?
Ý thức được tiểu lưu manh đang phản ứng, Hướng Nhật cũng nhiệt tình lảng sang chuyện khác để tránh làm ra những hành động không đúng trừng mực gây mất hình tượng.
- Ý em là nhóm người của Vatican, bọn Zelo, còn có cả Huyết Ấn, rồi Huyết Tộc Ma Vương?
Liễu Y Y khẽ gật đầu:
- Dạ! Đúng rồi ạ!
Huyết Tộc Ma Vương là tổ tiên của Lưu Phi, và cũng là Huyết Tộc nhân mạnh nhất trong lịch sử, nếu hắn sống lại thì thế giới sẽ đại loạn. Hướng Nhật rất quan tâm đến việc này.
- Em có tìm ra được manh mối gì không?
Liễu Y Y đưa mắt nhìn xung quanh, bình tĩnh kể lại:
- Tối hôm qua em đã bí mật đi theo nhóm người của Vatican, khi đến nhà thờ Bắc Hải thì nó đã bị phá tan tác, người bị thương nằm la liệt trên đất, chỉ còn một nhóm tu sĩ thương tích đầy mình nhưng vẫn cố chống trả, một trong số tu sĩ đó cầm trên tay cây thánh giá màu đỏ rực. Khi thủ lĩnh của Zelo sắp lấy được cây thánh giá thì bị Thánh Kỵ Sĩ Ryos ngăn lại. Sau đó nổ ra một cuộc chiến long trời lở đất, diễn biến mấy tiếng đồng hồ không kết thúc. Mãi cho đến khi nhóm đồng đội của em không biết từ đâu chạy ra hỗ trợ nhóm người của Vatican thì lúc đó em bắt buộc phải ra tay để bảo vệ đồng đội. Chênh lệch sức mạnh quá rõ ràng, hơn nữa bọn Zelo đã đuối sức không thể cầm cự được lâu nên đồng loạt bỏ chạy.
Nghe xong câu chuyện Hướng Nhật cơ mặt mới chịu giãn ra, như vậy là bớt đi một rắc rối rồi.
- Nói cách khác Huyết Ấn vẫn an toàn trong tay Vatican, và Ma Vương Dracula chưa được hồi sinh?
- Dạ đúng rồi ạ!
Thấy nét mặt của Hướng Nhật căng thẳng, mặc dù nàng không hiểu rõ sự tình nhưng biết chắc vấn đề này rất nghiêm trọng. Nàng nói thêm thông tin cho hắn:
- Trước khi rời đi thủ lĩnh của Zelo để lại một câu đe dọa. Hắn nói còn cách khác để hồi sinh ác quỷ, chúng mày cứ chờ đấy, thế giới này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về ta.
Bọn Zelo rất thần bí, cái gì chúng cũng biết, lời chúng nói rất có thể không phải nói cho vui, chuyện này Hướng Nhật nhận thấy rất nghiệm trọng, cần phải báo cho King biết.
- Ác quỷ Dracula chắc em biết đúng không?
Liễu Y Y không hiểu hắn hỏi là có ý gì, nhưng vẫn trả lời theo cách nàng hiểu:
- Chẳng phải chỉ là một nhân vật hư cấu sao?
Hướng Nhật lắc đầu:
- Hắn không phải là nhân vật hư cấu chỉ có trong tác phẩm văn học, hắn có thật và nếu tụi Zelo hồi sinh được hắn thì thế giới này sẽ rất có thể chìm vào bóng tối. Đó là vua của Huyết Tộc, kẻ mạnh nhất trong lịch sử của họ.
Liễu Y Y sửng sốt, việc này không phải là trách nhiệm của mỗi cá nhân hay tổ chức nào, mà là trách nhiệm của toàn thế giới.
- Cũng may Zelo chưa có được Huyết Ấn, nhưng liệu lời Zelo nói có phải là sự thật?
- Cái này anh cũng không chắc, anh sẽ liên hệ với King xem thế nào.
Liễu Y Y cười tươi nói:
- Nếu cần gì cứ nói em.
Hướng Nhật đương nhiên biết nàng muốn nói điều gì, hiện tại trong thân hình nhỏ bé, xinh xắn ấy đang sở hữu siêu sức mạnh, trên đời này không có nhiều đối thủ. Và nàng hoàn toàn có thể giúp được Hướng Nhật nếu cần bổ sung nhân lực chiến đấu. Nghĩ đến đây Hướng Nhật lại dở khóc dở cười, hắn sao có thể để người phụ nữ của mình chịu khổ được. Lấy tay xoa xoa đầu nàng:
- Ngốc ạ! Dù em có là Chúa Tể Giả đứng trên vạn người thì anh cũng không thể để em chịu khổ được.
Lời này nghe được, khiến lòng Liễu Y Y nghẹn ngào không thôi, bỗng dưng cảm thấy yếu ớt dựa đầu vào lồng ngực nam nhân. Nàng chắc chắn một điều rằng cứ mỗi lần ở bên cạnh hắn là nàng chỉ cảm thấy ngọt ngào và hạnh phúc, mọi cảm xúc đều đến từ tận đáy lòng, không hề có một chút gượng ép hay ảo tưởng.