Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này bọn chúng đã mặc kệ đồng bọn đang nằm dưới chân, chỉ muốn dạy dỗ cái tên đang khiêu khích mình. Bất quá, tuy làm lão đại nhưng Anh Tỉnh Hữu Tác lại chần chứ không tiến lên, hiển nhiên là đang e dè điều gì đó, cũng không cùng xông lên, mà nhìn đàn em thể hiện, ánh mắt âm trầm bất định, những học sinh xung quanh cũng có phần không dám nhìn tiếp, một vài nữ sinh nhát gan thậm chí còn bịt mắt lại.
Mặc dù nhìn thấy tên nhà quê như vừa du học về thoải mái xử lý một tên bất hảo, thế nhưng hầu như ai cũng không xem trọng hắn, bởi vì hiện tại không chỉ là một người đang tiến lên, mà là một đám người cầm vũ khí.
Đáng yêu nữ sinh đứng cùng chỗ với Hướng Nhật, thấy đám bất hảo tiến đánh, sắc mặt càng tái nhợt, hai mắt nhắm chặt.
Tuy nhiên nàng không có lui lại, vẫn nắm chặt áo nam nhân.
Hướng Nhật vốn quen thuộc với cảnh này, ánh mắt sẽ không bỏ qua mấy kẻ thùng rỗng kêu to này, nên cũng chẳng thèm trốn tránh, trực tiếp tiến đến trước mặt đối phương. Tiện tay tung một đấm chớp nhoáng vào mặt tên cầm thiết côn, sau đó tung một cước, đối phương như là đụng trúng cái gì bay bật lại phía sau, bất quá bởi vì Hướng Nhật đá vào phía dưới cho nên hắn cũng không ngã ngửa, mà là đập mặt xuống đất, nặng nề té quì rạp trên mặt đất, răng gãy mấy cái, máu tươi đầy miệng.
Đồng thời cũng có hai kẻ xui xẻo không thoát khỏi số phận, một kẻ nối gót gã đi trước, tên cầm đao bị Hướng Nhật đoạt lấy vũ khí sau đó bị đánh văng vào vách tường phía cửa trường, nặng nề té xuống, đau đến mức chỉ có thể bò lết dưới đất.
Mấy học sinh đứng kế bên nói không ra lời, mặc dù họ cũng mong tên nhà quê này có thể thắng, nhưng biết rằng hy vọng rất xa vời, cơ thồ khó có khả năng thành công. Nhưng sự thật lại xảy ra trước mắt, đối phương chẳng những không bị dạy dỗ, trái ngược còn xử lý tốt mấy tên vừa cầm vũ khí xông lên. Nhìn bộ dạng tên bất hảo miệng đầy máu, đồng bọn cũng không nhẹ, khả năng là phải vào viện nằm một thời gian.
Nữ sinh đáng yêu đã sẵn sàng chờ bị đòn, thế nhưng nàng không khỏi tò mò vì sao đã lâu mà chưa có bất kỳ cảm giác gì, không khỏi đoán rằng có phải chăng đối phương bỏ qua cho mình ? Nhưng bên tai lại vang lên vài tiếng kêu đau đớn khẳng định là có người bị đánh, nhưng mình vẫn còn giữ góc áo, khẳng định nam nhân vẫn chưa rời đi, chẳng lẽ...
Nàng mở mạnh mắt, lọt vào tầm mắt là một cảnh tượng không nói nên lời, mấy tên hung thần đầy sát khí kia đều nằm lê lết trên mặt đất, bị đánh đến bộ dạng cực kỳ thê thảm.
Nàng nhất thời đem ánh mắt khó tin nhìn về phía nam nhân. Điều này, đều do một mình hắn làm sao?
Trời ạ, thật
sự quá lợi hại.
Lập tức sợ hãi ban đầu biến mất không còn một chút. Bất quá không phải ai cũng vỗ tay, Anh Tỉnh Hữu Tác vẻ mặt hoảng sợ nhìn đối phương - vị " khách nhân " từng có mặt trong nhà mình, hắn cũng không nghĩ mấy tên đệ tử của mình sẽ bị đánh cho thê thảm như thế. Mặc dù trên tay cầm sợi dây xích trước kia đối phó với kẻ khác luôn luôn thuận lợi, nhưng lúc này, đối mặt với quyền cước vô cùng lợi hại có thể xử lý tốt đẹp mấy tên đệ tử lớn nhỏ từng cùng mình liều chiến qua mấy chục trận, hắn cũng không thể có nổi dũng khí xông lên liều mạng.
Hướng Nhật cầm hai vũ khí, chậm rãi hướng phía Anh Tỉnh Hữu Tác đi đến, nữ sinh đáng yêu cũng theo sát bên.
Hướng Nhật không có cách chi cấm nàng, càng không thể đuổi nàng đi, bởi vì tiếp theo vẫn cần nàng phiên dịch.
Học sinh chung quanh thấy tên nhà quê hướng Anh Tỉnh Hữu Tác đi đến, trong lòng đều đoán hắn phen này sẽ bị đánh đập tàn nhẫn một trận.
Nhưng ngoài ý muốn của họ, chuyện này cũng không xảy ra, chỉ thấy tên nhá quê kia còn cách vài bước dừng lại, có vẻ cũng không có ý định tiến lên tiếp.
Anh Tỉnh Hữu Tác thấy đối phương tiến về phía mình toàn thân run rẩy, cố tình muốn bỏ chạy thật xa, nhưng chân run rẩy, không thể bước đi, càng không thể xoay người chạy, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương ngày càng gần mình. Bất quá hắn cũng có thể nhẹ nhõm một chút, đối phương cũng không có ý định đánh hắn, cách hắn một đoạn đã dừng lại.
Nhưng trong nháy mắt Anh Tỉnh Hữu Tác lại cảm thấy lo lắng, bởi vì không rõ đối phương muốn đối phó mình như thế nào, trong lòng càng thêm sợ hãi.
Hướng Nhật cũng không rõ vị trí mình vô tình đứng tạo nên nhiều áp lực với đối phương như thế, thực tế hắn không phải không muốn dạy dỗ tên này, bất quá cũng phải nể mặt mũi vợ chồng Anh Tỉnh cũng lão nhân, làm hắn bị thương cũng không phải là tốt đối với trong nhà. Hơn nữa hắn cũng không muốn làm khó đồ đệ Thạch Thanh với loại sự tình này, Anh Tỉnh Hữu Tác chính là em họ nàng, nói cách khác, cũng chính là em họ chính mình. Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật xoay sang nữ sinh đáng yêu nói:
- Phiên dịch cho hắn, hỏi hắn đánh nhau rất giỏi phải không ?
Sau khi Hướng Nhật phát thần uy, nữ sinh đáng yêu đã đem sợ hãi ban đầu vứt lên 9 tầng mây, hiện tại phiên dịch với một giọng điệu rất cao ngạo, tựa như vừa rồi ra tay dạy dỗ đám bất hảo kia chính là nàng chứ không phải nam nhân kế bên.
Bình thường, nàng tuyệt đối không dám hỏi như thế, nhưng lần này lại không chút kiêng dè. Thoải mái nhìn Anh Tỉnh Hữu Tác nói một câu, hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó khuôn mặt tái nhợt.
Nàng không thấy hắn trả lời, liền đá một cước vào bắp chân đối phương.
Hướng Nhật nhìn vậy trợn mắt há hốc miệng, cô bé kia từ khi nào trở nên hung dữ như vậy. Vừa mới sợ muốn chết, giờ lại thành một con cọp cái rồi sao? Đá người khác không chút do dự.
Cảm nhận đau đớn trên chân, Anh Tỉnh Hữu Tác hồi phục tinh thần, lắc đầu nói gì đó.
Hướng Nhật liền vội vàng hỏi:
  • Hắn nói thế nào?
  • Hắn nói không lợi hại như anh.
Nàng vừa nói xong, liền tiếp :
  • Hắn sợ hãi ca ca nên mới nói thế, không nên vì hắn nói những lời này mà bỏ qua dễ dàng nha.
  • Hả?
Hướng Nhật thật ra không chăm chú nghe nàng nói, đối với câu "ca ca" cũng quên đi, nói thêm :
- Cô hỏi hắn xem ta lợi hại cỡ nào?
Nàng chuyển lời, sau đó chỉ thấy Anh Tỉnh Hữu Tác trầm tư một chút, tiếp theo nói một câu.
Nàng lập tức phiên dịch lại, trong giọng cũng có chút lấy lòng :
  • Ca ca, hắn nói ngươi một người có thể đánh 100.
  • 100 ?
Hướng Nhật nhìn Anh Tỉnh Hữu Tác, thầm nghĩ có phải hắn đang vỗ mông ngựa mình không đó? Vừa thấy mình ra tay như vậy đã nói mình có thể một đánh 100, rõ ràng có vẻ rất khoa trương đáng nghi. Bất quá Hướng Nhật trong lòng lại cười thầm, nhìn con dao bấm cùng thiết côn trong tay, đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ điên rõ.
Nghĩ tới đây, Hướng Nhật liền cầm lấy hai đầu thiết côn.
Anh Tỉnh Hữu Tác không rõ đối phương muốn gì, tưởng rằng muốn làm khó mình, lập tức lớn tiếng xin tha. Hướng Nhật không hiểu được, nhưng cũng không yêu cầu nữ sinh đáng yêu phiên dịch, trực tiếp vận sức hai tay, đem thiết côn uốn thành hình số 8. Sau đó nhẹ nhàng để lên mặt đất, chỉ nghe " đinh đương " tiếng kim loại vang lên, chứng thật cây côn nhìn không ra hình thù kia chính là hàng thật giá thật, không phải nhựa mạ lên. Không rõ Nhật Bản có cái này không cũng không biết, nhưng khẳng định nhìn thấy Hướng Nhật làm chiêu thức này, học trò xung quanh đều trố mắt cứng mồm.
Trời ạ, con người có thể làm sao? Nguyên bản thấy đối phương một mình hạ gục mấy người đã có cảm giác không thể tin được, hiện tại nhìn thấy hắn cầm cây thiết côn bẻ cong không còn hình dạng, thì đã không còn có thể dùng hai từ " khiếp sợ " để hình dung.
Tất cả ánh mắt đều nhìn về ai đó cứ như đang nhìn một con quái vật khác người vậy. Nếu như đối phương không phải có hình dạng con người, không khéo bọn họ đã vừa chạy vừa hô to quái thú. Bất quá cái này vẫn chưa phải là hết, cặp mắt bọn họ đều muốn lồi ra thêm sau khi thấy Hướng Nhật dủng tay bẻ vụn con dao bấm.
Bị ảnh hưởng mạnh nhất của hình ảnh vừa rồi chính là Anh Tỉnh Hữu Tác, hắn đứng gần nhất, hơn nữa với hai thứ vũ khí này đều hiểu rất rõ, đây không phải là đồ chơi trẻ con mà là hung khí hại người. Nhưng chúng trong cái bàn tay thon dài không rắn chắc thậm chí khiến nữ nhân ghen ghét kia, cơ hồ cũng không khác đậu hũ là mấy, nghĩ muốn vê viên là vê viên, muốn chà xát là chà xát. Nữ sinh đáng yêu cũng chịu ảnh hưởng rất lớn, mặc dù có chút không hiểu, nhưng không có nghĩa là nàng không hiểu tất cả, cái thứ bình thường này, lấy khả năng con người tuyệt đối không thể làm được. Nhưng mà ...sự thật rõ ràng, chuyện không tưởng này vừa xảy ra trước mắt mình. Mình vừa đụng vào loại người nào thế ? Đây là thắc mắc lớn nhất trong lòng nàng, phỏng chừng cũng là của mọi người ở đây. Chung quanh một màn yên tĩnh, đến mức có thể nghe tiếng châm rơi.
Tuy nhiên rất nhanh sau, loại yên lặng quỉ dị này đã bị một âm thanh phá vỡ.
- Chuyện gì xảy ra vậy ?
Không xa, một nữ sinh từ trong trường đi ra, cũng không biết tình cảnh vừa rồi liền hỏi.
Hướng Nhật không hiểu nàng nói gì, bất quá cũng nhìn sang phía thanh âm phát ra, nhưng vừa thấy bóng dáng xinh đẹp, con mắt đột nhiên dừng lại, nữ sinh đi tới kia không phải là ... Anh Tỉnh Á Mỹ thì là ai ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK