Khi Hướng Nhật về đến nhà, thời gian đã khuya, ít nhất có một điểm có thể nói là may mắn, người trong nhà cơ bản đều đã ngủ. Hướng Nhật rất vui mừng vì kế hoạch của mình đã thành công, bởi vì về trễ khỏi phải rơi vào chất vấn của Hướng mẫu.
Tuy nhiên điều này cũng phát sinh một vấn đề khác, đó chính là đêm nay hắn không biết ngủ ở đâu.
Rất rõ ràng, gian phòng của mình đã bị Hướng mẫu chiếm lấy rồi, tuy rằng Hướng Nhật có thể nhân cơ hội này lén lút tiến vào phòng ngủ của mấy đại tiểu thư, tuy nhiên có vị tôn đại thần Hướng mẫu ở đây, hắn cũng không dám quá mức làm càn, vạn nhất động tĩnh huyên náo, ngày hôm sau phỏng chừng lại sẽ bị bà già diễn thuyết cho một tràng.
Suy nghĩ một chút địa phương có thể ngủ, cũng chỉ có
ghế sô pha. Cũng phải nói từ New York bay về, Hướng Nhật vẫn chưa có nghỉ ngơi được tốt, tuy nói thân thể vẫn cường hãn như xưa không gì sánh được, nhưng tinh thần lại đã sớm mệt mỏi.
Tức khắc ngã quỵ trên ghế sô pha, Hướng Nhật cũng không muốn gì nữa, thầm nghĩ ngủ một giấc cho ngon.
Cũng không biết qua bao lâu, dù sao chính là trong lúc ngủ mơ mơ màng màng, Hướng Nhật bỗng nhiên cảm giác được có người nào đang đi lại xung quanh mình.
Vừa mở mắt, Hướng Nhật quả thực nghe được tiếng bước chân, nghiêng vẹo thức dậy, nhìn về phía nơi thanh âm phát ra.
Bởi vì đèn trong phòng khách đã tắt hết, chỉ có thể mơ hồ thấy một bóng người nhằm hướng phòng bếp đi đến, khi tới cửa mới dừng lại.
"Tách" Một tiếng vang nhỏ, đèn phòng bếp sáng lên, chiếu rõ cái thân ảnh kia hiện ra.
Lại là cô nàng tây dương tóc vàng Anna, Hướng Nhật có chút giật mình, đã trễ thế này, cô nàng này một mình vào phòng bếp làm gì. Hơn nữa, càng làm cho Hướng Nhật thiếu chút nữa lòi cả cặp mắt ra ngoài chính là Anna chỉ ăn mặc một bộ áo ngủ khêu gợi, vạt áo rất ngắn, hầu như chỉ kém vài tấc có thể đến phần eo. Lộ ra hai bắp đùi trắng bóng, rất đầy đặn, tuy nhiên cũng không sẽ làm người ta cảm thấy ục ịch, cái loại cảm giác là vừa đủ đẹp.
Hướng Nhật thưởng thức cũng không có kéo dài được bao lâu, bởi vì Anna sau khi đem đèn phòng bếp bật lên cũng đã đi vào, rất nhanh, trong phòng bếp liền truyền đến thanh âm mở tủ lạnh cùng với âm thanh như là uống nước ừng ực.
Hướng Nhật lập tức đoán được nguyên nhân Anna sở dĩ nửa đêm rời giường, xem ra là bởi vì khát nước, lúc này mới chạy tới phòng bếp uống nước.
Qua một lúc, Anna lại ra phòng bếp, đem đèn tắt đi. Gian phòng của nàng là cách phòng khách gần nhất, từ phòng bếp trở về nhất định phải đi qua phòng khách, thảo nào Hướng Nhật vừa rồi lúc ngủ cảm thấy được có người đi qua đi lại bên cạnh mình.
Anna hiển nhiên cũng không biết trong phòng khách còn có người đang nhìn trộm nàng, sau khi uống xong nước nàng liền chuẩn bị nhanh về gian phòng của mình.
Tuy nhiên Hướng Nhật đã không có ý ngủ nữa, không chỉ là vừa rồi nhìn thấy thân thể Anna mà sinh ra một cỗ xung động nam tính, cũng làm cho hắn nhớ tới khi tại New York lúc mình gọi điện thoại cho nàng, cái thái độ chống đối của cô nàng tây dương tóc vàng này hắn vẫn nhớ.
Thừa dịp khi đối phương đi qua bên người mình một lần nữa, Hướng Nhật đột nhiên trầm giọng gọi nàng lại:
Anna dừng lại, đột nhiên làm ra tư thế phòng thủ, hiển nhiên nàng cũng không có ngờ tới, đã trễ thế này, trong phòng khách còn có người, hơn nữa lại là một nam nhân.
- Chờ một chút!
- Ai?
Điều này cũng khó trách được nàng, trong phòng khách không có ánh sáng, tuy rằng cũng không phải đen như mực giơ tay không thấy năm ngón, nhưng cũng chỉ có một tia sáng, miễn cưỡng có thể thấy đồ vật cản trên đường đi, đối với việc đi lại cũng không sợ bị vấp té.
Nhưng mà Hướng Nhật là nằm trên ghế sofa, chỗ đó lại còn lõm xuống, so với địa phương khác còn muốn tối hơn, không nhìn kỹ, thật đúng là nhìn không ra đó là bóng người.
- Đừng hô lớn tiếng như vậy, là ta.
Hướng Nhật vội vã nói ngăn cản nàng, hiện tại thế nhưng là đêm khuya tĩnh lặng, hơi có âm thanh một chút đều có thể kinh động đến những người khác trong phòng, vạn nhất mấy đại tiểu thư đi ra nhìn thấy cách ăn mặc của Anna, mà mình lại ở tại phòng khách, khó tránh khỏi sẽ không hiểu lầm.
-
Là ngươi!
Anna cũng từ tiếng nói quen thuộc của nam nhân biết được là ai gọi mình lại, trong giọng nói có chút oán hận.
- Nói với của chủ nhân mình, tốt nhất sử dụng ngữ khí tôn kính.
Hướng Nhật thật nghe không quen cái giọng điệu cực kỳ căm hận của cô nàng tây dương khi nói chuyện với mình, thấp giọng cảnh cáo.
Anna đồng dạng cũng không muốn nghe cái kiểu giáo huấn của một nam nhân đáng ghét nào đó đối với mình, nghe vậy một câu cũng không nói, xoay người bỏ đi, mục tiêu vẫn như cũ là phòng ngủ của mình.
- Nếu như ngươi ly khai, ta ngày mai liền gọi điện thoại cho Matthew giáo chủ, nô lệ cao quý giống như ngươi, ta dùng không nổi.
Hướng Nhật lấy giọng điệu châm biếm nói, hắn biết đây là sự uy hiếp của cô nàng tây dương tóc vàng kia.
Quả nhiên, Anna nghe nói như thế, lập tức ngừng lại, một cặp mắt mang theo tức giận ngay cả dưới tình huống tối tăm như tại đây cũng nhận biết rõ ràng:
Hướng Nhật tiếp tục giáo huấn, bỗng nhiên đổi giọng:
- Ngươi rốt cuộc muốn ta làm cái gì?
- Rất tốt! Xem ra ngươi đã hiểu được ta có chuyện cho ngươi làm, đó là một biểu hiện tốt, thân là một nô lệ, thì phải hiểu được cách suy đoán tâm tư của chủ nhân.
- Ta hiện tại đã đói bụng rồi, giúp ta vào phòng bếp lấy chút đồ ăn đi.
Nguyên tưởng rằng người này chẳng qua chỉ muốn tại trước mặt mình thể hiện một chút uy phong "chủ nhân" , không nghĩ tới, lại còn muốn mình quá nửa đêm đi lấy đồ ăn giúp hắn, Anna tức giận đến toàn thân run rẩy, nếu như không phải hiểu được rằng mình không phải là đối thủ nam nhân trước mặt này, nàng hầu như sẽ tại chỗ cùng đối phương liều mạng.
- Thế nào, lẽ nào ngươi muốn vi phạm lời thề của ngươi phát ra với thần linh? Không thừa nhận ta là chủ nhân của ngươi trong thời gian ba năm tới sao?
Hướng Nhật thấy nàng còn đứng tại chỗ, tiếp tục đả kích thêm.
Thân thể Anna đang tức giận run rẩy lập tức liền ngưng lại, làm một tín đồ trung thành, đối với mọi thứ nàng đều có thể phản bội, duy nhất đối với thần linh, thủy chung trong lòng nàng vẫn là một tư tưởng trung thành. Mặc dù trong đầu bị vũ nhục vạn phần, nhưng vẫn quay lại hướng phòng bếp.
- Nhớ kỹ, cho ta một bát cơm rang trứng là được, không nên hầm hừ làm gì. . . còn nữa, tiếng động nhỏ một chút, không được đánh thức những người khác. . . Cũng đừng nghĩ ra vài cái chủ ý không đứng đắn gì, bằng không thì ta sẽ gọi điện thoại cho Matthew giáo chủ.
Hướng Nhật bổ sung thêm một tràng, hắn không hy vọng cô nàng tây dương này cố ý dùng mánh khoé, đánh thức mọi người trong nhà, đến lúc đó liền đến phiên đối phương cười nhạo mình.
Vốn Anna quả thực có dự định tạo ra chút động tĩnh , tuy nhiên uy hiếp trong lời nói của nam nhân làm cho nàng không dám tiếp tục làm mấy cái gọi là "chủ ý không đứng đắn" nữa, đầu cũng không quay lại, tiếp tục đi vào phòng bếp. Nàng hiện tại rất hối hận, sớm biết rằng sẽ có chuyện như vậy phát sinh, cho dù bị khát chết, nàng cũng tuyệt đối không uống nước.
Hướng Nhật cũng không sợ Anna sẽ ở trong đồ ăn của mình thêm vào chút đồ gia vị gì, bởi vì mình nắm nhược điểm lớn nhất của nàng, cho nên cô nàng tây dương kia cũng sẽ không làm ra cái chuyện ngu xuẩn đến như vậy.
Nói thật thì trong lòng hắn vẫn là có chút đắc ý, đem một cô nàng tây dương có thái độ khó chịu đối với hắn thuần phục phải biết vâng lời, đây là niềm kiêu hãnh của một người nam nhân.
Không bao lâu, Anna bưng một cái bát đi ra, trong cái bát đúng là cơm rang trứng vừa rồi nàng mới làm xong, mặt không chút tình cảm đặt trên bàn trà gần ghế sofa nơi Hướng Nhật ngủ.
Ngửi hương vị hành thái cùng với trứng chiên, Hướng Nhật với cái bụng sớm đã đói, vội vã cầm thìa múc một ngụm lớn bỏ vào trong miệng, mùi vị cũng không tệ lắm, tuy nhiên trong miệng lại nói:
- Mùi vị tuy rằng không được tốt lắm, nhưng coi như có thể lấp đầy bụng.
Trong lòng lại suy nghĩ, có nên hay không thừa dịp ba năm thời gian này, đem cô nàng tây dương tóc vàng bồi dưỡng thành một đầu bếp giỏi.
Anna tức giận đến thiếu chút nữa đưa răng cắn một ngụm, đã có khi nào nàng giúp người khác làm cơm đâu? Chỉ lúc này đây, cũng chính là lần thứ hai bị nam nhân bức bách vào phòng bếp, đích thân vì hắn làm món ăn, đã thế hắn lại còn chê này chê nọ nữa.
Tuy nhiên nàng cũng biết hậu quả cùng nam nhân đấu khẩu cuối cùng thì chỉ mình thua thiệt, Anna cũng chẳng muốn để ý tới sắc mặt tiểu nhân được đằng chân lân đằng đầu của đối phương, không nói một tiếng chuẩn bị trở về phòng.
- Ta lúc nào đáp ứng cho ngươi đi chứ?
Hướng Nhật buông bát cùng thìa, hắn có ý định trêu chọc đối phương, đương nhiên không có khả năng để nàng rời đi nhanh như vậy.
- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào!
Anna cảm giác bản thân cũng sắp kiềm chế không được rồi, vốn vì nam nhân làm cơm đã đúng là cực hạn mà nàng phải chịu đựng, nếu như đối phương lại tiếp tục đưa ra cái yêu cầu hà khắc gì, nàng tình nguyện chết, cũng không chịu vũ nhục như vậy.
- Yên tâm, ta đối với thân thể của ngươi hoàn toàn không có hứng thú, chỉ là một mình cảm thấy rất buồn chán, muốn tìm người nói chuyện.
Hướng Nhật rất yêu thích biểu hiện nổi giận của cô nàng tây dương tóc vàng kia, bởi vì đối phương càng như vậy hắn càng vui vẻ. Cũng không phải hắn có bệnh lấy việc trêu chọc đối phương làm niềm vui, chỉ là muốn cho cô nàng tây dương này một cái giáo huấn sâu sắc, khiến cho nàng hiễu rõ, đắc tội với chủ nhân như hắn sẽ không có kết cục tốt.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK