Hướng Nhật ra khỏi toilet, nhìn cô nàng Monica với ánh mắt phức tạp, cô nàng phong tình quyến rũ này đúng là chó ngáp phải ruồi. Từ người thường biến thành Yên Diệt giả chỉ trong có một ngày. Thực ra thì Hướng Nhật cho là vậy bởi Monica nói hôm qua Huyết văn mới xuất hiện, tới giờ thì đúng một ngày. Mà một ngày đề người thường biến thành dị năng giả cấp bốn, kỳ ngộ như vậy cũng khiến Hướng Nhật có chút đố kị.
- Jack tiên sinh, sao rồi?
Monica không ngốc, thấy Hướng Nhật lấy cớ vào toilet liền biết là đi hỏi người biết về tình huống của mình.
- Monica tiểu thư, thực ra rất bình thường, cô đừng lo.
Hướng Nhật vừa suy nghĩ lời lẽ vừa tính toán. Thực ra hắn đang nghĩ xem có nên nói sự thực hay không, nhưng lại sợ cô nàng này lo lắng bản thân biến thành “quỷ hút máu” thì sẽ nghỉ quẩn.
- Anh nói tôi rất bình thường sao?
Monica trợn mắt, vậy mà là bình thường? Nhưng mà nghĩ tới kết quả kiểm tra ở bệnh viện thì nàng cũng không giận nổi.
- Không sai, cực kì bình thường!
Hướng Nhật gật đầu.
- Vậy làm sao để bỏ thứ kia đi?
Monica chỉ “huyết văn” trên tay, thực sự thì nàng cũng hy vọng được nghe mình bình thường, chỉ là thứ này vẫn phải làm biến mất, trên người xuất hiện nó cũng cảm thấy buồn nôn. Bình thường trên người xuất hiện vết sẹo bé tí là đi thẩm mỹ ngay chứ đừng nói đến cái tơ máu to đùng này.
- À ừ...
Hướng Nhật trầm tư, hắn cũng đã hỏi Lưu Phi vấn đề này, nàng cũng đã trả lời. Thực ra cũng có thể khống chế huyết văn xuất hiện hay biến mất, nhưng trước đó phải cùng đàn ông làm cái kia xong mới có thể tự khống chế, nếu không ấy ấy thì thứ này vẫn cứ ở trên tay. Nhưng dù có biết nhưng Hướng Nhật cũng không dám mở miệng giải thích, chả lẽ cứ nói toẹt ra là cô phải làm chuyện ân ái với đàn ông xong nó mới biến mất sao? Sợ là vừa thốt ra câu này sẽ bị Monica tát cho một phát rồi đá đít ra khỏi phòng.
Mà cũng hơi giật mình, Monica nhìn thành thục như một mỹ phụ, lại ở một đất nước cởi mở như Mỹ thế mà lại chưa có kinh nghiệm với đàn ông, cũng thầm cảm thán, thế giới bao la này chuyện là vất rất nhiều.
- Jack tiên sinh, Jack tiên sinh...
Thấy Hướng Nhật ngây ra thì Monica cũng lo lắng vội hô lên, nàng không muốn trên thân thể của mình xuất hiện chút tỳ vết. Mà muốn vậy cũng chỉ biết nhờ vả Hướng Nhật, những sợi tơ máu kia cũng không hằn trên da mà ẩn giấu ở bên dưới, cũng không thể vì bỏ nó đi mà phải mất da đứt thịt chứ? Nghĩ tới cảnh ấy thì không lạnh mà run.
Hướng Nhật bị tiếng gọi của Monica làm giật mình, nhìn vẻ mặt lo lắng của đối phương hắn quyết định:
Thấy Hướng Nhật nghiêm túc Monica cũng sợ hãi, vẻ mặt lo lắng. Bản lĩnh của Hướng Nhật nàng đã từng thấy, ngay cả hắn cũng bảo mình đừng sợ thì việc kia chắc chắn là cực kì kinh khủng. Nếu không phải tò mò muốn chết thì nàng cũng muốn cản không cho Hướng Nhật nói ra.
- Monica tiểu thư, tôi nói với cô một sự thật, hy vọng cô đừng sợ.
- Sự thật gì?
- Trước khi nói chuyện này, tôi hy vọng chúng ta có thể làm thí nghiệm đã.
Hướng Nhật nhìn Monica nói. Trong lòng đã nghĩ kĩ, nếu trực tiếp nói ra chân tướng sợ là đối phương sẽ bị sốc, nhưng để nàng dần dần phát hiện dị năng trên người mình rồi đoán được đáp án thì dễ dàng tiếp nhận hơn.
- Không thành vấn đề.
Monica bất chấp mọi giá, mà nàng nghĩ đại thiên sư như Hướng Nhật ở bên cạnh cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì. Mặc dù đối phương hoa tâm nhìn không vừa mắt nhưng nhân phẩm thì cũng có thể tin tưởng.
- Được, giờ đưa tay trái của cổ ra.
Monica liền đưa tay trái ra.
- Thấy ly trà này không? Cô thứ tìm cách đem nước ở bên trong lấy ra là được.
Hướng Nhật chỉ chỉ tách trà bên cạnh mà Monica vừa lấy cho hắn/
- Lấy ra?
Monica khó hiểu, Jack tiên sinh có ý gì? Lại muốn mình lấy nước ở trong ra à?
- Không sai! Dù là dùng cách gì cũng được, chỉ cần không chạm tay vào tách trà mà lấy nước ra là Ok.
Hướng Nhật giải thích đến khát khô cổ họng, nếu không phải thí nghiệm dị năng của Monica thì hắn nốc cạn ly trà kia rồi.
- Jack tiên sinh, cái này không có khả năng, tôi không phải là anh.
Monica cảm thấy Hướng Nhật bị điên, bắt nàng làm chuyện mà vốn dĩ là không thể.
- Monica tiểu thư, cô chưa thử sao biết mình không làm được?
Hướng Nhật cười thần bí, trước khi rời toilet đã hỏi rồi, thành công thành “Ngụy sơ ủng” thì thực lực như nhau, ngay cả dị năng cũng không khác gì. Nói cách khác thì Monica chính là bản sao của Lưu Phi.
Lúc điện thoại Lưu Phi đã nói, thực ra dị năng của huyết tộc không như dị năng giả khác, đều chứa đặc tính của bản thân huyết tộc. Nhưng huyết tộc còn có dị năng giả khác trừ khả năng của huyết tộc, là loại như những dị năng giả bình thường.
Như Lưu Phi, ngoài dị năng đặc thù của huyết tộc thì nàng còn có dị năng điều khiến
dịch thể, dù là dịch thể ở dạng nào cũng có thể điều khiển. Nhưng có cực hạn, dịch thể phải thấy được mà không cách xa mình quá ba thước. Vậy nên dị năng này hơi yếu, nhưng cũng vừa đủ để Hướng Nhật làm thí nghiệm.
- Được rồi, Jack tiên sinh, tôi sẽ thử nhưng tôi nói với anh, việc này là không thể....
Đột nhiên âm thanh khựng lại, Monica nhìn ly nước trà một cách khó tin, dường như có một bàn tay vô hình dần dần ngưng tụ thành một quả bóng nước chậm rãi bay về phía tay nàng.
- A, trời ơi!
Monica hét chói tai, vội vàng đánh vào quả bóng nước khiến nó rơi xuống đất làm nước bắn tung tóe.
- Monica tiểu thư, giờ cô nó sao đây?
Hướng Nhất cười cười nhìn vóc dáng khêu gợi của nàng, rất khó để cô gái này biểu hiện như vậy. Monica hơi bình tâm lại một chút, nghĩ tới khả năng phi thường vừa rồi của mình thì vội hỏi Hướng Nhật;
- Jack tiên sinh, đây là sự thực?
-Nước vẫn ở trên mặt đất, cô thử lại xem.
Hướng Nhật chỉ chỉ vũng nước trên sàn bảo Monica làm lại lần hai. Nàng run rẩy vươn tay ra, chỉ về phía sàn nhà, nhưng khác với sự tùy tiện của lần đầu, lúc này nàng cực kì nghiêm túc, cố sức không chế nước ở dưới sàn.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK