Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng Nhật thừa dịp cả đám người chạy loạn trốn đi, nhìn ký giả càng ngày càng đông, hắn thì lại không muốn nổi tiếng.
"Này! Ngươi đi đâu vậy?" Từ phía sau, cô gái vận váy dài màu đen kia không biết khi nào đã đuổi theo, vỗ mạnh vào bả vai hắn.
"Tỷ tỷ, ta vẫn còn là tiểu hài tử, ngươi có thể hay không tha ta một mạng? Nghe nói tiểu hài tử quá sớm trải qua chuyện kia mà nói, sẽ đối với thân thể không tốt . " Hướng Nhật trợn tròn mắt, vẻ mặt vô tội nhìn đối phương.
"Tiểu sắc lang, ngươi nói chuyện thật không dễ nghe tí nào" cô gái đỏ mặt, tiểu sắc lang vẫn là tiểu sắc lang, lời như thế cũng nói cho ra miệng được, ai muốn cùng ngươi làm cái chuyện đó chứ? Nghĩ hay nhỉ? ngươi chịu ta thì không chịu đâu.
Được rồi, không đùa giỡn nữa, ngươi tìm ta có chuyện gì? " Hướng Nhật nghiêm mặt nói, không biết nữ nhân này tìm chính mình có chuyện gì, chẳng lẽ thật bởi vì thấy mình đại phát thần uy mà coi trọng mình?
"Ta muốn mời ngươi ăn cơm, hãnh diện không?" nữ nhân làm ra bộ dạng thục nữ mời.
"Thấy cô có thành ý mời khách như vậy ta cho ngươi một chút mặt mũi." Hướng Nhật được tiện nghi khoe mã. Mặc dù từ trưa đến xế chiều hắn ngủ như heo chết, nhưng bây giờ bụng quả thật đã bắt đầu kêu réo rồi.
Cô gái dở khóc dở cười, nói hãnh diện chẳng qua là một cách nói khách khí, không nghĩ tới tiểu sắc lang này lại thật đả xà tùy côn(ý nói lợi dụng thời cơ để phản kích), khen ngược lại giống như bày ra bộ dáng mình rất giỏi vậy.
"Đến bãi đậu xe đi, xe ta đậu ở đấy." Trong lòng cô gái bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra đối với tiểu sắc lang da mặt siêu dày này, biện pháp duy nhất chính là không cùng hắn nói chuyện, như vậy mình mới không tức giận.
Tới bãi đỗ xe, Hướng Nhật nhìn thấy chiếc Mercedes Từ Trân để lại cho mình kia, không nghĩ tới lúc Tô Úc rời đi lại không có lái nó đi, xem ra là đặc biệt để lại cho hắn dùng thay đi xe "hăng cải".
Nhưng Hướng Nhật sắc mặt đột nhiên lại trở nên cổ quái, bởi vì chìa khóa xe còn đang ở trên người Tô Úc, cho dù đem xe lưu cho mình mà không có chìa khóa xe, này khác nào không lưu lại.
"Nhìn cái gì đấy, xe ta ở bên kia." Phía trước, cô gái quay đầu lại nhìn Hướng Nhật một cái.
"Xe kia là bằng hữu ta để lại cho ta dùng, bất quá chìa khóa xe lại bị bằng hữu khác của ta mang đi." Hướng Nhật chỉ vào chiếc xe Mercedes, thật sự không biết nói cái gì cho phải.
"Mercesdes-Benz a, bằng hữu kia của ngươi rất có tiền đấy." Sắc mặt cô gái không có thay đổi gì, nhàn nhạt nhìn thoáng qua chiếc Mercedes, bỗng nhiên mới hiểu được ý tứ trong lời nói Hướng Nhật, bạn hắn đem xe để lại cho hắn, tuy nhiên không có để lại cái chìa khóa, đây cũng quá buồn cười đi?
"Hi hi... " cô gái không thể ức chế nở nụ cười, khó được thấy tiểu sắc lang kinh ngạc, vốn là tâm tình có chút buồn bực, bây giờ đột nhiên trở nên vô cùng khoái trá.
"Không phải là ngươi có tiền sao, chiếc Porsche kia là của ngươi sao? " Hướng Nhật bất mãn hướng hắn liếc mắt một cái, thấy nữ nhân đã đi mau đến trước mặt một chiếc Porsche màu đỏ, khó chịu nói.
"Đúng vậy a, lọt vào pháp nhãn của ngươi sao? " Nữ nhân nói chuyện đồng thời trong giọng nói mang theo một chút kiêu ngạo.
"Có thể, so sánh với rách nát khá hơn một chút. " Hướng Nhật trực tiếp giội cho một chậu nước .
Cô gái tức giận, vốn là không thể tự biên tự diễn hoặc giả giễu cợt đối phương, lời như vậy nói ra càng làm cho nàng chịu thêm đả kích trầm trọng. Hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, lấy ra cái chìa khóa mở cửa ngồi xuống.
Hướng Nhật vẫn như trước nay thành thục mở cửa bên ngồi vào, sau đó vung tay lên: "Lên đường."
...
Địa điểm ăn cơm là một toà nhà tọa lạc ở trung tâm Hồng Kông đại lộ Hoàng Hậu, một nhà hàng Tây cao cấp, nữ nhân tựa hồ là khách quen ở nơi này, nàng đến thậm chí kinh động quản lý phòng ăn phải chủ động đi ra ngoài chào hỏi.
"Ngươi rất được hoan nghênh a." Hướng Nhật có chút liếc xéo.
"Bình thường thôi!" nữ nhân bây giờ đã có kinh nghiệm, ở trước mặt Hướng Nhật không dám tự đắc nói câu nào nữa, nếu không sẽ lại bị đả kích lớn.
"Khiêm nhường quá mức chẳng khác nào kiêu ngạo, ngươi một chút cũng không thành thực. " Hướng Nhật lần nữa liếc nhìn nàng một cái, vẻ mặt rất khinh miệt nói.
Cô gái sắc mặt đanh lại, cùng một bên trên mặt nở nụ cười tươi là quản lý phòng ăn cũng thần sắc cổ quái.
"Hôm nay có món nào tốt? " đối Hướng Nhật, cô gái đã buông tha ý nghĩ dùng lời nói đánh bại hắn, chỉ có thể hóa bi phẫn thành thức ăn, coi như là ăn thịt ngon trên người tiểu sắc lang.
"Hàng mới về có tôm hùm Úc cùng chim bồ câu Pháp đều rất tốt. " quản lí phòng ăn giới thiệu món ăn mới.
"Ngươi xem đi rồi mang lên, nhớ là mang lên hai phần, mang thêm cho ta một chai rượu đỏ 82." nữ nhân khoát tay một cái nói.
"Tốt, Hoắc tiểu thư, người chờ, ta lập tức sẽ mang lên ngay." quản lý phòng ăn khom người lui ra.
Hướng Nhật nhìn chằm chằm cô gái, tựa hồ có chút không dám tin tưởng: "Họ Hoắc? Ngươi là người của Hoắc gia? " cho dù lạc hậu đến đâu, Hướng Nhật cũng đã được nghe nói đến Hoắc gia của Hồng Kông, đây cũng là một đại gia tộc nổi danh sánh cùng Lý gia, là gia tộc đứng đầu Hồng Kông. Thì ra là người từ gia tộc này, khó trách mới vừa rồi người quản lý kia lại nịnh bợ nàng như vậy.
"Ngươi cũng đã được nghe nói qua Hoắc gia? " cô gái nhìn Hướng Nhật thần sắc kinh động, trên mặt rốt cục cũng lộ ra vẻ mặt đắc ý rồi, bây giờ cuối cùng cũng đả kích được ngươi sao?
"Ngươi tên là gì? Ta nghe đã nói Hoắc Nguyên Giáp cùng Hoắc Đông Các, ngươi không phải là gọi Hoắc Tây Các sao? " Hướng Nhật vẻ mặt thành thật địa nhìn nàng.
Vẻ mặt đắc ý của nữ nhân lại một lần nữa ngưng lại, nàng sớm phải biết, tên tiểu tử này là không thể theo lẽ thường mà đối đãi , nàng làm sao lại dễ dàng như vậy quên mất chứ
Hung hăng nhe răng ra, lộ ra một hàm răng tuyết trắng tinh tế mịn màng, cô gái quay đầu không hề phản ứng nữa với Hướng Nhật.
Hướng Nhật cũng không có cảm thấy có gì thú vị, móc điện thoại ra, quyết định gọi cho Tô Úc, bây giờ đã trễ thế này, đoán chừng cho dù không gọi, nàng một lát nữa cũng sẽ gọi điện thoại tới.
Điện thoại rất nhanh được chuyển, một bên nữ nhân dựng lên lỗ tai.
"Ông chủ, anh đã tỉnh rồi sao? " Tô Úc thanh âm nghe có chút vui mừng đắc ý.
"Đã dậy rồi, thật ngủ tiếp nữa không dậy thì biến heo mất, cô bây giờ ở đâu? " Hướng Nhật có chút tự giễu nói.
"Em cùng Từ Trân ở trong công ty, bây giờ em đi qua đón anh liền. Thật xin lỗi ông chủ em quên mất đem chìa khóa xe cho anh." Tô Úc đột nhiên nói xin lỗi nói.
"Không có gì, dù sao anh cũng vậy không dùng đến, ta bây giờ đang ở bên ngoài, có một kẻ ngốc mời anh ăn cơm." Hướng Nhật nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh cơ hồ đang muốn nhoài người về phía trước, trực tiếp dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm hắn.
"Kẻ ngốc?" Tô Úc nghe điện mà ngây ngẩn cả người.
"Đúng, là một kẻ ngốc có rất nhiều tiền. Buổi tối tự bọn em đi ăn đi, anh không thể cùng bọn em ăn chung ." Hướng Nhật nghiêng đầu, tránh qua bên cạnh trước khi cô gái kia kịp cướp điện thoại trên tay hắn. Cô gái tức giận, oán hận cầm lên nước uống trên bàn một hớp, không nghĩ tới uống đến quá mau, sặc đến nàng liên tục ho khan không ngừng.
"Vâng!" bên kia Tô Úc giọng nói đột nhiên hạ thấp.
Đối một cấp dưới vừa trung thành vừa trong sáng như vậy, Hướng Nhật dĩ nhiên không thể để cho nàng tâm ý nguội lạnh, nói tiếp: "Sáng sớm ngày mai sau khi ngủ dậy, hai người chúng ta cùng nhau đi dạo phố, thuận tiện mua vài món đồ."
"A? Có thật không? " bên kia Tô Úc cả người tựa như sống lại, thanh âm vừa hưng phấn như muốn hét ầm lên
"Em không muốn đi? " Hướng Nhật vừa nói.
"Không, em không phải là ý tứ này, em nghĩ.. muốn đi... " Bên kia Tô Úc vội vàng giải thích, "Ngày mai lúc nào? Là sau bữa ăn sáng sao? Vậy là phải dậy sớm một chút. Tốt! quyết định như vậy nha ông chủ."
"Ừm! Một lời đã định. Buổi tối anh muốn về muộn một chút, em nghỉ ngơi sớm một chút đi nha." Hướng Nhật biết nếu như không không nói ra câu này..., Tô Úc có thể thật đợi đến khi mình trở lại mới đi ngủ.
"Vâng!"
Cúp điện thoại, cô gái họ Hoắc đã hết ho khan, làm bộ như lơ đãng nhìn tới đây: "Bạn gái của ngươi?" nàng đã vừa mới nghe được, đối diện là một thanh âm phụ nữ, hơn nữa nội dung trò chuyện cùng giọng nói cũng đích thực rất gần quan hệ nam nữ, suy đoán điện thoại bên kia có thể là cô bé cùng tiểu sắc lang này quan hệ rất thân mật.
"Không phải. "Hướng Nhật phủ nhận.
"Tình nhân của Ngươi?" Cô gái lại hỏi. Nàng đã không dám đem tiểu tiểu sắc lang này xem như loại trẻ con không biết làm chuyện xấu rồi mà đem hắn xem như một người trưởng thành mà đối đãi.
Cô gái lại ăn một miếng, oán hận nhìn chằm chằm Hướng Nhật: "Không nói thì thôi, làm như ta muốn biết lắm sao?"
Hướng Nhật cười hắc hắc, cẩn thận đánh giá cô gái này từ đầu tới chân rồi lại từ chân lên đầu, vừa nhìn vừa gật đầu không ngừng.
"Này, nhìn ta như vậy làm gì?" Cô gái bị hắn nhìn như vậy cảm giác nổi cả da gà, cảm thấy ánh mắt của hắn nhìn mình chẳng thuân khiết tí nào.
"Nhìn bộ dáng cô cũng được lắm" Hướng Nhật nói.
Cái này là khen sao? Cô gái sửng sốt: "Thế thì sao?"
"Cho cô một cơ hồi làm tình nhân của ta thế nào?" Nghe giọng của Hướng Nhật cứ như là đang bàn tối nay ăn gì không bằng.
"Ngươi nói gì?" Cô gái tựa hồ không nghe rõ ràng lời của Hướng Nhật.
"Làm tình nhân của ta là tiện nghi cho cô rồi còn gì, trâu già gặm cỏ non mà không muốn à?" Hướng Nhật đem hình ảnh khuôn mặt khó chịu như ăn phải ruồi của cô gái trực tiếp bỏ qua.
"Quỷ mới thèm gặm cỏ non của ngươi, ai muốn làm tình nhân của ngươi, lông của ngươi chắc còn chưa đủ dài đó!" Cô gái mắng tàn bạo rồi bỗng nhiên đỏ mặt lên, mình tại sao lại ăn nói thô tục như vậy nhỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK