Ngủ thẳng đến hửng sáng, Hướng Nhật mở to mắt, theo thói quen đưa tay ôm lấy người bên cạnh. Ngay lập tức, một thân thể mềm mại trắng mịn ngả vào lòng hắn, đồng thời còn kèm theo vài tiếng rên rỉ yêu kiều.
Đêm qua, Hướng Nhật cuối cùng không kháng cự lại cám dỗ, giữ Thư Dĩnh lại. Kìm nén mất hai ngày, cũng chẳng quản đây là lần đầu của Thư Dĩnh, hắn vẫn ra sức ân ái tới vài lần. Kết quả là bản thân hắn cực kỳ thỏa mãn, chỉ khổ Thư Dĩnh, đến bây giờ vẫn ngủ say ly bì.
Nhẹ nhàng vén một góc chăn lên, Hướng Nhật nhìn Thư Dĩnh rúc trong lòng mình, gương mặt nàng tinh xảo hệt như búp bê, lại thêm hàng lông mi khe khẽ run rẩy, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một thứ cảm giác rất ấm áp .
Đã quan hệ với đối phương, đương nhiên phải chịu trách nhiệm đến cùng. Mặc dù rất khó ăn nói với đám người Sở Sở, nhưng Hướng Nhật chỉ đành kiên trì đến cùng, trước mắt cứ tạm giấu diếm, đợi đến lúc tìm được cơ hội thích hợp sẽ công bố quan hệ của hai người .
Nghĩ như vậy, hắn phần nào an tâm trở lại, với lại bên cạnh còn có một mỹ nữ trần như nhộng, "tiểu đệ đệ" lại rục rịch ngóc đầu dậy.
Hai bàn tay đặt lên gò bồng đảo cao vút trước ngực kia của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được hai trái tuyết lê mềm mại trong tay mình biến đổi thành đủ các loại hình dạng.
Hướng Nhật càng thêm phấn khích.
"Ư" một tiếng, Thư Dĩnh tỉnh lại từ giấc ngủ mơ. Trong nhất thời liền cảm giác được bộ vị mẫn cảm nhất của mình bị người ta nắm trong tay, sau khi biết là chuyện gì xảy ra, nàng cũng không phản kháng, chỉ ngượng ngùng đến nỗi không dám nhìn nam nhân, rúc đầu vào trong lồng ngực đối phương.
- Dậy rồi à?
Hướng Nhật dịu dàng hỏi, một tay tách ra, đặt lên bờ lưng và chậm rãi trượt dần xuống, cuối cùng dừng lại trên kiều đồn vểnh cao của nàng.
- Ưmmmm
Thư Dĩnh khẽ rên lên một tiếng, cảm giác được bàn tay nóng như lửa của nam nhân, toàn thân cũng nóng dần lên.
- Làm sao vậy, còn muốn thêm một lần nữa sao?
Hướng Nhật cười khà khà, trêu nàng.
- Đừng!
Thư Dĩnh vội vàng lắc lắc đầu, xem ra còn có chút sợ hãi đối với trận ân ái điên cuồng tối hôm qua, còn lên tiếng oán trách:
Hướng Nhật cười càng đắc ý hơn.
- Chẳng thương hương tiếc ngọc gì cả, người ta là lần đầu tiên đấy.
- Đêm qua, không phải em nói là cảm giác rất sung sướng sao?
Mặt Thư Dĩnh trong nháy mắt đỏ rực:
- Đấy là anh ép em nói như vậy.
Nói tới vấn đề này, Thư Dĩnh đương nhiên là có lý do để ngụy biện, mặc dù tối hôm qua đúng là nàng đã nói vậy, nhưng giờ lại bị nam nhân hỏi ngay mặt, bản thân là nữ, da mặt mỏng, đương nhiên sẽ cảm thấy xấu hổ .
Hướng Nhật vẫn cười dâm không ngừng, cô nàng rõ ràng là cãi cứng.
Nghe nam nhân cười mà toàn thân thấy không được tự nhiên, Thư Dĩnh bỗng nhiên la hoảng một tiếng:
Hướng Nhật nhìn sắc trời bên ngoài rồi nói, hắn cho rằng cô nàng này muốn đánh trống lảng.
- Chết, mấy giờ rồi nhỉ?
- Chắc sắp 8 giờ.
- Tiêu rồi, tiêu rồi, đã hửng sáng rồi cơ à.
Thư Dĩnh mặt mày ủ rũ.
- Sao vậy?
Hướng Nhật nhận ra nàng không phải đang giả bộ, mà quả thực là có chuyện gì đó.
- 8h30 em coÌ hẹn bàn chuyện làm ăn với khách hàng, không xong rồi!
Thư Dĩnh đột nhiên giãy dụa, định thoát khỏi ngực nam nhân.
Mặc dù nói như vậy, nhưng Hướng Nhật vẫn buông nàng ra.
- Em phaÌ0i rời giường ngay bây giơ̬, anh đư̬ng ôm em nưÌ’a.
- Em bây giờ còn có thể rời giường đươÌ£c sao?
- ĐaÌng ghét!
Thư Dĩnh kiều mỵ lườm hắn một cái, nhanh chóng đưÌng dâÌ£y mặc quần áo,
Hướng Nhật nă̬m trên giường, nói dễ như không vậy.
- Nếu không phaÌ0i taÌ£i anh, sao em có thể ngủ dậy muộn như vậy chứ?
- Muộn một chút cũng có sao đâu?
- Quan trong lắm chứ, lần đầu tiên hẹn găÌ£p khách hàng, sao có thể thất hẹn với người ta được, đây là chuyện hệ trọng liên quan đến uy tín và danh dự cuÌ0a công ty.
Thư Dĩnh vừa mặc quần áo vừa đáp lại mấy lời không xác đáng của nam nhân.
- Em đi thì anh biết làm thế nào?
Hướng Nhật cố ý thở vắn than dài.
Vừa mặc quần áo chỉnh tề xong, Thư Dĩnh lại nhịn không được phải lườm hắn một cái nữa:
Hướng Nhật nhân cơ hội bắt chẹt luôn, không cho nàng một đường thoát nào.
- Được rồi, buổi tối em lại ở cùng anh là được chứ gì?
- Quyết định vậy đi, buổi tối em cũng đừng có mà nói khuya quá buồn ngủ gì gì đó đấy nhé, anh không chịu đâu.
Thư Dĩnh mặt lại ửng hồng:
- Không nói với anh nữa, em sắp muộn đến nơi rồi.
Nói xong, vội vàng trốn ra khỏi phòng ngủ.
Hướng Nhật lại nằm trên giường một lúc, nghĩ ngợi một vài chuyện lung tung, cho đến khi tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên tủ đầu giường cắt ngang dòng suy tư của hắn.
Là Alice gọi, Hướng Nhật thầm thở dài, tuy nói hắn vừa tiếp nhận Thư Dĩnh, nhưng không có nghĩa là tiếp nhận cả Alice, chỉ là vì một trò đùa quá trớn nên nàng mới có tình ý với mình, huống chi đối phương còn ở nước ngoài, hai người gần như là không có khả năng ở cùng nhau.
Hướng Nhật cảm thấy cần phải nói rõ ràng với đối phương, trải qua một đêm ân ái điên cuồng cùng Thư Dĩnh, hắn đã hạ quyết tâm, cho dù có làm tổn thương Alice cũng phải giải quyết vấn đề này cho xong.
Vừa hay Alice hẹn hắn đi ăn điểm tâm, địa điểm vẫn là nhà hàng Trung Quốc của ông chủ Lâm, Hướng Nhật nhận lời ngay.
Đánh răng rửa mặt và mặc quần áo chỉnh tề xong, Hướng Nhật vội vã đến nhà hàng Trung QuốcXem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK