Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không phải anh đi rồi sao?
Thấy Hướng Nhật vào, Tiết Băng mắt đỏ gay liền lao tới. Mắt sưng húp dường như lúc Hướng Nhật nghe điện thoại thì đã khóc.
- Khà khà, chỉ đùa cô một chút, nhận cô làm học trò của học trò sao tôi có thể bỏ qua chứ?
Hướng Nhật cười làm lành, không thèm để ý vẻ mặt kinh ngạc của đối phương, đi đến trung tâm sân vận động xem xét chung quanh, dường như sự việc vừa xảy ra chỉ là ảo giác vậy.
- Học trò của học trò là sao?
Tiết Băng sửng sốt.
- Là đồ đệ của đồ đệ, đồ đệ đời thứ ba của tôi.
Hướng Nhật nói bâng quơ, ánh mắt liếc ngang đảo dọc.
- Là có ý gì?
Tiết Băng bị Hướng Nhật quay đến chóng mặt nhưng nàng vẫn nhớ rõ người này nói nàng xấu xí, cần đi trùng tu di tích nên ấn tượng với hắn chả tốt đẹp gì.
- Dạy cô loại công phu vừa rồi, thấy sao?
Hướng Nhật quay đầu lại, không hề chớp mắt nhìn Tiết Băng. Sau này tìm lí di thoái thác gì mặc kệ, cứ dụ nàng mắc câu rồi tính tiếp.
- Anh thực sự dạy tôi?
Tiết Băng kích động, quên luôn cơn tức vừa rồi.
- Đúng.
Hướng Nhật gật đầu.
- Anh không gạt tôi?
Tiết Băng không tin nổi, vừa rồi thậm chí làm “bạn gái” một cách nhục nhã cũng nói hết lời đối phương vẫn chẳng đồng ý, giờ sao lại muốn dạy chứ?
- Lừa cô có ngon lành gì chứ?
Hướng Nhật hỏi. Tiết Băng không biết nói sao, vốn muốn nói hắn ham mê sắc đẹp của mình nhưng nhớ lại lời của đối phương không chút lưu tình thì liền nuốt lại.
- Sao lại thay đổi chủ ý, tôi nghi ngờ là anh đang nói giỡn.
Tiết Băng không ngu ngốc, nàng vô cùng cảnh giác, nếu không làm rõ ràng ra, dù đối phương có thực sự muốn dạy nàng công phu thuấn di thì nàng vẫn phải vô cùng cẩn thận. Hướng Nhật thầm khen ngợi, xem ra cô nàng họ Tiết này cũng không ngốc lắm, vẫn có chút thông minh.
- Nói thật cho cô biết, sư phụ của cô, cũng là sư điệt của ta, nên cô là đồ tôn của tôi rồi, tôi không dạy cô thì dạy ai đây?
Hướng Nhật nói cực kì danh chính ngôn thuận.
- Rốt cục anh muốn nói cái gì!
Tiết Băng càng thêm mù mờ.
- Đợi chút, sư phụ của cô sắp tới, đến lúc đó sẽ rõ thôi.
Hướng Nhật khoát tay, giờ nói gì nàng cũng nghi, cứ để sư phó với sư tổ nàng đến thuyết phục.
- Vừa rồi anh gọi điện thoại là của sư phụ tôi?
Nghe Hướng Nhật nói vậy, Tiết Băng liền hiểu ra gì đó, do Hướng Nhật đổi ý sau khi nghe điện, có phải do bà chủ nàng gọi hắn không?
- Cũng coi là vậy.
Tiết Băng có chút bất mãn, kẻ này thái độ quá kém. Dù sao thì mình cũng là đại mỹ nữ....Bỏ đi, rõ ràng mắt kẻ này có vấn đề, nếu không sao lại bảo mình đi trùng tu tôn tạo gì chứ?
Lúc này ngoài cửa truyền tới tiếng “két”, rất nhanh hai người bước vào, một già một trẻ, một nam một nữ. Nam ngoài sau mươi, tóc hoa râm, mặc trang phục kiểu nhà Đường, thân thể cực kì tráng kiện. Nữ thực ra cũng khó nói, hơn ba mươi hay gần bốn mươi gì đó, đồ công sở, trang điểm nhạt, tuy rằng không đáng yêu như những cô bé mười bảy mười tám nhưng mị lực các nàng kia lại không thể sánh bằng, rất có phong phạm Ngự Tỷ( Gái hơn tuổi, tài năng gì đó, mãi mới có người giải thích mệt vật vờ)
Lão già mặc trang phục kiểu nhà Đường là Trương lão, nụ cười gian trá của lão làm Hướng Nhật muốn nện cho một đấm. Còn cô nàng bên cạnh Hướng Nhật cũng đoán được, khẳng định là đồ đệ của lão già này, cũng không ngờ lại quyến rũ đến vậy.
Nhìn hai người tay trong tay Hướng Nhật liền suy nghĩ độc địa, có lẽ hai người này gian díu với nhau. Nếu không sao lão già không thu đồ đệ khác mà lại nhận cô nàng thành thục mê người này. Hướng Nhật chả tin hai người này trong sạch.
- Bà chủ.
Tiết Băng thấy hai người vào cũng không thất lễ nhìn chằm chằm như Hướng Nhật, vội vàng cung kính chào một tiếng. Mặc dù là bà chủ dạy võ nhưng cũng không gọi mình là đồ đệ nên đành gọi là bà chủ. Nữ sinh chung quanh đều đến chào, hiển nhiên cực kì cung kính bà chủ này.
Cô nàng quyến rũ kia gật đầu với Tiết Băng cùng học sinh, sau đó bước tới trước mặt Hướng Nhật cung kính hành lễ:
  • Chu Yến ra mắt sư thúc.
  • Khách khí, khách khí, ta và sư phụ cô giao tình vài chục năm...
Hướng Nhật bắt đầu chém gió tứ tung, suýt nữa thì nhả ra tiếng chị dâu, may là phanh gấp không thì thực sự là mất mặt. Đánh giá Hướng Nhật, Chu Yến che miệng cười, đối với vị tiểu sư thúc này đương nhiên nàng biết là sư phụ thay sư tổ nhận đệ tử, hiển nhiên không cho rằng đối phương có giao tình mấy chục năm. Chẳng qua nhìn tận mặt vẫn không tin nổi, vị tiểu sư thúc này quá trẻ, còn nhỏ hơn đồ đệ mình mấy tuổi, hắn thực sự mạnh ngang với sư phụ sao? Nếu như vậy thì lần tỷ thì này không cần lo lắng rồi.
Thực ra nàng không biết sư phụ nàng da mặt dày như tường thành đã dát vàng lên mặt mình. Lần đầu tiên gặp tiểu sư thúc thử sức thiếu chút nữa đã mất mặt. Tiết Băng nghe bà chủ xưng hô thì trợn mắt, không tin nổi, còn kinh hãi hơn cả việc Hướng Nhật thuấn di lúc trước. Người này thực sự là sư thúc của bà chủ, nhưng sao trẻ quá vậy chứ? Thực ra ông lão mặc trang phục nhà Đường bên cạnh Tiết Băng chào hỏi cũng là người đàn ông duy nhất tiến vào quyền quán không xảy ra tranh chấp với nữ sinh, chẳng qua họ thấy người này đi cùng bà chủ cùng thái độ cung kính của bà chủ nên không ai gây khó dễ cho lão.
Đám nữ sinh ở bên cũng kinh ngạc, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về Hướng Nhật, không ngờ kẻ vừa lộ ra thần công thuấn di kinh thế hãi tục lại là sư thúc của bà chủ, thực khó ngờ!
- Băng Băng, công tác quyền quán từ này để ta dạy, em sẽ do sư thúc tổ dạy bảo.
Cô nàng quyến rũ kéo Tiết Băng sang, nhẹ nhàng vỗ vai ánh mắt cực kì hiền từ. Tiết Băng cực kì ngạc nhiên nhưng cũng hiểu được, vừa rồi Hướng Nhật nói thật, quả thực hắn muốn dạy mình mà mình cũng có thể học được công phu thuấn di.
- Dạ, bà chủ.
Tiết Băng kích động gật đầu.
  • Sau này đừng gọi ta là bà chủ, gọi là sư phụ đi.
  • Sư phụ.
Tiết Băng liền quỳ xuống dập đầu ba cái. Tuy rằng hiện đại không gò bó nhưng nàng chứng kiến sự lợi hại của bà chủ, chồng gạch mười viên bà chủ nhẹ nhàng vung tay là toàn bộ vỡ nát. Công phủ chỉ có trên TV này lần đầu tiên nàng thấy liền quyết định sẽ học võ thuật, vài năm tuy rằng không được như bà chủ nhẹ nhàng chém nát chồng gạch nhưng chục tên đô con bình thường nàng không thèm để vào mắt. Nghe thấy bà chủ muốn nhận mình làm đồ đệ, nghĩ tới sẽ học thêm công phu lợi hại thì lễ bái sư chẳng thể qua loa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK