Ở khu nghỉ dưỡng này người ta xây nhà hàng, khách sạn, phòng hội nghị, biệt thự (villa)... đan xen với những loại cây khổng lồ, tạo cảm giác gần gũi với thiên nhiên. Sẽ không có gì tuyệt vời hơn sau những giờ làm việc căng thẳng mệt mỏi lại được trở về với thiên nhiên hoang dại, ngồi trên tầng thượng được che bóng mát bằng những tán cây rộng lớn và nhâm nhi tách trà hay ly rượu vang, từng cơn gió mát lạnh đem theo mùi hương hoa cỏ cứ liên tiếp thổi tới không ngừng, và ngắm nhìn mặt hồ nước trong veo rộng mênh mông gợn từng cơn sóng, những chú cá nhảy nhót nô đùa, từng đàn chim lượn lờ kiếm mồi. Tất cả đều là những món ăn tinh thần vô giá, chỉ có thiên nhiên mới làm cho con người cảm thấy được thư giãn đúng với bản chất nguyên thủy của tổ tiên loài người, những điều tưởng chừng đơn giản như vậy nhưng khoa học công nghệ không bao giờ làm được, chúng không bao giờ có thể làm con người thấy mình tràn đầy sức sống như khi tự mình cảm nhận điều kỳ diệu của thiên nhiên hoang sơ. Đó là cách con người sống, khoa học dù có phát triển đến mức độ nào thì con người vẫn tìm về với khúc nhạc, hơi thở của thiên nhiên vào những ngày cuối tuần để thư giãn. Đó cũng là lý do khu nghỉ dưỡng số 1 được tạo ra, đó là thiên đường, là những giá trị không thể mua được bằng tiền.
Thầy Kang và ba học trò vừa hạ cánh xuống khu nghỉ dưỡng số 1, trên sân thượng của một căn biệt thự rộng lớn (villa). Cuối cùng họ cũng thoát hoàn toàn khỏi cái nắng nóng khủng khiếp của sa mạc, ở chỗ này ai cũng cảm thấy dễ chịu khi mà những tán cây khổng lồ che gần hết ánh nắng của mặt trời, và không khí dễ chịu đến mức độ bất cứ ai đã đến một lần là không muốn rời đi. Chưa kể đồ ăn, đồ uống, quần áo, trang phục... tất cả mọi thứ đều có, tất cả đều là hàng cao cấp, thương hiệu hàng đầu thế giới, không thiếu bất cứ một thứ gì. Đặc biệt các đặc vụ không tốn một đồng nào để tận hưởng các tiện ích ở chỗ này, đơn giản thích cái gì thì lấy cái đó, thích ăn gì, uống gì cứ gọi thỏa thích, luôn có đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp cả người lẫn robot phục vụ 24/24 không cần phải lo nghĩ.
Phải đến tận chiều, khi mà hoàng hôn xuất hiện nhuộm đỏ gần hết cả bầu trời thì phần luyện tập thứ hai mới bắt đầu. Cả bốn người ngồi bên bờ hồ dải đá sỏi với đủ màu sắc bắt mắt. Phía trước họ là một cái bàn tròn rất lớn, có kính bao phủ xung quanh, bên trên bàn xuyên qua lớp kính là hình chiếu công nghệ 3D nano. Nhân vật trên bàn là thầy Kang đang đứng trong một vùng đồng bằng với rất nhiều con quái vật khổng lồ.
Cả nhóm đều tỏ ra thích thú với công nghệ trình chiếu này. Khác hoàn toàn so với công nghệ quang học 3D hologram. Công nghệ trình chiếu 3D nano khiến cho mọi hình ảnh thật đến mức người xem hoàn toàn chạm tay vào được, chính vì vậy cho nên buộc phải có lớp kính bảo vệ để tránh bị các vật thể bên trong bắn văng ra ngoài. Trên thế giới, công nghệ trình chiếu nano 3D mới chỉ dừng lại ở mức ý tưởng, thậm chí còn chưa có lý thuyết rõ ràng, con người vẫn còn đang lục đục trong quá trình làm chủ công nghệ nano căn bản nhất. Công nghệ trình chiếu 3D nano là dạng công nghệ đỉnh cao của lĩnh vực nano, khi mà con người đã hoàn toàn làm chủ được công nghệ nano thì mới khai thác được.
Tất nhiên các đặc vụ khi nhìn ra thế giới sẽ cười vào mặt những kẻ ngoài kia, bởi vì công nghệ tối cổ 3D quang học hologram sơ sài nhất còn chưa làm đến nơi đến chốn thì biết đến đời nào mới làm được cái trình chiếu 3D nano chứ? Ngay cả vị giáo sư vĩ đại, quý ngài Ivan cũng chỉ vừa mới phát triển thành công công nghệ trình chiếu 3D nano cách đây không lâu.
Thầy Kang thấy các học trò có vẻ rất chăm chú nhìn vào đám quái vật hấp dẫn trên bàn trình chiếu, thầy cười và nói:
- Chúng có tên gọi là Quái Điểu, vua của các loài chim. Trông chúng thật to xác với chiều cao hơn 30m, là sự kết hợp giữa phượng hoàng và đại bàng, mang màu sắc đỏ sẫm như máu với đôi cánh khổng lồ có thể thổi bay mọi thứ bằng một cú đập cánh.
Thầy ngưng lại đưa ánh mắt dò xét nhìn cả ba người, trông ai cũng có vẻ thích thú muốn biết thêm về con quái vật này.
- Các em nghĩ sao về con vật to xác này?
- Cao gấp 20 lần so với người bình thường, em thấy nó thật đẹp, nếu làm thú cưng thì tuyệt.
Đường Nguyệt hí hửng nói, ánh mắt long lanh nhìn con quái điểu.
Lâm Vỹ ngồi bên cạnh nghe xong liền lắc đầu nhìn nàng:
- Chà chà, xem kìa, bà thật biến thái. Nghĩ sao mà bảo nó đẹp vậy?
- Xía, kệ người ta!
Đường Nguyệt liếc xéo tỏ ra không thèm quan tâm, nhưng khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng dù có bày tỏ thái độ gì thì vẫn đẹp một cách lạ lùng. Đẹp nhất vẫn là đôi mắt của nàng, trong veo như làn nước của mùa thu vậy.
- Nếu bộ lông là màu trắng thì sẽ đẹp hơn. Tại sao lại màu đỏ nhỉ?
Phàm Mặc cầm ly rượu vang nhấp một ngụm và lấy một miếng thịt bò cho vào miệng từ tốn thưởng thức. Bất luận là anh làm cái gì thì trông cũng thư thái, điềm đạm và nụ cười lúc nào trông cũng lãng đãng mơ hồ, khiến mọi người say đắm.
Trên bàn ngoài rượu vang, thịt bò nướng, còn có tôm hùm, gan ngỗng, cua hoàng đế, sò điệp, mực tươi nướng, rau xanh, trái cây. Chúng được đặt trên một cái bàn nhỏ bên tay phải của mỗi người, mỗi một cái bàn đều có một cô người máy nhìn như người thật phục vụ.
Trên bàn của thầy Kang không có rượu vang mà có một ly coca, liền đó thầy uống một ngụm coca rồi lấy một miếng mực nướng cho vào miệng nhai kỹ. Cảm nhận mùi hương thơm ngào ngạt, vị ngọt của mực thấm vào từng tế bào vị giác, cảm giác thỏa mãn nhanh chóng lan tỏa ra khắp cơ thể, thật khó cưỡng lại, thầy ăn thêm vài miếng nữa và liên tục tấm tắc khen ngon với cô người máy bên cạnh.
Ở tổng bộ, người ta hoàn toàn không sử dụng thịt được lấy trực tiếp từ động vật, các nhà khoa học chỉ lấy một mẩu thịt nhỏ của một loài động vật và nuôi dưỡng nó lớn dần bằng phương pháp phục hồi kết hợp với sao chép. Các tế bào được đặt trong ống nghiệm cỡ lớn, được cung cấp đầy đủ vitamin và dưỡng chất cần thiết có nguồn gốc từ thực vật. Theo thời gian mẩu thịt nhỏ sẽ lớn dần, cho đến khi đủ trọng lượng thì chúng được chuyển đi làm thức ăn hoặc dự trữ trong kho đông lạnh. Có một nhà máy chuyên làm công việc này, bên trong nhà máy sẽ có vô số loại thịt, bất kể là trên trời hay dưới biển đều có. Thịt ở đây sẽ được đem ra hàng ngàn các địa điểm khác nhau và được phân phối miễn phí.
Thầy Kang từng ăn mực nướng lấy trực tiếp từ biển và theo suy nghĩ của thầy, thầy thấy sản phẩm thịt được nuôi dưỡng trong ống nghiệm ngon hơn gấp nhiều lần. Giáo sư Ivan từng có lần giải thích về hiện tượng thịt khoa học ngon hơn thịt truyền thống. Nguyên nhân chính là trong quá trình tạo ra thịt khoa học, các nhà khoa học đã loại bỏ những tạp chất không cần thiết, chỉ giữ lại những thành phần tinh túy nhất của loại thịt, từ đó khiến cho thịt luôn trong tình trạng tươi ngon nhất. Sau khi ăn xong, thầy nhìn lại con quái điểu và giải thích:
- Nó có thuộc tính của lửa nên mang màu lông đỏ. Kỹ năng chủ yếu là phun lửa, hoặc dùng cánh bắn ra lửa. Sức phá hủy rất lớn, có thể thiêu rụi cả một tòa nhà cao tầng trong nháy mắt. Ngoài ra nó còn dùng mỏ và chân để tấn công, với cơ thể to lớn, sức mạnh vật lý của nó là rất khủng khiếp.
- Cũng thú vị, nhưng dù sao vẫn chỉ là mô hình.
Đường Nguyệt nói và nhẹ nhàng cầm ly nước ép trái cây lên hớp một ngụm. Cử chỉ nhẹ nhàng kết hợp với chiếc váy màu trắng, ánh mắt long lanh và làn da trắng hồng, lúc nào trông nàng cũng giống như một thiên thần vậy.
- Ừ, cái này thầy công nhận là đang làm màu, nhưng mục đích là để các em bớt nhàm chán trong giờ học lý thuyết.
Thầy Kang ngưng lại rồi chỉ vào cái bàn trình chiếu, tiếp tục nói:
- Ba dạng sử dụng Lĩnh Vực Lực Lượng là ba phong cách chiến đấu cao cấp nhất với vô số tùy biến trong quá trình chiến đấu. Mỗi một dạng sẽ áp dụng cho mỗi nhóm mục tiêu khác nhau, để đem lại hiệu quả cao nhất.
Trên bàn những con quái điểu đang dùng cánh để phóng ra những quả cầu lửa tấn công thầy Kang với số lượng rất lớn. Dày đặc cả một vùng không gian, biến không gian trong nháy mắt trở thành một lò lửa. Nhưng ngọn lửa cứ mỗi lần chạm đến gần thầy Kang là bị dập tắt, rồi chẳng bao lâu sau, tất cả các con quái vật lần lượt ngã xuống, thậm chí có lần còn một lúc cả mấy con cùng ngã xuống rồi tan biến, điều đặc biệt là thầy Kang vẫn đứng yên như pho tượng.
Sau khi chứng kiến màn trình diễn vô cùng thú vị, các học trò đều tỏ ra kinh ngạc.
- Em biết cái này, đây là dạng chiến đấu thứ nhất, điều khiển Lĩnh Vực bằng suy nghĩ.
Đường Nguyệt vui vẻ nói, những kiến thức này các đặc vụ đều đã học qua, chỉ là chưa thể phát triển được tối đa sức mạnh.
- Đúng rồi, buồi học này thực chất chỉ là ôn lại các kiến thức cũ, và giúp các em hiễu rõ hơn về sức mạnh của các dạng chiến đấu, từ đó tập trung luyện tập để nâng cao sức mạnh.
Thầy Kang ngưng lại một lúc rồi chỉ vào hình chiếu và nói tiếp:
- Trong quá trình chiến đấu, chúng ta có thể sẽ gặp phải đối thủ có tốc độ ra đòn nhanh, đánh tầm xa và diện rộng, lại còn đánh hội đồng. Đây là dạng đối thủ rất phiền phức, tránh không được mà đánh cũng không xong. Nếu chiến đấu theo cách thông thường thì sẽ phải yêu cầu tốc độ rất nhanh, nhưng đó là rào cản quá lớn và thường thất bại. Đó là lý do vì sao dạng chiến đấu số 1 được sinh ra. Bao giờ cũng vậy, suy nghĩ của con người luôn nhanh hơn hành động. Trong quá trình quan sát khi chiến đấu, khi ta cảm nhận được nguy hiểm thì suy nghĩ đầu tiên là tránh né hoặc chống đỡ, nhưng với sự nguy hiểm diễn ra ở tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức bằng với vận tốc ánh sáng chẳng hạn, lúc đó cơ thể không thể theo kịp được suy nghĩ. Như vậy chỉ còn cách là dùng chiêu thức nhanh bằng với vận tốc của suy nghĩ, điều mà cơ bắp không thể làm được. Khi học được dạng chiến đấu này tốc độ phản xạ của các em sẽ rất nhanh, từ đó hỗ trợ thêm phản xạ để sử dụng hai dạng chiến đấu còn lại được tốt hơn. Ngoài ra với tốc độ nhanh các em còn có thể tiêu diệt cùng lúc nhiều đối thủ trước khi chúng kịp ra chiêu.
- Nghe thấy ưu điểm vượt trội, đánh với vẫn tốc nhanh bằng ánh sáng, ra đòn trước cả đối thủ, thích hợp tấn công diện rộng, tấn công tầm xa, tầm gần, kiêm luôn cả phòng thủ. Nhưng chẳng lẽ không có nhược điểm sao ạ? Nếu mà không có nhược điểm thì ai học được thành thạo cũng sẽ không còn đối thủ mất.
Lâm Vỹ nhìn vào màn chiếu với nét mặt đầy suy tư. Trên đời này còn có chiêu thức hoàn hảo đến vậy sao? Chỉ ngồi một chỗ cũng có thể hạ gục đối thủ, thế thì cần gì phải mệt người động tay động chân, dùng suy nghĩ thôi có phải nhanh hơn không?
- Hừ, cậu quên lý thuyết đã học rồi sao?
Phàm Mặc cười mỉa mai nhìn Lâm Vỹ, nếu dễ dàng như vậy thì ai cũng đua nhau học rồi. Làm một ngụm rượu vang rồi anh chậm rãi nói tiếp:
- Nhược điểm lớn nhất của dạng chiến đầu này là sức mạnh không tập trung vào một điểm, vì phải phân tán quá nhiều mục tiêu cùng lúc nên uy lực kém. Nhược điểm thứ hai là độ chính xác thấp, khó đánh chính xác vào một vị trí nhỏ trên cơ thể. Tóm lại dạng chiến đấu này nếu chỉ đánh vào một mục tiêu thì uy lức rất lớn nhưng phân tán ra nhiều mục tiêu cùng lúc thì chỉ dùng để đánh kẻ thù yếu hơn. Ngoài ra còn tạo lá chắn phòng thủ với tốc độ nhanh. Đây là dạng chiến đấu cao cấp căn bản, bắt buộc phải rèn luyện để nâng cao phản xạ và tốc độ di chuyển Lĩnh Vực.
- Về điều này thì thầy không phản đối, Phàm Mặc nói hoàn toàn chính xác.
Thầy Kang đưa ly coca lên ngỏ ý muốn cùng cụm ly với các học trò, các học trò cũng rất hiểu ý thầy, tất cả đều vui vẻ cụm ly.
- Điều khiển Lĩnh Vực bằng suy nghĩ là dạng chiến đấu cao cấp đầu tiên và bắt buộc tất cả các em phải học thật nhuần nhuyễn. Nó là kỹ năng quyết định sự sống còn của các em trên mọi chiến trường.
- Thưa thầy, vậy làm thế nào để chúng em có thể học thành thạo một cách nhanh nhất ạ?
Đường Nguyệt bày tỏ sự băn khoăn, đây cũng là câu hỏi chung của hai người đàn ông ngồi cạnh nàng.
- Đánh tầm xa, đánh diện rộng lại còn đánh hội đồng thì các em sẽ phải luyện tập với các Pháp Sư và Phù Thủy. Đánh đến khi nào các em trụ được 30 phút thì coi như đã hoàn thành bài học số 1.
- Pháp Sư và Phù Thủy, viêc này không phải là quá dễ với tụi em sao? Sợ rằng 30 phút là quá nhiều rồi ạ.
Lầm Vỹ cười thích thú, các Pháp Sư và Phù Thủy, trước giờ anh chưa từng thấy ai thật sự mạnh cả.
- Ồ, vậy à? Em làm thầy ngạc nhiên đấy.
Thầy lại chỉ vào màn chiếu, hình ảnh của các Pháp Sư và Phù Thủy huấn luyện được đưa ra.
- Bài học số 1 sẽ do mười Pháp Sư cấp 11 và mười Phù Thủy cấp 11 đảm nhận, tất cả bọn họ đều được trang bị đầy đủ giáp chiến đấu. Bộ giáp có thể không làm khó được các em, nhưng các em nên biết rằng Pháp Sư và Phù Thùy nằm trong cấp 11 đều là các bậc thầy về phép thuật, họ không thua kém thập thánh quá nhiều, thầy cho rằng các em trụ lại được 10 phút là còn may đấy.