Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tất cả đứng im!" Hướng Nhật lao về phía cửa khoang chứa hàng, dùng Anh ngữ la lớn, bởi vì sợ Hainke và Buck nghe mà nhận ra thanh âm của hắn, hắn cố ý biến tiếng nói của mình trở nên thô, khàn khàn, giống như... giống như hắc ý nhân kia vậy. Hướng Nhật cũng không phải đồ đần, Tiếng nói khàn khàn của hắc y nhân, nghe qua cũng biết là hàng ‘nhân tạo’ a.
"Các hạ muốn làm gì?" Hainke là người thứ nhất dừng lại cử động lên xe của mình, cũng bởi vì hắn là một dị năng giả, cho nên hắn rõ ràng chỗ đáng sợ của Hướng Nhật.
Hoàng Thiệu Hùng cũng ngừng lại, chút ít thủ hạ bên cạnh hắn đều thể hiện ra vẻ mặt đề phòng cầm súng đhướng về phía người toàn thân là màu đen chỉ để lộ ra đôi mắt Hướng Nhật, bất quá bởi vì Hoàng Thiệu Hùng đã dặn trước, bọn hắn cũng không dám tùy ý nổ súng.
"Lưu lại đồ vật, sau đó cút!" Hướng Nhật lạnh lùng nói. Hiện tại cũng không phải thời điểm nói nói nhảm, tốc chiến tốc thắng mới là vương đạo.
Sắc mặt Hainke lập tức biến đổi, Hoàng Thiệu Hùng ánh mắt cũng trở lên âm trầm hơn, hai người hiển nhiên cũng không nghĩ tới tên dị năng giả này tới là để ‘hắc ăn hắc’ được, hơn nữa khẩu vị còn lớn như vậy, muốn bọn hắn đồng thời lưu lại tất cả hàng hóa trong tay.
"Các hạ, ngươi không biết là yêu cầu này rất quá phận sao?" Hainke đương nhiên không có khả năng ngoan ngoãn buông hàng ra, dưới tình huống thiếu hụt nghiêm trọng tài chính hiện nay, hai cái rương tiền này tuyệt đối không thể mất được, bằng không thì kế hoạch hắn chuẩn đã bị hết thảy cho đêm mai đều uổng phí cả rồi.
Hoàng Thiệu Hùng tuy không nói chuyện, nhưng động tác của hắn đã biểu lộ ý tứ của hắn, trước hắn lui lại về sau phía đám thuộc hạ, sau đó móc ra điện thoại tiến hành gọi cứu viện.
Hướng Nhật hừ lạnh một tiếng, cũng không động khẩu nữa, trực tiếp tiến lên một bước, lĩnh vực lập tức xuất ra, bao phủ phạm vi không gian hơn mười mét.
Đối với Hắc y nhân thì lĩnh vực hoàn toàn không có hiejeu quả gì, nhưng đối với mấy thường nhân với dị năng giả cấp thấp này đương nhiên sẽ không mất đi hiệu lực, nguyên một đám lập tức không thể nhúc nhích, giữ nguyên tư thế lúc trước đang làm.
"Rượu mời không uống uống rượu phạt." Hướng Nhật lạnh lùng nói một câu, khống chế lĩnh vực đem sáu cái vali hành lí cỡ đại di chuyển đến trước mặt mình.
Mà Hainke cùng đám người Hoàng Thiệu Hùng cũng chỉ có thể đứng im trơ mắt nhìn sáu cái vali hành lý, quỷ dị mà bay về phía người áo đen kia ( Hướng Nhật ), mà không thể làm ra cái biện pháp gì để cứu lấy, thậm chí là ngay cả cử động một chút cũng là hi vọng xa vời rồi.
Trong số đó Hainke là người bị chấn động và kinh hãi nhất.
Lĩnh vực, lại là lĩnh vực!
Tại thời điểm cảm nhận được mình không thể nhúc nhích, lúc đầu Hainke cũng không ngờ đây là một cái lĩnh vực do dị năng giả cấp năm phát ra, đến lúc nhìn thấy đám Hoàng Thiệu Hùng cùng với chính mình đều đang ở trong một cái trạng thái bất động quỷ dị, mới ý thức được đến cùng là đã xảy ra chuyện gì.
Dị năng giả cấp năm, đây tuyệt đối là một loại tồn tại cấm kị a.
Không nghĩ tới chính mình hôm nay lại đụng phải, hơn nữa không chỉ đụng phải một mà là hai người. Hắc y nhân còn lại Hainke tuy chưa thấy đối phương phát ra lĩnh vực, nhưng trước đó đã thấy hắn và dị năng giả cấp năm này đấu ngang sức ngang tài, như vậy đã chứng nhận minh đối phương cũng là dị năng giả cấp năm, nếu như thấp hơn cái cấp bậc này, chỉ sợ sớm đã bị đánh bại rồi.
Hai dị năng giả cấp năm đồng thời xuất hiện, Hainke ngoại trừ có cảm giác đây như là một giấc mơ rất chân thật ra, thì còn lại toàn bộ là cảm giác kinh hãi, chẳng lẽ dị năng giả cấp năm hiện tại có nhiều như vậy sao? Tùy tiện liền có thể gặp được một hai người.
Về phần dị năng giả cấp năm hóa thân làm đạo tặc ‘hắc ăn hắc’, tình huống như vậy lại để cho hắn chết lặng, đừng nói thân thể bị chế trụ không bóp cò súng được, cho dù có cử động được, Hainke cũng không dám có chút tâm tư phản kháng nào.
Vật đã tới tay, Hướng Nhật cũng hơi có chút kích động, lần này cuối cùng cũng không phải là một chuyến uổng công. Đang nghĩ ngợi xem nên để những đồ vật này ở đâu thì an toàn nhất, hắc y nhân kia lúc này cũng đi tới khoang chứa hàng, đi đến trước mặt hắn: "Phân cho ta hai cái." Nói xong, không đợi Hướng Nhật đáp lại, một phát thuấn di tới, lấy đi hai cái rương hành lý, lại thuấn di trở về.
Hướng Nhật nhất thời chán nản, ức chế không chịu nổi, Hắc y nhân lấy đi hai cái rương, chính là hai cái rương tiền a.
"Trả lại cho ta!" Hướng Nhật đang chuẩn bị thuấn di đi qua, mang hàng cướp về, bất quá Hắc y nhân tốc độ nhanh hơn, giống như đã sớm dự liệu được hành động kế tiếp của Hướng Nhật vậy, đem theo hai cái rương hành lý, thuấn di một cái, hướng phía xa xa lẩn trốn, thanh âm khàn khàn ẩn ẩn truyền đến: "200 triệu Đô-la, coi như là ngươi đã trả xong."
Đm nhà nó!
Hướng Nhật trong lòng mắng to, thật sự cũng không thể tránh được, lần này thật sự là lỗ lớn rồi, thu hoạch cả buổi tối thoáng cái bị hắc y nhân cướp đi một nửa. Nếu như đối phương chỉ cầm đi hai cái rương chứa bột trắng, Hướng Nhật sẽ không kích động như vậy. Nhưng lại lấy mất chỗ tiền mặt, để lại đống đồ vật khó xử lý nhất cho hắn, đây không phải là chơi ta à? Cho dù biết rõ bốn cái rương này giá trị so với hai cái rương tiền kia cao hơn, Hướng Nhật vẫn cảm giác mình như đang ăn phải một đống ruồi bẩn thỉu khó chịu.
Trước kia hắn đã thề son sắt mình phải làm con chim sẻ chờ phía sau con Bọ Ngựa, lại không nghĩ tới, phía sau con sẻ, lại có thể còn một tên thợ săn cầm súng nữa, hơn nữa tên thợ săn này cũng không phải thợ săn bình thường, là kẻ có đủ khả năng uy hiếp được hắn, thợ săn chim sẻ.
Nghe thấy tiếng còi cảnh sát từ xa xa truyền đến, Hướng Nhật cũng không trì hoãn nữa, cố nén tức giận, mang theo bốn cái vali, nhắm hướng xa xa mà bỏ chạy.
Hiện trường, Hoàng Thiệu Hùng cùng đám Hainke cũng bởi vì hắn ly khai mà một lần nữa lấy lại được tự do, bọn hắn giống nhau đều nghe thấy tiếng còi cảnh sát, không kịp tức giận mắng Hướng Nhật không có chút phong độ xứng đáng với dị năng giả gì cả, vẻ mặt hoảng loạn cấp tốc chạy vào trong xe bỏ trốn.
Hướng Nhật kỳ thật cũng không có đi xa, trên tay cầm bốn cái rương hành lý to đùng, vô luận xuất hiện địa phương nào cũng sẽ gây chú ý. Nhận thấy điểm này, hắn quyết định tìm người hỗ trợ. Tại Hồng Kông, cũng chỉ có đám người này nghe lời hắn nói, hơn nữa cũng có khả năng tiêu hóa những loại hàng này.
"Hướng lão đệ, muộn như vậy còn gọi cho ta, có chuyện gì sao?" Điện thoại rất nhanh nối thông, Vương Quốc Hoài thanh âm ẩn ẩn mà mang theo một tia chờ mong, hiển nhiên từ cái ngày nhận được điện thoại của Hướng Nhật muốn hắn tra tìm cái khoang hàng hóa vất đi của Hoàng Thiệu Hùng tại Cửu Long Thành, hắn đã mong chờ cú điện thoại này rồi.
"Phái một chiếc xe, đến chỗ này đón ta." Hướng Nhật nói địa chỉ ra, tâm tư Vương Quốc Hoài hắn làm sao mà không minh bạch? Nếu như lão tiểu tử đó mà biết thức thời mà nói..., hắn sẽ không để ý cho đối phương nếm chút lợi lộc này
.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK