Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay lại phòng ăn, Hướng Nhật và Hoắc Vãn Tình cùng lúc tiến vào, Lý Trinh Lan còn ngồi ở chỗ đó, bất quá với bộ dạng thất thần, cũng không có ăn uống cái gì cả.
Mà bàn bên cạnh, Hainke và Buck cũng đã rời đi, không biết đã đi nơi nào rồi.
Hướng Nhật đi tới, ngồi xuống vị trí đối diện Lý Trinh Lan. Lý Trinh Lan lúc này mới giật mình, Hướng Nhật đến, không rõ hắn tại sao đi rồi mà còn quay lại, vừa mới chuẩn bị trợn mắt định nói gì thì đột nhiên nhìn thấy phía sau hắn có một nữ nhân xinh đẹp, nhất thời đem lời định nói nuốt vào trong bụng.
Hướng Nhật nhìn cảnh Lý Trinh Lan khốn đốn, hơi có chút hả hê.
Hoắc Vãn Tình phía sau cũng không khách khí, ngồi xuống bên cạnh Hướng Nhật, vươn tay hướng Lý Trinh Lan chào hỏi: "Ngươi mạnh khỏe, ta là Hoắc Vãn Tình." mới vừa xuống thang máy, Hoắc Vãn Tình một mực hỏi Hướng Nhật hắn và Lý Trinh Lan rốt cuộc là quan hệ như thế nào, bất quá tiểu sắc lang lại nhắm mắt dưỡng thần không để ý tới nàng, để cho Hoắc Vãn Tình hận đến nghiến răng nghiến lợi. Bây giờ Lý Trinh Lan ngay trước mặt, cũng không cần phải hỏi hắn nữa.
Lý Trinh Lan đương nhiên không hiểu Hoắc Vãn Tình đang nói cái gì, nhưng ý tứ đại khái có thể đoán được một chút, liền đưa tay ra cùng Hoắc Vãn Tình bắt tay.
Mà Lý Trinh Lan chỉ bắt tay mà không giới thiệu về mình, khiến cho Hoắc Vãn Tình có cảm giác hơi mất mặt: "Tiểu thư không có ý định giới thiệu về mình sao? Hay là ngươi không có tên?" câu cuối cùng mang theo cảm tình cá nhân mãnh liệt.
Lý Trinh Lan vẻ mặt mờ mịt, bất quá nàng nhìn ra được Hoắc Vãn Tình đối với nàng không có hảo cảm, vừa muốn dùng Anh ngữ giải thích.
Bên cạnh Hướng Nhật sớm không nhịn được cười ra tiếng: "Nàng ta là người Hàn Quốc, nghe không hiểu ngươi đang nói gì đâu, Hoắc tây các tiểu thư ạ."
"Người Hàn Quốc?" Hoắc Vãn Tình sửng sốt, sau đó tàn bạo trừng mắt nhìn Hướng Nhật một cái, cái tên tiểu sắc lang này cũng không chịu nói sớm, khiến cho mình bị mất mặt!
Tức giận nhịn xuống xấu hổ trong lòng, Hoắc Vãn Tình nói với Lý Trinh Lan một câu, lần này Hướng Nhật nghe lại không hiểu.
Lại là Hàn ngữ? Hướng Nhật mặc dù nghe không hiểu, nhưng tiếng Hàn Quốc vẫn có thể phân biệt được, không khỏi có chút giật mình, Hoắc Vãn Tình lại nói Hàn ngữ, hơn nữa tựa hồ vô cùng thuần thục.
Lý Trinh Lan nghe được Hoắc Vãn Tình dùng Hàn ngữ nói chuyện với nàng, ánh mắt không khỏi sáng ngời, lập tức trả lời một câu, sau đó cổ quái nhìn Hướng Nhật một cái.
Hướng Nhật bị nhìn như vậy không hiểu là thế nào, nhưng lập tức đoán được Hoắc Vãn Tình là đang nói về chuyện của mình, hơn nữa khẳng định không phải là chuyện tốt gì.
Thấy hai người dùng Hàn ngữ nói chuyện với nhau, Hướng Nhật đột nhiên có cảm giác tự mua dây buộc mình, lúc trước mang Hoắc Vãn Tình tới, nhưng không biết là sẽ xuất hiện cảnh tượng như thế này.
"Ta nói, các ngươi có thể hay không dùng Hàn ngữ ta nghe không hiểu gì hết?" Hướng Nhật trước dùng tiếng phổ thông nói một lần, sau dùng Anh ngữ giải thích một lần.
"NO way !" hai người cùng nói một lời, khiến cho Hướng Nhật có chút hoài nghi là có phải các nàng tại thời gian ngắn ngủi như vậy đã buôn với nhau mấy câu chuyện rồi hay không mà đã ăn ý như vậy.
"Được rồi, các ngươi cứ hàn huyên đi, ta ăn cơm." Hướng Nhật nhớ đến là đã đưa một ngàn tiền Hồng Kông tiền trà nước cho nhân viên phục vụ, báo cho hắn có thể mang thức ăn lên rồi, hơn nữa muốn đem món ăn đặt ở bàn này.
Liếc nhìn Hoắc Vãn Tình cùng Lý Trinh Lan nói chuyện rất hăng say, lâu lâu lại nhìn Hướng Nhật mập mờ cười.
"Hoắc tiểu thư, ngươi có biết bạn trai ngươi làm cái gì không?" Lý Trinh Lan bỗng nhiên ghé sát miệng vào tai Hoắc Vãn Tình, cúi đầu hỏi. Nàng cũng không biết Hoắc Vãn Tình cùng nam nhân có quan hệ gì, bất quá thấy hai người thân mật ngồi cùng một chỗ rất tự nhiên.
"Hắn?" Hoắc Vãn Tình cũng đã có chút hảo cảm với Lý Trinh Lan , thậm chí địch ý đối với Lý Trinh Lan trước đây cũng không đáng để nói.
"Hắn buôn bán độc phẩm." liếc nhìn nam nhân bên cạnh, Lý Trinh Lan vẻ mặt nghiêm túc nói. Nàng nghĩ Hoắc Vãn Tình xinh đẹp như vậy lại có khí chất mỹ nữ chắc chắn sẽ không cùng nam nhân cấu kết với nhau làm việc xấu, cho nên chuyện này tuyệt đổi có khả năng là Hướng Nhật gạt bạn gái của hắn.
"Cái gì?" Hoắc Vãn Tình nhất thời sợ hãi kêu lên, trong tư liệu của nàng, tiểu sắc lang chẳng qua là lão bản của công ty Hương Nhật mà thôi, nhưng không biết hắn cũng làm cái loại "Mua bán " này.
Liên tưởng tới lúc trước hắn gọi điện thoại cho ai nói muốn đối phó Hoàng Thiệu Hùng, chẳng lẽ đây chính là lý do muốn đối phó Hoàng Thiệu Hùng? Hoắc Vãn Tình biết một chút là Hoàng Thiệu Hùng sau lưng làm những chuyện xấu kia, cái loại "Mua bán" này chẳng những nguy hiểm, hơn nữa dễ dàng trêu chọc cừu địch, hoặc là bởi vì hắn cùng Hoàng Thiệu Hùng lúc trước từng có "Làm ăn", thậm chí có thể là bị Hoàng Thiệu Hùng cho hố một trận, bây giờ tìm đến trả thù ?
"Hoắc tiểu thư, xem ra ngươi cũng không biết bạn trai của ngươi đang làm cái gì." Lý Trinh Lan thấy vẻ mặt của Hoắc Vãn Tình, lập tức biết nàng đoán chừng cái gì cũng không biết, điều này làm cho Lý Trinh Lan có chút hưng phấn, ngầm đem những tội mà nam nhân làm nói cho bạn gái hắn.
"Ngươi biết những gì hãy đem nói hết cho ta biết!" Hoắc Vãn Tình trừng mắt liếc Hướng Nhật, lạnh lùng nhìn Lý Trinh Lan nói.
"Hoắc tiểu thư, ta cũng không muốn dối gạt ngươi, ta là nhân viên của cục cảnh sát Seoul Hàn Quốc, lúc trước ở Hàn Quốc gặp được bạn trai của ngươi cùng tên trùm xã hội đen nổi tiếng nhất Seoul cùng ở chung một chỗ, hắn từng mang theo hơn ngàn kí lô độc phẩm giao dịch cho Hắc bang lão Đại kia, vì thế mà chúng ta hy sinh một nhân viên cảnh sát nằm vùng."
Lý Trinh Lan nói lời này nửa thật nửa giả, thậm chí còn có chút khoa trương, cái gọi là hy sinh một nhân viên cảnh sát nằm vùng, chẳng qua là biết bộ mặt bại hoại của nhân viên nằm vùng đó mà thôi. Hoắc Vãn Tình nhất thời bị tin tức kia làm cho kinh hãi, hơn ngàn kí lô độc phẩm, từng này sẽ kiếm rất nhiều cuốn lịch a?
Lý Trinh Lan nói nàng không cần thiết phải hoài nghi, đối phương thật sự muốn bịa đặt lừa gạt nàng, căn bản là giấu diếm không được, bởi vì đám người vùa nãy cũng đã đủ cho nàng rõ ràng rồi.
"Ngươi là... *?" ( chắc là cảnh sát quốc tế) Hoắc Vãn Tình đột nhiên kịp phản ứng, nhưng là nàng nếu là * , lúc trước tại sao cùng tiểu sắc lang hôn môi? Phải biết là nàng tận mắt nhìn thấy. Tại sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK