Mục lục
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn là nhìn thấy một người đang sống biến thành quái vật đã đủ kinh hãi rồi, không nghĩ tới lại còn có sự tình kinh thế hãi tục hơn xuất hiện a, coi như là tên gậy trúc đã biến thành quái vật, nhưng bị Hướng Nhật hành hạ cho không còn sức đâu để mà đánh trả.
Hai thân thể tương phản cực lớn để cho người bên ngoài trợn mắt há hốc mồm, đồng thời còn có một nghi hoặc.
Đây còn là người sao?
Cha mẹ Lý Trinh Lan đối với biểu hiện của Hướng Nhật đã không biết dùng cái từ gì hình dung rồi, con rể Trung Quốc không chỉ có tiền, hơn nữa còn giống như... giống như... không phải là một người bình thường, mà là một siêu nhân.
Điều này lại để cho nội tâm họ không có tăng thêm bao nhiêu niềm vui sướng, có chăng chỉ là sự rung động đối với việc con rể đột nhiên biến thành siêu nhân, tâm lý theo đó cũng dần trở nên phức tạp theo.
Lý Trinh Lan bởi vì lúc trước tại Hàn Quốc đã được chứng kiến sự biến thái của Hướng Nhật, cho nên lúc này cũng không có cảm thấy kinh ngạc, nàng chính là người trấn định nhất trong số những người ở đây.
Muốn nói người giật mình không thể tin nhất, ngoại trừ tên cảnh sát trẻ nằm tê liệt trong góc cùng với tên gậy trúc đã tỉnh lại sau cơn choáng váng, nhưng về sau tỉnh táo suy nghĩ lại, có thể đoán ra chính là Lão Thử Minh muốn ám toán Lâm Tử Anh rồi. Hiện tại mọi người đều còn khiếp sợ chưa hết nhưng Lâm Tử Anh cũng đã có thể suy nghĩ ra nhiều điều rồi.
Quái vật ngay cả đạn bắn còn không thủng, hơn nữa lực lượng còn vô cùng kinh người, từ một quyền vẻn vẹn tùy tiện có thể đánh tan cái bàn thẩm vấn cứng rắn kia, còn in trên sàn nhà cẩm thạch một dấu quyền thật sâu. Bất quá, quái vật dù cường đại như vậy cũng bị Hướng tiên sinh đánh cho tơi bời, hơn nữa là không có chút lực chống đỡ nào.
Nếu như nói quái vật lực lượng to đến kinh người, lực lượng của Hướng tiên sinh kia đến cùng là bao nhiêu đây? Cái này chỉ sợ chỉ có người đã giao chiến qua mới biết được.
Lâm Tử Anh có thể tuyệt đối khẳng định, Hướng Nhật không phải là người bình thường, ngoài thực lực mà hắn biểu hiện ra, thêm vào cái chết quỷ dị của Dương Nghĩa Thiên trước kia, Lâm Tử Anh càng thêm xác cmn định hắn chính là hung thủ.
Nhưng mà cũng khá đau đầu khi xác định hắn là hung thủ, cái này rõ ràng vượt ra khỏi tầm khống chế của Lâm Tử Anh. Hung thủ đã tìm được, nhưng mà vì bắt hắn mà đưa đến phiền toái lớn thì càng rắc rối hơn nữa, như vậy Lâm Tử Anh phải cẩn thận mà cân nhắc, huống chi đây là sự việc chưa rõ ràng.
“Sếp Lâm, có ngại nói chuyện một chút không?”, Hướng Nhật không biết Lâm Tử Anh suy nghĩ thế nào, nhưng ra tay trước mặt hắn như thế, Hướng Nhật cũng đã suy nghĩ kĩ đường lui, chỉ cần sự việc trôi qua trong im lặng, chút phiền toái nhỏ ấy cũng có thể tan biến không chút tăm tích.
“Hướng tiên sinh, có gì cứ nói!” Lâm Tử Anh mắt không rời cây gậy trúc đang nằm trên sàn, cảnh giác nói.
“Sếp Lâm, ngươi có biết cái này không?” Hướng Nhật móc từ trên người ra một cái phong bì nhỏ màu đỏ, mở ra cho Lâm Tử Anh xem, đương nhiên, lúc làm động tác này, những người bên cạnh cũng chú ý đến hắn.
“Đây là…” Lâm Tử Anh nhìn nội dung cái phong bì màu đỏ mà không khẽ giật mình, tuy nói thân làm cảnh vụ ở Hồng Kông nhưng những chức vụ đặc thù ở nội địa thì hắn cũng biết rất rõ, lúc trước cũng vừa vặn có một nhiệm vụ bên nội địa muốn cử đặc vụ sang giải quyết, Lâm Tử Anh cũng có xem qua, bây giờ chỉ cần liếc mắt một chút là hắn nhận ra ngay, thân phân của “Hướng tiên sinh” kia hắn cũng đã rõ ràng.
Lại là cơ sở thần bí đó, bởi vậy, cho dù thân thủ của đối phương có vượt qua trình độ của con người bao nhiêu đi nữa, điều đó cũng không có gì lạ. Đồng thời cũng làm cho Lâm Tử Anh khẽ thở dài một hơi, cũng may hắn không có đối đầu với một tên phi nhân loại như vậy.
“Hy vọng Sếp Lâm có thể thay ta giữ bí mật, về phần người này, chút nữa sẽ có người mang đi.” Hướng Nhật chỉ chỉ tên gậy trúc đang ngất đi. Giấy chứng nhận cho Lâm Tử Anh xem chính là giấy chứng nhận Quốc An mà Trần thượng tướng giúp hắn làm, lúc ra ngoài cùng Lý Trinh Lan, hắn cũng thuận tiện bỏ giấy này vào túi áo, hắn cũng không muốn bị cảnh sát Hồng Kông liên tục phá rối, mà cái giấy chứng nhận này thì rõ ràng rất hữu dụng.
Trước kia Hướng Nhật cũng không chú lắm đến cái này, nhưng hiện tại đã nghĩ tới thì không thể nào lãng phí công năng của nó.
Lâm Tử Anh tự nhiên gật đầu liên tục, nếu chưa từng thấy qua năng lực của Hướng Nhật, có lẽ hắn cũng không dễ dàng tin tưởng như vậy, còn bây giờ thì ngay cả nửa điểm hoài nghi cũng không có, cũng chỉ có trong cục thần bí mới tồn tại nhân vật phi nhân loại này. Mà tên quái vật do cây gậy trúc biến thành, Lâm Tử Anh càng không dám để lại, nếu không sẽ liên lụy đến bản thân hắn rất nhiều, nếu không cẩn thận, rất có thể hắn sẽ trở thành một người chết.
Lâm Tử Anh ngoan ngoãn phối hợp, làm cho Hướng Nhật có không ít thuận tiện, thừa dịp hắn vẫn còn ngẫm nghĩ lời của mình, Hướng Nhật bỏ ra ngoài gọi điện thoại, một bên hắn thi triển lĩnh vực, tránh cho cuộc nói chuyện truyền vào tai những người khác
Điện thoại được chuyển rất nhanh, âm thanh quen thuộc của Trần thượng tướng vang lên:
“Tiểu tử, lại có “chuyện tốt” gì muốn nhờ ta hả?” nghe cũng có vài phần cởi mở, so với sự uy nghiêm thường ngày bất đồng, rõ ràng là chỉ có chuyện tốt gì mới khiến ông ta vui như thế, thậm chí còn cười hở cả hàm.
“Thượng tướng, chuyện tốt thì không có, nhưng có người, ngài có muốn giữ không?” Hướng Nhật cũng nửa đùa nửa thật.
”Ah~~? Là ai?”, Hướng Nhật rõ ràng vừa nói đến cái mà Trần thượng tướng hứng thú, đồng thời ngữ khí vui đùa cũng dần thu vào, cũng mơ hồ đoán được là Hướng Nhật sẽ không vô duyên cô cớ bắt người bình thường cho hắn, tám phần chắc chắn là người này có điểm không bình thường.
“Ta đoán hắn là vật thí nghiệm của số 98, hiện tại đã bị ta khống chế…”
“Ngươi đang ở đâu, ta lập tức cử người qua.” Hướng Nhật còn chưa nói hết, Trần thượng tướng đã gấp rút nói.
“Thượng tướng, ta đang ở Hồng Kông.” Mặc dù Hồng Kông ở xa, nhưng Hướng Nhật tin tưởng, nếu Trần thượng tướng mà kôong bố trí người chỗ này, vậy hắn cũng không phải là Trần thượng tướng rồi.
“Hồng Kông, ngươi đi Hồng Kông lúc nào?” Trần thượng tướng có chút sững sờ, hiển nhiên là với chuyện Hướng Nhật đến Hồng Kông thì có chút kinh ngạc, nhưng lập tức lại nhớ đến vấn đề chính, “Hồng Kông à? Ta lập tức phái người qua.”
Hướng Nhật báo địa chỉ của mình, nói thêm những chuyện đã xảy ra một lần, Trần thượng tướng trong điện thoại cũng ừ vài tiếng, cũng không nói là sẽ chỉ thị thẩm vấn như thế nào, chỉ nói là sau vài phút sẽ có người đến mang đi.
“Đúng rồi, Tiểu Hướng, ngươi còn nhớ rõ cái nhiệm vụ mà ta đề cập với ngươi trước kia không?”, đang lúc Hướng Nhật định cúp máy thì Trần thượng tướng lại đột ngột hỏi một câu.
“Người nói là cái nào…? Hướng Nhật hơi sững sờ, Trần thượng tướng nói nhiệm vụ kia, không phải là cái mà hai người bàn với nhau lúc trước chứ, vừa có thể xuất ngoại du lịch, vừa có thể gia tăng số lão bà trong hậu cung lên a? Nói thật, Hướng Nhật cũng không thể đoán ra cái kia là nhiệm vụ gì, nhưng nếu làm cho Trần thượng tướng nghiêm túc như vậy thì rõ ràng là rất quan trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK