Tay trái của Lumen vung một cái, để cho bức tranh vẽ mặt trời đang tỏa ánh sáng đủ mọi màu sắc rực rỡ hoàn toàn xuất hiện.
Phòng khách lạnh lẽo âm u nháy mắt trở nên ấm áp hơn không ít, nhưng băng giá ngưng kết trên mặt đất không có dấu hiệu bị hòa tan, chỉ có những khuôn mặt vặn vẹo hoặc trắng bệch hoặc tái xanh đều cố gắng dời tầm mắt.
Thi thể không đầu được phủ một lớp áo bằng máu của Harman căn bản không màng tới khẩu súng lục của đối phương đang nhắm về phía mình mà lao về phía Lumen hòng ‘ôm’ lấy mục tiêu. Bức tranh vẽ mặt trời kia khiến cho thân thể hắn run rẩy ở mức độ nhất định, máu phủ trên thi thể chảy xuôi, nhỏ giọt xuống mặt đất.
Trực giác của Lumen cho rằng mình không thế cứ cứng đối cứng như vậy với ‘Thi thể máu’ này được, cậu dùng phần khuỷu tay được bảo vệ bởi lớp áo khoác màu nâu rám nắng nhạt, không ngừng chặn đỡ hai tay của Harman, chỗ áo khoác kia rất nhanh bị nhuốm máu và có dấu hiệu bị ăn mòn.
Lúc này, lợi dùng hai ba giây thời gian chưa thấy ‘Bọ cạp đen’ Roger xuất hiện, Flanka rốt cuộc mới rảnh tay, lòng bàn tay của cô ngưng tụ ra một ngọn lửa màu đen đậm đặc và ném nó về phía thi thể của Harman, ngọn lửa kia giống như một quả đạn pháo, nện thẳng lên người tử thi đầy máu rồi nháy mắt nổ tung và lặng lẽ thiêu đốt linh hồn còn sót lại bên trong thi thể và máu.
Thi thể của Harman cũng bắt đầu tan chảy giống như thi thể của Castila, tựa như một ngọn nến bị ngọn lửa cắn nuốt.
Đúng lúc này, ‘Bọ cạp đen’ Roger xuất hiện. Hắn chui ra từ một khuôn mặt trắng bệch nào đó ở góc tường, trong tay ôm một pho tượng có chiều cao tương đương, đó là một pho tượng phụ nữ có đường nét khuôn mặt mềm mại, và nếp gấp trên váy dài trông rất sống động.
Sau khi chật vật đặt pho tượng xuống đất, Roger lại lùi về phía sau, dung nhập vào khuôn mặt mơ hồ vặn vẹo thống khổ kia, vừa lúc tránh được phát bắn của Lumen và ngọn lửa màu đen của Flanka ném tới.
Giây tiếp theo, thân thể của hắn xuất hiện chỗ đèn treo trên trần nhà, mắng mấy câu bằng tốc độ cực nhanh:
“Chúng mày chết chắc rồi.”
“Tao sẽ biến chúng mày thành phân bón.”
“Chó chết. Chúng mày cũng dám xâm nhập vào vùng đất bất tử của tao.”
“Tao phải lấy toàn bộ sinh mệnh của chúng mày.”
“Tao sẽ khiến cho chúng mày phải sinh hai mươi đứa trẻ.”
Sau mỗi một câu nói, ‘Bọ cạp đen’ Roger lại thay đổi vị trí, hắn không ngừng di chuyển, không ngừng xuất hiện để tránh tác động từ bức tranh mặt trời trong tay Lumen, ngọn lửa màu đen và ma thuật dựa trên băng giá của Flanka.
Mỗi câu ghép từ những chữ đơn của ngôn ngữ Intis tưởng chừng rất bình thường lại giống như mũi tên bắn thẳng vào đầu óc của Lumen và Flanka, không chỉ khiến cho bọn họ choáng váng đầu óc hoa mắt chóng mặt, nhịp tim đập nhanh mà còn khiến cho máu trong cơ thể bọn họ giống như cộng hưởng theo. Pho tượng phụ nữ ở góc tượng kia bị kích phát, bề mặt bên ngoài lập tức bùng cháy.
‘Ông’ một tiếng, đầu óc của Lumen giống như bị một cây búa tạ hư ảo đập thật mạnh mấy cái, hai dòng máu đỏ tươi không tự chủ được chảy xuôi xuống khỏi xoang mũi.
Gần như cùng một lúc, Flanka lúc này đã nhảy trở lại sô pha, tay trái của cô khẽ nắm chặt, toàn bộ máu mũi của Lumen bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt, không để cho Roger có cơ hội lợi dụng.
Bản thân cô cũng bị thương giống như vậy, cô nghi ngờ ‘Bọ cạp đen’ Roger sử dụng một loại pháp thuật ngôn linh để nguyền rủa, mà nó còn được gia tăng sức mạnh bởi pho tượng phụ nữ kia, thế cho nên cả thể chất và linh hồn đều đã được gia cố của cô cũng không thể chịu đựng được vài câu.
Dựa vào việc ‘Bọ cạp đen’ Roger cũng không sử dụng bất kỳ biện pháp bảo vệ nào đối với pho tượng kia, Flanka tin rằng nếu bọn họ thực sự trực tiếp tấn công pho tượng này thì có khả năng sẽ dẫn tới hậu quả càng đáng sợ hơn và đại khái nó sẽ xuất hiện theo phương thức nguyền rủa.
Cô cố gắng chịu đựng cảm giác đau đớn khắp thân thể, đầu óc choáng váng và máu trong người đang sục sôi mà nâng khẩu súng lục màu đồng thau kia lên, ‘pằng’ một tiếng, nã một phát súng về phía ‘Bọ cạp đen’ Roger, còn mình thì nhân cơ họi nhảy tới khu vực gần pho tượng.
Viên đạn sắt màu đen xé nát khuôn mặt vặn vẹo, để lại một vết lõm trên vách tường, nhưng không thể làm Roger bị thương.
Flanka vừa mới chạm xuống đất, cô lập tức chạy vòng quanh pho tượng kia, lần này cô không bóp cò khẩu súng lục màu đồng thau cũng không sử dụng tụ kiếm mà vừa tránh né những cái bóng gầy dài mỏng manh bị ‘Bọ cạp đen’ Roger đánh thức và kéo dài từ trong máu ra, vừa chế tạo từng lớp băng giá xung quanh bề mặt pho tượng.
Lúc này, Lumen đang là mục tiêu tập trung tấn công của ‘Bọ cạp đen’ Roger, đã rơi vào tình thế nguy cấp. Kèm theo một tiếng thét lớn, một ngọn lửa màu đen hư ảo lập tức bùng cháy quanh thân cậu, điều này làm cho cậu cảm giác giống như sinh mệnh của mình nhanh chóng trôi đi, bởi vậy thân thể cũng suy yếu hơn.
Lumen không chút nao núng, phản ứng đầu tiên của cậu là vứt bỏ bức tranh vẽ mặt trời kỳ dị kia, tiện đà nhảy về phía sô pha, tay trái nhét vào trong túi áo.
Cậu vốn đang đứng trên cái bàn trà bị lật úp, thân thể của ‘Bọ cạp đen’ Roger phá tan lớp băng giá phủ trên mặt đất mà chui lên, trong tay cầm một lưỡi liềm đen kịt, sắc bén mà tà dị cao bằng nửa người trưởng thành, vung lên chém tất cả những thứ trước mắt thành hai đoạn.
Lumen rơi xuống sô pha, bàn tay trái rút từ trong túi áo ra, nắm chặt một đoạn ngón tay bị đứt màu trắng bệch, lúc này thân thể cậu đã rất suy yếu, chỉ có thể cố gắng di động thân thể, gian nan tránh một liềm của ‘Bọ cạp đen’ Roger vừa bổ tới trước mặt, cùng lúc đó, cậu ném đoạn ngón tay bị đứt lìa lên giữa không trung, đó là ngón tay của ngài K.
Xoẹt, trong tiếng xé vải chói tai, chiếc sô pha dài êm ái đã bị lưỡi liềm tà dị kia chém thành hai mảnh, mà ngón tay tái nhợt kia bay lên giữa không trung rồi đột nhiên phồng to lên, như một quả bom giãn nở rồi nổ tung, nó hóa thành một cơn mưa máu thịt, toàn bộ rơi xuống người Lumen, dặp tắt ngọn lửa màu đen làm cho thân thể cậu trở nên suy yếu kia.
Chỗ máu thịt này hấp thụ máu và thi thể bị hòa tan xung quanh, nhanh chóng ngưng tụ lại trên người Lumen, khiến cho cậu giống như được phủ thêm một chiếc áo choàng dài có mũ đội đầu bằng máu.
Cảm giác suy yếu vừa bao vây lấy Lumen cũng theo đó biến mất hơn phân nửa, cậu chợt nhảy dựng lên, vồ lấy ‘Bọ cạp đen’ Roger, ‘Bọ cạp đen’ Roger thấy thế thì cũng không tiếp tục liều mạng, mà rút lui về phía khe nứt trên bề mặt lớp băng giá, thu người vào trong một khuôn mặt vặn vẹo tái xanh.
Flanka vừa kết xong một lớp băng giá xung quanh bề mặt pho tượng kia thì bỗng nhiên cảm giác được cái rét lạnh ập tới, toàn bộ vong hồn bên trong phòng khách giống như điên cuồng nổi giận, chúng nó từ bốn phương tám hướng vọt tới, thò cánh tay, há to miệng, bao vây xung quanh Flanka.
‘Răng rắc’ một tiếng, lại một tấm gương bị vỡ vụn.
Bóng dáng của Flanka đột nhiên xuất hiện trên mặt băng ở một bên khác, cô nhấc tay lên, một ngọn lửa màu đen bùng lên xung quanh pho tượng, đồng thời thiêu đốt những vong hồn mơ hồ và những cái bóng mỏng manh từ máu thoát ra kia.
‘Bọ cạp đen’ Roger nhô nửa người ra khỏi một vách tường gần đó, lại một lần nữa mắng: “Con kỹ nữ chết tiệt!”
Hắn vừa làm cho thân thể của mục tiêu suy yếu vừa lợi dụng những khuôn mặt thống khổ kia để nhanh chóng thay đổi vị trí, lúc thì tấn công Lumen, khi thì tác động đến Flanka, dựa vào ‘Vùng đất bất tử’ và pho tượng kia, hắn dùng sức của một mình để đấu lại hai kẻ địch.
Cứ cách một đoạn thời gian, ngọn lửa màu đen tà ác lại bùng lên xung quanh thân thể Lumen để rút sinh mệnh của cậu, làm cho cậu suy yếu, nhưng nó lại luôn bị chiếc áo choàng dài được ngưng tụ từ máu thịt trùm lên trên người cậu trung hòa bằng phương thức dập tắt, Flanka dựa vào gương thế thân để trốn thoát khỏi tổ hợp công kích ‘Tà ngôn’, ‘Huyết linh’, ‘Ngọn lửa màu đen suy yếu’ và ‘Thiêu đốt sinh mệnh’.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, mắt thấy chiếc áo choàng được ngưng tụ từ máu thịt bao trùm trên người Charles đã bị tiêu hao đến mức độ cực loãng, sắp sửa tan rã, mà số gương mang theo người và lớp băng do ‘Giày đỏ’ Flanka chế tạo ra cũng nhanh chóng bị phá vỡ, gần như không còn mấy, ‘Bọ cạp đen’ Roger nhô đầu ra khỏi trần nhà, nở một nụ cười sắc bén, nói:
“Đúng là hai tên ngu.”
“Chúng mày cho rằng có thể chống lại được Vùng bất bất tử hay sao?”
“Cho dù tất cả thủ lĩnh của băng Savoy bước vào chỗ này, tao còn không sợ. Đi chết đi.”
Giọng nói bén nhọn xuyên qua lỗ tai của Lumen và Flanka, đâm vào đầu óc của bọn họ làm cho cơ thể bọn họ loạng choạng, giống như không thể chịu nổi nữa.
‘Bọ cạp đen’ Roger di chuyển đến vách tường bên cạnh, thấy thế thì nở một nụ cười chờ mong lại dữ tợn.
Đúng lúc này, trước mắt hắn đột nhiên tối sầm lại, trong lòng xuất hiện một loại cảm xúc mãnh liệt, có không dám tin, có kinh hoàng, có ngạc nhiên, có hoang mang khủng hoảng, giây tiếp theo, hắn mất toàn bộ tri giác.
Rầm!
Lão đại của băng Gai độc đột nhiên chồi ra từ vách tường, ngã xuống mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Rốt cuộc ‘Thủy ngân đọa lạc’ cũng đã hoàn thành quá trình trao đổi vận mệnh, chuyển vận mệnh của người đàn ông vô gia cư sắp chết kia bị ngất xỉu gần đây nhất cho ‘Bọ cạp đen’ Roger.
Lần này nhanh hơn rất nhiều so với lần trao đổi vận mệnh với Margot, chỉ tốn mất vài phút, đây là bởi vì người đàn ông vô gia cư là người bình thường mà lúc ‘Thủy ngân đọa lạc’ lựa chọn vận mệnh trao đổi với ‘Bọ cạp đen’ Roger, nó sẽ tìm loại vận mệnh ít quan trọng nhất và không liên quan đến tính chất siêu phàm.
Lumen nhìn chằm chằm ‘Bọ cạp đen’ Roger mặc quần áo ngủ màu xanh đen, sau đó, nhờ sự trợ giúp của tấm áo choàng bằng máu thịt, cậu mạnh mẽ dẫm lên những khuôn mặt trong suốt mơ hồ vặn vẹo kia.
Trong cái lạnh lẽo đến thấu xương tủy, cậu đi tới bên cạnh mục tiêu đã bị ngất xỉu, lấy chai kim loại đựng thuốc mê ra, vặn nắp, ngồi xổm xuống. Cậu dí miệng chai kim loại chứa thuốc mê tự chế của Leinster đến sát chóp mũi của ‘Bọ cạp đen’ Roger, đồng thời dùng tay quạt quạt để cho thứ khí này chui thật nhiều vào trong mũi của kẻ địch.
Làm xong chuyện này, Lumen mới vác ‘Bọ cạp đen’ Roger lên, dưới sự bảo vệ của Flanka, hai người chạy ra khỏi khu vực phòng khách.
Đám nam nữ hầu ở đây không biết đã trốn đi nơi nào, sau khi ‘Bọ cạp đen’ Roger rời khỏi phòng khách, những khuôn mặt hoặc trắng bệch hoặc tái xanh kia nhanh chóng biến mất, hết thảy đều quay trở lại bình thường
Lumen thấy thế thì ném vị lão đại của băng Gai độc này xuống mặt đấy, dùng súng lúc nhắm thẳng vào đầu hắn, lại chăm chú nhìn vài giây, sau đó, cậu yên lặng mà bình tĩnh bóp cò.
Pằng pằng, sau hai phát súng nổ liên tiếp, đầu của ‘Bọ cạp đen’ Roger biến thành một quả dưa hấu vỡ, máu bắn tung tóe ra bốn phía, hắn chết trong tình trạng hôn mê.
Flanka liếc nhìn Lumen vẫn nhìn chằm chằm ‘Bọ cạp đen’ Roger, bình thản hỏi: “Thế nào, cậu muốn phát tiết sao?”
Nếu không phải vì giúp Lumen, cô cảm thấy biện pháp tốt nhất là báo tin đám người ‘Bọ cạp đen’ Roger tín ngưỡng ‘Mẫu thân vĩ đại’ lên trên thông qua anh bạn ‘007’ của mình.
Lumen yên lặng vài giây, sau đó khóe miệng cong lên, cười nói:
“Không, tôi chỉ đang giải quyết một cái tai họa ngầm.”
Flanka nghe vậy thì khẽ thở dài, nói:
“Cố hương của tôi có một câu tục ngữ, tâm bệnh cần tâm thuốc, nếu không đi đúng phương hướng thì có làm bao nhiêu thì cũng vô ích. Chà, tôi phải nhanh chóng thông linh, tranh thủ rút khỏi đây trong ba phút đồng hồ, cậu cũng nắm chặt thời gian để tìm kiếm chiến lợi phẩm.”
“Được.” Lumen đáp lại, đồng thời, chiếc áo choàng được ngưng tụ từ máu thịt còn sót lại trên người cậu cũng hoàn toàn tan rã, tí tách nhỏ trên mặt đất. Cứ như vậy sao? Lumen nhịn không được nhíu mày.
Đây cũng không phải nói là ngón tay của ngài K không mạnh, mà hoàn toàn ngược lại, trong trận chiến vừa rồi, nếu không có nó, Lumen đã sớm suy yếu đến mức mất năng lực phản kháng và cần Flanka cứu trợ.
Nhưng biểu hiện vừa rồi của nó hoàn toàn không đủ để chống lại ác linh khủng bố như Susanna Matisse. Điều này làm cho Lumen khó tránh khỏi cảm giác thất vọng và nghi ngờ.
Suy nghĩ trong đầu chạy thật nhanh, cậu đi về phía phòng khách, phóng tầm mắt đánh giá và thu thập những vật phẩm có giá trị xung quanh
Đột nhiên, cậu nhìn thấy một bóng người đứng lẳng lặng chỗ cầu thang dẫn lên tầng trên, một bóng người mặc áo choàng dài màu đen và đội một chiếc mũ thật lớn.
Ngài K.
Ngay lúc đồng tử của Lumen phóng to thì ngài K biến mất trong bóng tối.