Sau khi rời khỏi Quán rượu cũ, Lumen đứng ở trên đường đất, do dự nên đi nơi nào.
Ánh mặt trời buổi sáng chiếu xuống, mang chút lành lạnh.
Đúng lúc này, Raymond Craig từ bên sườn đi tới:
"Mình đang muốn đi tìm cậu đây."
"Có chuyện gì à?" Lumen khôi phục bình thường, cố ý hỏi.
Raymond vẻ mặt kinh ngạc:
"Cậu đã quên à? Chúng ta hôm nay đi tìm những ông lão tuổi sàng sàng với ông nội tôi mà còn sống để hỏi chuyện về truyền thuyết Vu sư."
Lumen nâng tay đè lên đầu, vẻ mặt đau đớn:
"Phải không? Sao tôi không nhờ gì cả, hay là cậu xuất hiện ảo giác?"
Raymond vừa kinh vừa sợ, đang muốn hồi ức chi tiết, xác nhận chuyện ngày hôm qua có phải do mình tự nghĩ ra hay không, bỗng nhiên thấy trên mặt Lumen hiện ra một nụ cười.
"Khốn kiếp này, lại đang đùa nhây!" Raymond nhịn không được mắng.
"Mắng thực không có lực mà." Lumen chậc chậc cảm thán, "Ava còn biết chửi tốt hơn cả cậu."
Ava Lizzie là một cô gái xinh đẹp thôn Cordouan, đang là "gái chăn ngỗng" .
Cha của cô ta Guillaume Lizzie là thợ đóng giầy, giỏi sử dụng da thuộc do những người chăn cừu cung cấp chế tác giày da, khá là nổi danh ở mấy thôn trang xung quanh.
"Ava" Raymond vẻ mặt có biến hóa.
Hắn lập tức nhìn về phía Lumen:
"Ava là bạn của của chúng ta, đúng không?"
"Đúng vậy." Lumen cười gật đầu.
Ba người họ thêm Guillaume nhà Berry, Ava là em họ của Azeyma Lizzie, là một người trẻ tuổi hay chơi chung với nhau.
"Vì sao không cho Ava cũng tham gia chuyện điều tra chân tướng truyền thuyếtcủa chúng ta?" Raymond đưa ra đề nghị, "Cậu cũng biết, phụ thân luôn nói 'Vì sao cô gái xuất giá phải cho một phần tài sản, bao nhiêu gia đình không tệ là suy tàn như vậy', điều này làm cho cô ta rất bất an, nếu có thể ở trong điều tra thu được một ít tài bảo hoặc tưởng thưởng, cô ta hẳn sẽ yên tâm hơn không ít."
"Tôi nghe có mấy nhà trong thôn cũng nói tương tự như vậy, bao gồm mục sư của chúng ta, bọn họ hận không thể để anh em của mình vĩnh viễn ở nhà, cho dù kết hôn cũng không để một mình đi ra ngoài thành lập gia đình, như vậy sẽ phải phân ra một phần tài sản mà họ nên được." Lumen cười liếc mắt nhìn Raymond một cái, ra vẻ tùy ý nói, "Cho nên rất nhiều gia đình có khuynh hướng để cho một đứa nhỏ trong đó đi làm người chăn cừu, như vậy hắn cơ bản sẽ không thể kết hôn, lại có thu vào nhất định, đại đa số thời gian là có thể nuôi sống bản thân."
Raymond sắc mặt dần dần âm trầm xuống.
Vấn đề này hắn thật đúng không nghĩ tới.
Cái này cũng là nguyên nhân hắn thích chơi với Lumen, tuy nhiên đại bộ phận người trong thôn nói tên này tính cách ác liệt, thích gạt người, đùa nhây, nhưng kiến thức của hắn thật sự vượt qua những người cùng tuổi, không giống mình, hiểu biết không nhiều lắm, cả ngày ngơ ngơ, chỉ có thể nghe theo sắp xếp trong nhà.
Biết là tốt rồi, Lumen thầm nghĩ rồi kéo đề tài về quỹ đạo:
"Hiện tại không còn kịp rồi, chúng ta nắm chặt thời gian đi hỏi, ngày mai lại đi tìm Ava, ừm, sau còn có thể để Guillaume con cùng Azeyma cùng tham dự, cái này trừ bỏ khả năng mang đến thu hoạch, còn là một hồi hoạt động thú vị, có thể rèn luyện năng lực của chúng ta."
"Để cho Guillaume con với Azeyma cùng gia nhập à?" Raymond có chút không tình nguyện.
Phần thưởng thì người càng nhiều, mình được càng ít.
Mà quan trọng nhất là, như vậy mình sẽ tìm không ra cơ hội lấy lòng Ava.
Lumen nhìn người này, trong ánh mắt thêm vài phần hiền hoà cùng thương hại:
Thằng nhỏ ngốc, cậu cho là Ava sẽ để ý tới cậu sao? Cô ta chân mày cao rõ ràng, chỉ muốn gả vào trong nhà nào đó tốt, cô ta rõ ràng có hảo cảm nhất định với "kẻ ác" như tôi, nhưng vẫn có thể khống chế được bản thân.
Ở trong tục ngữ địa khu Darliege, "Chân mày cao" ý tứ là ánh mắt cao, chướng mắt người bình thường.
"Chị của tôi có nói qua, nhiều người lực lớn." Lumen đơn giản giải thích một câu, "Giờ có ông lão nào có thể đến gặp?"
"Cậu không đi điều tra?" Raymond kinh ngạc hỏi lại.
Có chuyện lá bài "Quyền trượng" kia, mình sao có thể đi điều tra nữa, Lumen cười nói:
"Tôi đương nhiên sẽ điều tra, hiện tại là muốn khảo nghiệm năng lực sưu tập tình báo của cậu."
Raymond không có hoài nghi:
"Trong thôn mà còn sống, tổng cộng có chín ông lão tuổi sàng sàng với ông nội của tôi, hoặc lớn hơn một chút, phân biệt là…"
Sáu nữ, ba nam, phụ nữ quả nhiên sống lâu hơn mà. Lumen lặng yên nghe xong, ngẫm nghĩ rồi nói:
"Hai người sau không cần đến gặp, họ là người xứ khác gả đến nơi đây.
"Vậy chúng ta trước tìm Na Roca hỏi, bà ấy lớn tuổi nhất, thời điểm chuyện Vu sư phát sinh rất có khả năng đã trưởng thành."
Na Roca tên vốn không phải như vậy, đây là tôn xưng đối với bà.
Ở tỉnh Gladstone, những phụ nữ đã kết hôn gia thế hiển hách hoặc có quyền hành thực tế trong tộc thì sẽ được danh hiệu "Phu nhân", cụ thể là ở cuối tên thêm một chữ "a", thể hiện nữ tính, đồng thời phía trước tên thêm âm "Na", cũng chính là ý "Phu nhân", "Nữ chủ nhân".
Phu nhân Pouaris một là gia tộc suy tàn đã lâu, hai là ở nhà phải nghe theo lời của Beost, quản lý hành chính ở đây, cho nên không thể thêm "Na" thêm "a", chỉ có thể dùng một từ "Phu nhân" để xưng hô.
Chồng Na Roca đã sớm qua đời, bản thân gánh vác toàn bộ gia đình, cho dù sau khi hai con trai trưởng thành, kết hôn, sinh con, bản thân về già, cũng vẫn nắm giữ quyền kinh tế trong nhà.
Loại hiện tượng này ở thôn Cordouan là tương đương hiếm thấy, dưới tình huống thông thường, đàn ông mới là chủ đạo, gia đình không có bố, đứa nhỏ một khi trưởng thành sẽ thực tự nhiên lấy về quyền lực quản lý cả nhà từ trong tay mẹ mình.
"Được." Raymond không có nghi vấn.
Sau khi vòng qua mấy tòa nhà, Lumen thấy bốn bà lão ngồi ở trước một căn nhà hai tầng, một bên phơi nắng, một bên tùy ý trò chuyện.
Đồng thời họ còn bắt rận trên người nhau, có vẻ khá là nhàn nhã.
—— Ở nông thôn nước cộng hòa Intis, bắt rận cho nhau là hoạt động giải trí kéo gần quan hệ, thể hiện sự thân thiết.
"Giờ đến hỏi à?" Raymond có chút do dự.
Cậu sợ chuyện hai người truy tìm chân tướng truyền thuyết lan truyền ra ngoài.
"Chờ một chút đã." Lumen trầm trọng gật đầu.
Theo cậu biết, rất nhiều lời đồn trong thôn đều thông qua tụ hội như vậy mà tầng tầng truyền bá ra ngoài.
Sau một hồi, ba bà lão khác bởi vì trong nhà có việc, lần lượt rời đi.
"Chào buổi sáng, Na Roca." Lumen lúc này đi qua.
Na Roca tóc đã trắng xoá, đôi mắt hơi đục ngầu, bà mặc váy dài màu sậm làm từ vải thô, hai tay giống như bao trùm một tầng da gà, khuôn mặt có vết bớt rõ ràng.
"Aurore khi nào thì tham gia hội họp vậy? Trong thôn rất nhiều người nhớ tới nó đó." Na Roca nhìn Lumen, cười tủm tỉm hỏi.
Rất nhiều đàn ông phải không? Lumen tiến vào trạng thái ai nói mặc ai mình chỉ nói chuyện của mình, vẻ mặt hiếu kỳ nói:
"Na Roca, nghe nói bà đã thấy qua Vu sư chân chính? Là người mà chín con trâu cũng kéo không nổi quan tài đó."
Na Roca vẻ mặt hơi biến hóa:
"Ai nói cho các cậu?"
"Ông nội của hắn đêm trở về nói cho hắn." Lumen bắt đầu nói nhảm.
Na Roca ngẩn người:
"Linh hồn thật có thể về nhà à…"
"Là ba của cháu nói cho cháu biết, khi ông nội còn sống đã kể cho nghe." Raymond không thể nhìn Lumen lừa gạt bà lão.
Na Roca có chút mất mát, một hồi lâu nhi mới nói:
"Trước khi người nọ chết, không ai biết hắn là Vu sư, biểu hiện của hắn thật sự là bình thường."
Tựa như các người không biết Aurore là Vu sư vậy, Lumen trả lời một câu ở trong lòng.
"Thẳng đến khi hắn đột nhiên chết đi, con cú mèo nọ bay tới" Na Roca lâm vào hồi ức.
Những gì mà bà ta nói cơ bản là nhất trí với truyền thuyết.
Lumen tiến một bước nói:
"Vu sư kia lúc ấy ở chỗ nào?"
Na Roca nhìn cậu một cái:
"Chính là chỗ cậu ở với Aurore hiện tại đó.
"Sau khi Vu sư kia hạ táng, mục sư ở đây lúc đó dẫn theo mấy người lấy đi những thứ đáng giá, thiêu hủy căn nhà nọ, cũng hai ba chục năm rồi không ai dám tới gần nơi đó, sau rồi chuyện này dần dần bị quên đi, sau đó nữa, Aurore đến đây, mua lấy mảnh đất đó để xây nhà."
Là nhà của mình? Lumen trong lòng cả kinh.
Đáp án này hoàn toàn ra ngoài dự đoán của cậu!
Trong giây lát, cậu nghĩ tới một ít vấn đề bình thường xem nhẹ:
Lấy năng lực kiếm tiền của Aurore, cho dù chị che dấu năng lực siêu phàm, chị vì sao lại đến nông thôn như Cordouan để định cư?
Vô luận là tỉnh phủ Bigorre, hay là Sucht trung tâm dệt may, thủ đô Trier, đều là lựa chọn tốt hơn, cho dù muốn chọn nơi hoàn cảnh tốt, không khí không tệ, những thành phố này đều có chỗ để lựa chọn.
Aurore từng nói qua, che dấu tốt nhất là giấu ở trong thành phố lớn. Lumen suy nghĩ quay cuồng, khó có thể bình tĩnh.
Cậu hôm nay mới biết, khu đất mà Aurore chọn để mua và xây nhà, từng thuộc về một Vu sư
"Vu sư kia được chôn ở đâu vậy?" Raymond ở bên cạnh nhịn không được hỏi.
Tài sản trong nhà là không có hy vọng gì rồi, chỉ có thể xem di thể Vu sư có đặc thù gì hay không.
Na Roca buồn cười nói:
"Chuyện lớn như vậy, khẳng định sẽ kinh động mục sư ở đây.
"Lúc ấy mọi người dùng chín con trâu kéo quan tài đến nghĩa trang bên cạnh giáo đường, từ mục sư cử hành nghi thức, tiến hành tịnh hóa, cuối cùng còn thiêu thi thể thành tro tàn, đào cái hố chôn đi."
"Như vậy à" Raymond khó nén thất vọng.
"Các cậu hỏi cái này để làm gì?" Na Roca quan sát vẻ mặt của cậu ta một hồi, mở miệng hỏi.
Lumen cười một tiếng, nói một lời nói dối chân thật:
"Muốn tìm bảo tàng của Vu sư."
"Người trẻ tuổi không cần luôn ảo tưởng." Na Roca cảnh cáo một câu.
"Được rồi." Lumen biểu hiện thật sự là nhu thuận.
Cậu cùng Raymond cáo biệt Na Roca, đi con đường tới quảng trường trong thôn.
"Không có hy vọng gì, Lumen, việc này không có hy vọng gì." Sau khi vòng qua mấy căn nhà, Raymond uể oải mở miệng.
"Quả thật vậy, nên thiêu đã thiêu, nên lấy đi đều đã lấy đi mấy chục năm." Lumen gật gật đầu.
Bởi vì cảnh trong mơ xuất hiện cơ hội, cho nên cậu cũng không quá thất vọng.
Raymond đồng ý nói:
"Đúng vậy, trong toàn bộ truyền thuyết chỉ có con cú mèo nọ còn chưa bị hủy đi."
"Con cú mèo" Lumen mắt sáng lên, đưa ánh mắt hướng về núi rừng bên ngoài thôn.
Raymond rùng mình một cái, nhanh bổ sung:
"Nhưng nhiều năm như vậy, nó khẳng định sớm đã chết rồi."
Hắn cực kỳ sợ tiếp xúc sinh vật tà ác như cú mèo này.
Ở nam Intis, con cú mèo, sơn ca cùng quạ đen đều được xem là điềm xấu, tà ác, sinh vật hiệu lực cho ma quỷ, thường xuyên lấy đi linh hồn nhân loại hoặc là mang đến vận rủi.