Lumen không dám để bản thân nghỉ ngơi quá lâu, sợ có quái vật khác đến đây, cậu hơi nghĩ ngơi hồi phục chút rồi chịu đựng đau đớn ở cổ cùng sau lưng, cùng với một ít không khoẻ trong cơ thể, ngồi xổm xuống bên cạnh thi thể quái vật.
Tay phải cậu vẫn cầm sẵn cây rìu, lo lắng con mồi vẫn chưa có hoàn toàn tử vong, có lẽ còn có thể đột nhiên nhảy lên giống như quái vật không da trước đó.
Cậu chỉ dùng tay trái, sờ soạng thân thể quái vật, tìm ra ba đồng 5 Cope được gọi là "rick", cùng với một cái túi trống không.
"Chỉ có một chút như vậy?" Lumen thất vọng không phải tìm được ít tiền, mà là không phát hiện vật phẩm liên quan đến lực lượng Siêu phàm.
Nếu không phải vì cái sau, cậu nhàn rỗi không có việc gì so ngươi chết ta sống với quái vật này để làm gì?
Nếu không phải bản thân ở trong mơ có đặc thù nhất định, hiện tại cậu đã trở thành thực vật của đối phương.
Lumen đứng lên, nhìn về phía cái đầu của quái vật súng săn lăn ở một bên, cầu nguyện thứ mà mình muốn ở nơi đó.
Ngay ở lúc này, cậu thấy mặt ngoài thân thể đầy những vết thương thủng lỗ chỗ của quái vật có những điểm ánh sáng màu đỏ thẩm đi ra.
Chúng giống như đom đóm, lấy tư thái không thể ngăn cản thong thả bay về cùng một chỗ.
Lumen hai mắt nhìn thẳng, trong lòng dần dần nổi lên cảm xúc vui mừng:
Loại hiện tượng này tuyệt đối có liên quan tới lực lượng Siêu phàm!
Không bao lâu, ngực quái vật xuất hiện một mảng đỏ thẩm dinh dính, xung quanh không hề có điểm sáng nào khác phân ra nữa.
Lumen thật cẩn thận cúi lưng đưa tay nắm lấy sự vật kia.
Thứ này rất trơn, câu nắm hai lần mới thành công nắm được, để ở trong lòng bàn tay suy nghĩ một chút:
Rất nhẹ, có khuynh hướng cảm xúc cùng co dãn nhất định, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng...
"Cái này đến cùng là thứ gì?" Lumen lại nhận ra mình ở trên thần bí học là thất học trên ý nghĩa chân chính.
Trong khi lẩm bẩm, cậu mơ hồ ngửi được sự vật màu đỏ thẩm kỳ quái này tản mát ra mùi máu, mà bản thân lại nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, có loại nóng nảy khó có thể diễn tả bằng lời phát sinh ở trong cơ thể.
Trong tích tắc này, Lumen muốn cầm lấy rìu chém vào thi thể quái vật kia vài cái, để phát tiết cảm xúc thô bạo ở trong lòng.
Hoàn hảo, Aurore vẫn cường điệu truy tìm lực lượng Siêu phàm là một chuyện rất nguy hiểm, cậu vẫn có dự phòng đối với cái này, luôn theo dõi tình huống bản thân, không vì vui mừng mà thả lỏng cảnh giác, đã lập tức phát hiện không đúng.
"Nó sẽ ảnh hưởng trạng thái tinh thần của mình?" Lumen cất sự vật màu đỏ thẩm vào cái túi tìm được ở trên người quái vật.
Hai bên vừa mất đi tiếp xúc trực tiếp, cậu lập tức tìm trở lại sự bình tĩnh sau tử chiến cùng một chút hưng phấn còn chưa hoàn toàn bình ổn.
Thân thể cậu vẫn còn một chút run run.
"Quả nhiên!" Lumen sau khi khôi phục bình thường, vui mừng nói nhỏ một câu.
Cậu lập tức buộc chặt cái túi lại, treo ở trên dây lưng.
Ngẫm nghĩ, Lumen lại lấy cái túi xuống, nhét nó vào trong túi của cái áo jacket da.
Như vậy sẽ khó đánh mất hơn, lại cho cậu cảm giác an toàn hơn!
Theo việc cởi áo, quyển sách sau lưng Lumen mất đi ràng buộc, bốp một cái rớt xuống đất.
Mặt ngoài nó gồ ghề, chỉnh thể rách tung toé.
Đây là sách bài tập mà Aurore biên soạn cho Lumen, tên là "Bài tập mô phỏng cuộc thi nhập học trường cao đẳng thống nhất ", bản thân bìa sách thì mềm nhưng khổ sách rất lớn, có thể dùng làm bảo hộ tầng ngoại, cùng lấp khe hở.
Hôm nay, nó ở thời khắc mấu chốt đã cản một kích súng săn cho Lumen.
Đương nhiên, cái này cũng không phải công lao của một mình nó.
Lumen nhặt lên sách bài tập này, đi trở lại bên cạnh thi thể quái vật, cười ha ha nói với con mồi đã chết đi:
"Xem đi, tri thức quả thật rất có sức mạnh!"
Nói xong câu đó, cậu vốn định thuận thế quẳng sách bài tập lên trên mặt quái vật, nhưng nghĩ đến đây là chị đã tiêu phí không ít tâm huyết biên soạn thành, lại luyến tiếc.
Cậu trở tay cắm cuốn sách bài tập vào dây lưng phía sau, cúi người xuống, kéo xác quái vật đến bên cạm bẫy, ném nó xuống, sau đó, cậu lại đá cái đầu quái vật rơi xuống.
Đơn giản thanh lý chiến trường một chút, Lumen cố nén đau đớn cùng không khoẻ, cầm cây rìu cây súng săn đã không còn đạn cùng cây chĩa, xẻng của mình, lùi về phía hoang dã.
Cậu vừa đi vừa chú ý phía sau, không dám có chút sơ ý.
Rốt cuộc, cậu xuyên qua hoang dã, trở lại trong nhà, lên lầu hai, vào phòng ngủ.
Thẳng đến lúc này, Lumen mới chính thức trầm tĩnh lại, thân thể đau đớn, không khoẻ rõ ràng cùng mỏi mệt mãnh liệt đồng thời bùng nổ.
Cậu ngồi lên trên giường, nghỉ một hồi lâu mới lấy lại được chút sức lực, nhưng không vội đi vào giấc ngủ để rời khỏi, mà cởi quần áo, đặt lại sách, đi đến trước kính toàn thân ở tủ quần áo kiểm tra thương thế.
Cổ của cậu đã sưng lên, bên trong bầm tím hiện ra năm dấu tay màu máu, sau lưng cậu thì xuất hiện những vết tụ huyết rõ ràng, về phần trầy da, vết va chạm… thì nhất thời khó có thể tính toán.
"Thậm chí có chút nội thương như Aurore nói, cũng không biết lần sau tiến vào sẽ có thể trực tiếp khôi phục hay không?" Lumen nhịn không được hồi tưởng chiến đấu trước đó một lần, đưa ra đánh giá đối với biểu hiện của bản thân, "Thất bại, nhưng kém không xa."
Thật ra, nửa đoạn thời gian chiến đấu trước, cậu có thể cho bản thân điểm cao, bởi vì không chỉ lợi dụng đầy đủ nhược điểm chỉ số thông minh không tính quá cao của quái vật, thành công dẫn đường nó bước vào cạm bẫy thứ hai, hơn nữa nghiêm khắc tuần hoàn theo kế hoạch trước đó, hoàn mỹ giằng co cùng mục tiêu khá lâu, kéo nó tới trạng thái thương thế sắp hoàn toàn bùng nổ, duy nhất không được là, cậu khuyết thiếu kinh nghiệm, lựa chọn dùng cây chĩa đi đâm quái vật dưới đáy hố sâu, mà không phải tìm chút tảng đá đủ nặng trực tiếp ném xuống.
Đến nửa đoạn chiến đấu sau, vui mừng tiếp cận thắng lợi, kinh nghiệm chiến đấu không đủ, xem thường đối với chỉ số thông minh của quái vật làm cho cậu bị quái vật lừa, suýt nữa bị giết chết.
Biểu hiện như vậy khẳng định thất bại, may mắn là, thành công trước đó của cậu đã làm cho quái vật cũng đã đến cực hạn, không có thể lập tức giết chết cậu, cho cậu hoàn thành minh tưởng, có cơ hội triệu hồi "đặc thù".
Thẳng thắn mà nói, trước đó, Lumen hoàn toàn không nghĩ tới "đặc thù" nọ lại có thể có tác dụng lớn như vậy, để cho quái vật lâm vào trong sợ hãi không thể tự kềm chế, ngay cả bị người công kích cũng không giãy dụa được.
Cậu nguyên bản còn lo lắng triệu hồi "đặc thù" mang đến trạng thái gần chết sẽ để cho kẻ địch thoải mái giải quyết mình.
"Thật sự thực đặc thù mà, cũng rất mạnh..." Trong khi cảm thán, Lumen đột nhiên sinh ra một ý tưởng.
Quái vật trong phế tích này sở dĩ không tiến nhà mình, để cho nơi này biến thành "khu an toàn", là vì bên trong có tồn tại gì đó càng thêm khủng bố, ví dụ như, chủ nhân thanh âm thần bí mình nghe được mà khi triệu hồi "đặc thù" kia!
Hic, nghĩ đến đây, Lumen nhịn không được hít ngụm khí lạnh.
Cậu phản ứng theo bản năng là nhanh điều tra khắp ngõ ngách trong nhà, tìm ra thứ khủng bố gì đó kia, nhưng rất nhanh đã bỏ qua suy nghĩ này.
Kẻ mà ngay cả quái vật súng săn cũng không đánh lại, thì vẫn không cần trêu chọc tới vật khủng bố dọa quái vật súng săn đến không dám phản kháng!
Nếu trong nhà vẫn một mảng bình tĩnh, vậy không cần đi vạch trần cái mảnh quần lót nọ, tận lực bảo trì trạng thái "căn nhà an toàn" như hiện tại là tốt nhất.
Qua được ngày nào thì hay ngày ấy.
Về phần nguy hiểm sau này, chờ sau này lại đến đối mặt.
"Không, không phải sau này, là sau khi mình trở thành người phi phàm cùng mạnh đến trình độ nhất định." Lumen đưa ánh mắt về phía cái túi đang cầm ở tay trái.
—— chẳng sợ để trần nửa thân trên ở trước kính kiểm tra thương thế, cậu cũng không muốn để suối nguồn lực lượng Siêu phàm thật vất vả mới có được này rời khỏi tay mình.
"Trò chơi này nên dùng như thế nào?" Lumen mở túi ra, nhìn đám đỏ thẩm nọ.
Nó lẳng lặng nằm ở đáy túi, hình thể bản thân không tính quá cố định, nhưng rõ ràng là không có sinh mệnh lực.
Lumen khuyết thiếu tri thức thần bí học nhất thời không biết nên trực tiếp ăn, hay là cử hành nghi thức dung hợp đám đỏ thẩm này vào mình, hoặc là hiến tế cho tồn tại bí ẩn nào đó.
Hai biện pháp sau là vì cậu xem tạp chí "Khăn che mặt bí ẩn cái" mới có thể nghĩ ra, đổi lại trước kia, cậu chỉ có thể nghĩ ra một từ:
"Ăn!"
Lumen không vội đưa ra quyết định, tính trước tìm cô gái thần bí trong Quán rượu cũ kia cố vấn một chút.
Cậu cảm giác đối phương hẳn sẽ chỉ điểm mình lợi dụng đám đỏ thẩm này thu hoạch lực lượng Siêu phàm như thế nào.
Tuy cậu cùng không rõ ràng đối phương vì sao lại nguyện ý làm như vậy, nhưng cậu vẫn có trực giác như vậy.
Thật sự không được, cậu vẫn có thể tìm chị hỏi.
Động tác châm rãi mặc quần áo vào, Lumen mang đám đỏ thẩm cùng toàn bộ tiền kiếm được nhét vào trong túi ở bên sườn.
Làm xong tất cả cái này, cậu nằm lên trên giường.
Mỏi mệt mãnh liệt ập tới, chiến thắng đau đớn trên cổ, phía sau lưng cùng không khoẻ trong cơ thể, làm cho cậu nhanh chóng ngủ đi.
... ...
Thời điểm Lumen tỉnh lại, bên ngoài ánh mặt trời đã xuyên qua bức màn chiếu sáng toàn bộ căn phòng.
Cậu thong thả ngồi dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đều rất đau nhức, tựa như trong mộng bị người hung hăng đánh cho một trận vậy.
Quả thật bị hung hăng đánh cho một trận mà... Vết thương trong mơ thật sự phản ứng đến hiện thực, nhưng có yếu đi rõ ràng... Lumen thử làm chút động tác, trừ bỏ cơ thịt hơi đau nhức, không cảm thấy có ảnh hưởng gì khác.
Điều này làm cho cậu yên tâm.
Tiếp theo, cậu moi móc tất cả các túi trong người.
"Không có... Không có!" Lumen không thể lấy ra đám đỏ thẩm kia.
Điều này làm cho cậu cảm thấy nghiêm trọng, mày co rút lại, không biết nên làm cái gì.
Vật phẩm liên quan đến lực lượng Siêu phàm, đám đỏ thẩm kia cũng không có theo cậu đi vào hiện thực, cái này có chút không giống với cách nói của cô gái thần bí ở trong Quán rượu cũ!
Lumen lấy lại bình tĩnh, rất nhanh thay quần áo, ra khỏi phòng.
Cửa phòng tắm rộng mở, Aurore đang soi gương tập trung đánh răng.
"Sớm vậy." Lumen chào hỏi.
"Không còn sớm, là em quá trễ..." Aurore mơ hồ không rõ nói.
Ục ục phì, theo mái tóc vàng tết thành đuôi ngựa huy động, cô phun ra nước súc miệng ở trong miệng.
Tiếp theo, cô nghiêng đầu nhìn về phía Lumen:
"Tối hôm qua vụng trộm đi ra ngoài làm chuyện xấu gì?"
"Con cú mèo kia còn bên ngoài, em nào dám ra ngoài?" Lumen rất là bình tĩnh.
"Cũng đúng." Aurore không tiếp tục đề tài này nữa, chuyển nói, "Đợi lát nữa nhớ lấy 5 Fil đi chỗ quản lý hành chính gởi điện báo."
Lumen gật gật đầu.
Cái này là mấu chốt để cậu cùng Aurore thoát khỏi thôn Cordouan, cậu cũng không dám quên.
Dùng qua bữa sáng, Lumen thẳng đến quảng trường thôn, địa điểm làm việc của quản lý hành chính ngay ở một toàn nhà hai tầng chỗ đó.
Thời điểm cậu đến, Beost quản lý hành chính còn ở nhà, nhưng những nhân viên khác đã bắt đầu một ngày công tác.
Trả chi phí, gởi xong điện báo, Lumen xoay người đi về phía Quán rượu cũ.
Tuy cô gái thần thần bí bí kia lúc này quá nửa còn chưa dậy, nhưng cậu nguyện ý đi chờ đợi.
Ở trên truy tìm lực lượng Siêu phàm, cậu đã đợi thật lâu, không ngại lại chờ thêm một lát.