Lumen đang đau đầu suy nghĩ xem làm thế nào để Flanka bước vào trong và cởi bỏ quần áo của cô ấy ra, cậu liếc mắt nhìn Louis Lund chỉ mặc áo sơ mi bằng vải đay và một chiếc quần đùi màu trắng cùng màu, thành khẩn đề nghị:
“Tôi có thể bảo người bạn của tôi trả tiền áo khoác cho anh, anh cứ đi như vậy ra ngoài, rời khỏi con phố này, tìm một tiệm may quần áo và nói mình gặp phải một tên cướp biến thái, tôi tin tưởng người Trier đều có thể thông cảm được.”
Vẻ mặt của Louis Lund dại ra vài giây, sau đó hắn chỉ chỉ xuống vị trí ngay dưới chân Lumen:
“Tôi có quần áo dự phòng.”
Lumen cúi người, lấy ra một chiếc áo may ô, một bộ vest và một chiếc nơ cùng màu.
Bộ đồ này giống với bộ quần áo quản gia mà Louis Lund thường mặc.
“Chiếc xe ngựa này thật sự là do anh thuê sao?” Lumen vừa đưa quần áo cho Louis Lund vừa tò mò hỏi.
“Quần áo và xe ngựa đều là do tôi thuê.” Louis Lund nhanh chóng mặc quần áo vào.
Lumen ngồi ở một chỗ, chờ hắn mặc xong quần áo mới hô một tiếng với bên ngoài để cho Flanka dừng xe ngựa ở bên đường.
Cậu mở cửa xe, quay nửa người lại, vẫy tay với Louis Lund:
“Hy vọng có thể gặp lại nhau.
Nếu không tôi sẽ phải đến khu Knoll, phố Gorse để tìm các anh đấy, nếu các anh đã chuyển đi, tôi lại tiếp tục truy tìm các anh, để cho các anh vĩnh viễn không có được thời gian bình yên.”
Nếu không phải kiêng kị thực lực và đặc tính của phu nhân Pouaris, cộng với việc cậu cũng muốn giao lưu hữu nghị với bà ta, Lumen nhất định sẽ theo dõi Louis Lund cho đến khi tóm sống được phu nhân Pouaris.
Flanka đặt mũ da bò đánh sáp và roi ngựa chỗ ngồi của người đánh xe ngựa, rồi cầm lấy áo choàng đen ở bên cạnh khoác lên người, sau đó kéo mũ trùm kín đầu, nhảy vào bóng tối ở bên đường.
Đợi xe ngựa do Louis Lund điều khiển biến mất ở ngã tư đường trước mặt, cô mới đi từ trong bóng tối ra, bước đến bên cạnh Lumen, nhìn theo hướng kia nói: “Cậu không định theo dõi sao?”
“Không cần thiết, tạm thời không phải mối quan hệ đối địch.” Lumen thu hồi tầm mắt, quay người đi về phía khu chợ Candide.
Flanka cười dài một tiếng, đuổi theo: “Cậu không lo lắng phu nhân Pouaris gì kia từ chối gặp cậu và chuyển địa bàn ngay trong đêm nay sao?”
Trong lúc Lumen và Louis Lund trao đổi, cả hai đều không cố ý đè thấp giọng nói, mà ‘Sát thủ’ vốn có tai thính mắt tinh nên cô cũng nghe được khá nhiều thông tin từ nội dung cuộc đối thoại, tuy nhiên phần lớn câu chuyện đều liên quan đến làng Courdouan, mà cô lại không biết nhiều về nó nên không thể hiểu được những vấn đề tương ứng, nhưng cô vẫn thu hoạch được khá nhiều thông tin:
Ví dụ như, Lumen đang tìm cách gặp mặt phu nhân Pouaris nào đó, ví dụ như lên đến danh sách 5 của một con đường tương ứng với một vị Tà thần nào đó sẽ biến thành ‘Nữ yêu’.
Lumen hít hai hơi thật sau, sau đó bình thản lại có chút cảm xúc run sợ nói:
“Tôi chỉ cảm thấy, so với việc theo dõi Louis Lund thì việc tỏ ra thân thiện càng có khả năng gặp được phu nhân Pouaris hơn.
“Chắc hẳn bà ta cũng rất rõ ràng, đối tượng mà tôi muốn báo thù là ai, mà lúc trước mục sư cũng đã phá hoại tòa thành của bà ta và đuổi bà ta ra khỏi làng Courdouan, tôi không tin bà ta không có chút oán hận nào.
“Ha ha, tôi đã giết được hai tên thủ lĩnh của băng Gai độc, lại hắt cà phê và ‘Bọ cạp đen’ Roger, nhưng bọn họ lại không biết người làm tất cả những chuyện đó là Lumen Lee, cho nên việc thù hận Charles và việc gặp mặt Lumen Lee tuyệt đối không có chút mâu thuẫn nào.”
Flanka nhịn không được bật cười thành tiếng: “Đúng vậy, kẻ mà bọn họ muốn trả thù là Charles, liên quan gì đến Lumen cậu đâu?”
Sau đó, cô chợt đăm chiêu như nghĩ đến điều gì đó, lẩm bẩm nói:
“Vị phu nhân Pouaris kia có quan hệ gì với băng Gai độc? Còn có ‘Nữ yêu’ trên con đường từ vị Tà thần kia nữa? Nếu vậy, cả ‘Bọ cạp đen’ Roger, ‘Đầu trọc’ Harman và ‘Chân nến lùn’ Castila đều đi theo con đường này sao? Một người là ‘Tà thuật sư’, hai người là ‘Người làm vườn’ sao?”
Kết hợp với những hiểu biết về băng Gai độc, Flanka đưa ra những suy luận riêng của mình.
Lumen cũng không giấu diếm:
“Vị đứng sau lưng băng Gai độc gọi là ‘Nguyệt phu nhân’, nhưng gần đây hình như bà ta lại thăng cấp rồi, bà ta, Pouaris đại biểu cho ‘Dạ phu nhân’ đều thuộc một tổ chức bí ẩn tên là ‘Dạ du hội’, bọn họ tín ngưỡng Mẫu thân vĩ đại, cụ thể gọi là gì thì tôi cũng không biết, cũng không dám biết.”
Vị bí ẩn tồn tại nhân danh túc mệnh có thể khiến cho người ta biết về hắn thì đồng thời cũng bị ô nhiễm, vậy Mẫu thân vĩ đại khiến cho những tín đồ của vận mệnh ở làng Courdouan phải chống cự trong một thời gian dài lại càng tà dị càng đáng sợ hơn kia, cũng có thể làm được việc đó.
Lumen nghi ngờ nếu mình thật sự hiểu biết rõ tên gọi đầy đủ của vị Mẫu thân vĩ đại kia, rất có thể, không, khẳng định cậu sẽ mang thai ngay tại chỗ.
Flanka thổn thức nói:
“Quả thật, điều không nên biết thì kiên quyết không được tìm hiểu, cũng không cần biết.”
“Trước kia trong hội nghiên cứu của chúng tôi có một thành viên vô cùng thích tìm hiểu những bí ẩn và sưu tầm những tri thức thần bí học, về sau, hắn mất tích, chưa từng xuất hiện lại.”
Flanka lại chuyển đề tài sang đám người ‘Bọ cạp đen’ Roger và những biểu hiện năng lực tương ứng với cấp bậc của bọn họ. Lumen cũng tỉ mỉ kể lại toàn bộ, dù sao sau này cậu còn phải dựa vào tiểu thư ‘Tụ kiếm’ này để chống lại đám người băng Gai độc.
Nghe Lumen suy đoán một trong những năng lực của ‘Người gieo hạt’ là có thể làm cho người khác mang thai, Flanka nhất thời hào hứng, nóng lòng muốn thử, nói:
“Nếu Gardner mang thai thì sao nhỉ, sẽ rất thú vị đấy…”
“Thưa cô, tư tưởng của cô rất nguy hiểm đấy, tôi thật sự lo lắng một ngày nào đó, cô cảm thấy cuộc đời ngắn ngủi, ngại gì không thử một lần mà lựa chọn tín ngưỡng vị Mẫu thân vĩ đại kia và khẩn cầu vị đó ban ân cho cô sức mạnh của ‘Người gieo hạt’.”
Lumen dùng một câu nói đùa để cảnh cáo đối phương.
Sự kết hợp giữa ‘Ma nữ’ cộng với ‘Người gieo hạt’ thật sự rất tà ác, Trier nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều nạn nhân bị hại.
Flanla hơi ngẩn ra một chút rồi nói:
“Tôi đã uống ma dược và trở thành người phi phàm, không thể nhận ban ân.”
“Cô không biết sao? Vậy thì tốt rồi!” Lumen tỏ vẻ thành thật nói.
“Chắc chắn là không thể.”
“Yên tâm, kiến thức về thần bí học của tôi rất phong phú và tôi biết tất cả vị Tà thần kia đều không có ý tốt.” Flanla thoáng thở dài một hơi, tự khen ngợi chính mình.
Cô đưa mắt nhìn về phía khu chợ Candide cách đó không xa, thuận miệng nói chuyện phiếm:
“Buổi chiều, lúc tôi canh chừng Louis Lund, tôi đã gặp phải một tên ngốc xui xẻo.”
Tên ngốc xui xẻo sao? Lumen hơi giật mình, nhớ lại, nói:
“Có phải là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, vóc người hơi gầy và có mái tóc vàng, đôi mắt màu xanh lam không?”
“Làm sao cậu biết được?” Flanka ngạc nhiên: “Hắn đang đi bên đường thôi mà một chậu hoa ở ban công ngay phía trên đột nhiên rơi thẳng xuống đầu hắn, nhưng phản ứng của hắn rất nhanh, hắn lập tức né người sang bên đường, kết quả vấp phải cái rãnh thoát nước bên cạnh, mất thăng bằng mà ngay lúc đó, một chiếc xe ngựa công cộng lao tới, chuẩn bị đâm phải hắn.
Hắn, ha ha, hắn khẳng định không phải người bình thường, ở một tình huống như vậy mà hắn vẫn có thể dùng được một động tác có độ khó cực cao để tránh thoát được, sau đó, cậu đoán xem? Hắn lại đâm vào cột đèn khí than bên đường, mạnh đến mức máu mũi chảy ròng ròng ra ngoài.”
Flanka kể xong chuyện buồn cười mà cô chứng kiến lúc chiều, sau đó cô nhìn Lumen, đợi đối phương trả lời câu hỏi của mình.
Lumen suy nghĩ một chút rồi nói:
“Người kia chắc hẳn là ngài Eve, chủ cho thuê Khách sạn Kim Kê, hắn cùng một nhóm với tên biến thái Hedsey đã tấn công Jenna.
Tôi nghi ngờ hắn cũng là người phi phàm, lần trước tôi đã truyền tin tức bất thường này cho Giáo hội Mặt trời vĩnh hằng thông qua một người khác, nhưng bọn họ lại không tra được vấn đề, gần đây, tôi kiếm được một loại phù chú xui xẻo, và tìm cơ hội dùng lên người hắn, muốn khiến cho hắn phải liên tục để lộ trạng thái bất thường của bản thân.
“Đáng tiếc, màn biểu diễn lần này của hắn lại không bị người phi phàm phía chính phủ nhìn thấy.”
Nhưng căn cứ vào vận thế của người vô gia cư kia thì ngài Eve còn phải gặp xui xẻ thêm hai, ba ngày nữa.
Vẻ mặt Flanka không chút cảm xúc, nói:
“Đúng vậy, kẻ kia vừa nhìn đã biết là người phi phàm.”
“Hóa ra là cùng nhóm với tên khốn kiếp dám tấn công Jenna, nếu cậu nói cho tôi biết sớm hơn, tôi có thể tìm người giúp cậu, khiến cho phía chính phủ để mắt tới cái người tên là Eve kia hơn!”
Nghĩ đến vụ việc người trong gương bị thanh trừ, Lumen lựa chọn những trọng điểm như tên biến thái Hedsey, ngài Eve, Susanna Matisse và rạp hát Old Pigeon Cage để nói.
“Năng lực thuộc con đường của bọn họ cũng rất kích thích đấy,” Flanka không nhịn được cảm thán một câu: “Lúc tôi mới tiếp xúc với thần bí học, tất cả mọi người đều nói với tôi rằng chỉ có 22 con đường thần tính, nhưng kết quả hai ba năm gần đây, tôi thường phát hiện ra một vài danh sách rất kỳ quái, Tà thần cũng không tính là con đường thần tính đâu nhỉ?”
Flanka dừng lại một chút rồi nói với Lumen:
“Tôi sẽ phản ánh việc này với các cấp phía chính phủ thông qua các kênh trao đổi thông tin của tôi, nhưng chúng ta cũng không thể sơ suất được, nhớ kỹ, phải luôn duy trì cảnh giác, đề phòng với tất cả mọi thứ xung quanh, ừm, đến lúc đó, nói không chừng còn phải phối hợp làm vài chuyện nào đó, chờ tôi kết nối được với phía bên kia, tôi sẽ nói cho cậu biết.”
“Không tệ, hiện tại cậu đã biết tìm tôi để nhờ giúp đỡ, không cần ngại đâu, lúc tôi gặp khó khăn, tôi cũng sẽ tìm cậu.”
“Được.” Lumen khẽ gật đầu.
Sau khi tạm biệt Flanka, Lumen trở về Khách sạn Kim Kê.
Cậu vẫn còn nhớ vấn đề về Termiporus, cho nên sau khi trở về phòng 207, cậu lấy một tờ giấy ghi chú ra, viết thư cho tiểu thư ‘Ma thuật sư’.
Trong thư, cậu chủ yếu nhắc tới hai chuyện, một là sau khi nhận được ban ân của ‘Tăng lữ khất thực’ thì sự cám dỗ của Termiporus lại tiếp tục tác động đến bản thân cậu.
Thứ hai là sau khi tiếp nhận đợt điều trị của bác sĩ tâm lý, bình thường cậu có thể không nhớ tới tôn danh của vị tồn tại tương ứng kia.
Bởi vì ngài Eve đã thuê một nữ công nhân dọn vệ sinh cố định hàng ngày nên rệp bên trong khách sạn cũng ít đi rất nhiều.
Lumen nhanh chóng dọn dẹp lại căn phòng, sắp xếp tế đàn, tiến hành nghi thức triệu hồi tín sứ có dáng vẻ của một ‘Con rối’ với mái tóc màu vàng kia.
Tín sứ nhìn một vòng quang phòng, tỏ vẻ rất hài lòng với việc Lumen làm theo lời đề nghị đổi địa điểm triệu hồi của mình.
Đại khái khoảng nửa giờ sau, cô ấy lại xuất hiện trong phòng 207, và đặt lá thư hồi âm lên mặt bàn gỗ, sau đó khẽ hếch cằm, nói với Lumen:
“Cậu nên cảm ơn tôi đi, tôi đã nhắc nhở tiểu thư ‘Ma thuật sư’ giúp cậu, để cô ấy đọc thư của cậu đầu tiên.”
“Cảm ơn.” Lumen nhất thời ngơ ngác, phản xạ có điều kiện mở miệng nói lời cảm ơn.
Mãi cho đến khi tín sứ rời đi, hắn mới định thần lại, cầm lấy lá thư được gấp vuông vắn, mở ra xem:
“Tôi rất vui khi biết đợt điều trị có hiệu quả đối với cậu, điều tôi không nghĩ tới chính là vị kia lại ném một thiên sứ vào đấy, đứng là dám đầu tư.
“Mấy năm gần đây, đám tín đồ Tà thần quả thật thâm nhập càng sâu hơn, nhưng người đến cấp bậc cao hơn và có sức mạnh nhất định vẫn rất khó tiến vào thế giới của chúng ta.
Những kẻ có thể đạt tới cấp bậc thiên sứ rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi, trong đó có ba tên bị tiêu diệt giữa chừng, chỉ tạo thành một vùng ô nhiễm nhỏ, tuy có một kẻ thành công nhưng kẻ đó đã bị Chính thần bắt được và thanh trừ sạch sẽ.
“Nói cách khác, cả thế giới này dường như chỉ có mình cậu xui xẻo như vậy thôi, ngoài cậu ra, không còn ai khác.”