Nghe Charlotte bổ sung một câu như vậy, Lumen mới hiểu được ngọn nguồn của vấn đề.
Thời điểm cậu vừa tới khu chợ và lần đầu tiên thử nghiệm ‘Vũ điệu chiêu nhiếp’, cậu đã chiêu nhiếp được Susanna Matisse, lúc đó đang bị Charlie hấp dẫn, tới phòng mình.
Lúc ấy, rõ ràng Susanna rất nóng lòng muốn thử bám lên người cậu, nhưng cuối cùng bản năng của cô ta cảm nhận được sự nguy hiểm của thứ bị phong ấn bên trong người cậu, nên không dám hành động lỗ mãng mà thể hiện trạng thái giống như những sinh vật quái dị mà lúc đó cậu chiêu nhiếp tới, làm như phải có mệnh lệnh cưỡng chế của cậu mới dám bám lên người cậu.
Cho nên, lúc trước Lumen hoàn toàn không suy nghĩ nhiều về vấn đề này, về sau khi gặp lại Susanna Matisse và xâm nhập, tìm hiểu Hội phước lành, cậu cũng không liên hệ hai chuyện này với nhau.
Mà hiện tại, cậu mới phát hiện ra mình đã bỏ qua cái gì.
Về bản chất thì Susanna Matisse hoàn toàn khác với những sinh vật quái dị mà cậu chiêu nhiếu trước đây!
Khác nhau không phải ở chỗ cô ta thất bại trong việc thu hoạch thần tính và biến thành ác linh danh sách 5, mà là cô ta có lý trí, có đầu óc, có thể tự suy nghĩ, mặc dù lối suy nghĩ của cô ta vô cùng chấp nhất và cực đoan nhưng cô ta vẫn có thể dẫn dắt một tổ chức bí ẩn phát triển bình thường!
Một ác linh như vậy sau khi cảm ứng được sức mạnh vô cùng nguy hiểm bị phong ấn bên trong cơ thể của Lumen, cho dù nó vẫn chưa thể nhận ra ô nhiễm đó ở cấp bậc thiên sứ thì nó cũng sẽ bỏ đi trong sự nghi hoặc và nó sẽ tìm kiếm gợi ý từ vị Tà thần mà nó tín ngưỡng!
Đợi sau khi cô ta đại khái hiểu rõ tình hình, đối với các tín đồ Tà thần yêu thích lại rất am hiểu hiến tế, một người mang cấp bậc thiên sứ tương ứng nhưng thực lực lại chỉ ở danh sách thấp như Lumen có thể nói là cực kỳ mê người, không khác gì một tên ‘Quỷ keo kiệt’ nhặt được một trăm triệu đồng Fil ai đó đánh rơi trên đường.
Nếu không phải ở lần thứ hai Susanna Matisse xuất hiện, Lumen nhanh trí dùng ‘Thủy ngân đọa lạc’ để lừa gạt cô ta nhằm kéo dài thời gian chờ người phi phàm phía chính phủ tới thì có lẽ mọi chuyện đã đặt dấu chấm hết ngay tại lúc ấy rồi.
Dưới sự uy hiếp của Susanna Matisse danh sách 5 vẫn chưa hề rời đi mà Charlie, một người bình thường lại có thể thuận lợi chạy từ tầng năm xuống dưới, đến trước cửa phòng của Lumen để cầu xin cậu giúp đỡ, xem ra chuyện này không đơn thuần là may mắn.
Không thể tin tưởng lời nói và biểu cảm, hành động của một ‘Diễn viên’, nhất là ‘Diễn viên’ có dáng vẻ cực kỳ đẹp!
Trong lúc Charlotte Calvino giới thiệu bằng giọng điệu cực kỳ mang tính nghệ thuật biểu diễn thì Lumen vẫn luôn quan sát hoàn cảnh xung quanh, cố gắng dùng năng lực mạnh nhất của ‘Thợ săn’ để tìm lối thoát khỏi không gian kỳ quái này.
Nhưng ngoại trừ rễ cây chằng chịt trải rộng khắp mặt đất, và cái cây khổng lồ màu nâu xen lẫn xanh biếc chậm rã phát triển hướng lên trên nền một bức tranh sơn dầu trời xanh mây trắng thì không có bất kỳ thứ gì khác.
Mà thông qua hoàn cảnh như vậy, trực giác nguy hiểm của “Kẻ phóng hỏa’ khiến cho Lumen không chút do dự, rút ngón tay của ngài K mà cậu vẫn nắm chặt trong lòng bàn tay phải ra, ném nó lên giữa không trung.
Gần như cùng một lúc, những con quạ lửa hư ảo được ngưng tụ xung quanh người cậu đồng thời bay ra ngoài, mỗi con đều vẽ lên không trung một đường cong bằng lửa xinh đẹp, nhanh chóng lao về phía Charlotte Calvino đang đứng trong một khung cảnh hư ảo và những nhánh cây chìm trong sương mù kia.
Charlotte vừa bước ra khỏi khung cảnh là ở một hoàng cung, nơi mà người ta nghi ngờ đại Russell đại đế thực hiện những cuộc yêu đương vụng trộm, từng bước đi vào cung điện White Maple dưới thời kỳ hoàng thất Sauron cai trị.
Nơi đó có một người phi phàm uống ma dược biến thành đàn ông nhưng lại chưa hoàn toàn thay đổi giới tính đang đánh giá quý phu nhân là vợ của hắn.
Trong tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, Charlotte dễ dàng tránh thoát đợt công kích của quả lửa mà những cảnh tượng bên trong màn sương mù kia lại không hề thay đổi, tựa như chúng là những thực thề không thật sự tồn tại, nhưng vẫn có thể nhận ra những nhánh cây màu nâu xen lẫn xanh biếc xuất hiện dấu vết bị cháy đen.
‘Cây bóng tối’ này chung quy vẫn là cây cối, vẫn sẽ bị ngọn lửa thiêu đốt.
Vấn đề duy nhất là, quạ lửa của Lumen chỉ có thể gây ra những thương tổn cực kỳ nhỏ cho nó.
Ngay sau đó, ngón tay của ngài K giống như bom, đột nhiên nổ tung ra, hóa thành một cơn mưa máu thịt, tất cả rơi hết xuống người Lumen khiến cho cậu giống như khoác thêm một chiếc áo choàng dài có mũ trùm đầu màu máu.
Điều khiến Lumen thất vọng chính là, ngài K cũng không xuất hiện ngay lập tức, không biết là do đối phương cần một khoảng thời gian nhất định để cảm ứng để tới nơi này, hay là do ‘Cây bóng tối’ chặt đứt toàn bộ mối liên hệ giữa mảnh không gian này với thế giới hiện thực.
Charlotte lại bước vào một khung cảnh trời mưa như trút nước xuống, nơi đó có mấy thân thể trần trụi đang chạy như điên, chiếc váy lụa màu trắng trên người cô ta lập tức bị ướt sũng, dính sát vào thân thể, phác họa ra những đường cong vô cùng tuyệt đẹp.
Cô ta cười với Lumen, bên trong đôi mắt màu xanh như hồ nước của cô ta chất chứa sự thuần khiết, ngây thơ và hoảng sợ.
Đầu óc Lumen ong lên một tiếng, cậu chỉ cảm thấy một ngọn lửa từ trên đầu chạy nhanh xuống thân dưới.
Khát vọng nhanh chóng ngập tràn bên trong lòng cậu, khiến cậu bắt đầu chạy như điên trên nền rễ cây chằng chịt, nhắm thẳng về phía gốc cây khổng lồ màu nâu xen lẫn xanh biếc kia, nhắm thẳng về phía Charlotte Calvino có thân hình cực kỳ quyến rũ kia.
Charlotte không tiếp tục đi dạo giữa những cảnh tượng hư ảo khác nhau nữa, cô ta dẫm chân lên nhánh cây ở bên dưới, lưng tựa vào thân cây màu nâu xen lẫn xanh biếc, cả ngươi hơi run lên, dáng vẻ vô cùng đáng thương giống như muốn chạy trốn nhưng lại không có chỗ nào để trốn.
Tròng mắt của Lumen dần trở nên đỏ ngầu, tầm mắt gắt gao nhìn cặp mắt trong suốt của Charlotte, đôi môi ướt át hồng nhuận, cần cổ cao và trắng muốt như thiên nga, đường cong nổi bật trên người cô ta khiến cho cậu gần như không có cách nào suy nghĩ được nữa.
Cho nên, cậu đã không nhìn thấy hai chân và bụng dưới của Charlotte dần chìm vào bên trong thân cây màu nâu xen lẫn xanh biết, không nhìn thấy vết nứt xuất hiện ở nơi đó và một đóa hoa ướt sũng khổng lồ vươn lên khỏi khe nứt.
Đóa hoa đỏ tươi tiên diễm kia, từ từ nở rộ, giống như biến thành một cái bồn máu khổng lồ, chực chờ con mồi tự dâng mình lên miệng.
Lumen cuống cuồng chạy tới trước mặt Charlotte, rồi đột nhiên lao về phía cô ta.
Khóe miệng của Charlotte không khỏi cong lên.
Đúng lúc này, bên trong túi áo trái của Lumen chợt phát ra một tiếng nổ mạnh.
Bùm bùm!
Bên dưới lớp áo choàng bằng máu, một quả cầu lửa đột nhiên nổ tung, xé toạc túi áo khoác, thiêu đốt áo sơ mi bên trong, phần eo của cậu bị tác động mạnh, cảm giác đau đớn nháy mắt sinh ra truyền thẳng lên não bộ.
Ánh mắt của Lumen dần lấy lại được một chút thanh tỉnh, cậu chợt vươn hai tay ra, tóm lấy cổ tay Charlotte, đồng thời cũng nhanh chóng duy trì một khoảng cách nhất định với đóa hoa ướt át kia.
Cậu đã sớm biết món quà ban ân của ‘Dục vọng mẫu thụ’ có thể kích phát các loại dục vọng khác nhau thì sao có thể không đề phòng Charlotte ‘dụ dỗ’ mình chứ?
Chỉ vì cậu không muốn để cho đối phương phát hiện quá sớm và cũng đã thiết kế sẵn một cái bẫy, cho nên cậu đã không dùng mảnh vải tẩm muối ngửi thần bí học, nhét vào trong lỗ mũi mình như thường lệ hay đảo chiều mũi dao.
Chờ đến khi hai bên va chạm thì mũi dao tự nhiên sẽ đâm ngược vào người mình, giúp cậu lấy lại thanh tỉnh nhất định, ơ tình huống hiện tại, những biện pháp này không hiệu quả cho lắm, bởi vì Charlotte chưa chắc đã để cho cậu thật sự bổ nhào vào người cô ta.
Cho nên, trong lúc đút tay vào túi và nắm chặt ngón tay của ngài K, Lumen đồng thời đã chế tạo một quả cầu lửa nhỏ loại có thể hẹn giờ phát nổ!
Nếu cậu chưa bị tác động mà quả cầu lửa lại sắp phát nổ thì cậu sẽ vô hiệu hóa nó, lại một lần nữa chế tạo một quả cầu lửa khác.
Loại cầu lửa nhỏ này mang tính sát thương rất nhỏ, chủ yếu khiến cho cậu đau đớn mà tỉnh táo lại.
Lumen tuyệt nhiên không hề lo lắng tới việc cháy nổ.
‘Kẻ phóng hỏa’ không sợ điều này!
Ngay khi Lumen túm được cổ tay Charlotte, cậu nhìn thấy vẻ hoảng sợ thoáng xuất hiện trên mặt cô ta.
Ngay sau đó, hai ngọn lửa đỏ thẫm giống như hai con mãng xà bò ra từ lòng bàn tay của Lumen, chạy dọc theo cánh tay của Charlotte, nhanh chóng chạy về phía đầu và thân thể của cô ta.
Charlotte theo bản năng ngửa cổ ra sau, miệng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, làn da nhanh chóng bị cháy đen.
Lumen đang chuẩn bị hỏa thiêu cả người cô ta thì đột nhiên cảm giác được một mối nguy hiểm khủng khiếp đang tới.
Cậu thử cố gắng kéo Charlotte sang một bên nhưng dường như cô ta đã hòa thành một thể với thân cây khổng lồ màu nâu xen lẫn xanh biếc này, cho dù Lumen có dùng sức như thế nào cũng khó có thể kéo được cô ta ra ngoài.
Lumen đành phải buông tay ra, thân thể chợt lao sang phía tay phải.
Trong tiếng ‘phập’ trầm đục, một cành cây màu nâu xen lẫn xanh biếc to bằng miệng cốc uống rượu từ trên trời giáng xuống, giống như mũi tên cắm thẳng vào mặt đất phủ đầy rễ cây chằng chịt, phần đuôi lắc lư dữ dội.
Lumen ngẩng đầu lên, nhìn về phía cao cao kia, thấy Susanna Matisse có mái tóc dài màu lam đậm quấn quanh người, đôi mắt màu xanh biếc và đôi môi hồng nhuận.
Thân thể hơi trong suốt của cô ta đứng lẫn giữa những tán cây um tùm mà hư ảo, giống như hòa vào nơi đó.
Lúc này, trên thân cây màu nâu xen lẫn xanh biếc và trên những cành cây đang vươn mình ra bên ngoài kia mọc đầy những đóa hoa ướt át màu nhạt, chậm rãi nở rộ.
…
Tại đường lớn khu chợ, bên trong tòa nhà bốn tầng được sơn màu nâu vàng là nơi đặt trụ sở văn phòng nghị viên quốc hội.
Jenna đứng trong góc quan sát Hugues Artois dẫn theo thư ký Rhone và một đám người khác, tay nâng một ly sâm panh, quần áo sạch sẽ chỉnh tề, di chuyển qua lại giữa những người thuộc tầng lớp bình dân đang tham gia bữa tiệc.
Ông ta lúc thì an ủi bọn họ, khi thì đưa ra những lời hứa, lúc lại phát biểu mấy câu diễn thuyết ngẫu hứng, và nhanh chóng chiếm được lòng biết ơn chân thành, sự ỷ lại không hề che giấu và những lời nịnh nọt phát ra từ bản năng.
Điều này làm cho Jenna chợt nhớ tới một câu mà Lumen từng hỏi mình:
“Cô muốn ngồi yên một chỗ nhìn kẻ giết chết mẹ cô, bóp chết hạnh phúc của cô uống rượu sâm panh, mở tiệc và càng khiến cho nhiều gia đình khác tan nát sao?”
Hai bàn tay của Jenna bất giác nắm chặt lại, sau khi biết rõ chân tướng sự việc, nỗi đau trong lòng cô càng khó có thể ngăn cản được.
Nhưng cô biết mình cần phải kiên nhẫn, không được kích động.
Bởi vì nếu theo đúng quy định của pháp luật, nếu không có đủ chứng cứ là không thể đối phó được với một vị nghị viên, mà muốn tự đòi lấy công lý thì cũng rất khó, bởi bên người đối phương có một vài người phi phàm đã được nhận ban ân của Tà thân, xung quanh còn có người phi phàm của chính phủ và nhân viên an ninh được trang bị đầy đủ súng ống.
Cô chỉ có thể nhẫn nại, chờ đợi cơ hội trong tương lai!
…
Bên trong khách sạn kim Kê phủ đầy nhành cây và dây leo, trước mắt chỉ còn một màu nâu xen lẫn xanh biếc.
Flanka đứng ở lối lên xuống cầu thang, khuôn mặt đỏ bừng, nước mắt chảy xuôi, cô đang cố gắng kìm nén dục vọng cứ chợt bùng lên.
Bàn tay phải đang run rẩy của cô lấy chai đựng thuốc muỗi thần bí học đoạt được từ chỗ Leinster ra, vặn nắp, dí miệng chai vào lỗ mũi.
Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì!
Flanka hắt hơi vài cái, cuối cùng cũng chiến thắng dục vọng, lấy lại phần lớn lý trí.
Cô vội vàng nhìn quanh một vòng, phát hiện Lumen vốn đứng cách cô mấy bước chân, đã biến mất không thấy bóng dáng.
Sau khi đánh giá những thay đổi bất thường bên trong khách sạn và khu vực xung quanh đã bị cái cây khổng lồ bao phủ, cô phát hiện ra càng lên cao, tán cây càng trở nên hư ảo, giống như kéo dài, xâm nhập vào một thế giới không thực tế nào đó. Flanka cắn răng một cái, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Cô lấy ra hai thứ khác nhau, đó là hai lá bài tarot.
Một là lá bài Two of cups, miêu tả một người đàn ông và một người phụ nữ, trong tay đều cầm chén, đứng đối diện nhau, ở giữa có hai con rắn quấn quanh một cây gậy bằng gỗ.
Một là lá bài Judgement, miêu tả thiên sứ đang thổi kèn dẫn đường cho vong hồn!