‘Rầm’ một tiếng, thi thể nặng nề kia nện mạnh xuống nền nhà, cũng nện thẳng vào tâm trí Nam tước Briner và đám người Louis.
Nam tước Briner đứng lên, nhìn kỹ thi thể nằm dưới chân Lumen, mái tóc màu nâu dày mà lộn xộn, hai tay hai chân dài hơn bình thường, cùng thân hình cao lớn.
Thi thể này đúng là ‘Búa sắt’ Aite!
Đồng tử mắt Louis phóng đại, hắn không thể tin được thi thể nằm yên lặng dưới sàn quán cà phê kia lại là tên phản bội băng Savoy.
Sau bữa tối, Nam tước mới giao chuyện kia cho Charles đi làm, mà từ đó đến bây giờ còn chưa đến mười tiếng đồng hồ, quan trọng hơn là, tin tức tình báo mới được sửa sang lại cho hoàn chỉnh và vũ khí tăng cường thêm vẫn còn ở chỗ này, chưa kịp giao cho Charles mà cậu ta đã hoàn thành xong nhiệm vụ.
Hơn nữa, ‘Búa sắt’ Aite còn là người phi phàm, đương nhiên sức mạnh càng lớn hơn tên Wilson kia rất nhiều, và không thuộc loại hoàn toàn không có phòng bị như Margot, luôn có một đám người đi theo bên người hắn, kết quả, sau khi Nam tước giao nhiệm vụ xong, mục tiêu còn không sống đước quá ba giờ đồng hồ.
Việc này không khác gì việc đi tới khu chợ Candide mua một con heo về giết cả?
Cho dù Nam tước tự mình động thủ cũng không dễ dàng và đơn giản như vậy, thậm chí còn có thể thất bại.
Tầm mắt của Louis di chuyển từ thi thể trên mặt đất lên khuôn mặt Charles, giống như giờ khắc này mới chính thức hiểu tên nhóc đến từ nông thôn này.
Margot bị cậu ta giết chết, có thể nói là do đối phương sơ suất, không phòng bị nên mới trúng một đao có độc, Wilson bị cậu ta đánh bại thì có thể nói là thực lực của tên kia kém, lại còn bị chặn ở trong phòng, nhưng ‘Búa sắt’ Aite là người phi phàm có năng lực chiến đấu có thể nói là không kém gì Nam tước, lại luôn đề phòng người của băng Savoy như vậy lại bị Charles xử lý trong mấy giờ ngắn ngủi!
Rốt cuộc cậu ta mạnh đến mức nào? Điểm cực hạn của cậu ta ở mức nào? Nếu so với Nam tước thì ai là người lợi hại hơn? Liên tiếp hàng loạt câu hỏi khó có thể trả lời nảy ra nhưng chỉ có thể kìm nén trong đầu Louis khiến ánh mắt của hắn nhìn Lumen không biết từ khi nào tràn ngập sợ hãi.
Những tên côn đồ khác có mặt ở đó cũng như vậy.
Ánh mắt của Nam tước Briner không ngừng di chuyển giữa thi thể của ‘Búa sắt’ Aite và khuôn mặt Lumen như cố nhìn ra dấu vết dối trá trong đó, nếu đổi lại là hắn mà nói thì đây rõ ràng là một nhiệm vụ khó khăn, vậy mà Lumen lại hoàn thành một cách dễ dàng lại vô cùng đơn giản như vậy sao?
‘Búa sắt’ Aite nếu dễ giết như vậy thì băng Savoy sớm đã muốn trừng phạt tên phản bội này sao có thể để cho hắn sống đến tận bây giờ?
Người này còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng của hắn, cho dù là thực lực, trí tuệ hay là năng lực hành động, năng lực nắm bắt cơ hội đều không hề thua kém hắn, trên người cậu ta chắc hẳn phải cất giấu một vài bí mật nào đó chứ không thể đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy.
Nam tước Briner miễn cưỡng đè nén nội tâm đang dậy sóng, lấy lại sự tỉnh táo, lý trí và trí tuệ đến cao ngạo như thường ngày của hắn.
Hắn mỉm cười và nói một câu khen ngợi Lumen giống như bình thường, tỏ vẻ sẽ nói tốt về Lumen trước mặt lão đại.
Đột nhiên hắn nghĩ tới một việc, sắc mặt Nam tước Briner bỗng trở nên ngưng trọng, nhìn Lumen nói: “Còn người nào biết cậu giết chết ‘Búa sắt’ Aite không?”
Lumen thản nhiên nói: “Rất nhiều người.”
Sắc mặt của Nam tước Briner lập tức thay đổi, khí chất ôn hòa lịch sự giống như đã nắm chắc tất cả mọi việc lập tức biến mất, giờ khắc này, hắn rất muốn tức giận mắng Lumen:
“Chết tiệt, não cậu có phải bị ngâm nước tiểu không hả, sao lại để cho nhiều người biết cậu giết chết ‘Búa sắt’ Aite như vậy, cậu còn đem thi thể của hắn đến vũ trường Breeze rồi ném trước mặt tôi sao? Đầu cậu cắm xuống đằng mông rồi sao, chẳng lẽ cậu không nghĩ tới việc đám người đó sẽ báo cho ‘Bọ cạp đen’ Roger sao, không nghĩ tới việc hắn sẽ truy sát tới Vũ trường Breeze, bắt đầu một cuộc trả thù tương đương sao, cậu nghĩ tôi và cậu có thể đánh lại được ‘Bọ cạp đen’ Roger sao? Chết tiệt, tôi bị cậu hại chết rồi! Con mẹ nó chứ, cậu nên trốn xuống lòng đất Trier, tìm chỗ trốn đi!”
Thừa dịp Nam tước Briner thở dốc và không mắng ra tiếng, Lumen mỉm cười, thoải mái nói: “Chắc hẳn hiện tại đám thuộc hạ của ‘Búa sắt’ Aite đã tìm được ‘Bọ cạp đen’ Roger rồi đấy, chỉ có chỗ của Nam tước ngài mới có thể bảo vệ được cho tôi thôi. Nam tước, chẳng phải anh đã chuẩn bị sẵn sàng để có thể ứng phó được với cuộc trả thù điên cuồng của băng Gai độc nên mới lệnh cho tôi đi giết một trong ba người ‘Búa sắt’ Aite, ‘Đầu trọc’ Harman hoặc ‘Ả chân nến ngắn’ Candelabra sao?”
Câu hỏi của đối phương khiến cho Nam tước Briner chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay xuống bụng, hắn nhất thời không thể đuổi được Lumen đi, còn đối với khả năng băng Gai độc có thể sẽ trả thù điên cuồng, lúc trước hắn đã vạch ra hai kế hoạch đủ để bản thân không rơi vào vòng nguy hiểm.
‘Người khổng lồ’ Simon, ‘Chuột’ Chris bị những người này giết chết không phải là chuyện tốt sao? Nhưng vấn đề ở chỗ là hắn còn chưa kịp chuẩn bị, còn chưa kịp khởi động kế hoạch!
Hắn dự định buổi sáng ngày mai sau khi chuyển tin tức tình báo và vũ khí đến ‘khách sạn Kim Kê’ mới tùy vào tình hình để quyết định nên ứng phó như thế nào, dù sao tấn công một thủ lĩnh của băng Gai độc cũng không phải là chuyện đơn giản, phải cần ít nhất vài ngày, nếu không chỉ sợ ngay cả cửa cũng không vào được.
Ai biết tên điên Charles này vừa mới nhận nhiệm vụ đã lập tức đi tìm ‘Búa sắt’ Aite, không bỏ lỡ chút thời gian nào cũng hông thèm trinh sát trước, khiến chuẩn bị vật tư cho trận chiến, cũng không thời cơ chân chính xuất hiện, càng đáng giận là, tên này lại còn rất thành công nữa, chỉ tốn mấy giờ đồng hồ đã xử lý xong ‘Búa sắt’ Aite, đem thi thể tới vũ trường Breeze!
Chết tiệt, cậu ta còn là con người sao? Việc này khiến cho hắn hiện tại còn chưa kịp chuẩn bị gì cả, một khi ‘Bọ cạp đen’ Roger tấn công tới cửa, hắn có thể sẽ phải chôn cùng ‘Búa sắt’ Aite.
Thấy Nam tước Briner không trả lời, sắc mặt âm trầm không biết đang suy nghĩ cái gì, Lumen cười thầm một tiếng trong bụng.
Cậu mang thi thể của ‘Búa sắt’ Aite tới Vũ trường Breeze, ném đến trước mặt Nam tước Briner cũng không phải để tỏ vẻ tàn bạo hay đùa giỡn gì, cũng không phải để dọa tên thủ lĩnh xã hội đen này và thuộc hạ của hắn, mục đích của cậu là dẫn cường giả chân chính của băng Gai độc là ‘Bọ cạp đen’ Roger đến đây.
Nếu Nam tước Briner chết thì vị trí của hắn liền bỏ trống, cần một người có đủ thực lực để ngồi lên vị trí đó, đến lúc đó, người vừa có năng lực chiến đấu vừa có công cứu giúp tình nhân của ‘Giày đỏ’ như Charles sẽ là ứng cử viên sáng giá nhất.
Còn về phần cậu có thể bị ‘Bọ cạp đen’ Roger xử lý hay không, Lumen ngược lại cũng không lo lắng, trong túi áo cậu còn có ngón tay của ngài K.
Chắc hẳn ngài L sẽ không để ý việc cậu thay đổi mục đích sử dụng ngón tay cảu hắn, dù sao cũng là để hoàn thành nhiệm vụ mà hắn giao cho cậu. Lumen thản nhiên thầm tính toán như vậy.
Dù sao trong một khoảng thời gian ngắn, mối uy hiếp như Susanna Matisse chưa thể xuất hiện được, sau đó cậu có thể tìm biện pháp khác, nói không chừng ngài K thấy cậu hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh gọn sẽ cho cậu một ngón tay nữa?
Sắc mặt của Nam tước Briner thay đổi vài lần, sau đó hắn đẩy ghế dựa về phía sau bước nhanh về phía tủ bảo hiểm bằng sắt ở sau quầy bar của quán cà phê, hắn vặn nút, nhập mật mã.
Lumen nghi hoặc nhìn theo, lông mi hơi nhướng lên một chút, Nam tước Briner đang muốn lấy cái gì ra thế, hắn định mang tiền mặt chạy trốn sao? Hoặc là hắn có vật phẩm phong ấn, vì sợ ảnh hưởng tiêu cực quá mạnh mẽ nên bình thường không dám mang theo người, chỉ có thể cất trong tủ bảo hiểm?
Nam tước Briner nhanh chóng mở tủ bảo hiểm, lấy ra hai bó kíp nổ, là loại thuốc nổ chuyên dùng cho các mỏ đá.
Hắn định dùng thứ này để nổ tan xác ‘Bọ cạp đen’ Roger sao? Có vẻ rất khó vì người kia là ‘Tà thuật sư’.
Lumen cũng không hỏi, chỉ nhìn thấy Nam tước Briner đi đến gần vách tường quay mặt về phía đường lớn khu chợ, đẩy hai cánh cửa sổ thủy tinh ra, vị thủ lĩnh băng Savoy này đặt hai kíp nổ trên bệ cửa sổ, sau đó lấy diêm, đánh lửa. Ngay sau đó, hắn châm một kíp nổ, đưa mắt nhìn về phía đường lớn khu chợ còn chìm trong bóng đêm rồi vươn tay ném kíp nổ về phía giữa đường.
Louis và đám côn đồ xã hội đen nhìn thấy vậy đều ngay ngốc không rõ rốt cuộc Nam tước đang làm cái gì, trong đầu Lumen lập tức nảy ra một ý nghĩ, cậu nháy mắt hiểu ra, trong lòng không khỏi khen ngợi một câu: “Thật thông minh.”
“Ầm ầm!” Bó kíp nổ kia nổ tung giữa đường lớn khu chợ, sóng xung kích khiến cho cửa sổ thủy tinh ở khu vực xung quanh rung động ầm ầm, có mấy người đi đường gần đó bị hất ngã xuống đất, tuy chỉ bị thương nhẹ nhưng bọn họ bị dọa sợ đến mức bắt đầu la hét chói tai, bịt chặt tai lại, hoảng loạn chạy trốn tìm nơi tránh né.
Nam tước Briner liếc mắt nhìn một cái rồi lại châm một bó kịp nổ nữa, ném về phía giữa đường đoạn không có người qua lại, nếu thật sự có thương vong, việc sau này sẽ rất phiền toái và khó giải quyết, hắn cũng không muốn người bên phía chính phủ để mắt tới.
“Ầm Ầm!” Lại một tiếng nổ mạnh vang lên ở khu vực ven sông tại đường lớn khu chợ, trụ sở cảnh sát, giáo đường ‘Mặt Trời Vĩnh Hằng’, giáo đường ‘Thần hơi nước cùng Máy móc’ lập tức có phản ứng nhất định.
Người ở trong vũ trường Breeze và ở những òa nhà gần đó đều rất bối rối nhưng lại không dám ra ngoài.
Làm xong mọi việc, Nam tước Briner vỗ vỗ tay, đi trở về trước bàn gỗ, kéo ghế dựa, ngồi xuống. Hắn khôi phại dáng vẻ như thường ngày, mỉm cười nói với Lumen: “Hiện tại đã không có việc gì rồi.”
Đám cảnh sát và nhân viên thần chức kia đều bị kinh động, khẳng định sẽ cử người tới đây xem xét, điều tra chuyện gì đã xảy ra, trong đó có thể có người phi phàm của phía chính phủ trà trộn vào.
Mà hắn và băng Savoy đều có quan hệ khá tốt với phía cảnh sát nên sẽ không tránh khỏi việc có người tới cửa hỏi thăm. ‘Bọ cạp đen’ Roger sẽ không ngốc đến mức mà phát động tấn công ngay lúc này.
Bọn họ không thể đánh cược được người phi phàm phía chính phủ có quan tâm đến chuyện vụ nổ này hay không, dù sao một khi thua cuộc, bọn họ hoàn toàn xong đời!
Lumen không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà Nam tước Briner đã nghĩ ra cách tránh được trận tập kích của ‘Bọ cạp đen’ Roger, hơn nữa chỉ đơn giản lợi dụng thứ đồ như vậy là đã giải quyết xong một chuyện, điều này khiến cho mưu tính của cậu tạm thời thất bại.
Quả không hổ là ‘Bộ não’ nhanh nhạy nhất băng Savoy, năng lực phản ứng và sự nhanh trí của hắn ở thời khắc nguy cấp mạnh hơn rất nhiều so với Margot và ‘Búa sắt’ Aite.
Lumen âm thầm tặc lưỡi một tiếng, cũng không quan tâm đến thi thể của Búa sắt trên mặt đất.
Cậu đi đến vị trí đối diện Nam tước Briner và ngồi xuống, tươi cười nói: “Tôi đến đây để tìm sự bảo vệ quả nhiên vẫn là lựa chọn chính xác nhất.”
Nam tước Briner nghe đối phương nói xong thì suýt chút nữa sặc nước bọt, nếu không phải đầu óc hắn nhanh nhạy hơn người thì hiện tại chẳng phải đã bị đối phương liên lụy, còn có thể bị giết chết sao.
Nam tước Briner chậm rãi thở hắt ra một hơi, nhìn thi thể trên mặt đấ, nói với đám người Louis: “Kéo vào một phòng riêng, giấu cho kỹ, lát nữa sẽ có cảnh sát đi lên.”