Lumen đứng ở giao lộ, hai tay đúi túi, nhàn nhã đi về phía phố Wall.
Trong lòng phần lớn người dân Trier thì con phố này nổi danh hơn phố Shade rất nhiều, và nó cũng là vùng đất mơ ước của bọn họ.
Trước khi Russell đại đế mở ra cuộc công nghiệp cách mạng, nội thành Trier không rộng lớn như bây giờ, nơi này ở phía cực đông thành, nơi có bức tường thành chắc chắc và rất nhiều binh lính canh gác, doanh trại quân đội cách nơi này không xa, vì thế ở đây dần dần xuất hiện không ít gái mại dâm và nhà thổ.
Thời gian trôi qua, nơi này được gọi là phố Wall, theo tốc độ phát triển của dân cư thành Trier, cái ‘chợ’ nho nhỏ lúc trước đã biến thành một trong những nơi phồn hoa và nổi danh nhất Nam Bắc đại lục.
Lumen đi bộ dưới những tán cây ngô đồng được trồng phổ biến ở Intis, nhìn những tòa nhà lộng lẫy huy hoàng giống như cung điện, xen kẽ với những căn nhà bình thường, điểm chung của chúng nó là toàn bộ hoặc một phần cửa sổ đều là kính mờ và cửa chớp màu xanh lá.
Sau giờ trưa, phố Wall dường như vẫn chưa hoàn toàn thức giấc, người qua lại trên đường không tính là nhiều lắm, nhưng có đủ thành phần, có công nhân mặc đồng phục đặc chế màu xanh xám, dáng vẻ vội vàng.
Có người mặc bộ vest cũ kỹ nhìn xung quanh rồi đi vào một căn nhà nào đó, có người khiêng cameras, chụp chỗ này một chút, chỗ kia lại lấy thêm vài cảnh, cuối cùng lặng lẽ biến mất trước những tòa nhà được trang trí lộng lẫy, có người cố tỏ ra mình là người Intis, nhưng đường mép tóc và chiều cao thân thể quá phô trương không thể che giấu được thân phận thật sự của hắn.
Lumen thậm chí còn nhìn thấy một người máy màu gỉ sắt cao tới hai thước, sau lưng có lỗ thoát khí, không ngừng phun hơi nước trắng xóa ra bên ngoài, các chi tiết máy móc như bánh răng, dây cót, đinh ốc và ống dẫn uốn cong thiên về trang trí, lộ rõ bên ngoài thân.
Ngồi trên vai trái của người máy này là một người đàn ông mặc quần áo hoa lệ, khuôn mặt được trang điểm cẩn thận, nhàn nhã ngồi trên cao nhìn mọi người đi tới đi lui, nhìn xuống những người đeo mặt nạ bạc hoặc vàng để che giấu thân phận, địa vị của mình, và những gã đàn ông vừa mới tỉnh dậy, bước chân phù phiếm rời đi.
Ở con phố này, dân chúng bình thường và người thuộc tầng lớp thượng lưu giao thoa một cách kỳ lạ, thể hiện một sự hài hòa quái đản nào đó.
Lumen vừa đi về phía trước vừa đưa mắt nhìn xung quanh, tìm kiếm vị trí của mục tiêu.
Cậu vừa liếc mắt một cái, lập tức nhìn thấy Alpus đi ra từ trong con hẻm nhỏ bên cạnh.
Thành viên ‘Hội Chữ Thập Máu Và Sắt’ có máu tóc màu đỏ sẫm này cũng chú ý tới Lumen, hắn mỉm cười, nâng tay phải lên chỉ chỉ vào đầu mình, giống như đang khiêu khích.
Lumen biết hắn đến đây theo mệnh lệnh của Gardner Martin để hỗ trợ cậu tìm kiếm Mục sư Guillaume Besne, và cậu nghi ngờ vừa rồi người này ‘Nói’ cậu có muốn thi xem ai tìm được ‘Con mồi’ trước hay không.
Ngoại trừ Alpus, chắc hẳn còn không ít thành viên hoặc chính thức hoặc nằm ngoài ‘Hội Chữ Thập Máu Và Sắt’ được cử đến hỗ trợ, xét về mặt giữ lời hứa thì Gardner Martin thể hiện vẫn khá tốt.
Lumen không để ý tới Alpus, tiếp tục đi sâu về phía phố Wall.
Dựa theo kết quả ‘Ma kính bói toán’ của Franka, người mới thăng cấp thành ‘Ma nữ vui vẻ’, trước mắt phạm vi của lời tiên đoán kia đã được thu hẹp:
Phạm vi mà Guillaume Besne có thể xuất hiện chính là phố Wall, phố Bạch mã và năm con phố khác ở khu vực này.
Đương nhiên, với chiều dài của phố Wall, diện tích và mật độ người qua lại, cộng thêm mức độ sầm uất ở các khu vực xung quanh quảng trường thì kết quả này vẫn giản lược thô sơ như trước, nếu muốn bắt được con mồi thông qua phương pháp rải thảm và quăng lưới trên diện rộng là gần như không thể, trừ khi có sự giúp đỡ của phía chính phủ, trực tiếp điều động quân đội, phong tỏa khu vực này, chặn tất cả lối vào tầng hầm ngầm Trier.
Lúc trước, Lumen chỉ có thể hy vọng xa vời rằng ‘Hội Chữ Thập Máu Và Sắt’, một tổ chức bí ẩn quy tụ rất nhiều ‘Thợ săn’ lợi hại có thể thực hiện các biện pháp truy lùng, săn bắt tốt hơn hoặc là chính cậu, người đang mang phong ấn vị Thiên sứ túc mệnh, Termiporus sở hữu năng lực tụ hợp ở mức độ nào đó, chỉ cần khoảng cách giữa cậu và Guillaume Besne không quá xa, thì hai bên có thể hấp dẫn lẫn nhau, và ‘Gặp lại’ theo phương thức số mệnh đã định trước.
Nhưng hiện tại, cậu đã có manh mối mới.
Điều này chủ yếu đến từ kiến thức thần bí học của ‘Người chịu khế’!
Kiến thức này bao gồm rất nhiều sinh vật quái dị có thể triệu hồi hoặc chiêu nhiếp, cùng với cái giá cần phải trả nếu muốn ký kết khế ước với chúng nó, có thể đạt được năng lực và gánh chịu tác động tiêu cực sau đó.
Kết hợp với Guillaume Besne trong trí nhớ và trong giấc mộng đã từng thể hiện một phần năng lực khế ước, Lumen chỉnh sửa ra một phần thông tin:
“Triệu hồi ‘Ma hoa vực sâu’, cần phải dùng một lượng lớn máu tươi của người để làm tế phẩm, tác dụng tiêu cực là tăng nhu cầu tình dục;
‘Ẩn thân’ yêu cầu chuẩn bị mười ba phần thịt để ăn, tác dụng tiêu cực là rất nhanh đói khát;
‘Bay chậm trên không’, dùng việc bản thân không thể yêu người khác để làm tế phẩm, tác động tiêu cực là luôn có dục vọng muốn khoe khoang;
‘Nguyền rủa xương cốt’, yêu cầu hiến tế một người sống, tác động tiêu cực là tương đối thèm ngủ;
‘Bí pháp nhiếp hồn’, cái giá phải trả không ít hơn ba linh hồn của con người, tác động tiêu cực là mỗi ngày sẽ bị choáng váng bốn đến năm lần không có quy luật;
‘Thuật nội bạo’, yêu cầu hiến tế một đặc tính phi phàm, tác động tiêu cực là tính linh sẽ liên tục bị hút đi, tương đương với tính vĩnh viễn của giới hạn trên của tính linh sẽ bị hạ thấp xuống.”
Căn cứ theo lời miêu tả về ‘Bí pháp nhiếp hồn’, Lumen còn nghi ngờ mục sư còn phải ngầm trả một cái giá khác một cách vô thức.
Đó chính là danh tính của hắn!
‘Bí pháp nhiếp hồn’ là thông qua việc gọi tên thật của mục tiêu để tác động lên tinh thần đối phương, làm cho đối phương xuất hiện phản ứng choáng váng, càng hiểu rõ mục tiêu, ngôn ngữ sử dụng càng gần sát với Linh giới, hiệu quả lại càng cao.
Mà khi ký kết khế ước với sinh vật Linh giới cho mượn ‘Bí pháp nhiếp hồn’ này, Guillaume Besne tất nhiên cũng phải để lộ danh tính thật của chính mình, đối với sinh vật quái dị có loại năng lực này mà nói thì việc nắm giữ tên thật của một người, có lẽ có thể làm ra rất nhiều chuyện.
Đây là một mối tai họa ngầm vô cùng nghiêm trọng.
Còn có không ít vấn đề tiềm ẩn được đề cập trong kiến thức thần bí học của ‘Người chịu khế’, cho nên ngay từ đầu Lumen đã lựa chọn tự sàng lọc một số lượng lớn sinh vật Linh giới để tự tiếp xúc và thử nghiệm.
Dựa vào tác động cực do mấy năng lực khế ước đã biết kia mang lại thì Lumen đã có một vài suy đoán:
Bản thân Guillaume Besne đã có dục vọng ở phương diện đàn ông rất mạnh, sau khi nhu cầu tình dục tăng cao, chắc chắn hắn không thể thiếu phụ nữ được, điều này hoàn toàn ăn khớp với lời tiên đoán hắn sẽ xuất hiện ở khu Red Princess và kết quả của ‘Ma kính bói toán’ hắn có thể xuất hiện ở năm con phố gần đó.
Mà hắn còn dễ bị đói khát hơn trước kia, làm loại chuyện vận động này cũng rất mất sức, cho nên hắn sẽ lựa chọn một nhà thổ có thể cung cấp thức ăn hoặc là dẫn tình nhân về nhà.
Mặt khác, Guillaume Besne là một người rất có dã tâm, cực kỳ ham muốn quyền lực, lại phải kìm nén trong một vùng nông thôn miền núi, trước khi bị tác động tiêu cực từ năng lực khế ước, đời sống tình dục của hắn lại càng giống hành vi thể hiện quyền lực hơn, nếu không, không có cách nào giải thích được tại sao hắn lại muốn cướp tất cả phụ nữ, mà khoảng cách giữa tình nhân đẹp và xấu chênh lệch rất lớn.
Đối với hắn mà nói, việc cướp phụ nữ của người đàn ông khác như một cách để thể hiện địa vị, quyền lực và sức hấp hẫn của bản thân.
Một người như vậy, sau khi tới Trier, bị người dân nơi này kỳ thị khẩu âm tỉnh lể, tất nhiên sẽ dùng cách riêng của mình để phát tiết và chứng minh.
Kết hợp các chi tiết ‘Ham muốn tăng mạnh’ và ‘xuất hiện ở khu Red Princess’… và phong cách làm việc trong quá khứ, Guillaume Besne rất có thể sẽ tìm một nhà thổ tương đối nổi tiếng, để cho đám dân thường muốn mà không có được kia phải ghen tị với hắn, thậm chí sẽ nuôi một đến hai gái mại dâm trong nhà.
Phần ở trên, việc phân tích đặc điểm tính cách và trạng thái tâm lý của mục sụ không phải do Lumen làm, mà là nhờ vị ‘Bác sĩ tâm lý’ Anthony Reid, hắn đã dựa vào lời miêu tả của Lumen về Guillaume Besne để phác họa lên bức tranh tâm lý của tên tín đồ Tà thần này.
Cho nên, trước mắt có hai hướng truy tìm con một, một là nhắm vào những nhà thổ phải đắt, có gái mại dâm nổi tiếng, có dịch vụ cung cấp cơm, hai là hỏi thăm trong hai tháng gần đây có gái mại dâm nào lập gia đình hoặc trở tình tình nhân của ai hay không, thậm chí là mất tích.
Cái trước đã được người của ‘Hội Chữ Thập Máu Và Sắt’ đảm nhận, hiện tại việc Lumen cần làm là tìm kiếm một người nắm được nhiều thông tin có thể cung cấp đủ loại chuyện xấu ở phố Wall này.
Gã buôn lậu tin tình báo Anthony Reid có hiểu biết nhất định đối với vấn đề này, hắn biết một phóng viên chuyên mục của tạp chí ‘Mặt quỷ’ tên là Buller, là khách quen của phố Wall, nổi tiếng về việc chuyên thuật lại nhưng tin đồn, chuyện xấu ở nơi này.
Mà nơi yêu thích nhất của Buller là ngồi uống rượu, gõ bản thảo ở một góc của ‘Quán cà phê Hope’ có thể nhìn thấy cửa chính của nhà thổ.
Có mục đích rõ ràng, Lumen không nhanh không chậm đi về phía quán cà phê nằm ở đoạn giữa phố Wall kia.
Trên đường, cậu sửa sang lại mọi chuyện một lần nữa, rồi chợt cảm thán:
Năng lực bói toán của cậu rõ ràng không bằng Franka, chỉ có một cái là ‘Thuật lời tiên đoán’ không thể tùy tiện sử dụng, khả năng miêu tả bức tranh tâm lý của mục tiêu và thu thập các loại tin tức tình báo cũng không bằng Anthony Reid, nhưng cậu có thể tìm nhờ được hai người như vậy giúp đỡ, phát huy điểm mạnh nhất của bọn họ, cũng tương đương với việc có được năng lực đó.
Lumen không biết sau khi nắm được thần tính sẽ như thế nào, nhưng cậu có thể xác định được rằng dưới danh sách 4, sức mạnh của một người là có hạn, một tổ đội bù trừ cho nhau có thể phát huy được hiệu quả ‘1+1 lớn hơn 2’, hoàn toàn có năng lức khiêu chiến với người ở danh sách cao hơn, không liên quan đến thần tính.
Không lâu sau, Lumen nhìn thấy ‘Quán cà phê Hope’ với khung cửa sổ và cửa ra vào đều được sơn màu trắng ngà.
Sau khi đẩy cánh cửa khá nặng nề ra, cậu lập tức hướng ánh mắt về một góc có thể nhìn thấy nơi này.
Một người đàn ông trạc khoảng ba mươi tuổi có khuôn mặt gầy yếu, tóc đen mắt xanh lam, chòm râu được cắt tỉa khá gọn gàng và được vuốt sáp vừa lúc nhìn ra cửa.
Nhận thấy ánh mắt của Lumen quét qua bên này, người đàn ông kia lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng cầm cuốn sổ ghi chép bìa mềm và bút máy mực đỏ, đứng dậy, rẽ sang cửa sau ở bên cạnh.
Lumen lập tức rút súng ngắn, bắn một phát súng nhắm về phía cửa sau của ‘Quán cà phê Hope.
Đoàng một tiếng, viên đạn găm vào ván gỗ.
Khách trong quán cà phê đồng thời bị kinh hoàng, hoặc trốn hoặc cúi rạp người, nơi nơi trở nên hỗn loạn.
Người đàn ông có chòm râu được vuốt sáp kia đứng chết trân tại chỗ, chạy cũng không được, đứng lại cũng không xong.
Dưới ánh mắt hoảng sợ của nhân viên pha chế, phục vụ và những vị khách khác, Lumen cầm súng ngắn, không nhanh không chậm đi đến trước mặt mục tiêu, mỉm cười hỏi: “Ngài Buller phải không?”
“Vâng, là tôi.” Buller gượng cười, đáp lại.
Lumen chỉ chỉ về phía vị trí ban đầu của Buller, thản nhiên nói: “Ngồi đi, tôi tới mua tin tức.”
Buller khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội khom lưng quay trở lại chỗ cũ, ngồi xuống.
Lumen kéo một cái ghế qua, ngồi vào vị trí đối diện, buông súng ngắn, buồn cười hỏi:
“Vì sao anh lại thích ngồi ở vị trí không có ánh sáng như vậy?”
Buller thở dài nói:
“Làm cái nghề này của tôi sẽ luôn phải lo sợ bị người trả thù, cậu biết đấy, có rất nhiều người không thích tên mình hoặc hình ảnh của mình xuất hiện trên báo chí mà có dính dáng đến chuyện xấu nào đó.”
“Ngồi ở chỗ này, tôi vừa có thể quan sát được cửa ra vào, dễ dàng phát hiện ra có người tới tìm tôi gây rắc rối hay không, lại có thể nhanh chóng chạy thoát bằng cửa sau.”