Đây là anh đã trao đổi qua với đứa con đỡ đầu kia rồi mới tới tìm tôi để xác nhận thái độ sao? Lumen giữ nguyên nụ cười như vừa rồi:
“Anh tín ngưỡng cái gì cũng không liên quan gì đến tôi cả, chỉ cần anh không tín ngưỡng Tà thần là được, hơn nữa, tín đồ của ‘Thần tri thức và trí tuệ’ cũng không thuộc vào dạng tội phạm truy nã ở Trier này.”
Ý cậu muốn nói là ‘Tôi còn đang là tội phạm truy nã đây, anh thích tín ngưỡng cái gì thì tín ngưỡng.”
Nam tước Briner vẫn luôn là người thông minh, hắn không tiếp tục đề tài này mà hỏi lại một lần nữa:
“Tôi rất biết ơn anh vì đã tìm được Ludwig giúp tôi, tôi cũng không biết nên cảm ơn anh thế nào.”
Anh ta không chủ động nói ra món quà cảm ơn cụ thể mà muốn nhìn xem thái độ và suy nghĩ của Lumen như thế nào.
Lumen cân nhắc một chút, lại nhặt ý định mà mình vừa từ bỏ lên:
Nhờ Nam tước Briner hỗ trợ đọc tài liệu và viết thành ‘Bản tóm tắt’ không có nghĩa là phải để cho anh ta và Franka, Jenna và Anthony Reid ở cùng trong một cái phòng, hoàn toàn có thể đưa cho anh ta một bộ tài liệu, giải thích những hạng mục cần phải chú ý, để cho anh ta mang về nhà đọc và trích sao.
Tương tự như vậy, trước khi Anthony Reid đồng ý tham dự vào kế hoạch vây bắt mục sư Guillaume Besne, cũng không thể để cho anh ta tiếp xúc trực tiếp với Jenna và Franka, mà sẽ sắp xếp cho anh ta một mình một ‘văn phòng’.
Lumen nhìn Nam trước Briner, cố ý hỏi: “Anh có thạo việc đọc và viết sổ ghi chép không?”
Trong cuốn sổ ghi chép của Aurore từng nhắc đến con đường ‘Đọc giả’ mà giáo hội ‘Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ’ nắm giữ, đây cũng là tên của ma dược danh sách 9, còn danh sách 8 là ‘Học viên suy luận’, danh sách 7 là ‘Thám tử’.
Kết hợp tín ngưỡng hiện tại của Nam tước Briner và việc hắn rất ít khi thể hiện năng lực đặc thù, mà chủ yếu dựa vào khả năng tư duy xuất sắc, cùng trình độ chiến đấu không tồi và năng lực bắn súng ưu tú để trở thành thủ lĩnh của băng Savoy, Lumen bước đầu nghi ngờ hắn là người phi phàm trên con đường ‘Đọc giả’.
Mà chỉ cần nghe cái tên của ma dược là có thể kết luận người này rất thạo việc đọc sách.
Nam tước Briner rít một hơi thuốc nói: “So với những người thất học thì năng lực đọc và học tập của tôi cũng không tồi.”
Anh ta không hiểu Charles hỏi như vậy là có mục đích gì, chỉ có thể nghi ngờ đối phương đang kiểm tra xem mình là người phi phàm thuộc con đường nào.
Mà điều này cũng không phải là bí mật gì cả, Gardner Martin cũng đã biết từ lâu.
Lumen nở nụ cười chân thành tha thiết:
“Gần đây tôi thu hoạch được một ít tài liệu giới thiệu sinh vật linh giới, nhưng anh cũng biết, mà chắc hẳn anh phải biết điều này chứ?
Đọc những kiến thức như này lâu sẽ khiến cho tinh thần phải chịu tải rất nặng, mà tôi chỉ là người phi phàm trên con đường ‘Thợ săn’, không thể sử dụng những tài liệu này trong một thời gian rất dài, nhưng tôi lại hy vọng lúc cần dùng đến, tôi có thể nhanh chóng tìm ra kiến thức tương ứng, cho nên, tôi muốn nhờ anh hỗ trợ đọc một số tài liệu và trích sao những câu quan trọng giúp tôi.”
“Cái đó rất giống với việc xây dựng bảng mục lục tra cứu của thư viện.” Nam tước Briner vừa nghe lập tức hiểu ngay.
Anh ta cười nói: “Thật ra cái này cũng là có lợi cho tôi, bản thân những kiến thức này còn có giá trị rất lớn.”
Bảng mục lục tra cứu thư viện sao, rất chuyên nghiệp, không hổ là tín đồ của ‘Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ’, Lumen rất vui vẻ, cậu tin rằng Nam tước Briner có thể sánh ngang với một Anthony Reid cộng thêm một ‘Thỏ tri thức’.
Đồng thời, cậu cũng cảm thấy mình nhất thiết phải đề phòng Nam tước Briner, ví dụ như, cậu sẽ rút mười tờ trong số tài liệu kia đưa cho vị tín đồ của ‘Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ’ này đọc và làm một bản ghi chép trước, sau đó cậu sẽ đối chiếu lại với bảng mục lục tra cứu của Nam tước Briner xem anh ta có cố ý bỏ sót hay bóp méo thông tin hay không.
Đương nhiên, đây chỉ là biện pháp vụng về của Lumen, cậu còn có thể nhờ Franka dùng phương thức bói toán để xác định, nhưng đồng nghĩa với việc có khả năng bị quấy nhiễu.
Lumen đút hai tay vào túi quần, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Nam tước Briner, cười nói: “Tôi không biết ai chiếm được lợi ích, tôi chỉ cần đạt được mục đích của mình.”
Nam tước Briner khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, chỉ thông báo cho Lumen biết buổi sáng mình sẽ ở chỗ nào để đối phương chuyển tài liệu qua cho anh ta.
Tại phòng 305, khách sạn Kim Kê.
Lúc đối mặt với Anthony Reid, Lumen để mình ở trạng thái thả lỏng rồi lặp lại những lời mà mình đã nói với Nam tước Briner, cuối cùng nói:
“Kiến thức này là phần thưởng dành cho anh, ngoài ra, tôi sẽ dạy anh một nghi thức ma pháp có thể triệu hồi một sinh vật linh giới đặc thù để xem tài liệu và chỉ ra những điểm quan trọng cùng anh, thế nào, anh có muốn nhận mối ủy thác này không?”
Bên trong đôi con ngươi màu nâu rám năng của Anthony Reid phản chiếu ra hình ảnh của Lumen, hắn cân nhắc nói:
“Thực ra cậu đang rất vội, chuyện này đối với cậu mà nói còn hơn cả ý nghĩa, nó cực kỳ quan trọng.”
Lumen không định giấu diếm điểm ấy, cậu thuận thế nói:
“Sắp tới tôi sẽ phải đối phó với một kẻ địch rất mạnh, tôi muốn có một sinh vật khế ước thích hợp, đến lúc đó, tôi có thể sẽ mời anh tham dự, chủ yếu là để trợ giúp tôi, hiện tại anh có thể cân nhắc xem có muốn tham dự cùng hay không và nghĩ xem mình muốn khoản thù lao gì, ha ha, anh không cần vội đâu, qua hai ngày nữa rồi trả lời tôi cũng được.”
“Cậu đây là đang dùng ngôn ngữ để làm nền, vừa để cho tôi chuẩn bị tâm lý cũng sinh ra mong muốn tương ứng.” Anthony Reid vạch trần tâm tư của Lumen.
Lumen nghe xong thì cảm thấy hơi xấu hổ nhưng từ trước đến nay da mặt của cậu rất dày nên không ảnh hưởng gì cả, ngoài mặt không tỏ bất cứ thái độ nào, cười nói: “Chẳng lẽ anh không nhìn ra sự thẳng thắn thành khẩn này sẽ khiến anh gặp nguy hiểm đến tính mạng sao?”
Anthony Reid khẽ gật đầu, sau khi xác nhận xong một số chuyện, anh ta cũng đồng ý hỗ trợ đọc tài liệu và viết thành ‘Bản tóm tắt’.
Bên trong căn phòng bên cạnh phòng ngủ của Lumen tại tầng hai của vũ trường Breeze.
Lumen nhìn Anthony và ‘Thỏ tri thức’ ngồi song song nhau, vừa lẩm nhẩm đọc tài liệu vừa điền bảng, trong lòng không khỏi vui mừng, khẽ gật đầu.
Sau khi nhấn mạnh không thể đọc kiến thức giới thiệu về sinh vật linh giới có tiêu đề chứa cụm từ ‘Mạnh mẽ’ và ‘Nguy hiểm’, Lumen rời khỏi căn phòng này và đi đến văn phòng ở cuối hành lang.
Franka ngồi thoải mải trên ghế bành của Lumen, gác hai chân vẫn xỏ nguyên đôi giày màu đỏ lên cạnh bàn làm việc.
Cô vừa nghi hoặc lại tò mò hỏi: “Rốt cuộc cậu tìm chúng tôi đến hỗ trợ làm gì mà thần thần bí bí như vậy?”
Jenna ngồi ở ghế đối diện, cũng xoay người nhìn về phía cửa.
Lumen tiện tay đóng cửa phòng lại, sau đó nói qua về chuyện này một lần nữa, lấy lý do mình cần một sinh vật khế ước để đối phó với Mục sư Guillaume Besne.
“Chuyện chỉ đơn giản như vậy thôi sao, chẳng phải chỉ cần bói toán là được sao?” Franka vừa than thở vừa đồng ý với lời nhờ vả của Lumen, mà Jenna thì vô cùng tò mò đối với sinh vật linh giới.
Không lâu sau, Franka ngẩng đầu lên nhìn ba ‘Thỏ tri thức’ và Jenna, Lumen tự chiếm cho mình một vị trí ở trong phòng, tốc độ lật trang giấy cực nhanh, buồn cười nói:
“Tại sao tôi lại có cảm giác như chỗ này là một cái xưởng nhỏ, còn chúng ta là cu li đang sao chép tài liệu thế nhỉ?”
Chúc mừng cô, cảm giác của cô rất đúng, Lumen thuận miệng đáp lại: “Chẳng phải tôi cũng đang đọc tài liệu, điền bảng sao?”
Franka nghĩ lại cũng thấy đúng, lại cúi đầu tiếp tục ‘Công việc’ của mình.
Cứ như vậy, bọn họ bận rộn tới hơn mười giờ tối, trong thời gian đó phải chia nhiều quãng nghỉ ngơi, bao gồm cả ăn cơm, ngủ trưa, nghỉ ngơi ngắn để giải tỏa trạng thái rối loạn, mệt mỏi và triệu hồi lại ‘Thỏ tri thức’.
Lumen còn thường xuyên tận dụng khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn để quan sát trạng thái của Franka, Jenna, Anthony Reid và bốn ‘Thỏ tri thức’, để tránh trường hợp bọn họ nhập tâm quá mức mà không nhận ra sự bất thường của bản thân mình.
Người tới cực hạn sớm nhất là Jenna, cô vừa mới thăng cấp thành ‘Kẻ xúi giục’, còn chưa thực sự thích ứng với ma dược, cho nên trạng thái không phải tốt để kiềm chế quá nhiều sức mạnh từ bên ngoài tràn vào.
Người thứ hai là Anthony Reid, hắn có vấn đề về tâm lý khá nặng thành ra năng lực chịu đựng bất thường cũng yếu hơn.
Lumen và Franka cũng phải đổi tới ‘Thỏ tri thức’ thứ bảy mới kiên trì được đến cuối cùng.
Mà Nam tước Briner cũng đã hoàn thành phần công việc của mình và gửi bảng tài liệu đến quán cà phê lúc hơn sáu giờ tối.
Sau khi giải trừ nghi thức triệu hồi và tiễn bước nhóm người ‘Làm giúp’ rõ ràng đã rơi vào trạng thái mệt nhọc, Lumen quay trở về căn phòng an toàn trên phố White Coat, để tất cả bảng tài liệu vào một chỗ.
Cậu tiện tay lật xem sơ qua để kiểm tra tình trạng tài liệu, sau đó để lại ở trên mặt bàn với cảm giác thành công.
Hiện tại cậu không có ý định bắt đầu sàng lọc, lựa chọn và chuẩn bị trở thành ‘Người chịu khế’, đợi sau khi biết rõ yêu cầu của khế ước, cậu mới quay lại đọc bảng mục lục tra cứu, để tránh trường hợp vất vả lắm mới tìm được một sinh vật linh giới phù hợp với mọi phương diện, cuối cùng lại phát hiện ra mình không đủ điều kiện để ký khế ước.
Lumen nghỉ ngơi trong chốc lát rồi lại triệu hồi một ‘Thỏ tri thức’ ra, để cho nó sao chép toàn bộ bảng mục lục tra cứu thành hai bản khác.
Sau khi tách ba bản mục lục tra cứu ra để lưu trữ xong, Lumen mệt đến mức không buồn tắm rửa mà nằm luôn lên giường, ngủ mê man.
Sáu giờ sáng hôm sau, Lumen lại tràn đầy tinh lực nhưng cậu không vội vàng đi xuống lòng đất để bố trí tế đàn và khẩn cần ban ân mà giống như thường lệ, chạy bộ, luyện quyền để trạng thái tâm lý được thư giãn.
Gần đến tám giờ, cậu mới mang một phần tài liệu tương ứng, trở về phòng 207, khách sạn Kim Kê.
Lumen do dự một lúc, cuối cùng vẫn quyết định xách theo đèn đất đèn, tuy hiện tại cậu đã không cần sử dụng đến công cụ chiếu sáng nữa bởi bản thân cậu có thể tạo ra loại ánh sáng tốt nhất rồi.
Cậu hy vọng phản ứng đầu tiên của kẻ địch mà mình có thể gặp phải sẽ là cậu không có khả năng nhìn trong bóng tối, cũng không thông thạo chế tạo ánh sáng.
Bên trong mỏ đá bỏ hoang dưới lòng đất ngầm Trier, nơi mà lúc trước cậu cũng từng cử hành mấy nghi thức liên quan đến số mệnh.
Lumen dọn dẹp đơn giản khu vực ẩm ướt tối tăm này rồi đặt ngọn nến đã được nhỏ máu của chính mình lên một mặt đá dùng làm tế đàn.
Ngay lúc cậu hoàn thành việc thánh hóa con dao bạc dùng cho nghi thức, chuẩn bị chế tạo ‘Tường linh tính’ thì cậu đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ.
Tiếng bước chân kia quanh quẩn trong đường hầm trống rỗng ẩn sâu dưới lòng đất, tựa như cách mỏ đá bỏ hoang này không xa.
Có người đi ngang qua sao? Lumen lập tức trở nên căng thẳng, cậu định thu thập hiện trường thật nhanh rồi nấp vào một chỗ.
Nhưng cậu vừa mới tới gần ‘Tế đàn’, còn chưa kịp tắt ngọn đèn đất đèn thì tiếng bước chân rất nhỏ kia chợt tới gần, xuất hiện ngay ở lối vào mỏ đá bỏ hoang này.
Thấy không thể tránh được nữa, Lumen lập tức xoay người, một tay đúi vào túi quần, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Đứng ở nơi đó là một người đàn ông có dáng người gầy yếu và làn da màu nâu đậm, mái tóc xoăn đen, màu mắt hơi sẫm, hắn xách theo một chiếc đèn đất đèn, trên người mặc môt chiếc áo choàng đen kiểu dáng của người làm công tác bói toán trong đoàn xiếc.
Là Monite. Lumen nhận ra người này là ai.
Chính là kẻ đã lừa gạt Charlie, sau đó lại bị một nhóm lừa đảo trong vũ trường Different lừa.
Monite cũng đang nhìn Lumen.
Khóe miệng của hắn hơi cong lên một chút, vẻ mặt sung sướng, chào hỏi: “Thật trùng hợp.”
Kẻ lừa đảo này vừa nói chuyện vừa lấy chiếc mắt kính đơn tròng được đặc chế từ thủy tinh ra, đeo nó vào hốc mắt bên phải.