Mày thậm chí còn không biết lão đại của băng Savoy chúng tao là ai mà còn phải hỏi tao sao? Vậy chắc hẳn mày cũng không biết lão đại của chúng tao là ‘trưởng quan’ của tổ chức bí ẩn ‘Hội Thánh giá máu và sắt’ và băng Savoy chúng tao nằm vòng ngoài cơ cấu của tổ chức này.
Nghe đối phương hỏi như vậy, trong đầu Lumen lập tức nảy ra nhiều ý tưởng, cậu đút tay phải vào túi áo.
Cậu chợt có ba suy đoán:
Một là lão đại Gardner Martin đã làm một số việc bí ẩn thông qua băng Savoy, ví dụ như là sai khiến ‘Chuột’ Christo buôn lậu một vật phẩm quỷ dị nào đó vào Trier, và bị một người nào đó hoặc là thế lực nào đó phát hiện ra, lên kế hoạch điều tra băng đảng xã hội đen này hòng tóm được kẻ đứng phía sau.
Hai là các thành viên khác của băng Savoy đã đắc tội người không nên đắc tội nên bị đối phương tìm tới cửa;
Ba là sau khi băng Gai độc bị tiêu diệt, thế lực của băng Savoy khuếch trương rất nhanh khiến cho thế lực nào đó chú ý đến và theo dõi.
Suy nghĩ trong đầu thay đổi cực nhanh, Lumen nhanh chóng loại trừ hai khả năng phía trước, bởi vì cho dù là việc bí ẩn bị phát hiện hay là người trong băng đắc tội với ai đó thì cậu cũng không nên là người bị hỏi câu ‘Ai là lão đại của băng Savoy’ chứ!
Bình thường thì người làm việc bí ẩn chắc chắn phải là người đầu tiên bị người điều tra tới ‘thăm hỏi’ trước, đồng thời, kẻ nào đắc tội với người không nên đắc tội thì người trả thù tất nhiên sẽ đối phó với hắn hoặc thủ lĩnh chống lưng cho hắn, mà Lumen không thật sự tham dự vào các công việc bí ẩn của băng Savoy, gần đây cũng không chống lưng cho bất kỳ tên thuộc hạ nào.
Quan trọng hơn là kẻ đối diện kia hỏi thẳng ‘thân phận của lão đại băng Savoy’ chứ không phải là người nào đó có thuộc băng Savoy hay không, có phải ngày nào đó tháng nào đó năm nào đó hắn đã làm chuyện nào đó hay không.
Căn cứ vào điều này, Lumen càng nghiêng về khả năng một thế lực nào đó hoặc một cá nhân nào đó để mắt tới băng Savoy và có ý định muốn hợp nhất.
Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng đối thủ của băng Savoy vô tình quen biết một cường giả, rồi nhờ hắn hỗ trợ xử lý lão đại băng Savoy.
Nhưng cho dù là tình huống nào thì sự hiểu biết của bọn họ đối với băng Savoy cũng cực kỳ nông, thậm chí còn không biết được thân phận ngoài xã hội của Gardner Martin mà phải tìm xem thành viên băng Savoy nổi tiếng nhất gần đây là ai để tới ‘thăm hỏi’.
“Nói cách khác, tạm thời bọn họ đang coi băng Savoy là một băng đảng xã hội đen quy mô khu, chỉ có chút ít người phi phàm để xử lý, hiển nhiên sẽ không thể mọc ra được một cường giả thực sự, mà cũng không mời nổi, có thể có được người phi phàm ở danh sách tầm trung đã là rất coi trọng rồi, thậm chí còn không vượt qua được danh sách”. Chỉ trong thời gian hai ba nhịp thở, Lumen đã đưa ra nhận định sơ bộ.
Thấy đối phương im lặng, không lập tức trả lời câu hỏi của mình, hơn nữa còn có dấu hiệu rút vũ khí, người đàn ông cao lớn có mái tóc dày rậm, đôi mắt đen sâu thẳm và đội một chiếc mũ tròn vành rộng có màu nâu nhạt kia hừ lạnh một tiếng, từ nét mặt đến ánh mắt đều lộ rõ vẻ nguy hiểm.
Gần như cùng một lúc, Lumen cảm giác bóng tối xung quanh nặng nề hơn một chút, ép không cho ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn đường phía xa xa và ánh trăng đỏ ửng từ trên cao chiếu đến khu vực này.
Màn đêm đen tối kia như sương giá ngưng tụ lại, thong thả mà mạnh mẽ xuyên qua làn da Lumen, thấm vào máu thịt và xương tủy cậu làm cho từ bên trong cậu sinh ra cảm giác sợ hãi nhất định không thể ngăn cản được.
Chỉ có chút cường độ thế này thôi sao? Lumen, người từng trải qua những tình huống còn khủng khiếp hơn thế này, thầm ‘a’ một tiếng.
Cậu nhìn người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi vải đay, khoác áo khoác màu nâu rám nắng, làm ra vẻ như bị hoảng sợ, buột miệng nói: “Là Gardner Martin! Gardner Martin, thành viên của Hiệp hội thương mại Savoy!”
Người đàn ông kia hài lòng gật đầu, hỏi thêm một câu nữa: “Bình thường hắn ở chỗ nào?”
‘Sư tử’ Charles cái gì chứ, tàn nhẫn hung lệ cái gì chứ, thủ lĩnh băng đảng xã hội đen điên cuồng cường đại cũng không khác gì các thành viên băng đảng xã hội đen khác cả!
Loại xã hội đen như này chỉ biết bắt nạt kẻ người yếu hơn mình, chỉ biết dựa vào vào việc có cả băng phái phía sau lưng mới dám chiến đấu một mất một còn với những tên xã hội đen khác, một khi gặp phải nhân vật thật sự mạnh hay đơn giản chỉ gặp một chút pháp thuật hắc ám thôi thì dáng vẻ sợ sệt, yếu đuối từ bên trong lập tức bị bóc trần.
Lumen gian nan nuốt một ngụm nước bọt nói: “Hắn ở, hắn ở số 11 phố Fountain.”
Nói tới đây, Lumen giống như chợt bừng tỉnh: “Tôi nói cho anh biết này, lão đại của chúng tôi là thành viên của một tổ chức bí ẩn, thực lực của hắn đáng sợ hơn so với anh tưởng tượng rất nhiều đấy!”
Thành viên của một tổ chức bí ẩn sao? Phản ứng đầu tiên của người đàn ông có bả vai dày rộng kia là hơi sửng sốt, sau đó chợt bật cười.
Đúng là thu hoạch ngoài ý muốn!
‘Sư tử’ Charles còn nhát gan hơn so với hắn nghĩ đấy, tin tình báo quan trọng như vậy cũng dám nói ra mồm sao!
Người đàn ông kia hất cao lên một chút, cười nhạo một tiếng, sau đó nói bằng giọng trầm thấp: “Vậy tao đây có phải cũng nên nói cho mày biết tao cũng là thành viên của một tổ chức bí ẩn hay không? Một tổ chức bí ẩn vô cùng cổ xưa.”
Cùng với những lời này, bóng tối xung quang càng thêm bức bách hơn.
Thật sao? Tôi thật sự không nhìn ra đấy, Lumen còn đang nghiêm túc cân nhắc xem có nên chỉ dẫn người này và thế lực sau lưng hắn tới chỗ ở của lão đại, xem hai tổ chức bí ẩn va chạm sẽ xảy ra chuyện gì, và ‘Hội Thánh giá máu và sắt’ có lộ thêm nhiều bí mật hay không.
Sau vài giây yên lặng ngắn ngủi, Lumen giống như không thể chịu được áp lực do bóng tối kia mang lại, bắt đầu từ bàn tay phải đút trong túi áo lên tới cánh tay đều khẽ run rẩy: “Tôi không biết, tôi không biết, lão đại cũng không nói cho chúng tôi biết cụ thể tên của nó là gì!”
Người đàn ông kia nhìn chằm chằm Lumen vài giây, cảm thấy đối phương quả thật cũng chưa chắc đã được biết chi tiết liên quan đến tổ chức bí ẩn kia.
Lão đại của dạng băng đảng xã hội đen cấp khu như này, cùng lắm cũng chỉ là thành viên của một tổ chức bí ẩn mà thôi.
Người đàn ông kia khó nén nở một nụ cười dữ tợn: “Vậy mày hãy dẫn tao đến số 11 phố Fountain.”
Vừa dứt lời, hắn đã lao về phía Lumen với tốc độ cực nhanh, gần như để lại tàn ảnh.
Gần như cùng một lúc, hai bàn móng tay của hắn bật ra, vừa dài lại vừa sắc bén, loe lóe ánh sáng kim loại, chiếu rọi trong góc tối tăm.
Bên trong đôi mắt đen láy, sâu thẳm của hắn phản chiếu ra hình ảnh của Lumen không chỉ không sợ hãi đến mức từ bỏ không dám chống trả, hoặc là bối rối nhưng đối phương chậm chạp không né tránh, ngược lại còn giơ bàn tay phải vẫn luôn đút trong túi áo ra phía trước.
Bên trong bàn tay kia nắm một quả cầu lửa màu trắng sáng rực lớn bằng một nắm tay người trưởng thành, giơ lên giống như tặng quà nhưng hướng về phía mục tiêu.
Quả cầu lửa trắng rực kia rời khỏi bàn tay một lúc, tốc độ của người đàn ông có lớp lông màu xám ngắn đang mọc dài ra kia quá nhanh. ‘Khoảng cách quá gần, đã không kịp chuyển hướng’, hai ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong óc hắn thì cả người hắn đang lao về phía trước và quả cầu lửa trắng rực kia va chạm vào nhau.
Ầm!
Trong tiếng nổ mạnh trầm đục, phần bụng của người đàn ông bị bị nổ tung, máu thịt trộn lẫn vào nhau, mùi da thịt bị cháy khét nồng nặc.
Ngay sau khi đối phương hỏi lão đại của băng Savoy là ai thì Lumen đã nhét bàn tay vào túi áo nhưng không phải để cầm vũ khí hay để đề phòng bị tấn công
Mà là nhờ vào lớp quần áo che bên ngoài bàn tay để không ngừng tạo ra ngọn lửa đỏ thẫm, không ngừng ngưng tụ nó, nén nó tới mức tối đa nhất.
Đợi đến khi người đàn ông kia ra đòn thì ngọn lửa trong lòng bàn tay cậu cũng đã chuyển thành màu trắng rực, sức nổ không thua gì một quả cầu lửa khổng lồ, mà sức mạnh có tính tập trung hơn, khả năng thiêu đốt qua da tốt hơn.
Nếu không phải tốc độ của kẻ địch quá nhanh, vượt qua dự đoán của Lumen, quả cầu lửa trắng rực vừa mới tung ra nhắm trúng mục tiêu chứ không phải bị kéo hướng lên trên thì Lumen cảm thấy xác suất phần cổ của đối phương bị nổ tung tại chỗ là không hề nhỏ.
Trong tiếng nổ vang dội, người đàn ông kia bị văng ra xa, Lumen cũng bị ảnh hưởng bởi dư chấn của vụ nổ mà lảo đảo về phía sau, thuận thế ngã xuống đất rồi lăn vài vòng.
Hai người không phân biệt trước sau, chống đất đứng lên, áo sơ mi và áo gi lê của Lumen có bị cháy xém nhiều chỗ, trên bề mặt da cũng bị tổn thương.
Cậu thấy phần bụng của người đàn ông kia toạc ra một miệng vết thương rất lớn, ruột dính nhớp đầy máu tươi chảy ra bên ngoài, lại bị đối phương nhét ngược trở lại, trên bề mặt có nhiều vết rách và cháy xém.
Đây rõ ràng là một vết thương vô cùng nghiêm trọng thế nhưng người đàn ông kia lại không bị mất năng lực hành động.
Hắn vừa dùng tay đè chặt phần bụng không để cho ruột và các nội tạng khác bị tuột ra ngoài, vừa gầm nhẹ một tiếng thống khổ, phẫn nộ mà thô bạo.
Cùng với tiếng gầm nhẹ đó, bên ngoài thân hắn nhanh chóng mọc ra một lớp lông ngắn màu xám thô ráp, cả người biến hóa giống như một con sói khổng lồ đứng thẳng.
Phần ruột bị chảy tuột ra ngoài bắt đầu nhúc nhích, giống như muốn nối lại, mà những vết bị cháy xém trên người hắn đang chậm rãi khép lại, miệng vết thương lớn bằng bàn tay trên bụng hắn đã co lại một phần, máu thịt chậm rãi, từng chút một bắt đầu liên kết lại với nhau.
Đúng là sức sống mãnh liệt, Lumen tận mắt chứng kiến cảnh tượng như vậy thì không khỏi thầm cảm thán một câu.
Cậu cảm giác nếu cho đối phương đủ thời gian thì hắn chắc chắn có thể khôi phục lại một cách hoàn hảo!
Biểu hiện và trạng thái của đối phương khiến cho cậu nhớ đến một vài đoạn nội dung được ghi lại trong cuốn sổ ghi chép vu thuật của Aurore:
“Người sói, danh sách 7 trên con đường ‘Tù phạm’, là một loại dị chủng, vào thời điểm trăng tròn hoặc khi cảm xúc rơi vào trạng thái gần như không thể khống chế được, bọn họ sẽ bị dục vọng khát máu và giết chóc khống chế, không tự chủ được mà biến thành người sói thực thụ.
“Bọn họ có sức mạnh vô cùng khủng khiếp, tốc độ vô cùng nhanh nhẹn, năng lực tự khôi phục xuất sắc, móng vuốt và răng nanh chắc chắn, sắc bén, lại chứa độc tính, chúng tương đương với cũ khí của người phi phàm cùng danh sách, có thể phá hủy các tấm thép mỏng.
“Bọn họ cũng thông thạo một số loại pháp thuật hắc ám, có thể biến người bình thường thành quái vật và điều khiển giống như con rối nhưng sinh mệnh ngắn ngủi.
“Người sói thường xuất hiện ở phía nam đại lục, và luôn liên quan đến các hoạt động khủng bố khác ở phía bắc đại lục.”
Vậy là mình lại gặp được một người phi phàm là người sói sao, Lumen cũng không cho đối phương thời gian khôi phục lại thương thế, phía sau lưng nhanh chóng ngưng tụ ra một đàn quạ lửa đỏ rực, xoay vòng bay về phía mục tiêu.
‘Người sói’ kia cũng không chờ đợi mà vừa ôm bụng chặn vết thương vừa dùng tốc độ cực nhanh chạy theo đường vòng cung tiếp cập Lumen.
Đợt tấn công đầu tiên bằng quạ lửa đã bị thất bại hơn phân nửa nhưng vẫn có một số ít đã thay đổi phương hướng, liên tiếp đâm vào người đối phương, kèm theo tiếng nổ không ngừng vang lên.
Trên cơ thể ‘Người sói’ kia lại xuất hiện thêm nhiều miệng vết thương bị cháy đen trộn lẫn máu đỏ.
Hắn dựa vào năng lực khôi phục cường đại của mình, cũng không quan tâm đến việc bị thương mà nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa mình và Lumen.
Hắn phải cận chiến với ‘Kẻ phóng hỏa’ rất giỏi pháp thuật này, phải dùng móng vuốt, sắc bén chứa độc của mình để xé đối phương thành ngàn mảnh nhỏ.
Mà không biết từ khi nào, bóng tối xung quanh Lumen dần tiến sâu hơn, càng thêm ăn mòn hơn, làm cho cậu cảm giác giống như mình rơi vào giá rét giữa đêm mùa hè và bị ảnh hưởng đôi chút.
Ngay sau đó, một lớp lửa đỏ thẫm bùng lên quanh thân cậu, mang đến hơi ấm nóng rực.
Giây tiếp theo, Lumen xoay người chạy như điên, tránh thoát đợt công kích bằng móng vuốt của ‘Người sói’.
Điều này làm cho ‘Người sói’ đã ngập tràn dục vọng khát máu và giết chóc trong đầu, lại cảm giác đối phương đang sợ hãi, cảm giác mục tiêu đã dùng toàn lực và không có kinh nghiệm chiến đấu trong các tình huống tương tự.
Hắn đuổi theo vài bước đã chạy tới sau lưng Lumen.