Mục lục
Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lumen chỉ đau lòng một chút theo thói quen, không có ngăn cản chị.

Chờ đám người Ava, Raymond xoay người đi về phía căn nhà phụ cận, cậu cố ý tụt lại cuối cùng, nhỏ giọng nói với Aurore:

"Nếu "Tiểu thuyết báo tuần" gửi điện trả lời, nhanh đến gọi em."

"Yên tâm, chị sẽ không sơ sẩy sơ ý ở loại chuyện này." Aurore cho Lumen một cái ánh mắt "chị làm việc em cứ yên tâm".

Mang theo vui vẻ cùng sung sướng, đội ngũ đi dạo chúc phúc mang theo tiếng ca, không ngừng gõ vang cửa của thôn dân ở thôn Cordouan.

Cuối cùng, bọn họ đến biệt thự viên quản lý hành chính.

Đây là một tòa thành từ thời kì vương thất Solon cải tạo lại, ở trên ngọn đồi rìa thôn Cordouan, là dạng có hai tòa tháp cao màu thâm đen.

Tường ngoài xung quanh kiến trúc này đã sớm bị dỡ xuống, đám người Lumen xuyên qua hoa viên vợ chồng Beost cố ý mở ra đế đến cửa.

Cánh cửa lớn cao chừng bốn năm thước, có màu xanh lục của cây cối, nhìn qua là biết rất nặng.

Bất quá, nó chia làm cao thấp hai đoạn, không phải nghênh đón khách quý thì không cần mở ra hoàn toàn, chỉ cần mở ra bộ phận cao hai thước phía dưới.

"Tinh linh mùa xuân" là hóa thân mùa xuân, sứ giả mùa thu hoạch, tự nhiên được đãi ngộ tôn quý nhất, lúc này, cánh cửa lớn trầm trọng đã hoàn toàn được rộng mở ra, phu nhân Pouaris mặc váy dài chít eo màu xanh nhạt đứng ở nơi đó.

Nữ hầu Cathy của bà cầm theo một cái rổ bện từ nhánh cây đứng ở bên cạnh, tụt sau nửa bước.

Ava đi qua, xướng lên bài ca chúc phúc.

Phu nhân Pouaris khóe miệng mỉm cười, lẳng lặng nghe, có vẻ cao quý mà rụt rè, để cho những người trẻ tuổi đi theo "Tinh linh mùa xuân" kia muốn nhìn lại không dám nhìn.

Lumen đã "xem" qua đối phương làm chuyện dơ bẩn cùng mục sư thấy thế, ở trong lòng "a" một tiếng.

Ca khúc đã hết, Ava dùng cây con đổi lấy một giỏ trứng.

Đến tận đây, đi dạo chúc phúc chấm dứt, mấy người trẻ tuổi Lumen, Raymond vây quanh "Tinh linh mùa xuân" Ava đi về phía dòng sông trong núi cách thôn không xa.

Kế tiếp là khâu thứ hai của lễ Mùa Chay:

Nghi thức bên nước.

Đi đến nơi bình thường vẫn chăn ngỗng, Ava tới gần dòng sông trong suốt, nhảy lên vũ đạo đơn giản, lặp lại ca khúc trước đó, mà mấy người trẻ tuổi Lumen thì toàn bộ bất động tại chỗ, cách "Tinh linh mùa xuân" chừng 7, 8 thước.

Làm xong chuyện này, Ava từ trong rổ đặt ở bên chân lấy ra đồ mà thôn dân cho, củ cải đã cắt thành miếng, ném vào trong nước sông.

Vừa ném, cô vừa hô:

"Mùa thu hoạch! Mùa thu hoạch!"

Chờ Ava làm xong, Lumen giẫm chân chạy vội qua, cúi người lấy từ trong rổ ra củ cải đã cắt sắn, ném vào trong nước sông.

"Mùa thu hoạch! Mùa thu hoạch!"

Cậu hô lớn.

Người trẻ tuổi còn lại phản ứng chậm hơn so với cậu một nhịp hoặc hơn, chỉ có thể e sợ tụt hậu mà chen nhau chạy về phía Ava, lấy từ trong rổ ra củ cải, củ cải vốn không tính là vật gì quá trân quý, ném vào những chỗ khác nhau trong nước sông, cùng hô to "Mùa thu hoạch" .

Raymond không chiếm được tiên cơ, lại chen không qua được người khác, là người cuối cùng hoàn thành nghi thức này.

Giây tiếp theo, hắn thấy được nụ cười không có gì tốt lành của đám người Lumen, nhóc Guillaume.

Những người trẻ tuổi này ùa lên, nâng Raymond lên.

Bọn họ một bên hô lớn "mùa thu hoạch", một bên ném Raymond vào trong nước.

Bùm, Raymond rơi vào trong nước, quần áo cùng tóc nháy mắt ướt đẫm.

Mà người trên bờ còn nhặt lên bùn đất, nhánh cây, ném ở xung quanh hắn.

Đây là lưu trình cố định của nghi thức bên nước: Người cuối cùng hoàn thành cầu nguyện sẽ bị ném vào trong sông, không cho lên bờ, hắn chỉ có thể bơi xuống một đoạn, lặng lẽ về thôn, trốn vào trong nhà, trước khi trời tối là không thể ra ngoài.

Raymond lau nước trên mặt, đợi vài giây rồi bơi về phía hạ du.

Đội ngũ đi dạo chúc phúc lúc này mới vây quanh Ava, đi về phía giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng" ở rìa quảng trường thôn Cordouan.

Lúc này, đã tiếp cận giữa trưa, tuyệt đại bộ phận thôn dân đều tụ tập tới đây, bao gồm Aurore chị của Lumen.

So với nhóm "đồng nghiệp" ở trong thành, tòa giáo đường này cũng không lớn, cao nhất cũng chỉ chừng 11, 12 thước.

Khung đỉnh có hình cầu, nhìn từ bên ngoài thì giống như một trái hành tây vậy, mà từ bên trong nhìn lên phía trên, đập vào mắt là bích hoạ Mặt trời kim bích huy hoàng.

Toàn bộ giáo đường lấy màu vàng làm chủ đạo, nhìn qua cực kỳ rộng thoáng, đây cũng là phong cách chung của toàn bộ giáo đường "Mặt Trời Vĩnh Hằng".

Thánh đàn ở phía đông, các loại hoa Mặt trời quây xung quanh một cái thánh huy thật lớn.

Mặt ngoài Thánh huy là hình cầu màu vàng cùng những đường cong nối nhau đại biểu cho hào quang hợp thành một cái phù hiệu có ý tứ rất thần bí học.

Đây là tượng trưng "Mặt Trời Vĩnh Hằng".

Phía sau Thánh đàn, chỗ cao của vách tường, có hai cánh cửa sổ thủy tinh được khảm một chút vàng lá tinh thuần, mỗi ngày thời điểm Mặt trời dâng lên, hào quang sẽ từ nơi này chiếu lên trên thánh huy.

Đối ứng vị trí này, phía tây giáo đường cũng có hai cánh cửa sổ thủy tinh cùng loại, dùng để hứng lấy ánh sáng chiều tà.

Bởi vì cái này không phải nghi thức chính quy của giáo hội, mà là lễ mừng truyền thống dân gian, mục sư Guillaume. Besne không có xuất hiện, để viên quản lý hành chính Beost chủ trì.

Vẫn là Ava ăn mặc theo kiểu "Tinh linh mùa xuân" đứng ở bên cạnh ông ta, tiếng sáo, tiềng đàn lia… các loại nhạc khí theo đó vang lên, các thôn dân xướng lên ca khúc ca tụng mùa xuân, khẩn cầu mùa thu hoạch.

Bọn họ không có tập luyện trước, tiếng ca cũng không chỉnh tề, thậm chí có người vừa xướng vừa nhảy, làm cho trường hợp có vẻ rất náo nhiệt.

Lumen miệng đóng mở, nhưng không có phát ra âm thanh, một bộ dáng "tôi chỉ làm cho có lệ", thật ra Aurore bên cạnh cậu xướng thật sự đầu nhập, nhưng xem qua không phải muốn khẩn cầu mùa thu hoạch, mà là nhân cơ hội ca hát một chút.

Bởi vì chỉ cho có lệ, cho nên Lumen rất rảnh rỗi nhìn ra xung quanh.

Cậu không phát hiện thôn dân biểu hiện có chỗ nào dị thường, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn bích hoạ Mặt trời ánh vàng rực rỡ ở trên đỉnh đầu.

Đột nhiên, Lumen biết mình vì sao luôn cảm thấy không đúng.

Trong thôn rất nhiều người đã rất lâu không có ca ngợi Mặt trời!

Đối với một thôn trang lấy tín ngưỡng "Mặt Trời Vĩnh Hằng" làm chủ mà nói, trong sinh hoạt hằng ngày hẳn thường xuyên xuất hiện các câu nói như "Ca ngợi Mặt trời", "Thần của tôi cha của tôi", nhưng Lumen hồi tưởng trong khoảng thời gian này, phát hiện mình rất ít nghe thấy!

Làm một tín đồ pha ke, cậu bình thường cũng không nói những lời như vậy, hơn nữa còn đắc tội với mục sư, cũng đã một đoạn thời gian không đến giáo đường tham dự hoạt động nào, cho nên trước đó cũng không cảm thấy có vấn đề gì, thẳng cho tới hôm nay, thân ở trong giáo đường trang nghiêm, trong hoàn cảnh màu vàng treo cao, mới đột nhiên nhận thấy được dị thường.

Ngay sau đó, nội dung phòn thư xin giúp đỡ kia lại hiện lên ở trong đầu cậu:

"Chúng tôi cần nhanh chóng nhận được sự trợ giúp.

"Người xung quanh càng ngày càng kỳ quái."

Người xung quanh càng ngày càng kỳ quái... Giờ khắc này, Lumen lý giải cùng tán đồng càng thêm khắc sâu đối với những lời này.

Cậu lại nhìn quanh bốn phía, muốn tìm kiếm bóng dáng đám người Leah ở bên ngoài.

Nhưng đám người Ryan tựa như cũng không có đến xem lễ mừng Mùa Chay.

"Thật là, thời điểm nên xuất hiện lại không xuất hiện..." Lumen lẩm bẩm ở trong lòng.

Cậu làm bộ không có phát hiện gì, phát ra âm thanh, gia nhập hợp xướng.

Đợi cho tiếng ca bình ổn, lễ mừng chấm dứt, cậu tiến đến bên cạnh Aurore, đè thấp giọng nói:

"Về nhà đi, em có chuyện muốn nói với chị."

Làm người hộ tống "Tinh linh mùa xuân" đi dạo, cậu còn phải tham dự một khâu nghi thức cuối cùng, không thể rời khỏi trước giống như những người khác.

Cậu cũng không tính mạnh mẽ xông ra giáo đường, vậy thực khả năng sẽ làm cho dị thường bùng nổ ngay lập tức.

Aurore có chút suy nghĩ gật đầu:

"Tốt."

Cô không có hỏi nhiều, cùng phu nhân Pouaris và đại bộ phận thôn dân rời khỏi giáo đường.

Không bao lâu, nơi này chỉ còn lại có đám người trẻ tuổi tham gia đi dạo chúc phúc với Ava hóa thân "Tinh linh mùa xuân".

Những thứ trước đó thu được, trừ những thứ vứt vào trong sông, toàn bộ đặt ở bên cạnh Ava, mặt khác, còn có các vật phẩm mang ý nghĩa tượng trưng như cỏ nuôi súc vật, rìu, xẻng, roi, gây chăn ngỗng vân vân.

Kế tiếp, đám người Lumen chỉ còn chờ đợi một người bên ngoài giáo đường tiến vào tuyên bố đưa "Tinh linh mùa xuân" rời đi, là có thể vây quanh Ava cùng lấy đi vòng nguyệt quế, vòng cổ, nhánh cây, lá cây ở trên người cô.

Trong quá trình này, họ cần lưu ra một chỗ hổng, để "Tinh linh mùa xuân" thoát ly thân thể Ava.

Cũng chỉ hai ba chục giây sau, chỗ cửa lớn giáo đường truyền đến một trận tiếng bước chân.

Lumen theo bản năng nhìn qua, thấy có hai người.

Một là người chăn cừu Pierre Berry trở về gấp để tham gia lễ Mùa Chay, thân thể gầy gò hốc mắt hơi lõm xuống, mặc áo dài màu nâu sậm có mũ trùm đầu, bên hông buộc sợi dây thừng, dưới chân mang đôi giày da mới màu đen.

Khác với trước đó là, mái tóc đen đầy dầu mỡ của hắn tựa như đã được gội, xem qua coi như sạch sẽ cùng mềm mại, chòm râu dày rối tung cũng đã được xử lý, đã cắt không còn quá dài, cũng chỉnh tề hơn trước rất nhiều.

Lúc này, đôi mắt màu lam của hắn vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt.

Một người khác là mục sư Guillaume Besne, hắn mặc trường bào màu trắng viền vàng đại biểu cho nhân viên thần chức, tóc đen nhạt, mũi hơi cong, khí chất uy nghiêm, cho dù vóc dáng không cao còn không tới 1m7, nhưng vẫn đè ép Pierre Berry đi ở bên cạnh.

Mục sư... hắn sao lại vào đây? Lumen vừa lo lắng vừa nghi hoặc.

Làm nhân viên thần chức giáo hội "Mặt Trời Vĩnh Hằng", hắn không nên xuất hiện ở trong loại lễ mừng dân gian không có "Ca ngợi Mặt trời" này.

Nghĩ đến đám người mục sư đang ngầm mưu tính chuyện nào đó, nghĩ đến mình đã hung hăng đắc tội hắn, Lumen sau khi lấy lại tinh thần, lập tức chậm lại, ẩn nấp nhưng kiên quyết thối lui về phía cửa sổ thủy tinh có hoa văn màu ở bên sườn.

Bởi vì lúc này còn chưa tới giai đoạn vây quanh Ava "Tinh linh mùa xuân", mấy người trẻ tuổi này đều đang tự đứng ở những chỗ khác nhau, cho nên hành động của hắn cũng không tính là bắt mắt.

Ava nhìn thấy mục sự cũng có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ hắn là người có uy vọng nhất trong thôn, từ hắn đến tuyên bố lễ mừng Mùa Chay chấm dứt đều thích hợp hơn so với bất luận người nào, lại lần nữa lộ ra nụ cười.

Rất nhanh, mục sư Guillaume Besne cùng người chăn cừu Pierre Berry đi tới bên cạnh Ava.

Người trước trầm giọng nói:

"Đưa 'Tinh linh mùa xuân' rời khỏi."

Mọi người trừ Lumen bắt đầu chuẩn bị đi về phía Ava, vây quanh cô ta.

"Đưa 'Tinh linh mùa xuân' rời khỏi!" Người chăn cừu Pierre Berry hô lớn theo, vừa cười tủm tỉm vừa cúi người xuống.

Không tốt! Lumen nhìn một màn này trong lòng chợt động, theo bản năng bước chân phải ra, thân thể hơi ngã về phía trước.

Ở trước khi mọi người phản ứng lại, Pierre Berry cầm lấy cây rìu ở trong đống vật phẩm, hai tay nắm chặt, đứng thẳng người dậy, dùng sức vung lên!

Phốc một tiếng, ở cổ Ava phun ra lượng lớn máu, giống như có một đám sương mù màu đỏ nồng đậm nhanh chóng thành hình ở nơi đó.

Thịch.

Đầu của Ava rơi ở trên đất, lăn vài vòng ở trong vũng máu, cuối cùng bộ mặt hướng lên trên.

Trong ánh mắt của cô còn lưu lại vui vẻ rõ ràng.

Lumen đang chạy về phía cô ta hai bước trong lòng trầm xuống, lập tức xoay người, chạy đến phía cửa sổ thủy tinh hoa văn màu ở bên sườn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK