Sau khi đưa ra hai suy đoán kia, ánh mắt của Lumen cố ý đảo qua ‘Chuột’ Christo và ‘Người khổng lồ’ Simon.
Cậu cảm giác khả năng là ‘vật hi sinh’ không cao, bởi vì người phi phàm phát triển từ việc ăn ma dược không giống với quyến giả dựa vào ban ân của Tà thần, bọn họ không phải rau cải trắng trên đồng, muốn có bao nhiêu cũng được, thứ nhất phải đủ tài liệu tương ứng, thứ hai phải có đủ thời gian, mà tới khoảng danh sách giữa, còn phải xem vận may của mình đến mức nào hoặc là có nắm được ‘Phương pháp sắm vai’ hay không.
Nếu nhiệm vụ lần này thực sự cần dùng ba người bọn họ là vật hi sinh thì khả năng cao hắn không thể khôi phục lại được bằng đó đặc tính phi phàm, mà điều này chiếm phân nửa quyền lực của Gardner Martin trong việc kiểm soát thế giới ngầm của khu chợ.
Là thành viên của tổ chức bí ẩn ‘Hội Thánh giá máu và sắt’, Gardner Martin chắc chắn có thể chịu được tổn thất như vậy nhưng nếu đó không phài là việc quá trọng yếu thì hắn sẽ không muốn hy sinh nhiều đến thế.
Mà nếu đây là nhiệm vụ cực kỳ trọng yếu thì việc chỉ phái một danh sách 7 cộng thêm hai dach sách 8 rõ ràng là không đủ, chẳng lẽ Gardner Martin không lo thất bại hay sao?
Sau khi phân tích như vậy, Lumen nhanh chóng chỉnh sửa suy đoán của mình: Việc này hoặc là lợi dụng nhiệm vụ có tính mạo hiểm không quá cao để làm khảo nghiệm sơ bộ đối với cậu, việc ‘Chuột’ Christo và ‘Người khổng lồ’ Simon có biết việc đó không đã không còn là vấn đề nữa, hoặc là nhiệm vụ này quả thật rất trọng yếu và cũng rất nguy hiểm, cùng với việc đưa ba người bọn họ ra làm vật hi sinh thì mặt khác, đây cũng là sự bảo hộ cuối cùng của cường giả, đồng thời cũng là một lần khảo nghiệm.
Ngay khi nghĩ đến điều này, phản ứng đầu tiên của Lumen là sẽ nhìn về phía Gardner Martin, dùng giọng điệu tự tin và tràn đầy nhiệt huyết để tiếp nhận nhiệm vụ, đắp nặn ra hình tượng một cậu thanh niên trẻ tuổi đang cố gắng tìm kiếm cơ hội tiến thân.
Nếu là khả năng thứ nhất thì đây là cơ hội tốt nhất để cậu thể hiện bản thân, mà nếu là khả năng thứ hai thì bên trong túi áo của Lumen vẫn còn một quân bài chưa lật, chính là ngón tay của ngài K, đến lúc đó, nếu thật sự phải để lộ bí mật là thành viên của ‘Hội Aurore’ để giữ tính mạng thì cùng lắm cậu từ bỏ nhiệm vụ ‘Hội Thánh giá máu và sắt’.
Chỉ cần không chết thì cậu còn có thể đợi một cơ hội khác!
Sau vụ thảm họa do ‘Cây bóng tối’ mang lại, trước khi Gardner Martin tiến hành điều tra, Lumen đã tới trụ sở của tạp chí ‘Thông linh’ để gặp ngài K trước.
Cậu giấu nhẹm những gì mà mình trải qua ở bên trong ‘Cây bóng tối’, chỉ nhắc tới những biến đổi nổi bật ở khu chợ, việc mình và những người khác bị nhốt trong một mảnh hoang dã kỳ quái, lúc sau, nơi đó có một thân cây màu nâu xen lẫn xanh biếc trồi lên và Susanna Matisse xuất hiện, bắt đầu hấp thụ tinh lực của mọi người.
Vì để chống lại ‘Đọa lạc thụ tinh’ này, cậu đã phải sử dụng ngón tay kia để chế tạo thành một lớp phòng ngự cường đại bằng ‘Áo choàng bằng máu thịt’, không có thêm sự trợ giúp nào khác.
Lại sau đó, dựa vào mức độ sụt lún của thân cây khổng lồ màu nâu xen lẫn xanh biếc, dựa vào mức độ suy yếu của Susanna Matisse, dựa vào hai người phi phàm khác cũng bị cuốn vào trong đó, dựa vào năng lực ‘Kẻ phóng hỏa’ mới đạt được không lâu và ‘Thủy ngân đọa lạc’ mà cậu mang theo từ làng Courdouan, cậu mới miễn cưỡng đánh bại kẻ địch, thanh trừ cô ta.
Tất cả những lời này đều là thật, chỉ là trình tự trước sau, thời gian địa điểm và một vài chi tiết đều mơ hồ, logic sự việc không có chút vấn đề lấn cấn nào.
Sau khi nghe xong, ngài K không chỉ không nghi ngờ cậu, ngược lại còn cảm thán một câu rồi nhắc nhở Lumen không nên ỷ vào ngón tay của hắn, bởi vì có không ít biện pháp có thể ngăn cách mối liên hệ thần bí học giữa hắn và ngón tay của hắn.
Sau khi xác nhận Lumen thăng cấp thành ‘Kẻ phóng hỏa’ là nhờ Gardner Martin trợ giúp, ngài K vô cùng hài lòng, lại rút một ngón tay ra cho cậu.
Điều này khiến cho Lumen cảm thấy, chỉ cần không gặp phải ‘Thế giới bỉ ngạn’ hoặc môi trường đặc thù bên trong ‘Cây bóng tối’ và các sự kiện liên quan trực tiếp đến những sinh vật thần tính khủng bố thì dựa vào ngón tay của ngài K, cho dù cậu không có cách nào chuyển bại thành thắng nhưng vẫn có cơ hội rất lớn để chạy trốn.
Ngay lúc Lumen muốn bày tỏ thái độ với lão đại thì cậu đột nhiên lại cảm thấy mình không thể biểu diễn nhiệt tình quá mức được.
Giống như một câu mà Jenna thường xuyên nói.
“Dựa theo cách nói của Franka thì lão đại ít nhất đã ở danh sách 6 ‘Chuyên gia âm mưu’, tuyệt đối không thể coi thường chỉ số thông minh và ánh mắt của hắn” mà lý lịch của mình cũng rất rõ ràng, trẻ tuổi, đến từ nông thôn, từng bị cuốn vào một vụ thảm họa siêu phàm, không có kiến thức nhất định, muốn thay đổi vận mệnh.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ở khu chợ, mình đã làm không ít chuyện kể cả ngoài sáng và trong tối, cho dù chỉ một số việc mà lão đại biết cũng đủ để hắn nhận định mình không phải là một tên nhóc nông thôn không có đầu óc với cách làm việc tàn nhẫn và lỗ mãng.
“Chỉ tính riêng chuyện hôm nay thôi, trong cảm nhận của lão đại, mình chắc chắn có thể nhận ra nhiệm vụ này không bình thường và có thể ẩn chứa nguy hiểm tiềm tàng, nếu mình nhận nhiệm vụ mà không hỏi nguyên do cũng không quan sát, ngược lại sẽ khiến cho hắn nghi ngờ mình có mục đích khác, như vậy sẽ rất phiền toái.”
Trong đầu Lumen hiện ra một loạt ý tưởng, cậu nháy mắt thay đổi mục tiêu, chuyển tầm mắt nhìn về phía ‘Người khổng lồ’ Simon và ‘Chuột’ Christo, tựa như muốn nhìn xem thái độ và phản ứng của họ đối với nhiệm vụ này.
Không biết có phải là ‘Chuột’ Christo nhớ tới sự việc ‘Người trong gương’, nhớ tới cái chết của em trai hắn hay không mà vẻ mặt của hắn trở nên khó coi, vừa sợ sệt lại vừa bồn chồn không yên.
Trên mặt ‘Người khổng lồ’ Simon hiện rõ vẻ nghi hoặc và cảnh giác nhưng hắn không hề mở lời phản đối.
Vài giây sau, hai người gần như đồng thời mở miệng: “Vâng, thưa lão đại!”
Lumen thấy thế, lại cố ý chần chừ một chút rồi mới nói theo: “Được, lão đại!”
Tầm mắt của Gardner Martin vẫn luôn di chuyển từ Lumen đến Christo và Simon, quan sát biểu cảm và trạng thái của bọn họ.
Đợi tất cả bọn họ đều đáp ứng tiếp nhận nhiệm vụ xong, vị lão đại của băng Savoy này mới hài lòng cười nói: “Tôi sẽ nói cụ thể nhiệm vụ này với các anh.”
Hắn mở ngăn kéo, lấy một cuộn da dê ra, trải nó lên mặt bàn.
Mấy người Lumen tới gần chiếc bàn thì thấy đây là một tấm bản đồ miêu tả các khu vực dưới lòng đất Trier!
Đây là tấm da dê dài khoảng một thước, rộng năm mươi ly, phần trên cùng là lòng đất ngầm bên dưới Trier được hình thành sau khi tòa thị chính thành phố cho đào thông các đường hầm, gia cố lại các mỏ đá bỏ hoang thành các con phố, quảng trường tương ứng với trên mặt đất.
Tấm bản đồ này bao gồm dưới lòng đất của khu chợ, khu Tưởng niệm, khu Vườn bách thảo và khu Đài thiên văn, và được mô tả vô cùng chi tiết, tựa như lẻn vào trụ sở tòa thị chính để sao chép từ tài liệu gốc ra, Lumen có thể nhìn thấy rõ hai bên sườn kéo dài sang hai bên nhưng không vẽ thêm gì nữa.
Phần giữa của bản đồ là các mỏ đá rỗng, những điểm đánh dấu là hầm mộ cổ và các nhánh sông ngầm phân bố rải rảc trên bản đồ được kết nối với nhau thông qua những đường hầm hoặc có thể nhìn thấy rõ ràng hoặc bị ẩn.
Phần này có rất nhiều vị trí còn bỏ trống, bên cạnh viết các chữ ‘Chờ thăm dò’, ‘Đang thăm dò’, ‘Đang điều tra’.
Tầng cuối của tấm bản đồ này gôm các quặng mỏ bị sụp đổ từ lâu và rất nhiều điểm bỏ trống, giống như bị một màn sương mù bao phủ, cho dù là tổ chức bí ẩn như ‘Hội Thánh giá máu và sắt’ cũng chưa thể tìm hiểu được chi tiết.
Từ tầng này có nhiều hơn một đường hầm kéo dài xuống dưới nhưng trên bản đồ không thể hiện nó dẫn tới khu vực nào.
“Đây là Kỷ đệ tứ Trier sao? Chính là nơi được phía chính phủ đặt tên là ‘Khu bảo tồn di tích cổ’ sao?”
“Nhìn từ tấm bản đồ này có thể thấy được đây là bản trích sao từ tấm bản đồ đầy đủ.”
“Nếu như vậy, có phải tấm bản đồ đầy đủ kia có thể hiện cả Kỷ đệ tứ Trier sao?”
‘Hội Thánh giá máu và sắt nắm được không ít thông tin bên dưới lòng đất Trier…” Lumen vừa ghi nhớ tấm bản đồ chưa hoàn chỉnh này vừa đưa ra suy đoán tương ứng.
Đợi ba tên thuộc hạ đều xem một lượt bản đồ, Gardner Martin mới chỉ vào một vị trí và nói: “Mục tiêu các anh cần đến là ở chỗ này.”
Đó là một mỏ quặng đã bị sập, nhưng vẫn còn một khoảng không gian trống. Nó nằm ở tầng chót của bản đồ, gần với Kỷ đệ tứ Trier.
Phía trên nó tương ứng với điểm giao nhau giữa đại lộ Selb, phố Badboy và quảng trường Sim Lim nằm ở khu Đài thiên văn và khu Vườn bách thảo.
“Mỏ này gọi là Albert.” Gardner Martin bắt đầu giới thiệu, “Để đi đến đó cần phải đi qua hai đường hầm bí mật do tư nhân đào, nó không bị phía chính phủ kiểm soát, đa số những người hay xuống lòng đất cũng không biết đến nó.”
Gardner Martin vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ về phía hai đường hầm được vẽ bằng các dấu chấm chấm nối tiếp nhau, cũng nói cho Lumen và Christo, Simon biết phương pháp đi vào chính xác.
Cuối cùng, hắn cảm thán nói: “Sáu năm trước, Albert Goncourt, thủ lĩnh của phe phản kháng đã lên kế hoạch cho một cuộc bạo động lớn, cũng chính hắn phát hiện ra và đặt tên cho mỏ quặng này, nhờ nó mà hắn mới sống sót khỏi sự truy bắt dưới lòng đất của quân đội, cảnh sát, người phi phàm phía chính phủ.”
Sáu năm trước, phe phản kháng, cuộc bạo động lớn… Nghe mấy cụm từ này, Lumen lập tức nhớ tới một sự việc mà cậu từng nghe thấy và từng xem qua: trong cuộc chiến tranh với Vương quốc Ruen, giá cả hàng hóa ở Trier tăng vọt, lương thực thực phẩm đắt đỏ đến mức làm cho người ta phải tuyệt vọng, việc này đã kéo theo một cuộc biểu tình lớn quét xuống toàn thành phố, đủ loại xung đột khác nhau không ngừng xảy ra.
Theo những gì mà Gardner Martin vừa nói thì cuộc biểu tình này không thuần túy là tự phát mà là có người đứng lên khởi xướng sao? ‘Hội Thánh giá máu và sắt’ cũng có tham dự vào sự việc này sao? Lumen đăm chiêu nhìn chằm chằm tầm bản đồ trải trên mặt bàn.
Gardner Martin đưa ra tổng kết: “Việc các anh cần làm là đến hầm mỏ Albert trước mười hai giờ trưa và đợi người giao dịch tới, lấy cái rương từ trong tay hắn. Các anh không cần đưa cho hắn bất cứ thứ gì, cũng không được nói bất kỳ từ nào với hắn.”
“Trên đường trở về tuyệt đối không được mở chiếc rương kia ra, nếu không các anh sẽ gặp phải nguy hiểm khó có thể lường trước được.”
“Chỉ cần các anh tuân theo lời của tôi thì nhiệm vụ này không có gì nguy hiểm cả, tuy rằng có thể gặp phải một vài hiện tượng dị thường hoặc quái vật siêu phàm ẩn sâu dưới lòng đất, nhưng chỉ cần các anh hợp tác với nhau là có thể giải quyết được bọn chúng.”
Sau khi nghe dặn dò một hồi, Lumen, Christo và Simon đều tự cầm theo một chiếc đèn đất đèn, ra khỏi số 1 phố Fountain, đi về phía lối vào lòng đất Trier gần nhất.
Quay đầu thấy tòa nhà màu xám trắng đã biến mất khỏi tầm mắt, Lumen lại ‘sắm vai’ thành Gardner Martin trong nhận thức của chính cậu.
Cậu cười cười, làm như thản nhiên hỏi ‘Chuột’ Christo và ‘Người khổng lồ’ Simon: “Lúc trước các anh đã từng làm loại nhiệm vụ này chưa?”
‘Chuột’ Christo im lặng vài giây, rồi nói: “Ba lần.”
‘Một lần.” Giọng nói của ‘Người khổng lồ’ Simon theo sát vang lên.
Lumen mỉm cười nói: “Các anh đều còn sống, điều đó chứng minh tính nguy hiểm của những nhiệm vụ cùng loại cũng không quá cao.”
‘Con chuột’ Christo không trả lời, tựa như lại chìm vào ký ức tồi tệ kia.
‘Người khổng lồ’ Simon tiếp tục vang lên sau câu nói của Lumen nhưng lại giống như đang tự an ủi mình: “Đúng vậy, đây có lẽ là một bài khảo nghiệm của lão đại dành cho chúng ta, nếu vượt qua được, chúng ta sẽ có thêm một cơ hội thăng tiến.”
Lumen mỉm cười nói: “Nếu không thể vượt qua thì sao? Chết ngay tại chỗ sao?”