Mục lục
Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lối hành lang u ám tối tăm, tuy nhiệt độ không giảm nhưng lại có một trận gió chợt thổi qua tựa như có thể đâm thẳng vào xương tủy.

Lumen đang trong trạng thái thả lỏng suy nghĩ để khôi phục tính linh, nháy mắt lại tập trung tinh thần, theo thường lệ, đưa mắt quan sát các ngôi mộ ở hai bên trái phải hành lang.

Thật ra, phản xạ có điều kiện đầu tiên của cậu là lựa chọn đút một tay vào túi, cầm ngón tay của ngài K nhưng lại chợt nhớ ra nơi này là Nam đại lục, ngài K có thể sẽ không cảm ứng được ngón tay của hắn bị sử dụng, vì thế cậu cưỡng ép khắc chế xúc động theo bản năng.

Tốc độ phản ứng của Franka cũng không chậm, trong tay không biết từ khi nào đã cầm chặt một mặt gương lớn bằng bàn tay, Jenna có ít kinh nghiệm nhất, tuy không rõ cảnh tượng thay đổi như thế này có nghĩa là gì nhưng trực giác vẫn nói cho cô biết đây không phải chuyện tốt gì.

Nó không khác gì những chuyện ma quỷ mà mấy con ma men hay dùng để hù dọa các cô gái trong quán bar, vũ trường!

Saliente nhanh chóng thu hồi ánh mắt đang đánh giá mấy ngọn đèn dầu ảm đạm, cũng không liếc nhìn Lumen một cái, dưới chân bước nhanh, vượt qua Jenna và Franka, chạy về phía cánh cửa gỗ màu đen ở cửa tầng hầm.

Rầm rầm rầm!

Bên trong những ngôi mộ ở hai bên hành lang vang lên tiếng đập, cũng không biết là đập vào nắp quan tài bằng đá hay là đập vào cửa đá nặng nề.

Sắc mặt của Saliente lập tức thay đổi, đầu gối vội nhấc, chạy như điên ra bên ngoài.

Tiếng đập rầm rầm rầm quanh quẩn bên trong tầng hầm ngầm vốn dĩ rất yên tĩnh, mấy người Lumen cũng chạy về phía ông chủ cửa hàng bí dược, vài bước đã vượt qua hắn.

Đúng lúc này, cánh cửa gỗ màu đen phát ra tiếng lạch cạch lạch cạch, đột nhiên đóng lại với tốc độ cực nhanh.

Franka thấy thế thì vừa chạy thật nhanh vừa ném cái gương đang cầm trong tay ra phía ngoài cửa.

Răng rắc một tiếng, sau khi đập vào cánh cửa gỗ đá đóng hoàn toàn thì chiếc gương vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ.

Lumen và Franka đồng thời dừng lại, quay đầu nhìn về phía Saliente, Jenna chạy vọt lên trước hai thước mới giật mình, lựa chọn dừng lại giống như mọi người.

Ánh sáng bên trong hành lang ảm đạm đến dị thường, Saliente mặc áo khoác màu xanh lam viền vàng đứng bất động tại chỗ, khuôn mặt trắng bệch dần chuyển tái xanh như tàu lá.

Âm thanh đập mạnh vẫn tiếp tục truyền ra từ trong các ngôi mộ hai bên sườn hành lang, vang vọng trong lòng mỗi người sống đang có mặt tại đây

Thân thể Saliente bắt đầu run rẩy rõ ràng, hắn tự thì thào:

“Xong rồi, chúng ta đều xong rồi.”

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?” Tốc độ nói của Franka khá nhanh nhưng lại bình tĩnh để hỏi han.

Chỉ khi biết rõ bản chất của vấn đề, mới có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết hiệu quả trong thời gian ngắn.

Saliente giống như mất hồn, không trả lời câu hỏi của Franka, liên tục lặp lại lời nói vừa rồi: “Xong rồi, chúng ta chết chắc rồi.”

Hắn còn chưa dứt lời, cả tầng hầm ngầm đột nhiên rung chuyển.

Những ánh lửa màu xanh âm lãnh đã co lại chỉ còn lớn bằng hạt gạo, rõ ràng đều nghiêng về một hướng.

Saliente lộ vẻ mặt hoảng sợ, giọng nói không tự chủ được phóng đại: “Nó tỉnh rồi! Nó tỉnh rồi!”

“Nó là ai?” Jenna cảm thấy chuyện này kinh khủng hơn bất kỳ chuyện ma quỷ nào mà lúc trước cô từng nghe, nhưng vẫn cố gắng truy hỏi.

Saliente không trả lời cô, vẫn hét lớn: “Nó tỉnh! Nó tỉnh!”

Thấy trạng thái của ông chủ cửa hàng bí dược rõ ràng không được tỉnh táo, giống như rơi vào trạng thái hoảng sợ cực độ, Franka quyết định từ bỏ việc truy hỏi mà lấy ra một chiếc gương khác.

Cô dự định dùng phương thức ‘Bói toán ma kính’ để nhanh chóng xác định tình huống trước mắt.

Cho dù bói toán không cho ra kết quả rõ ràng, cần phải giải đọc thì vẫn tốt hơn là không biết gì!

Franka nhanh chóng niệm xong chú văn, thấy mặt gương bắt đầu gợn sóng nước.

Cô đang định sắp xếp lại từ ngữ, để đưa ra câu hỏi thích hợp, thỉnh cầu được đáp án tương ứng thì Lumen vẫn yên lặng đứng ở bên cạnh, đột nhiên mở miệng: “Thành công không?”

“Thành công, có thể bói toán.” Franka tuy nghi hoặc nhưng vẫn vô cùng phối hợp trả lời đối phương.

Lumen mỉm cười: “Cô không cần hỏi nữa.”

A, phản ứng đầu tiên của Franka là sửng sốt, sau đó cô lập tức hiểu Lumen muốn làm gì.

Lúc này, tầng hầm ngầm lại rung chuyển rõ ràng, giọng nói của Saliente, ông chủ cửa hàng bí dược trở nên sợ hãi, thê lương hơn: “Nó đang đến! Nó đang đến đây!”

“Chúng ta phải chết!”

Giây tiếp theo, Lumen bắt lấy bả vai hắn.

Đồng thời, một tay khác của Lumen nắm chặt cánh tay của Jenna, Franka choàng tay ôm lấy vai cậu giống như anh em tình thâm.

Một tia sáng u ám lóe bên trong khe hở quần áo, bốn người xuất hiện ở bên ngoài tầng hầm ngầm, ngay trước cánh cửa gỗ màu đen miêu tả rất nhiều ký hiệu thần bí học.

“Nó đang đến! Nó đang đến!”

“Chúng ta phải chết!”

Saliente vẫn đang tuyệt vọng gào thét.

Lumen nhìn ông chủ cửa hàng bí dược này, còn nghiêm túc suy nghĩ xem mình có nên sử dụng ‘Khuôn mặt của Nisse’, ngụy trang thành xác ướp để dọa hắn hay không.

Kích thích cũng là một liệu pháp!

Cân nhắc đến việc mình đã tiêu hao quá nhiều tính linh, hơn nữa cũng không cần thiết phải để lộ nhiều năng lực trước mặt người xa lạ, cuối cùng Lumen vẫn từ bỏ ý định chơi khăm.

Bộp!

Jenna vung cánh tay phải, tát thật mạnh vào mặt Saliente, cái tát này khiến hắn sững người, ngơ ngác nhìn vị tiểu thư trước mặt.

Franka và Lumen đều kinh ngạc không nói nên lời khi nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không biết phải tham dự thế nào.

Cánh cửa gỗ màu đen và vách tường của tầng hầm ngầm rung chuyển với dao động rất nhỏ, mà cảnh tượng bên ngoài đột nhiên im lặng.

Bị bằng đấy ánh mắt nhìn chằm chằm khiến Jenna không được tự nhiên, chỉ lẩm bẩm nói: “Chẳng phải đây là cách làm người khác tỉnh táo lại sao?”

“Lúc trước mỗi lần hàng xóm của tôi mất kiểm soát, thì đây là cách giúp hắn tỉnh táo lại.”

Đây cũng không phải thật sự điên, mọi người ở khu nhà xưởng đều có kinh nghiệm giải quyết vấn đề này, đa số thời điểm đều dùng được, chỉ không hiệu quả ở một số ít trường hợp.

Đương nhiên, nếu đối phương là người thân của cô thì chắc chắn cô không ra tay được mà sẽ để người khác giúp đỡ.

“Làm tốt lắm.” Franka định thần lại, thật lòng khen một câu.

Vài giây sau, ánh mắt của Saliente dần thanh tỉnh.

Hắn theo bản năng nhìn quanh một vòng, ngạc nhiên buột miệng nói: “Chúng ta thoát rồi sao?”

“Chúng ta thoát ra từ lúc nào?”

“Từ lúc anh hét ‘Chúng ta phải chết, chúng ta phải chết’.” Lumen dùng giọng điệu đáng ăn đòn đáp lại đối phương.

Sau đó, cậu nhướng mày, trầm giọng hỏi: “Vừa rồi anh nói ai tỉnh lại?”

Vẻ mặt của Saliente thay đổi vài lần, sau đó mím môi, ngập ngừng nói: “Một xác ướp cổ đại thực thụ.”

“Nó ngủ say dưới tầng chót của hầm mộ này, thỉnh thoảng mới tỉnh lại, nó mới tỉnh lại mấy ngày trước, sao có thể tỉnh lại nhanh như vậy.”

Thông thường, ước chừng cứ cách một khoảng thời gian chung chung thì cỗ xác ướp kia sẽ ‘tỉnh lại’, dựa theo kinh nghiệm của Saliente thì ít nhất một tháng sau nó mới tỉnh, cho nên hắn mới dám dẫn đám người Lumen xuống tầng hầm ngầm.

Ai biết lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Nhân tố nào đã khiến cho xác ướp cổ đại kia tỉnh lại sớm hơn? Lumen đăm chiêu suy nghĩ một lát rồi chuyển ánh mắt hướng về phía Franka, ý hỏi cô có muốn lấy xác ướp cổ đại thực thụ kia không.

Franka hiểu ý của cậu, lắc đầu tỏ vẻ không cần thiết.

Tro cốt xác ướp chỉ là nguyên liệu phụ trợ, loại năm trước vẫn có thể dùng được, không nhất thiết phải mạo hiểm đối phó với con quái vật trông có vẻ rất nguy hiểm kia.

Lumen thu hồi tầm mắt, cố gắng chịu đựng cơn đau co rút trong đầu, nhìn Saliente, mỉm cười nói:

“Tôi không cần biết là xác ướp cổ đại hay xác ướp năm nào tỉnh lại, tôi chỉ biết hai chuyện:

“Một là tôi cứu anh, hai là chúng tôi bị hoảng sợ, còn suýt chút nữa bỏ mạng ở trong đó.”

“Cho nên, anh cần phải có quà cảm ơn và bồi thường tinh thần cho tôi, anh cảm thấy mình nên bỏ ra bao nhiêu đây? Nhớ kỹ, tôi chỉ muốn vàng.”

Nghĩ đến khoản tiền mà cậu đang nợ ‘Cái bóng mặc áo giáp’ và ngài ‘Kẻ Khờ’ tổng cộng lên tới 10.000 đồng Fil, Lumen càng không muốn từ bỏ bất kỳ cơ hội kiếm tiền nào.

Thấy động tĩnh phía sau cánh cửa gỗ màu đen dần lắng xuống, Saliente mới thả lỏng người, hít vào một hơi, nói:

“1.000 đồng Fil được không? Chỗ này của tôi chỉ có bằng đấy vàng thôi.”

Tuy hắn rất đau lòng vì phải tổn thất một khoản tiền không nhỏ nhưng nghĩ lại thì Lumen nói rất đúng, nếu không có bọn họ thì hắn đã chết ở trong tầng hầm ngầm, trở thành thức ăn cho xác ướp kia rồi.

Hơn nữa, đối phương cho hắn thấy thực lực rất mạnh, nếu hắn lập tức từ chối, đồng nghĩa với việc hắn đang mạo hiểm với tính mạng của mình.

“Được.” Lumen ngược lại cũng không mặc cả hay cưỡng ép.

Lúc bốn người đi lên cầu thang thông về hướng kho hàng, tay trái của Franka hơi rũ xuống, để cho một thứ gì đó yên lặng trượt xuống một góc tối gần đó.

Sau khi lấy được tiền vàng, vàng thỏi và trang sức bằng vàng tổng giá trị 1.000 đồng Fil, Lumen, Franka và Jenna đi ra khỏi cửa hàng ‘Bí dược cao nguyên’.

“Ha, sau một hồi lăn lộn thì chúng ta không chỉ lấy được cánh tay của xác ướp mà còn có thêm 500 đồng Fil.” Franka quay đầu lại liếc nhìn cửa hàng kia một cái, buồn cười nói.

Không đợi Lumen đáp lại, cô bật cười hỏi:

“Cậu lại thiếu tiền sao? Trước kia cậu chắc chắn sẽ không để ý tới chuyện cứu người đòi thù lao, cho dù bọn họ có trả thù lao hay không.”

“Cô mới chuyển sang con đường ‘Người quan sát’ sao?” Lumen trêu chọc nói, sau đó thành khẩn gật đầu: “Khế ước đặc thù mà tôi nói yêu cầu phải hiến tế số vàng trị giá 100.000 đồng Fil trong một khoảng thời gian.”

100.000 đồng Fil? Từ khi thực sự bước chân vào thế giới thần bí học, Jenna lại một lần nữa phải thay đổi cái nhìn mới đối với tiền tài.

Theo cô được biết thì hiện tại Charles không có sẵn nhiều tiền mặt trên người, mà một người như vậy lại dám thiếu nợ 100.000 đồng Fil chỉ vì một khế ước có thể sử dụng năng lực đặc thù.

Franka lại ‘chậc chậc’ hai tiếng, hỏi ngược lại:

“Vì sao ngay từ đầu cậu không kéo chúng tôi ‘Truyền tống’ ra ngoài cửa đi? Lúc đó, cửa của tầng hầm ngầm còn chưa đóng, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”

“Các cô không biết ra tay vào thời khắc cuối cùng rất ngầu sao?” Lumen không trả lời mà hỏi ngược lại một câu.

Đương nhiên, lý do thật sự là do cậu mới đạt được năng lực ‘Du hành xuyên qua Linh giới’, còn chưa có thói quen sử dụng theo bản năng, khi cánh cửa gỗ màu đen của tầng hầm ngầm đóng lại, cậu lại sợ một lần ‘Truyền tống’ cuối cùng này sẽ không có tác dụng, nên không dám làm bừa.

Về sau, thấy Franka hoàn thành ‘Ma kính bói toán’, nhờ đó cậu mới xác định được nơi này ở bên trong phong ấn có thể liên thông với thế giới bên ngoài, vì thế mới dám hành động.

Trong thanh âm ‘không tin’ của cả Franka và Jenna, Lumen xoa xoa cái đầu đau đến trống rỗng nói: “Tìm một khách sạn trước đã, tôi cần phải ngủ một giấc để khôi phục linh tính.”

“Được.” Franka không vội đi tìm khách sạn mà rẽ vào một con hẻm nhỏ không người, lấy ra một cái gương trang điểm tinh xảo.

“Chị muốn bói toán gì sao?” Jenna tò mò hỏi.

Khóe miệng của Franka khẽ nhếch lên: “Bói toán hình ảnh phản chiếu từ một mặt gương khác của chị.”

Thấy Jenna tỏ vẻ khó hiểu, cô mỉm cười bổ sung:

“Vừa rồi tôi đã để rơi một mảnh gương nhỏ ở bên ngoài tầng hầm ngầm.”

Nói xong, Franka khẽ vuốt mặt gương, niệm chú văn.

Không lâu sau, ở trong gương phản chiếu ra một cảnh tượng: Saliente, ông chủ cửa hàng bí dược mặc áo khoác màu xanh lam viền vàng đứng trước cánh cửa gỗ màu đen, khom lưng, nhỏ giọng hô lên:

“Chỉ có cái chết tồn tại mãi mãi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK