- Thiển Thiển, không ngủ thì đến giúp chị làm cơm.
Nghe vậy Liễu Thiển Thiển không tự nguyện cho lắm nhưng vẫn phải “vâng” một tiếng qua giúp đỡ.
- Chị ơi em thấy trong tủ lạnh có thịt bò, mình làm món bò kho tiêu đi, thêm một ít cánh gà rán, ừm… xào thêm mấy món rau là kha khá rồi.
- Em muốn ăn cái gì thì nấu cái đó đi – Tuy không biết mấy món ăn đó chế biến như thế nào nhưng Liễu Hàn Yên đồng ý ngay.
Tần Xuyên đứng bên cạnh hỏi:
- Vợ có cần anh giúp gì không?
- Em đã nói với anh rồi, đàn ông không được vào bếp, cứ giao cho em với Thiển Thiển là được – Liễu Hàn Yên nghiêm nghị từ chối.
Tần Xuyên bất đắc dĩ đành đứng sang một bên nhìn.
Chẳng mấy chốc sau Tần Xuyên nhận ra cô nhóc Liễu Thiển Thiển lại rất ra dáng biết nấu nướng!
Nó vo gạo cũng được, rửa rau cũng được, thậm chi gia giảm gia vị ướp thịt, tẩm bột… đều rất có vẻ chuyên nghiệp!
Cô chị Liễu Hàn Yên thì ngược lại, đứng nhìn em gái làm, thi thoảng hỏi một hai câu làm thế để làm gì.
Liễu Thiển Thiển như một cô đầu bếp nhỏ, hướng dẫn cô chị vụng về của mình chuẩn bị từng nguyên liệu đâu ra đấy rồi bắc nồi bắt đầu xào nấu.
Từ đầu đến cuối, Liễu Hàn Yên chỉ rửa vài cọng rau thái vài món ăn mà thôi.
Tần Xuyên không khỏi kinh ngạc nói:
- Được đấy em gái, không ngờ em lại biết cả nấu ăn cơ đấy.
Liễu Thiển Thiển bĩu môi vừa tiếp tục xào thức ăn, nêm thêm một chút xì dầu vừa nói:
- Em mười tuổi đã bắt đầu học nấu ăn rồi, anh tưởng là em chỉ biết ăn không biết làm đấy hẳn?
Tần Xuyên ngượng nghịu cười, hắn thực đã tưởng Liễu Thiển Thiển là một cô tiểu thư chẳng biết làm gì cả.
- Con gái họ Liễu chúng em từ bé đã học nữ công gia chánh, Thiển Thiển rất có năng khiếu nấu nướng đấy – Liễu Hàn Yên rất tự hào vì em gái.
Tần Xuyên buồn bực hỏi:
- Thế tại sao em lại không học nấu ăn?
Nghe vậy Liễu Hàn Yên bỗng im bặt không nói năng gì nữa.
Liễu Thiển Thiển trừng mắt lườm Tần Xuyên:
- Anh hỏi nhiều thế làm gì?
Tần Xuyên biết mình lỡ lời, gãi đầu cười cười:
- Đúng rồi, vợ chắc chắn đã dành hết thời gian để học võ rồi, tại anh nhiều lời, em đừng tức giận nhé.
Hai chị em đều không trả lời Tần Xuyên, không khí bỗng nặng nề hơn nhưng câu chuyện đã chấm dứt.
Ăn tối xong Liễu Hàn Yên cũng không cho Tần Xuyên dọn bát đĩa, nhưng may có máy rửa chén nên mọi việc cũng dễ dàng hơn nhiều.
Xong xuôi mọi việc, Liễu Hàn Yên ra phòng khách bật tivi, cô không xem phim mà lại xem thời sự.
Liễu Thiển Thiển chẳng có chút hứng thú nào với thể loại này, ăn no xong cô bé nằm gối đầu lên chân chị ngủ.
Xem xong nửa tiếng tin tức, Liễu Thiển Thiển đã ngủ ngon lành, chơi cả một ngày hôm nay cô bé cũng thấm mệt, hơn nữa cô bé chỉ là người bình thường không luyện võ.
Liễu Hàn Yên không nỡ gọi em dậy, liền đi lấy một chiếc chăn đắp cho Liễu Thiển Thiển, để yên cho cô bé ngủ trên ghế.
Tần Xuyên mừng thầm, cô em vợ này cũng biết ý thật, ngủ sớm thế này thì sẽ không còn ai quấy rầy hai vợ chồng hắn được nữa.
- Vợ ơi em muốn đi ngủ chưa? – Tần Xuyên hạ giọng khẽ hỏi.
Liễu Hàn Yên gật đầu:
- Sao thế?
- Chúng… chúng ta ngủ cùng phòng đêm nay chứ? – Tần Xuyên hỏi câu này vẻ ngượng nghịu.
Liễu Hàn Yên im lặng nhìn hắn như đang nghĩ ngợi điều gì.
Tần Xuyên tưởng cô sẽ từ chối, ai ngờ Liễu Hàn Yên lại gật đầu!
- Anh muốn ngủ cùng cũng được, em không có ý kiến.
- Thật ra anh cũng rất căng thẳng, nhưng cái gì chẳng có lần đầu đúng không, chúng mình cùng cố gắng! – Tần Xuyên giơ nắm đấm khẳng định.
Liễu Hàn Yên nhìn hắn vẻ kỳ lạ, cô nghĩ thầm bất quá chỉ là chuyển chỗ ngủ thôi có gì đâu mà phải cố gắng.
- Thế thì bây giờ mình lên tầng… ngủ nhé? – Tần Xuyên không dám nói thẳng chuyện kia.
Liễu Hàn Yên lắc đầu nói:
- Em muốn luyện nội công hai tiếng rồi mới ngủ.
- À đúng đúng… Phải luyện công, anh cũng phải luyện hai tiếng – Tần Xuyên thấy đây là thói quen tốt, dù sao hắn cũng không thể để bị tụt hậu được.
Kết quả là, hai người một ở thư phòng một trên sân thượng tu luyện hai tiếng đồng hồ.
Hai tiếng sau, Tần Xuyên mở mắt, từ trên sân thượng nghe thấy có tiếng nước chảy vọng ra, Liễu Hàn Yên đang đi tắm!
Tần Xuyên nghĩ đến đã thấy say, nghĩ đến người vợ xinh đẹp tựa tiên nga giáng trần đang tắm rửa sạch sẽ chờ hắn lên giường liền cảm thấy kết hôn quả là việc tốt lành!
Tình cảm có thể dần dần bồi đắp sau, thu hẹp khoảng cách giữa hai thân thể trước đã rồi hãy nói!
Hắn hấp tấp chạy vào phòng ngủ, vừa chạy vừa cởi quần áo.
Vào đến trong phòng trên người hắn chỉ còn một chiếc quần lót.
Vốn muốn vào tắm cùng nhưng Tần Xuyên vẫn là xử nam, chưa chuẩn bị tốt tâm lý cho kiểu kích thích qua lại này, vào đó rồi chảy máu mũi thì thật là xấu hổ đến chết đi được, nên hắn quyết định chờ trong phòng ngủ.
Nhân còn ít thời gian, Tần Xuyên điên cuồng chống đẩy, đứng lên ngồi xuống làm các bắp cơ nổi rõ, có phong vị nam tính hơn.
Phụ nữ tắm rửa thường rất lâu, người đơn giản nhanh nhẹn như Liễu Hàn Yên mà cũng mất nửa tiếng.
Cửa phòng tắm mở ra mang theo mùi sữa tắm thơm ngát, cô gái quấn khăn tắm quanh người đi ra.
Hai cánh tay cô thon dài, cặp đùi trắng muốt, da thịt nõn nà, mái tóc được vấn lên sau đầu càng làm tôn vẻ đẹp của chiếc cổ cao thanh thoát.
Gió từ quạt trần chạy vù vù có thể thổi bay chiếc khăn bất cứ lúc nào, mỗi bước của cô đều khiến người ta phải chấn động tâm can.
Cộng thêm dung mạo không trang điểm nhưng thanh khiết trong sáng, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành.
Tần Xuyên mặc quần tứ giác đang làm động tác đứng lên ngồi xuống, kết quả nhìn thấy cô liền ngồi ngay ra như phỗng, há hốc miệng nhỏ nước miếng, quên cả đứng dậy.
Mãi đến khi Liễu Hàn Yên đi đến trước mặt, nhìn bộ dạng vừa ngốc vừa buồn cười như Trư Bát Giới của hắn, cô nhăn mày mới khiến hắn tỉnh lại.
- Anh đang làm cái gì đấy? – Cô gái cảm thấy kỳ quặc hỏi, tuy đã có rất nhiều đàn ông nhìn cô phát ngây phát dại nhưng không đến mức phải ngồi xổm như thế này chứ.
Tần Xuyên từ từ đứng dậy, cố ý kéo căng cơ bắp toàn thân, đưa một tay lên vò tóc ra vẻ thâm trầm.
- Không có gì, chỉ là anh cảm động thôi, vì lần đầu tiên của chúng ta mà em chuẩn bị kỹ càng đến như thế.
Liễu Hàn Yên hoàn toàn chẳng hiểu anh chàng này đang nói gì:
- Lần đầu tiên gì?
Tần Xuyên cười gian xảo nói:
- Còn phải giả ngốc với anh nữa sao, anh biết em xấu hổ, đừng sợ, anh xem rất nhiều phim rồi, tuy chưa có kinh nghiệm thực chiến nhưng kiến thức cũng không thiếu đâu!
- Anh đang nói cái gì thế? – Liễu Hàn Yên chớp mắt, càng lúc càng mơ hồ.
Tần Xuyên nhìn cô gái hôm nay thật rực rỡ, dưới ánh đèn phòng ngủ lờ mờ càng giống Hằng Nga cung Quảng hạ phàm, nuốt nước miếng đến “ực” một tiếng.
Tiểu huynh đệ phía dươi của hắn đã nhảy cao đến ba thước, sắp phá vỡ giới hạn xé quần mà ra rồi!
- Đúng đấy, anh ngốc quá, đến thế này rồi còn phải nói sao? Vợ ơi, anh đến đây!
Nói rồi Tần Xuyên ôm chặt cơ thể thơm ngào ngạt của Liễu Hàn Yên vào lòng, dùng sức hôn mạnh lên đôi môi đỏ mọng!