Thái độ của Lý Định Quốc kiên định lạ thường, thậm chí còn không tiếc lợi dụng điểm yếu "Đuổi hắn ra ngoài" để uy hiếp người khác!
Bà nội nói
Lý Trạch Vũ có chút chết lặng.
Chờ đã!
Mình không thể lui, nhưng có thể để người ta chủ động luil
Mẹ nó, mình đúng là thông minh phết. Lý Trạch Vũ tự khen mình nhanh trí ở trong lòng.
"Khụ khụ, 'Thanh Dao, tôi càng ngày nhìn càng cảm thấy cô rất giống với bạn gái mối tình đầu của tôi!"
Chưa nói ra lời khiến người kinh sợ thì chết chưa yên.
Chợt nghe thấy lời nói trêu chọc của Lý Trạch Vũ, gương mặt nhỏ nhắn của Trần Thanh Dao không khỏi đỏ lên: "Anh rể tương lai, anh đừng lấy tôi ra tìm niềm vuil"
Một tiếng "anh rể tương lai" khiến Lý Trạch Vũ cảm thấy tê dại, trong lòng thầm nói cô gái nhỏ này thú vị hơn chị gái của mình nhiều.
"Tôi cũng không đùa giỡn cô, tôi thề, đây đều là lời nói xuất phát từ tận đáy lòng của tôi." Lý Trạch Vũ ngoài mặt thề thốt nhưng trong lòng âm thầm bổ sung một câu: "Nếu như nói láo nửa câu thì cứ để ông trời phạt tôi đẻ mười thằng con trai!"
"Anh... Anh..."
Trần Thanh Dao chỉ cảm thấy tim mình loạn nhịp.
Dựa vào nhan sắc của cô không hề thiếu người theo đuổi, ngược lại, đàn ông theo đuổi cô cộng lại có thể tạo thành mấy đội banh.
Nhưng cô từ trước đến nay chưa từng có cảm giác này!
Động lòng sao?
Không được, hắn là chồng sắp cưới của chị gái!
Trần Thanh Dao vội vàng trừ khử ý tưởng vô lý trong đầu mình, ép buộc mình tỉnh táo lại: "Anh rể, ông nội tôi muốn gặp anh."
Dứt lời liền trốn đi.
Thấy một cảnh này, ánh mắt Lý Trạch Vũ có chút trống rỗng.
Hắn vốn định mập mờ với Trần Thanh Dao một chút, để Trần Thanh Tuyết cho rằng hắn là một kẻ đa tình, từ đó chủ động hủy hôn.
Nhưng hắn quên mất một vấn đề!
Nhỡ đâu Trần Thanh Dao yêu hắn thì sao?
Dẫu sao trên đời không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại được một người đàn ông ưu tú như hắn.
Một cặp sinh đôi, chị cao ngạo như tuyết, em nhiệt tình như lửa.
Kết hợp giữa băng và lửa! Khó khăn làm saol
Khi Lý Trạch Vũ trở về phòng bệnh, Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong đang hút thuốc trên hành lang.
XI... Ha...
"Tương Vong, cậu nói xem thiếu gia học y thuật của ai nhỉ? Đến giờ mà tôi vẫn chưa suy nghĩ raI"
"Tôi đoán chắc là khi thiếu gia vô tình rơi xuống vách núi, sau đó vừa khéo tìm được một quyển sách y học thượng cổ, từ đó luyện được y thuật vô thượng!"
"Mẹ nó, lậm tiểu thuyết hả?"
Cẩu Phú Quý vô cùng khinh bỉ.
Vật Tương Vong hừ một tiếng: "Có biết ăn nói không vậy? Tôi đây là trí tưởng tượng phong phút"
"Khụ khụ."
"Hai người đang thì thầm cái gì đó?" Lý Trạch Vũ đột nhiên mở miệng. Bộp!
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong, thuốc lá trong miệng rụng đầy đất.
"Thiếu gia, anh xuất hiện lúc nào vậy?" Vật Tương Vong kinh ngạc hỏi.
Dựa vào thân thủ của gã và Phú Quý thì không thể không phát hiện Lý Trạch Vũ đến gần.
Kỳ quái! "Nhắng nhít, né sang một bên."
Lý Trạch Vũ đẩy hai người ra, một mình đi vào phòng bệnh.