Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Quân Đế tiêu diệt U Linh Đại Đế cũng đã truyền đến tai Alex, khiến ông ta hoảng sợ ra mặt. Nhưng không phải ông ta sợ vì chuyện U Linh Đại Đế bị diệt, dù sao ông ta cũng từng lĩnh giáo về thực lực của Quân Đế và quân U Minh. Thứ khiến tâm trí ông ta rối bời là việc đội đặc nhiệm SEAL bị tiêu diệt kìa.

Dĩ nhiên, nếu cả chiến đội Loucester cũng bị đánh tới chẳng còn mảnh giáp, thì ông ta cũng chẳng mảy may nghỉ ngờ chuyện Quân Đế có đủ thực lực diệt trừ đội đặc nhiệm SEAL.

Nhưng có thực lực, không đồng nghĩa với việc chắc chắn sẽ làm. Vì nếu vậy sẽ tương đương với Quân Đến hoàn toàn trở mặt với nước Mỹ, và nước Mỹ cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.

Nghĩ tới đây, nếu không vì con gái của mình, có lẽ Alex cũng chẳng dễ dàng buông tha cho Quân Đế đâu.

“Sao tên này cứ hở ra là gây chuyện vậy.” Alex tức giận mắng.

Nalisa lắc đầu nói: “Cha à, không phải anh ấy thích gây chuyện, lần này rõ ràng là do đội đặc nhiệm SEAL nhúng tay giúp đỡ U Linh nhưng không thành, bị anh ấy tiêu ngược lại cơ mà, xét về mặt pháp luật thì hành vi này của anh ấy được xem là tự vệ chính đáng đấy.”

Chẳng biết vì đã phát sinh quan hệ với nhau hay không mà trong đầu cô thường xuyên hiện lên bóng dáng của Lý Trạch Vũ.

Thấy con gái ngày càng mê muội Quân Đế, Alex thở dài, cảm thấy đầu đau như búa bổ. Ông ta dù có khuyên cỡ nào đi nữa, đứa con gái này sẽ chẳng chịu buông tay Quân Đế. Vấn đề là ông ta thật sự không muốn để một kẻ hay gây rắc rối như vậy trở thành con rể của mình...

Nalisa lại xin xỏ: “Cha ơi, chắc chắn bên phía nước Mỹ sẽ trả thù anh ấy cho xem, cha nhất định phải nghĩ cách giúp anh ấy.”

“Cha đã tuyên bố thẳng thừng với Elif rồi, ai dám ra tay với Quân Đế, cha sế liều mạng với kẻ đó, con yên tâm đi.” Alex trả lời một cách có lệ.

Ngờ đâu Nalisa lại ôm lấy tay ông ta, oán giận rằng: “Trước đó họ cũng hứa với cha sẽ không xuống tay với Quân Đế đấy thôi, nhưng kết quả thì sao? Vừa quay đầu lại đã lập tức phái đội đặc nhiệm SEAL đi giúp điện U Linh, chẳng lẽ nhiều năm trôi qua vậy rồi mà cha vẫn còn chưa nhìn rõ bản mặt của đám người Mỹ đó sao?”

Sao Alex lại không rõ, có điều chính ông ta cũng không ngờ nước Mỹ sẽ chẳng thèm nể nang gì mình tới vậy.

“Cha à!” Nalisa lại đổi giọng khuyên nhủ: “Con thấy hay là để anh ấy tới nước mình trốn đi.”

“Hừ!” Alex trợn trừng hai mắt, nhìn dáng vẻ không giống như nói đùa của con gái, vội vàng phẩy tay: “Không cần gọi tên kia tới, chẳng phải hắn là công dân nước Hạ hả, nghĩ cách đưa hắn về nước Hạ là được rồi.”

Quân Đế im hơi lặng tiếng vài năm, vừa tái xuất chưa bao lâu đã hết đắc tội nước Anh, nước Mỹ, rồi cả Thánh Đình! Nghe đồn cái chết của hai trong ba vị thủ tướng có nhiệm kỳ gần nhất bên Nhật Bản đều có liên quan tới Quân Đế đó.

Thử hỏi sao ông ta dám nhận một kẻ rắc rối tới vậy về nước mình chứ! Ai hiểu cha bằng con gái, sao Nalisa lại không đoán được tâm tư của Alex,

thế là khẽ thở dài: “Cha à, cha chỉ nhìn thấy một mặt của vấn đề thôi, nếu cha chịu tìm hiểu anh ấy thì sẽ phát hiện anh ấy là một nhân tài hiếm có đấy.”

Alex liếc mắt, như đang hỏi: Hình như con mới quen hắn chưa được bao lâu mà?

Nalisa bật cười: “Cha nghĩ kỹ lại xem, U Linh Đại Đế tập kết vô số cường giả để đấu với anh ấy, nhưng cuối cùng anh ấy vẫn bình an vô sự, còn U Linh Đại Đế lại ngã xuống, ngoài ra, anh ấy còn dám hiên ngang bắt tiến sĩ Chử đi, chẳng thèm để chúng ta và nước Mỹ vào mắt, tất cả những chuyện này thật sự chỉ vì anh ấy có thực lực cường đại thôi sao?”

Nghe vậy, Alex híp mắt suy nghĩ. Từ trước đến giờ ông ta luôn cho rằng Quân Đế là kẻ tài cao gan lớn, toàn dựa thực lực của bản thân để vượt qua thử thách, nhưng hiện tại, khi nghiền ngẫm kỹ thì có vẻ không đơn giản như vậy.

Đêm đó, lão hòa thượng dương đông kích tây để Quân Đế có thời gian lấy trộm tài về bom thông minh kiểu mới, nhờ đó mà biết được vị trí của tiến sĩ Chử.

Kế tiếp, hắn lại lẻn vào căn cứ quân sự Bozeman, rồi lặng yên không một tiếng động dẫn tiến sĩ Chử đi. Nhưng sau đó, hắn không nôn nóng đưa người rời nước, vì hẳn biết bất kể là đường biển, đường bộ hay đường hàng không thì cũng chẳng có đường nào trốn ra khỏi nước Anh, thế nên mới gọi chuyên cơ của Thánh Đình tới, âm thầm mang tiến sĩ Chử rời khỏi đây.

Có thể nói, kế hoạch này vô cùng hoàn hảo, như là thiên y vô phùng!

Cả lần này nữa, rõ ràng điện U Linh đã tập kết rất nhiều cường giả, bày ra thiên la địa võng, cuối cùng vẫn là đưa tay cho người ta trói.

Liệu có phải Quân Đế đã lập được những chiến công hiển hách này chỉ nhờ vào sức mạnh to lớn của mình thôi không?

Câu trả lời là không, vì hắn còn dựa vào cả trí thông minh như quái vật của mình nữa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK