Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Âm ầm... bặc..”

“Răng rắc!”

Bóng trắng bay vút vào đại sảnh nhanh như chớp, chỉ nghe thấy tiếng quyền cước va chạm, kế đến là tiếng nứt xương vang lên.

Ngay sau đó, những thành viên gia tộc Đệ Ngũ nhắm vào Lý Định Quốc bị hất văng ra ngoài.

Cảnh tượng này thu hút sự chú ý của Mạc Trung Đường và Đệ Ngũ Vũ đang giao chiến, hai người lập tức tung một chưởng, rồi lùi lại mấy bước.

Nhìn kỹ lại, đó là một cô gái xinh đẹp chim sa cá lặn, tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy.

Là Triệu Như Mộng!

“Ông nội, ông cụ, hai người không cần lo lắng, chỉ cần có con ở đây, không ai có thể đụng vào một sợi tóc của hai người.”

Khi nói chuyện Triệu Như Mộng nhìn quanh đám người gia tộc Đệ Ngũ, sát khí hiện lên trong mắt.

Sát khí khiếp người!

Con ngươi của Đệ Ngũ Vũ bỗng co rút lại.

Lão ta không ngờ một cô gái trẻ tuổi thế mà lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, dù sao lão ta chỉ dẫn theo cao thủ hạng nhất trong nhà, người có thực lực thấp

nhất cũng đã đột phá cảnh giới Võ Thánh!

Kết quả, chỉ trong vài hơi thở, mấy người vây quanh tấn công đã bị Triệu Như Mộng giải quyết.

Cảnh giới Thiên Nhân sao? Dần dần, Đệ Ngũ Vũ nheo mắt lại.

“Cô là con nhóc nào, dám chống đối gia tộc Đệ Ngũ chúng ta, chán sống rồi à?

Đệ Ngũ Thành Công chất vấn với vẻ rất kiêu ngạo.

Triệu Như Mộng không trả lời ông ta, mà nhìn về phía Mạc Trung Đường: “Ông Mạc, ông chỉ cần phụ trách giữ chân Đệ Ngũ Vũ, những người khác giao cho tôi xử lý, chờ tôi giải quyết xong bọn họ sẽ đến giúp ông.”

“Cô chắc chứ?”

Mạc Trung Đường lo lắng hỏi.

Rõ ràng, ông ấy cũng không nghĩ thời nay, ngoại trừ Lý Trạch Vũ, lại xuất hiện một yêu nghiệt võ đạo thế này!

Triệu Như Mộng gật nhẹ đầu, bình tĩnh nói: “Chỉ là vai hề nhảy nhót thôi.”

“Vai hề nhảy nhót ư?”

Đệ Ngũ Vũ cười lạnh, nói: “Đúng là một con nhóc không biết trời cao đất dày, để tôi xem cô mạnh đến cỡ nào.”

Vừa dứt lời, lão ta thả người bay thẳng về phía Triệu Như Mộng tấn công. “Đệ Ngũ Vũ, đối thủ của ông là tôi!”

Mạc Trung Đường muốn ngăn cản Đệ Ngũ Vũ, nhưng lúc này, hơn mười người không bị thương của gia tộc Đệ Ngũ đã phối hợp ăn ý chặn ông ấy lại.

Đệ Ngũ Vũ cảm nhận rằng không thể khinh thường Triệu Như Mộng, nếu lão †a tự mình ra tay sẽ chắc ăn hơn.

Mà thực lực của Mạc Trung Đường lão ta biết rõ, người mà lão ta dẫn đến mặc dù không thể hạ gục đối phương, nhưng ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian.

Đợi lão ta bắt được Triệu Như Mộng, sau đó quay lại dạy dỗ Mạc Trung Đường cũng không muộn.

Phải nói là kế hoạch của Đệ Ngũ Vũ thực sự hoàn mỹ!

Tuy rằng thực lực của Triệu Như Mộng đã tăng lên nhiều lần, tuy nhiên rõ ràng không phải là đối thủ của Đệ Ngũ Vũ, một cường giả cảnh giới Thiên Nhân già đời.

Hai người giao thủ chưa đến một chén trà nhỏ, Triệu Như Mộng đã có chút chống đỡ không nổi.

“Cha, chúng ta đi!”

Lý Định Quốc kêu Tăng Thiết Trụ đưa Lý Viễn Sơn đi, còn mình thì đi điều động binh lính đến đây.

Lý Viễn Sơn trịnh trọng dặn dò: “Phải nhanh lên, con nhóc kia là vợ của thằng nhóc thối, nếu nó có mệnh hệ gì, đến lúc đó chúng ta không thể giải thích với thằng nhóc thối được.”

“Cha yên tâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK