Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lúc cô ta nghe tới câu phải thu tiền, trái tim lập tức giật thót.

Hiển nhiên nữ thân vương này đã bị hố đến mức sợ hãi rồi.

Cô ta ngại ngùng hỏi: “Cần bao nhiêu tiền?”

Lý Trạch Vũ dựng thẳng một ngón tay lên nói: “Không nhiều, mười tỷ đô là được.”

What?

Jimmy ngây ra như phỗng, sững sờ tại chỗ.

“Không có tiền?” Lý Trạch Vũ nhíu mày,

châm chọc: “Không có tiền cô còn ngồi xe cọng lông? Nghèo hèn.”

Sau khi mắng xong thì đạp thẳng chân ga chạy tới đích đến.

“Vù vù.” Nhìn xe rời đi như ngựa hoang mất cương, lòng Jimmy như tro tàn.

“Quân Đế, anh trở lại cho tôi.”

“Òi!”

“Quân Đế, tiếu nhân hèn hạ nhà anh, bản vương làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho anh.”

Jimmy xem như hiểu rõ rồi, ngay từ đầu Lý Trạch Vũ đã không định bỏ qua cho cô ta, mà cô ta còn ngu ngốc cho người ta ba mươi tỷ đô.

Nhưng mà bây giờ cô ta vốn không có thời gian tức giận, bởi vì tia nắng đầu tiên đã chiếu lên người cô ta.

“A! A…” Jimmy cổ hết sức chạy như điên, tìm được một cái cây nhỏ không cao hơn một người.

Cô ta muốn dùng cây nhỏ che nắng, đáng tiếc không có chỗ đứng.

Lúc ánh nắng càng lúc càng to, thân xác người phụ nữ đã bj đốt cháy đến mức hoàn toàn thay đổi.

“A… A…” Tiếng kêu rên tan nát cõi lòng kéo dài bốn năm phút, Jimmy mới hoàn toàn bị ánh

nắng đốt thành tro bụi.

“Vù vù vù!” Một lát sau, Bugatti quay trở về, Lý Trạch Vũ kéo cửa kính xe xuống xác nhận Jimmy đã chết đến mức không còn hạt bụi, hắn lại đạp chân ga nghênh ngang rời đi.

Đêm hôm ấy.

FBI và đại binh tìm kiếm khấp thành, đáng tiếc không tìm thấy tung tích Quân Đế.

“Tiền của người nộp thuế được dùng để nuôi một đám vô dụng như bọn bây à, ngay cả một người sống cũng không tìm được.”

“Nuôi heo còn mạnh hơn bọn bây.” Yori tức giận chỉ vào mũi Naloni chửi một trận.

Naloni cúi đầu, không dám thở mạnh.

Yori tức đến mức thở dốc: “Mẹ nó ông lơ đãng làm gì, còn không mau đi tìm đi.”

“Vâng.” Naloni rời đi giống như chạy trổn.

Mấy ngày kế tiếp, Quân Đế giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Cho dù Naloni phái người đào sâu ba thước cả thành phố New York thì cũng không tìm được.

Một đám tộc Bất Tử Gutian mang tới cả ngày không có việc gì, ban ngày đi ngủ, ban đêm thì tới hộp đêm chơi hái.

Dần dần xảy ra bất trắc, có mấy hộp đêm

xuất hiện thi thể bị hút cạn máu tươi.

Naloni lập tức báo tình hình cho Yori.

Dân chúng yêu cầu cảnh sát phá án, mà bọn họ biết rõ hung thủ là ai nhưng không thể bắt.

Bởi vì đám ma cà rồng này chính là bọn họ mời đến.

Yori biết tình hình nghiêm trọng, chỉ có thế bảo Naloni đè chuyện này xuống, mà ông ta cũng tự mình tìm tới Gutian.

“Huyết Hoàng các hạ, xin ông quản tốt thuộc hạ của mình, nếu như còn xuất hiện chuyện tối qua thì cũng đừng trách chúng tôi không khách khí.”

Yori cảnh cáo thẳng thắng.

Khí thế Gutian không hề yếu hơn đối phương, ông ta trầm giọng hỏi /’Thuộc hạ của bản hoàng có từ mấy trăm đến hơn ngàn người, chắc chắn sẽ có mấy tên kiêu căng khó thuần, bản hoàng không ngăn được chuyện này.”

“Ông có ý gì đây?” Yori bất mãn hỏi.

Gutian giang tay ra nói: “Tôi không có ý gì khác, nếu như tể tướng Yori cảm thấy chúng tôi phiền phức thì có thể phái người đưa chúng tôi về.”

“Ông xác định?”

Trong cơn tức giận, Yori thật sự muốn đưa đám đương sự Gutian không yên phận này về bán đảo Granville.

Nhưnq mà lúc này Quân Đế đã xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK