Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể nói lời của Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong chọc trúng nội tâm của hầu hết mọi người ở đây.

Bây giờ bọn họ có việc cầu xin Lý Trạch Vũ, đương nhiên cái gì cũng đồng ý, chỉ khi nào Lý Trạch Vũ hết giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ trở mặt.

Đây là nhân tính!

"Lý thiếu hiệp, không biết phải làm sao thì cậu mới bằng lòng tin tưởng chúng tôi?"

"Đúng vậy, Lý thiếu hiệp có điều kiện gì hãy nói thẳng ra!"

"Tôi cảm thấy chúng ta đề cử Lý thiếu hiệp làm minh chủ võ lâm rất tốt..."

Một câu thốt ra, mọi người tôi nhìn ông, ông nhìn tôi.

Minh chủ võ lâm vốn chỉ tồn tại trong phim võ hiệp, trong hiện thực từ trước đến nay các đại phái tranh đấu gay gắt, ông không phục tôi, tôi cũng không phục ông!

Tống Thành Công nhìn mọi người xung quanh, ông ta cao giọng hỏi: "Người anh em nào vừa nói muốn đề cử Lý thiếu hiệp làm minh chủ võ lâm?"

Mọi người lại nhìn nhau. Vật Tương Vong đang âm thầm "nói đỡ vội vàng câm miệng.

Thấy không ai dám thừa nhận, bầu không khí ở hiện trường bỗng trở nên vi diệu.

"Cho dù là ai nói, bổn tọa cũng cảm thấy đề nghị này không tồi!"

Ngọc Phượng Hoàng mở miệng bày tỏ quan điểm: "Sư đệ của tôi có võ nghệ cao cường, nhân phẩm càng không phải nói, nếu cậu ấy đảm nhiệm vị trí minh chủ võ lâm, vậy chắc chắn là điều may mắn của cả giới võ lâm chúng ta!"

"Lão đạo sĩ tôi cũng cho là như vậy!"

"A di đà phật, bần tăng không có ý kiến!"

Đạo sĩ Vân Trung và hòa thượng Tố Nhân đều tỏ thái độ.

Người của các đại phái thấy ba vị được mọi người kính trọng trong chốn võ lâm đều tỏ thái độ, không ai dám đứng ra phản đối.

Nhưng Lý Trạch Vũ lại chắp tay, hắn ra vẻ khó xử nói: "Lý mỗ không có tài đức gì mà có thể đảm nhiệm vị trí minh chủ võ lâm, sư tỷ, sư huynh, mọi người thật sự quá đề cao tôi rồi."

"Thiếu gia, em cảm thấy các vị tiền bối nói không sail"

Cẩu Phú Qúy thẳng thắn nói: "Bây giờ tàn dư của Vu giáo đã ngóc đầu trở lại, trong giới võ lâm chính đạo cần một người tài đức vẹn toàn, có thể khiến mọi người tin tưởng và nghe theo, đứng ra dẫn dắt mọi người chống lại Vu giáo!"

"Tôi rất đồng ý với lời nói của Cẩu thiếu hiệp!"

Vật Tương Vong lập tức phụ họa nói: "Thiếu gia hoàn toàn phù hợp với nhân vật chỉ huy toàn quân, ngoài anh ra thì còn có ai đảm nhiệm được vị trí minh chủ võ lâm?"

Người của các đại phái đều im lặng.

Cẩu Phú Qúy nói vô cùng chính xác.

Vu giáo ngóc đầu trở lại, nếu võ lâm chính đạo không đoàn kết với nhau, mà chia năm xẻ bảy, như vậy rất có thể sẽ bị Vu giáo tiêu diệt!

"Phái Nga Mi ủng hộ Lý thiếu hiệp đảm nhiệm minh chủ võ lâm!"

Sư thái Diệt Tình lập tức tỏ thái độ.

"Phái Tuyết Sơn chúng tôi cũng ủng hộ Lý lão đệ!"

Tống Thành Công tiến lên vài bước, ông ta âm thầm nháy mắt với Lý Trạch Vũ, lập tức cất cao giọng nói: "Vu giáo xưa không bằng nay, chúng ta phải đoàn kết nhất trí chiến đấu, Lý lão đệ chắc chắn là người phụ hợp nhất cho vị trí minh chủ võ lâm!"

Ngoại trừ tam đại thánh địa, thì có hai đại môn phái ủng hộ Lý Trạch Vũ.

Các phái còn lại vốn vẫn đang do dự, nhưng mà ngay sau đó...

"Mọi người đều có trách nhiệm diệt trừ tà giáo!"

"Nếu sư thái Diệt tình và Tống chưởng môn đã kiên trì như vậy, nếu Lý mỗ từ chối thì chính là làm kiêu!"

"Để cảm ơn sự tin tưởng của các vị, Lý mỗ quyết định khuyên góp một số tiền cho các vị để xây dựng môn phái, củng cố sức lực để chống lại tà giáo!"

Lý Trạch Vũ nói đến đây, hắn trầm tư một lát, rồi mới chậm rãi nói: "Mười triệu, mỗi phái mười triệu, nếu không đủ thì có thể xin thêm Lý mỗ, chỉ cần lý do phù hợp, Lý mỗ tuyệt đối không keo kiệt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK