Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quân Đế, tôi tới phối hợp với anh, bỏ qua tất cả chuyện trước kia, sau này chúng ta sẽ là bạn, được không? Jimmy lấy lòng trước.

Lý Trạch Vũ cười ha ha hỏi: “Vậy tộc nhân của cô bị tôi diệt không ít, lẽ nào cô không hận tôi sao?”

“Không sao.” Jimmy sờ môi đỏ mình, cười quyến rũ: “Chỉ cần anh bằng lòng, tôi thậm chí bằng lòng làm người phụ nữ của anh.”

Người ích kỷ chính là như vậy, chỉ cần mình sống tốt thì đâu thèm quan tâm người khác

nhiều.

Dòng dõi mất rồi có thế sinh tiếp, điều kiện tiên quyết là mình phải còn sống.

Nhưng mà Jimmy không biết một phen xém chút của cô ta đã khiến Lý Trạch Vũ nôn ra bữa cơm đêm qua.

Mặc dù cô ta xinh đẹp, dáng người cũng không tệ, nhưng tuổi cô ta có lẽ còn già hơn ông cố nội của ông cổ nội Lý Trạch Vũ.

Khẩu vị của hắn không có nặng như vậy.

Mắt thấy vẻ mặt Lý Trạch Vũ đần độn, Jimmy còn tưởng hắn đã đồng ý nên lập tức vui vẻ ra mặt nói: “Quân Đế, chúng ta so đại mấy chiêu rồi tìm một chỗ không người nói chuyện nhân sinh nhé. Anh không cần phải nương tay với người ta.”

Nói xong lời cuối, giọng nói của cô ta đã chuyến sang kiếu uốn éo.

“Má!” Lý Trạch Vũ thực sự không nhịn được, xoay người bay vút đi, tốc độ nhanh đến mức Jimmy còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn kéo đi.

“Quân Đế, anh muốn làm gì? A…” Jimmy còn chưa nói xong đã bị đấm một phát, trong chốc lát chỉ cảm thấy trong bụng dời sông lấp biến.

“Binh bốp…”

“Mẹ cô chưa từng dạy cô làm người phải có đạo đức à?”

“Binh bốp…”

“Cho cô làm ông đây mắc ói nè.”

Lý Trạch Vũ mắng một câu thì Jimmy bị đấm một cú.

Sau mấy cú đấm, Jimmy thoi thóp nằm trên mặt đất, uất ức nói: “Tôi không phải người, tôi là ma cà rồng.”

“Mẹ nó cô còn dám mạnh miệng.” Lý Trạch Vũ tiến lên đấm đá mấy phát, không hề nương tay.

“Người này thật hung ác.”

“Chắc chắn đây không phải đang đóng phim chứ? Đây chính là ma cà rồng đó.”

Không dân chúng nước Mỹ nhìn thấy người hành hung ma cà rồng bên đường thì đều bội phục sát đất.

Còn có không ít người lấy điện thoại ra chụp lại một màn này đăng lên mạng, lượt xem càng lúc càng coa.

Tộc Bất Tử trốn trong tối còn lại nhìn thấy Lý Trạch Vũ hung mãnh như vậy, ngay cả thân vương cũng bị đè xuống đất cọ xát, bọn họ đã sớm sợ vỡ mật, nào còn dám tùy tiện tiến lên.

Mấy tên FBI ấn náu trong đám đông thấy cảnh này thì lập tức báo tình hình cho cấp trên của mình.

Sau khi Naloni nhận được tin tức thì nhanh chóng báo lại cho Yori.

Yori đợi trái đợi phải nhưng không chờ được tin tốt, ngược lại đợi được Quân Đế trở thành “anh hùng” hành hung ma cà rồng.

Mẹ nó hắn đùa à?

Yori lập tức lấy điện thoại ra liên lạc với Gutian.

“Người của ông đều là thùng cơm à?”

Yori rất tức giận, cho nên vừa mở miệng đã gào thét quở trách.

Gutian lạnh lùng đáp lại: “Tế tướng Yori, xin ông chú ý lời nói của mình, nếu như ông cảm thấy chúng tôi không được, vậy bản hoàng có thế lập tức dẫn người đi.”

Nghe nói như thế, Yori lập tức bình tĩnh lại, giọng điệu bỗng nhiên trở nên khách khí: “Sorry, Huyết Hoàng các hạ, vừa nãy là tôi không lựa lời mà nói, xin ngài đừng để ý.”

“ừm.” Lúc này Gutian mới thấy hài lòng.

Yori chuyến đề tài: “Huyết Hoàng các hạ, người ngài phái thực lực quá yếu, phải biết ngay cả Tam đại Tu La Vương cũng chết trong tay Quân Đế đó, tôi cho rằng ngài cần đích thân ra tay.”

Khẽ suy nghĩ, Gutian khổ sở nói: “Như bây

giờ trời cũng sắp sáng rồi.”

Yori nghe nói như thế thì nguội lạnh trong lòng.

Thật vất vả tìm được Quán Đế, phía bên Gutian lại xảy ra sai sót nghiêm trọng.

Có điều ông ta cũng hiểu thể xác của tộc Bất Tử không thế ra nắng, chỉ có thế bảo người ta theo dõi Quân Đế, tuyệt đối không được mất dấu, dơi tối hôm sau lai đế Gutian tự mình ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK