Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn cho rằng chiến đội Loucester ra tay thì có thể ngăn cơn sóng dữ, nhưng hai bên mới chiến đấu chưa đến mười lăm phút đồng hồ, mà cán cân thắng lợi lại một lần nữa nghiêng về phía Quân Đế.

Andres lo lắng đến mức hoảng loạn.

Cuộc chiến vẫn còn tiếp tục.

Lý Trạch Vũ lao thẳng vào, bằng khí thế kinh khủng của mình, hắn đã ép cho một đám đội viên chiến đội Loucester không thở nổi.

Falcon là đội trưởng, vốn có thực lực mạnh nhất, nhưng cho dù là hắn ta thì cũng không dám đụng vào Lý Trạch Vũ, chỉ có thể hợp tác với đồng đội vừa đánh vừa lui.

"Chiến đội Loucester chỉ như vậy thôi sao?"

Trên mặt Lý Trạch Vũ đầy vẻ khinh thường, đồng thời dùng tốc độ cực nhanh chém đứt hai cái đầu đấm máu.

"Fuckl"

Nhìn thấy đồng đội của mình bị chém như dưa hấu, mấy đội viên chiến đội cùng nhau nhào về phía hắn từ khắp các hướng.

"Vèo!"

Ngay sau đó, Lý Trạch Vũ trực tiếp biến mất tại chỗ. "Người đâu?"

“Hắn đi đâu rồi?”

Ngay khi mấy người bọn họ đang bối rối, Lý Trạch Vũ lại xuất hiện phía sau bọn họ giống như bóng ma.

"Ở chỗ này!"

Một đao bổ ngang, dưới mặt đất lại lần nữa nhiều thêm mấy thi thể. Quá tàn bạo!

"Quân Đế, nhận một dao!"

Falcon nhảy vọt về phía trước, đồng thời dao quân dụng trong tay cũng hung hăng chém xuống.

Hắn ta tưởng rằng cho dù một đao kia của mình không làm Quân Đế bị thương thì cũng có thể tạm thời ngăn chặn đối phương một lát, thời gian này đủ để cho đồng đội của hắn ta tìm được cơ hội khiến đối phương trọng thương.

Ý tưởng thì hay nhưng thực tế thì phũ phàng.

Tiếng kim loại đứt gãy vang lên.

Chỉ thấy Lý Trạch Vũ cũng vung đao ra đỡ, dao quân dụng trong tay Falcon bị hắn chém một phát thành hai đoạn!

Vẫn chưa xong đâu! Sau khi dao quân dụng trong tay Lý Trạch Vũ chém đứt vũ khí của đối phương thì hắn nhanh chóng lợi dụng tình huống này để tiến lại gần hơn một chút.

"Roẹt!”.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Falcon chỉ cảm thấy cổ của mình vô cùng lạnh lẽo, sau đó là chất lỏng đỏ tươi không ngừng chảy ra.

"Đội trưởng!"

"Falcon..."

"“Rầm!"

Cơ thể Falcon nặng nề đập xuống đất.

Có lẽ đến bây giờ hắn ta vẫn không dám tin tưởng mình sẽ chết ở nơi này!

Cảnh tượng này ngay lập tức khiến tất cả nhưng người cảm thấy da đầu run

Dưới tình huống bị mấy chục người bao vây, đội trưởng Falcon của chiến đội Loucester bị một đao của hắn chém giết.

Người hoảng sợ nhất chính là Andres và.Jack.

"Nổ súng, chỉ có thể nổ súng!"

dack không ngừng lẩm bẩm một mình.

Lúc này Andres cũng quên mất nhắc nhở trước đó của Falcon, hét lớn: "Xử lý hắn, dùng súng xử lý hắn..."

"“Tạch tạch tạch!"

Một chỉ lại một chỉ họng súng nhắm chuẩn Lý Trạch Vũ. Sau một khắc...

"Cộc cộc cộc!"

"Đoàng đoàng đoàng!"

Súng trường và súng ngắn điên cuồng bắn phá.

Ngay khi Andres nghĩ rằng đối phương sẽ bị bắn thành cái sàng thì Lý Trạch Vũ lại lần nữa biến mất tại chỗ.

“Người đâu?"

"Mẹ nó, hắn lại chạy đi đâu rồi?"

Trái tim Andres bị nỗi sợ hãi chiếm giữ trong nháy mắt."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK