Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lý Trạch Vũ vừa nói xong thì Maev đã cảm giác được bản thân bị một loại tinh thần nào đó phong tỏa.

Trong đầu có một giọng nói nhắc nhở anh ta, nếu anh ta dám to gan hành động thiếu suy nghĩ thì sẽ chết ngay lập tức.

Trên trán Maev toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn can đảm lên tiếng hỏi: "Cậu là ai?”

"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là anh sẽ phải chết."

Trong lúc nói chuyện, Lý Trạch Vũ không mang theo ý tốt áp sát Maev.

"Fuckl"

Maev thốt lên một câu hòng đánh tan cảm xúc sợ hãi trong lòng, quát to: "Ông nội tôi là công tước Drew, loài người hèn mọn như anh mà cũng dám nói với tôi như vậy sao!"

Vừa nói vừa nhìn về phía Lucy và Kelly, lên tiếng hỏi: "Cuối cùng anh ta là ai?"

"Anh ta là Quân Đế."

Lucy sợ hãi đáp lại.

Cái gì!

Sắc mặt Maev thay đổi mạnh.

"Vèol"

Chỉ trong chớp mắt Lý Trạch Vũ đã vọt tới bên cạnh Maev. Lúc này anh ta vẫn chưa kịp tỉnh táo đã bị hắn bóp cổ, bị nâng lên thật cao như nâng gà con.

"Ưat" Maev hoảng sợ, vô thức tiến vào trạng thái cuồng hóa, lộ ra bộ răng nanh. "Rầm rầm!"

Lý Trạch Vũ đánh ra hai quyền trong giây lát.

"Á!"

Hai cái răng nanh bị đánh gãy, Maev phun ra tiếng rên đau đớn.

Mười lăm phút sau.

Tiếng rắc vang lên, Lý Trạch Vũ vặn gãy cổ Lý Trạch Vũ.

Xí!

Thấy cảnh này, Lucy và Kelly tê hết da đầu.

Một lời không hợp đã giết người, đã vậy người ta còn là cháu trai của công tước.

Đúng là Quân Đế, vẻ dữ tợn và lòng can đảm này có ai dám tranh đứng đầu chứ?

"Rầm!"

Lý Trạch Vũ tiện tay vứt thi thể của Maev xuống dưới đất, sau đó xoay người đi về phía cửa chính lâu đài.

Kelly và Lucy quay sang nhìn nhau.

"Chúng ta có nên bám theo hay là báo tin tức này lên cho Huyết Hoàng không?”

Lucy đắn đo mãi.

Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Kelly mới đề nghị: "Bám theo sau đi, có lẽ anh ta sẽ không làm gì chúng tal"

"Được!"

Lucy đồng ý.

Hai người phụ nữ tăng nhanh bước chân đuổi theo Lý Trạch Vũ. Cửa lâu đài đóng chặt lại.

"Rầm!"

Lý Trạch Vũ ngầm vận khí kình, sau đó bay lên không trung đá một cước làm đổ hai cánh cửa liên tiếp nhau.

"Quá lợi hại!"

"Sức lực quá mạnh!"

Lucy và Kelly không nén được thốt thành tiếng.

Do sợ bị người ta đánh úp giờ ngủ ban ngày nên tất cả cánh cửa trong lâu đài ở bán đảo Granville đều được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt. Ngay cả tộc Bất Tử thực lực Công tước cũng chưa chắc đã cưỡng chế mở được.

Vậy mà hai cánh cửa kia lại không chịu được một cước của Lý Trạch Vũ!

Vô cùng kinh khủng!

Angela bên trong lâu đài nghe thấy tiếng động lớn, hốt hoảng chạy từ tầng hai xuống.

Khi nhìn thấy người đàn ông mà mình ngày nhớ đêm mong, hai hàng nước mắt tuôn trào như vỡ đê.

"VũP Angela hét to, sau đó lao về phía Lý Trạch Vũ.

Lý Trạch Vũ giang rộng hai tay ôm Angela vào lồng ngực, an ủi cô ấy: "Đừng sợ, tôi tới rồi!"

Chỉ năm chữ ngắn ngủi, nhưng có thể khiến Angela cảm thấy dù trời có sập xuống cũng không cần lo lắng.

Hai người ôm ấp một lúc lâu. Sau đó Angela tránh khỏi cái ôm của hắn, nói: "Sao ngươi lại tới đây? Mau đi đi, ông nội của em..."

"Không sao."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK