Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sư thúc của tôi là Lý Trạch Vũ, bản thân Vương tướng quân hãy suy nghĩ cho kĩ!”

Hoà thượng Đức Viễn nhíu chặt mày, không thể làm gì, nếu chống lại lệnh bắt, người ta chắc chắn sẽ nổ súng bản chết họ.

Nghe thấy ba chữ Lý Trạch Vũ, khuôn mặt Vương Sơn thoáng hiện lên vẻ lo lắng, nhưng nó biến mất rất nhanh.

“Bổn tướng chỉ phụng mệnh làm việc mà thôi, sư thúc của ông có là lão thái gia nhà họ Lý cũng vô dụng!”

Vương Sơn sẵng giọng đáp trả.

Hơn nữa giờ sau, ba nghìn đệ tử lớn nhỏ của Thiếu Lâm Tự đều đã bị khống chế, cuối cùng bị chở đi bằng sáu mươi, bảy mươi chiếc xe tải quân sự.

Đồng thời, ở Đạo Môn. Gần hai nghìn đệ tử cũng lục tục bị áp giải lên xe tải quân sự.

Trước lúc lên xe, đạo sĩ Thanh Phong định lén gọi điện đi nhưng lại bị tướng lĩnh chỉ huy phát hiện, ông không chỉ bị cướp mất điện thoại mà còn ăn thêm một cú vả miệng.

“Cha!”

Thấy cha chịu nhục, Trương Bách Khâm lập tức đấm một cú lên mặt gã tướng lĩnh kia, nhưng chưa kịp chạm tới đối phương đã bị bốn, năm tên lính đè nghiến xuống đất.

“Bịch bịch bịch!” Bọn lính tay đấm chân đá Trương Bách Khâm một cách không thương tiếc.

Đạo sĩ Thanh Phong vội vàng cầu xin: “Lưu tướng quân, con nhỏ dại dội, xin ngài đừng chấp nhặt nó làm gì!”

Lưu tướng quân hoàn toàn chẳng thèm quan tâm.

Lúc bị bắt lên xe, Trương Bách Khâm đã gần như hấp hối, miệng vẫn lầm bầm: “Sư thúc tổ của tao... Là Lý Trạch Vũ... Chúng mày chờ chết đi!

Cùng một thời điểm, Tiêu Dao Cung.

Ngọc Phượng Hoàng không ở trong Cung, Bạch Tố Y nắm toàn quyền quản lý tông môn.

Cô nàng là người thông minh, chẳng mấy chốc đã nhận ra đám binh lính kia đang cố ý nhắm vào Tiêu Dao Cung. Vì để sư tỷ sư muội không bị đả thương, cô hạ lệnh cho mọi người bó tay chịu trói, không được phản kháng.

“Bạch Thánh nữ đúng là người thức thời!” Nữ tướng quân cầm đầu buông lời châm chọc.

Bạch Tố Y nhíu mày đáp: “Tiêu tướng quân, cô cũng biết Lý Trạch Vũ của nhà họ Lý ở Hoàng Thành là sư thúc tổ của Tiêu Dao Cung tôi nhỉ?”

Nữ tướng quân bật cười khinh thường, nói: “Đương nhiên là biết.” “Nếu Tiêu tướng quân đã biết, tại sao còn làm khó Tiêu Dao Cung?” Bạch Tố Y cảm thấy khó hiểu.

Nữ tướng quân lạnh lùng đáp: “Bổn tướng quân chỉ phụng mệnh làm việc thôi, không làm khó làm dễ gì cả!”

Nữ tướng quân vừa nói vừa lấy ra điện thoại rồi đưa tới trước mặt Bạch Tố

“Tiêu tướng quân, cô định?”

Bạch Tố Y ngờ vực.

Nữ tướng quân nói nhỏ, “Cầu cứu sư thúc tổ của cô đi!” Bạch Tố Y mừng rỡ: “Đạ tạ, Tiêu tướng quân.”

Dứt lời, cô trực tiếp cầm lấy di động bấm dãy số điện thoại mình đã sớm thuộc lòng.

“Alo!” Giọng Lý Trạch Vũ truyền đến. “Tiêu Dao Cung xảy ra chuyện rồi...”

Bạch Tố Y đi thẳng vào nội dung chính, giải thích tình hình trước mắt một cách ngắn gọn.

“Yên tâm đi!” Lý Trạch Vũ chỉ nói ba chữ liền dập máy.

“Bụp!”

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Nữ tướng quân đột nhiên giật chiếc điên thoại trong tay Bạch Tố Y, nhếch mép cười khẩy: “Bạch Thánh nữ, cô biết tên của bổn tướng quân không?”

Bạch Tố Y sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại hỏi vặn: “Chẳng phải Tiêu tướng quân tên là Tiêu Mai à?”

Nữ tướng quân nở nụ cười bí ẩn, nói: “Đó chỉ là tên hiện tại thôi, tên cũ của tôi là... Tiêu Thiến Thu!”

Tiêu Thiến Thu?

Trong phút chốc, Bạch Tố Y cảm thấy lòng mình chấn động.

Cô mơ hồ hồi tưởng lại thời điểm mình mới gặp mặt Lý Trạch Vũ trên núi Thương Nam. Khi ấy, đối phương đang quyết chiến với con thứ của nhà họ Khương là Khương Mộ Bạch.

Lúc hấp hối, Khương Mộ Bạch nói mình vẫn còn một mối bận tâm lớn, hắn †a có một đứa con gái tên Tiêu Thiến Thu ở thành phố Kim Lăng, hy vọng Lý Trạch Vũ nếu có cơ hội hãy giúp đỡ cô ấy.

“Cô đang nghĩ rằng tên đàn ông kia có thể cứu được các người, đúng chứ? Ha ha ha...”

Tiêu Thiến Thu bật cười khinh thường: “Hắn không những không cứu được các người mà còn sẽ bị bổn tướng quân dồn vào đường chết, không có chỗ chôn!”

Bạch Tố Y lắc đầu, thản nhiên như không: “Người phải chết.., Chắc chắn không phải hắn!”

“Ha ha hai”

Tiêu Thiến Thu không nhịn được mà cất giọng cười lớn: “Có lẽ Bạch Thánh nữ không hiểu về triều đình rồi... Ở nước Hạ này, bất cứ người nào dám động thủ với quân đội đều sẽ bị khép tội mất đầu!”

Nghe vậy, Bạch Tố Y nhất thời ngộ ra,

Vừa nãy đối phương cố tình cho cô liên lạc với Lý Trạch Vũ là để dụ hắn đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK