Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Andres và Nemanja cùng sửng sốt.

Chiến đội Loucester đã giữ vững chiến tích bất bại trong một trăm năm mươi năm qual

Lần thất bại duy nhất là khi họ đụng độ thuỷ quân lục chiến của nước Hạ ở bán đảo Triều Tiên.

Song, chiến đội Loucester cũng không thừa nhận thất bại ấy, bởi vì lần đó nước Hạ chiếm ưu thế về mặt địa lý, đôi bên cũng không quyết chiến sòng phẳng, bằng không kẻ giành chiến thắng chung cuộc cũng sẽ là bọn họ!

Có thể nói, chiến đội Loucester là đội quân át chủ bài của nước Mỹ.

Trong quan điểm của Nemanja, điều động MI5 và hắn ta đích thân tham gia là đủ rồi, huy động cả chiến đội Loucester là việc giết gà bằng dao mổ trâu!

Song, Alec đã quyết định rồi. Bởi vì với ông ta, Nalisa và Chử Vệ Hoa đều không thể gặp bất trắc gì.

Cứ như vậy, hàng trăm thành viện MI5 và tám mươi lăm thành viên chiến đội Loucester vội vã lên đường đến Bozeman dưới sự chỉ huy của Andres và Nemanja.

Cũng trong thời gian này, toàn thành phố Bozeman bị phong toả.

Một chiếc xe việt dã của quân đội phóng trên đường lớn như ngựa mất cương, đạt tới tốc độ bão tố là 220km/h.

Lý đại đương gia ngồi ở ghế lái điềm nhiên như không, một tay năm vô lăng, một tay lấy thuốc lá ra hút.

Chử Vệ Hoa ngồi ở ghế phụ sợ đến nỗi mặt mũi tái mét, đành nhắc nhở tế nhị: “Đồng chí, đi chậm thôi, an toàn là quan trọng nhất...!”

Nalisa ở ghế sau cũng bị hoảng hốt đến mức ủ ê mặt mày, sợ rằng Lý Trạch Vũ sẽ gây tai nạn giao thông chết người.

Đối với các cô gái yêu cái đẹp mà nói, các cô tình nguyện chết trong lặng lế còn hơn bị nát bét sau một vụ tai nạn xe cộ.

“Rè rè rè!”

Tốc độ xe đột ngột giảm xuống.

Chử Vệ Hoa và Nalisa cùng thở phào nhẹ nhõm.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lý Trạch Vũ không giảm tốc độ chạy xe mà trực tiếp dừng lại ven đường, sau đó quay xuống nhìn Nalisa: “Ngoan ngoãn đợi ở đây, nếu cô dám chạy, tôi sẽ bắn côi"

“Anh dám..."

Nalisa định mạnh miệng cãi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt hừng hực sát khí của Lý Trạch Vũ, cô ta lập tức xụi lơ.

“Cạch!”

Lý Trạch Vũ xuống xe.

Chử Vệ Hoa và Nalisa không biết hắn muốn làm gì, mãi đến vài phút đồng hồ sau, Lý Trạch Vũ chặn đầu một chiếc Bentley chạy ngang qua đây, chĩa súng ép đối phương xuống xe, bọn họ mới biết hắn định cướp xe!

“Bộp!”

Lý Trạch Vũ đánh ngất chủ xe, tiện tay ném ở ven đường.

Tiếp đó, hãn cho Chử Vệ Hoa và Nalisa lên chiếc Bentley.

Hắn đoán lúc này người của quân khu đã phát hiện việc Chử Vệ Hoa và Nalisa mất tích, toàn thành phố Bozeman nhất định sẽ bị phong toả.

Chiếc xe việt dã quân đội mà hắn đang lái thật sự quá bắt mắt, đành phải cướp một cái xe khác!

Chiếc Bentley lao đi vun vút như ngựa phi.

Dựa theo chỉ dẫn, cảng gần nhất vẫn còn cách một trăm chín mươi cây số nữa, dù Lý Trạch Vũ có đi bằng tốc độ tối đa cũng phải mất chừng một giờ.

Một giờ nghe thì không dài nhưng cũng đủ để làm rất nhiều việc.

Lý Trạch Vũ lấy điện thoại ra, bấm gọi đến một dãy số.

“Vũ!”

Đầu dây bên kia là một giọng nữ rất êm tai.

Lý Trạch Vũ cười nói: “Kardashian, xin lỗi vì đã quấy rầy giấc ngủ của em.”

Kardashian cười ngọt ngào: “Bất kể lúc nào anh liên lạc thì cũng không phải là quấy rầy!”

“À, có chuyện cần em giúp!”

Lý Trạch Vũ không muốn quanh co lòng vòng, nói thẳng: “Thánh Đình các em hẳn là có nhiều trực thăng nhỉ, cho anh mượn một chiếc đi!”

“Anh tìm đến em lúc muộn thế này là để mượn trực thăng thôi hả?” Kardashian ngẩn ngơ không hiểu gì cả.

Theo lý mà nói thì Quân Đế có đầy tiền, làm sao lại phải mượn người khác một chiếc trực thăng thế này?

Lý Trạch Vũ gật đầu đáp: “Nhất định phải là trực thăng có logo của Thánh Đình, tốt nhất là cho tôi mượn chuyên cơ của em.”

Mặc dù không biết Lý Trạch Vũ định làm gì nhưng Kardashian vẫn hào. phóng nhận lời.

“Không thành vấn đề! Cơ mà... Anh sẽ tự lái à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK