Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi đến phái Nga Mi, hòa thượng Nhất Trinh “nói cho oách” là đến đây để bí mật bảo vệ cho vợ của đệ tử, nhưng thực tế ông đã sớm lên kế hoạch nối lại tình xưa với sư thái Diệt Tình.

Còn về việc có trở lại cuộc sống thế tục hay không không phải vấn đề quan trọng, dù sao thì ông đây cũng tuân theo tư tưởng phật giáo của Tế Công.

Chỉ cần trong tâm có Phật, thì dù thế nào đi nữa cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc!

Với sự chỉ dẫn của sư thái Diệt Tình, Tê Tiên Nhi đã một mình đưa Lý Trạch Vũ xuống chân núi.

“Tiễn người ngàn dặm, cuối cùng cũng phải nói lời từ biệt, tiễn tới đây thôi là được rồi!"

Lý Trạch Vũ dừng bước, quay người lại, trong mắt đầy thâm tình. Ít nhất điều mà Tê Tiên Nhi thấy là thế.

Nào đâu biết rằng Lý đại đương gia lúc không tức giận, lại có một đôi mắt thâm tình như cún.

“Anh bận lắm hả?”

Tê Tiên Nhi mím môi.

Lý Trạch Vũ nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Gần đây chắc lại sắp bận rồi!”

“Anh có chuyện gì mà bận thế?”

Tề Tiên Nhi khẽ khịt mũi.

Lý Trạch Vũ giải thích: “Như người ta vẫn thường hay nói trách nhiệm lớn lao từ trên trời giáng xuống, bổn thiếu phải dốc hết tâm huyết vì nhân dân, vì nước nhài”

“Dựa vào anh?”

Tề Tiên Nhi hoàn toàn không tin.

Trong mắt cô ta, Lý Trạch Vũ chỉ là một đại thiếu gia, ngoài trêu hoa ghẹo. nguyệt ra thì ngập trong nhung lụa, vì nước vì dân bốn chữ này hoàn toàn không để ngang hàng với hắn được.

Lý Trạch Vũ há hốc miệng, rất muốn nói rằng mình đã diệt trừ tà giáo, chấn chỉnh giới võ lâm, mấy ngày trước quốc gia còn trao tặng cho hắn huân chương Tử Kinh cao quý nhất, nhưng lời vừa đến miệng lại nuốt ngược vào trong.

Làm người mà, tốt hơn hết là nên khiêm tốn một chút.

“Trong khoảng thời gian này cô đừng chạy lung tung. Nếu như nhất định phải rời khỏi phái Nga Mi thì nhớ phải báo với sư phụ tôi một tiếng.”

Lý Trạch Vũ nghiêm mặt nói. “Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tề Tiên Nhi đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Lý Trạch Vũ lên xe, khởi động xe rồi mở cửa sổ: “Đừng hỏi nhiều như vậy, chỉ cần nhớ kỹ lời tôi nói là được.”

Hắn để lại một câu rồi nhấn ga lái xe đi.

Nhìn chiếc xe đã mất dạng, Tề Tiên Nhi lẩm bẩm thở dài: “Cái tên này đang quan tâm tới mình sao?

Nghĩ tới đây, khóe miệng bất giác nở một nụ cười.

Bên phía nước Hạ đang hỗn loạn, thế giới hắc ám ở phía tây đã bắt đầu bùng nổ.

Bởi vì Long Đế - một trong tứ đế, đã chết!

Tứ đế bát vương mười hai tướng giống như những vị thần tồn tại trong thế giới hắc ám, trước giờ chưa từng có ai dám thách thức quyền uy của bọn họ.

Không ai có thể tin rằng Long Đế sẽ chết, mà người giết ông ta lại chính là Quân Đế vẫn luôn thần bí không thể nào hiểu được!

Vậy nên, cả thế giới hắc ám bắt đầu nhốn nháo cả lên.

Đầu tiên, điện Long Thần - một thế lực do Long Đế nắm giữ đã công khai tuyên bố rằng, ai có thể tìm ra tung tích của Quân Đế sẽ được thưởng một tỷ đô la Mỹ, nếu có thể bắt hoặc giết được Quân Đế, thưởng mười tỷ đồng, đồng thời có thể có được tình hữu nghị với điện Long Thần.

Người ta nói phải có người dũng cảm mới nhận được phần thưởng lớn, nhưng không ai dám đảm nhận nhiệm vụ này.

Dù sao đối phương cũng là Quân Đế, một trong tứ đế đó!

Ngay cả những tổ chức sát thủ hạng nhất cũng không dám xuất đầu lộ diện, giả vờ như chưa nhìn thấy tin tức này.

Thấy không có người dám đảm nhận nhiệm vụ này, điện Long Thần lại âm ï trên web đen.

“Quân Đế, nếu như ngươi còn là một người đàn ông thì mau bước ra đây

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK