Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mặt trời chiếu lên người Brandy khiến hắn ta ngay lập tức cảm thấy đau đớn vì bị thiêu cháy.

"Xèo xèo xèo!"

Tiếng phát ra như thức ăn đang được chiên trên dầu nóng. Brandy thống khổ lăn lộn trên mặt đất: 'Không, không..." Cùng lúc đó, trong một gian phòng khác.

Jayne nghe được tiếng kêu thảm thiết như lợn bị làm thịt của Brandy thì trái tim đột nhiên treo giữa cổ họng.

"Có lẽ là chủ nhân của cậu không phối hợp cho nên Quân Đế mời hắn ta phơi nắng rồi."

Lang Vương khoanh hai tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống cảnh cáo: "Nếu cậu không thành thật thì lát nữa tôi cũng mời cậu phơi nắng."

"Đừng, ngàn vạn lần đừng làm thế!"

Jayne sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, ra sức bảo đảm: "Những lời tôi nói đều là thật, tuyệt đối không nói dối nửa câu."

Lang Vương hừ lạnh nói: "Vậy cậu nói mau, Cốt Cầm ở đâu?”

Vẻ mặt.Jayne nghiêm túc đáp: "Trước khi Thân Vương đại nhân mang tôi rời khỏi bán đảo Granville, cũng đã bí mật phái người đưa Cốt Cầm đến nước Hạ, cụ thể giao cho người nào thì ngài ấy cũng không nói cho tôi biết!"

"Cậu chờ ở đây."

Lang Vương mở cửa phòng rồi đi ra ngoài một mình.

Giờ phút này, bộ dạng Brandy đã khác hẳn còn đang thống khổ lăn lộn, một chân đã hoàn toàn bị ánh mặt trời thiêu rụi hoàn toàn, phần lớn cơ thể đã bị bỏng trên nặng.

"Quân Đế, tôi nói, tôi nói..."

Xương cốt Brandy còn cứng hơn so với trong tưởng tượng của Lý Trạch Vũ, sắp bị ánh mặt trời thiêu gần chết mới chịu nhả ra.

"Xoạt xoạt!" Rèm cửa lại khép lại.

Tiếng kêu rên của Brandy không hề dừng lại, hắn ta lăn lộn trên mặt đất một hồi lâu mới dừng lại.

Trong lúc này Lý Trạch Vũ và Lang Vương đang kiểm tra lại thông tin mà hai người nghe được, về cơ bản giống nhau nên có thể chứng minh Brandy cùng vJayne không có nói dối.

Lang Vương thấp giọng nhắc nhở: "Vẫn chưa thể giết chết tên này!"

Ý tứ của ông ta rất rõ ràng, nếu như Brandy chết thì có lẽ sẽ không còn ai biết về tung tích của Cốt Cầm nữa.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

Tất nhiên Lý Trạch Vũ hiểu nhưng hắn chắc chắn sẽ không để Brandy dắt mũi. Dù sao hắn có vô số biện pháp có thể làm cho đối phương thành thật nói ra.

Brandy thoáng dịu lại thì há to miệng thở dốc, ánh mắt nhìn về phía Lý Trạch Vũ và Lang Vương xen lẫn phẫn nộ không chút che giấu.

Thân là Thân Vương tộc Bất Tử, có khi nào hắn ta phải chịu đựng loại ngược đãi phi nhân loại này đâu chứ?

"Cậu lại lườm một cái thử xem?”

Lý Trạch Vũ xắn tay áo lên, chỉ cần Brandy dám lườm thêm một cái, hắn sẽ không chút do dự đánh đập hắn ta một trận.

Brandy sợ tới mức rụt cổ lại, vội vàng thu hồi ánh mắt. "Nói, Cốt Cầm ở đâu?”

Lý Trạch Vũ lớn tiếng quát.

Brandy khó chịu nói: "Tôi có thể nói cho cậu biết tung tích Cốt Cầm, nhưng cậu phải cam đoan thả tôi ra."

"Có thể!"

Lý Trạch Vũ không chút suy nghĩ đã đồng ý: "Cậu cứ việc nói đi, nói xong tôi sẽ thả cậu!"

Mặc dù giọng điệu của hắn rất chân thành nhưng làm sao Brandy dám tin?

Dù sao lúc trước tên này thề son sắt tỏ vẻ mình là tiểu Lang Quân thành thực đáng tin cậy, chỉ cần nhận được tiền sẽ buông tha hẳn ta, kết quả thì sao?

Brandy vẫn còn sợ hãi nói: "Cậu giúp tôi liên lạc với ngài Naloni tiên sinh, chỉ cần anh ta tới đây, tôi lập tức nói cho cậu biết tung tích của Cốt Cầm."

"Quan hệ của ông đây với nước Mỹ như nước với lửa, cậu lại để cho tôi đi gọi người phụ trách của FBI tới!"

Lý Trạch Vũ liếc hắn ta một cái, nói: "Đầu óc cậu bị lừa đá à?" Brandy nghĩ lại, yêu cầu: "Vậy cậu đưa tôi về bán đảo Granville đi!"

"AI"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK