Mục lục
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một gã tướng chỉ vào Haru, lúc này gã nói ra những chuyện đã xảy ra.

"Tướng quân, tên khốn đó vu oan cho tôi!"

Haru lập tức kể lại chuyện mình gặp phải.

Chachai có thể lên làm chủ tướng của ba quân, thỉnh thoảng chỉ số thông minh của ông ta ngoại tuyến, nhưng hầu

hết thời gian vẫn bình thường.

Ông ta nghe vài tên cấp dưới mỗi người nói một câu, hiểu được sơ lược tại sao chuyện lại thế này.

"Haru, anh có nhớ lời dặn dò của tôi trước đó không?" "Cái gì?"

Haru giật mình, ông ta khó hiểu nói: "Tướng quân, người dặn dò tôi khi nào?”

Chachai nhìn biểu cảm của mấy tên thuộc hạ cũng không giống giả vờ, ông ta bỗng ý thức được cái gì đó.

"Mẹ nó, có địch trà trộn vào giả mạo Harul" "Tướng quân, người nói có người giả mạo tôi?" Haru cũng phản ứng ra.

Chachai vỗ mạnh vào đùi, ông ta nói: "Lẽ ra ông đây phải nghĩ ra từ trước!"

"Tướng quân anh minhl" Haru lập tức thả rắm cầu vồng.

"Tướng quân anh minh..."

Mấy người khác cũng nhanh chóng làm theo. Lúc này tâm trạng của Chachai mới tốt hơn, ông ta thâm nghĩ: Tôi thông minh như vậy, tôi không làm chủ tướng thì ai làm!

"Tướng quân, đối phương có thể lẻn vào bên trong chúng †a, chứng tỏ người đó vô cùng hiểu biết chúng tal"

Một tên tướng đăm chiêu nhắc nhở.

Chachai nghe vậy thì nhíu mày.

Người hiểu rõ nội bộ của bọn họ cũng chỉ có mấy tâm phúc trước mặt, ngoài bọn họ thì cũng chỉ có người cùng hợp tác kia!

Tần Chấn thì ra là Tân Chấn, vậy mà ông dám đâm ông đây một đaol

Hừ!

"Truyền lệnh xuống xướng, lập tức triệu tập tất cả ngựa, chúng ta đến Quân khu Tây Cương!

Chachai ra quyết định.

"Tướng quân, bây giờ đã gần sáng, các tướng sĩ và ngựa đều mệt mỏi, hay là nghỉ ngơi rồi phát động tấn công sau?"

"Ông biết cái gì?"

Chachai bất mãn phản bác: "Ông cho rằng chỉ có tướng sĩ của chúng ta mệt mỏi sao? Tướng sĩ nước Hạ làm bằng sắt? Bây giờ chúng ta tấn công bất ngờ, chắc chăn bọn họ sẽ trở tay không kịp!"

"Tướng quân anh minh!"

"Tướng quân anh minh..."

Lại là những lời a dua nịnh hót.

Chachai bỗng rất đắc ý.

Mặc dù chuyện hơn mười vạn quân chết rất nghiêm trọng, nhưng nếu có thể thuận lợi chiếm được hai mỏ dầu ở Tây Cương, như vậy đã đủ để chuộc tội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK