• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 161: Đại cơ duyên của Kiếm Ma tông đến rồi

Vương triều Đại Ngụy, Kiếm Ma tông.

Hai ngày nay trong ngoài Kiếm Ma tông vô cùng náo nhiệt. Kiều trưởng lão của Đan Thanh Phong đã đột phá luyện đan sư cấp 8, trở thành luyện đan sư cao cấp nhất vương triều Đại Ngụy, cho nên rất nhiều những thế lực lớn nhỏ tới chúc mừng.

Đồng thời, đệ tử chân truyền Lục Minh Nguyệt của Kiều trưởng lão, tuổi trẻ tài cao đột phá luyện đan sư cấp 6. Chuyện này trong lịch sử của vương triều Đại Ngụy đúng là lần đầu có.

Có thể nói vui lại càng vui.

Thiên kiêu Lâm Tiêu của Kiếm Ma tông còn tham gia bảng Chân Long, chỉ cần Lâm Tiêu lấy được danh hiệu đứng trong hạng 20, chuyện này với Kiếm Ma tông cũng đã là vui gấp 3 rồi.

Tất cả những thế lực trong vương triều Đại Ngụy đều cảm thấy Kiếm Ma tông đúng là một bước lên trời. Mặc dù không đạt được quyền lực to như hoàng thất Đại Ngụy, nhưng cũng phải xếp vào hạng 5 môn phái lớn, không, hạng ba.

“Sư tôn, Lâm Tiêu bao giờ mới quay về?”

“Sư tôn, bảng Chân Long bao giờ mới kết thúc, con đợi lâu như vậy, chả có chút tin tức gì.”

“Sư tôn, ngài bảo những người ưu tú như Lâm Tiêu, có phải được nhiều nữ nhân thích lắm không?”

Lục Minh Nguyệt không ngừng lẩm bẩm trong phòng luyện đan, Kiều trưởng lão đứng bên cạnh chỉ biết nhíu mày.

“Đồ đệ, đủ rồi đấy! ngày nào cũng Lâm Tiêu Lâm Tiêu, vi sư tìm ngươi tới đây để giúp ta luyện đan, đừng có làm lãng phí luyện đan sư cấp 6 chứ.”

“Luyện đan sư cấp 6 ở vương triều Đại Ngụy, hoặc là ở trong khu Đông Vực có một sức ảnh hưởng nhất định. Nhưng khi ra khỏi khu Đông Vực thì chả là gì cả.” Kiều trưởng lão không vui nói.

Đồ đệ của ông bị Lâm Tiêu đầu độc rồi, ài, người trẻ tuổi!

Lục Minh Nguyệt bĩu môi không dám nói gì. Nàng mỗi ngày đều chăm chỉ luyện đan, nhưng thời gian nghỉ ngơi cũng phải cho nàng nhớ nhung chút chứ.

Đúng lúc này.

Ầm ầm.

Cả Kiếm Đan tông rung chuyển, Lục Minh Nguyệt nhìn thấy một đạo ánh sáng vàng không biết từ đâu xuất hiện, xuyên thẳng vào người sư tôn, sau đó trong mắt sư tôn trào ra ánh sáng tím.

“Hả? sư phụ, ngài làm sao……”

Còn chưa đợi nàng nói hết luồng ánh sáng vàng tương tự cũng xuyên vào cơ thể nàng.

Vào khoảnh khắc ấy, nàng cảm thấy bản thân đang chìm vào một đại dương ấm áp, nàng cảm thấy tu vi của bản thân, những ngộ tính, linh thức, thể chất….. tất cả như đang được dần hoàn thiện hơn.

“Sư tôn, đây rốt cuộc là chuyện gì, con cảm thấy tu vi của bản thân hình như có đột phá, hơn nữa, hơn nữa hình như đã đến luyện đan sư cấp 7……này……này…..” Lục Minh Nguyện ngạc nhiên trợn cả mắt.

Đột phá tu vi thì nàng ta có thể hiểu được, nhưng nàng ta vừa đột phá luyện đan sư cấp 6 cách đây không lâu, tại sao có thể đột phá tiếp cấp 7.

Theo lý mà nói ít nhất 10 năm nữa mới có thể đột phá tiếp!

Kiều trưởng lão không trả lời câu hỏi của nàng ta. Bởi vì bản thân ông ta cũng đang hoảng.

Đây là chuyện gì?

Cảnh ý đan dược của ông ta cũng tăng lên nhanh chóng. Ngộ tính đã tăng lên tới cảnh giới của luyện đan sư cấp 9. Ngoài ra ông ta cũng cảm thấy có một sức mạnh thần bí nào đó chạy khắp cơ thể.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Tu vi, cảnh giới, ngộ tính, thể chất và tất cả mọi thứ của ông ta vẫn đang tăng lên không ngừng.

“Đi, đi ra ngoài nhìn xem!” Kiều trưởng lão nói xong thì mau chóng đi ra ngoài.

Lục Minh Nguyệt cũng vội vã chạy theo, khi hai người ra khỏi phòng luyện đan thì phát hiện những đệ tử khác trong điện cũng đang rơi vào trạng thái như họ lúc nãy.

“Gầm!”

Từ trên trời một tiếng gầm vang lên, toàn bộ Kiếm Ma tông rung chuyển, sau đó một con rồng vàng đáp xuống đất, đây cũng là con rồng khi Lâm Tiêu đạt được hạng nhất của bảng dự bị Chân Long.

“Gầm!”

Nó lại gầm lên một tiếng nữa, sau đó bay lên trên trời. Lúc này toàn bộ Kiếm Ma tông đều kinh ngạc.

Từ trong những tầng mây xuất hiện thêm một con rồng khác màu vàng kim có sắc tím. Hai con rồng này cùng gầm lên, sau đó những luồng ánh sáng vàng bắt đầu bao quanh những người ở trong Kiếm Ma tông.

Toàn bộ Kiếm Ma tông như được bao phủ bởi điềm lành, tất cả những quy luật và đạo lý như bị phá vỡ.

Sau đó ba thân ảnh từ trên chủ phong của Kiếm Ma tông bay lên không trung. Đó chính là tông chủ, Mục lão và Cảnh lão.

“Lão Phương, Lão Cảnh, các ngươi thấy thế nào?” Mục lão vội vã nhìn theo hai con rồng kia.

“Chắc là tên nhóc kia làm ra rồi.”

“Không phải hắn thì là ai.”

Hai người bây giờ chỉ có thể nghĩ tới một kẻ chuyên gây ra mấy kiểu dị tượng như thế này.

Đột nhiên.

“Hả? trên trời vẫn còn một bảng thông báo kìa!”

“Thật hả!”

“Bảng Chân Long! Là công bố bảng Chân Long, hình như Kiếm Ma tông của chúng ta được vào xếp hạng, còn có vẻ rất cao.”

“Đây là chuyện gì, ta cảm thấy trong cơ thể như có một cỗ sức mạnh to lớn, còn cảm thấy có thể đột phá một lúc 2 cảnh giới nữa.”

“Không chỉ đột phá tu vi, ta còn cảm thấy thiên phú tư chất cũng tăng lên không ngừng.”

“Cũng không biết lần này người hạng nhất……hả? Hạng nhất là, là, là sư huynh Lâm Tiêu của Kiếm Ma tông chúng ta!!!!”

“Thật hả, hạng nhất, chúng ta được hạng nhất?”

“Thật chứ, ta có hoa mắt không vậy, sư huynh Lâm Tiêu giành được hạng nhất bảng Chân Long!!”

“Trời ơi! Thật là khó tin.”

“Ta tê dại cả người rồi!”

Các đệ tử của Kiếm Ma tông sau khi nhìn được người hạng nhất là ai thì bắt đầu huyên náo hẳn lên.

Ba người Phương tông chủ sau khi nhìn xếp hạng bảng Chân Long cũng sững sờ tại chỗ.

Hạng nhất? Kiếm Ma tông của bọn họ giành được hạng nhất bảng Chân Long? Chả phải mọi người bảo bảng Chân Long khó hơn nhiều các cuộc thi khác cơ mà.

Tên nhóc Lâm Tiêu này thần kỳ tới vậy hả.

Lần này niềm vui lớn quá rồi! bảo sao mà Kiếm Ma tông lại được một con kim long đến thăm.

Trong nháy mắt hai con rồng trên bầu trời hợp lại thành một, sức mạnh trong người mọi người cũng tăng vọt lên gấp 10 lần.

Ba vị đứng đầu Kiếm Ma tông sốc tới mức há cả mồm.

“Hai lão già kia, ta, ta hình như đột phá Hoá Đỉnh cảnh rồi.” Mục lão vừa kinh ngạc vừa đắc ý nói.

“Ngươi tưởng mình người cảm thấy thế à.” Phương tông chủ cũng nhìn lại ông ta.

“Đúng thế! Ta cũng sắp đột phá Hoá Đỉnh cảnh rồi, hơn nữa…….” Mục lão kinh ngạc nhìn con rồng to lớn kia sau đó nói tiếp.

“Hơn nữa, ta cảm thấy con rồng này là vận may để chúng ta đột phá Hoá Đỉnh cảnh, đây sẽ là một cơ duyên của chúng ta.”

Ba người nhìn nhau sau đó trong mắt Mục lão thoáng lên một chút điên cuồng.

“Hay là, cùng nhau đột phá đi.” Mục lão kích động nói.

“Ngươi điên rồi à, ba người cùng đột phá thì Kiếm Ma tông sẽ tổn thất thành cái dạng gì.” Phương tông chủ trợn mắt quát.

“Lão Phương, lần này thử nghe lão Mục đi, ta cảm thấy được đấy.” Cảnh Lão trong mắt cũng mang theo sự kích động.

“Các ngươi, này……này…..được, được rồi. Kiếm Ma tông chúng ta, nhất định hưng thịnh ở vương triều Đại Ngụy, không, ở khu Đông Vực!” Phương tông chủ không chút do dự nói.

Ba người nhìn nhau cười một cái rồi từ bỏ việc áp chế nguồn năng lượng khổng lồ đang chạy trong kinh mạch của mình.

Một lúc sau trên bầu trời Kiếm Ma tông mây đen đã kéo tới, lôi điện cũng xuất hiện. Mà con rồng kia hình như lại càng kích động, không ngừng phát ra những luồng ánh sáng kim sắc mang theo long khí nồng đậm.
Chương 162: Người ta làm sát thủ cũng mấy năm rồi đó nha

Kiếm Ma Tông là đối tượng thu lợi nhiều nhất trong lần này.

Sau đó tới vương triều Đại Ngụy.

Khí vận của vương triều lúc này đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.

Các loại cơ duyên như tài nguyên quý giá, linh khí nồng hậu, thiên tài địa bảo, địa mạch long khí,...bắt đầu phát triển nhanh chóng, không ngừng.

Đặc biệt là đại đa số người dân thường, trong cơ thể đều bắt đầu sản sinh ra linh căn, linh chủng, tư chất và thiên phú, đều tăng lên gấp bội.

Nếu nói vương triều Đại Ngụy trước kia, tổng hợp cả thực lực và tiềm lực, đều không lên nổi bảng xếp hạng bách triều ở Đông Vực.

Thì từ giờ trở đi, chỉ cần cho vương triều Đại Ngụy vài năm để phát triển, nhất định có thể xông lên dẫn đầu bách triều.

Trong chốc lát, vương triều Đại Ngụy khí thế dâng cao, càng thêm phồn thịnh.

.............

Mà ở nơi cách thế giới này không biết là bao xa, ở một nơi phía trên mấy tầng mây của tinh cầu màu xanh.

Một lớp sương đen đã bao phủ quá hai phần ba địa cầu.

Những bóng đen và ma vật tràn ra từ trong vết nứt không gian, càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.

Bọn chúng bắt đầu ở trên tinh cầu màu xanh này làm tổ, chiếm lĩnh địa bàn, tàn sát vô số nhân loại.

Mặc cho nhân loại bắt đầu sản sinh ra rất nhiều người khác thường, thực lực của bọn chúng cũng đang phát triển nhanh chóng.

Những người có thực lực ngang với bóng đen và ma vật, thì lại ít tới mức không nỡ nhìn.

Nhân loại chỉ có thể chấp nhận số mệnh bị giết.

Chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, tổng dân số của nhân loại đã giảm một phần năm so với trước đây.

Mà dưới tình hình thực lực của bóng đen và ma vật không ngừng gia tăng, tình trạng này diễn ra càng khốc liệt.

Các lãnh đạo của các quốc gia ngày nào cũng gấp rút mở hội nghị, nhưng lại chẳng có chút tác dụng nào.

Thời gian.

Hiện giờ cái bọn họ cần nhất chính là thời gian.

Nhưng đây...chỉ là một mơ ước xa vời.

Nếu dựa vào tốc độ bành trướng và sinh sôi của bóng đen và ma vật, có lẽ chỉ cần qua vài năm nữa, nhân loại trên trái đất đã không còn tồn tại nữa rồi.

“Grào!!!! ~~”

Đột nhiên, một tiếng gầm tựa như từ thời thượng cổ thâm uyên vang lên.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn.

Ong!!!!

Một tầng uy lực cuồn cuộn ập tới, bao phủ toàn bộ trái đất.

Lúc này, tất cả mọi bóng đen và ma vật đều ngã rạp xuống mặt đất, run lẩy bẩy.

Tiếp đó, một bóng thần long tử kim cao hơn ngàn trượng xuất hiện phía trên bầu trời Hoa Hạ.

“Rồng!! Trên bầu trời xuất hiện một con rồng!”

“Sao, sao mà khổng lồ quá vậy!”

“Cự long màu vàng kim xuất hiện, đây rốt cuộc là ý gì?”

“Tôi vừa xem rồi, trên toàn thế giới, chỉ có trên bầu trời Hoa Hạ chúng ta mới xuất hiện dị tượng này, các quốc gia khác đều không có.”

“Tôi chỉ hi vọng, ngày tận thế có thể mau chóng kết thúc, trở lại thời đại hòa bình là tốt rồi.”

“Không thể đâu, chúng ta bây giờ đã tiến vào thời đại khác rồi, bây giờ chỉ có thể trở nên mạnh mẽ, không ngừng trở nên mạnh mẽ thôi!”

Gào!!

Lúc này, cự long tử kim kia lại gầm lên một tiếng nữa, trong mắt rồng bắn ra cực quang màu tím.

Sau đó, những bóng đen và ma vật bị cực quang kia chiếu vào, đều bị tiêu diệt hoàn toàn, biến thành vô số tàn tro.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, toàn bộ bóng đen và ma vật trong khu vực của toàn bộ Hoa Hạ, đều đã biến mất.

Trái đất xuất hiện một mảnh đất sạch sẽ hiếm hoi.

Tiếp đó, cự long tử kim kia bay một vòng quanh Hoa Hạ, sau đó ầm ầm chui vào lòng đất, biến mất không rõ tăm hơi.

Tất cả người dân Hoa Hạ đều cảm thấy trong cơ thể có thêm một thứ gì đó khác thường.

Đặc biệt là vài người đã thức tỉnh kia, bọn họ cảm nhận được một nguồn năng lượng dồi dào, cuồn cuộn không ngừng, từ trong cơ thể phát ra.

Không chút do dự, những người này ngồi xuống ngay tại chỗ, sau đó dựa vào một quy tắc ẩn, vận chuyển sức mạnh trong cơ thể.

Nhóm cường giả đầu tiên của trái đất sắp ra đời.

Bọn họ hiểu rõ, đây rất có thể là một cơ duyên.

Ở trong thời đại tận thế này, nhất định phải nắm bắt mọi cơ hội.

Đồng thời.

Người dân ở những nơi biên giới Hoa Hạ lại phát hiện một hiện tượng khiến người ta mừng phát điên.

Những bóng đen và ma vật trong khu vực Hoa Hạ trước đó đã bị cự long tử kim xử lí sạch sẽ.

Thế nhưng ở ngoài khu vực Hoa Hạ lại có vô số những thứ quái quỷ giống như vậy.

Bọn chúng lập tức muốn xông vào trong Hoa Hạ, tiếp tục giết chóc.

Nhưng khi bọn chúng xông tới biên giới Hoa Hạ, lại bị một lực lượng kì lạ nào đó chặn ở bên ngoài.

Bất luận là từ dưới đất xông lên hay từ trên không lao xuống, đều bị một lực lượng giống như một bức màn bảo hộ, ngăn những bóng đen và ma vật ở bên ngoài.

Bỗng chốc, tất cả người dân Hoa Hạ đều kích động, phấn khởi.

Được cứu rồi!

Chắc chắn là tổ tiên của Hoa Hạ đã hiển linh.

Ông trời phù hộ chúng ta rồi!!!

Nhưng mà, không đợi người Hoa Hạ tiếp tục vui mừng.

Một dãy số xuất hiện trên bức màn bảo hộ trong suốt.

“364 ngày, 23 tiếng, 59 giây....”

Shhh----

Tất cả mọi người đều trợn chừng mắt.

Đây là...thời gian đếm ngược!

Thì ra bức màn bảo hộ này xuất hiện, không phải là tồn tại vĩnh viễn. Mà chỉ có thể tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định.

Sau khi tới một thời điểm nhất định, chắc là sẽ biến mất.

Tâm trạng của rất nhiều người đều tụt xuống tận đáy.

Chỉ có thời hạn một năm.

Vậy chẳng phải là một năm sau, bọn họ vẫn sẽ bị những quái vật kia giết chết hay sao?

“Mấy người có thái độ gì vậy! Lẽ nào mấy người cảm thấy thời hạn một năm này là để cho mấy người ăn no chờ chết hay sao! Vậy thì mấy người cứ ở đó mà chờ chết đi.”

“Đúng vậy! Hoa Hạ hiện giờ đã không còn là Hoa Hạ trước kia nữa rồi. Ta từng tận mắt nhìn thấy một người tìm thấy một loại thảo dược nào đó, sau đó uống vào, sức lực tăng mạnh, đấm một cú là giết chết luôn một con ma vật!”

“Các người có thể đợi tin từ chính phủ, chính phủ nhất định sẽ nhanh chóng công bố tin tức thôi. Nhưng từ giờ đến lúc đó, tôi phải đi tìm cơ duyên cho chính mình rồi!”

“Tôi cũng có cảm giác này, Hoa Hạ hiện giờ, chính là một kho báu khổng lồ, chỉ cần ngươi có lòng tin muốn trở nên mạnh mẽ, ngươi sẽ không còn là một kẻ yếu đuối nữa!”

Trong Hoa Hạ, có một vài người có kiến thức, trong lòng đã xác định rõ mục tiêu.

Chỉ có kẻ yếu đuối và đồ vô dụng mới ở đó mà than khóc.

Tại một tiểu khu bình dân cũ, trong huyện thành nào đó của Hoa Hạ, một cặp vợ chồng trung niên mặc quần áo lam lũ vừa bàng hoàng tỉnh dậy từ giấc mộng, sau đó nhìn đối phương.

“Lão Lâm à, tôi, tôi lại vừa mơ thấy con trai rồi! Hơn nữa, lần này còn vô cùng chi tiết, vô cùng rõ ràng, tôi nhớ con trai mình quá!” Người phụ nữ trung niên, hai hàng nước mắt lăn dài trên mặt.

Người đàn ông trung niên ôm lấy người phụ nữ, vừa an ủi vừa nói: “Tôi, tôi cũng mơ thấy nó, tôi còn mơ thấy nó tìm được một người bạn gái mặc chiếc váy màu đỏ nữa.”

Người phụ nữ trung niên toàn thân run lên, vẻ mặt khó tin nhìn chồng mình.

“Thật không vậy? Tôi cũng mơ thấy con trai mình tìm được một người bạn gái, mặc đồ màu đỏ, cô gái ấy trông như minh tinh vậy, vô cùng xinh đẹp.” Người phụ nữ trung niên kinh ngạc nói.

“Hả? Bà xã à, bà tả thử giấc mơ của bà cho tôi nghe xem nào?” Người đàn ông trung niên vội vã đáp.

“Tôi mơ thấy con trai của chúng ta là.......” Người phụ nữ trung niên thuật lại cảnh tượng trong giấc mơ của mình.

Kết quả là người đàn ông trung niên càng nghe càng kinh ngạc.

Khung cảnh trong giấc mơ của hai người lại giống nhau một cách kì lạ, có thể nói là y hệt nhau.

“Lão Lâm, tôi còn cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn trong cơ thể, và một vài thứ thì lạ. Bây giờ cả người tôi tràn đầy sức mạnh.” Người phụ nữ trung niên nói nhỏ.

“Cái này....” người đàn ông trung niên lại lần nữa sững sờ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Ông cũng có cảm giác tương tự, vốn còn tưởng bản thân cảm nhận sai.

Nhưng bà xã ông đã nói như vậy, thì đây rất có thể chính là sự thật.

“Chuyện này, tạm thời đừng nói với bất kỳ ai, bây giờ thế giới đã thay đổi rồi, mọi chuyện phải hết sức cẩn trọng mới được.” Người đàn ông trung niên nghiêm túc dặn dò.

“Được, tôi nghe ông.” Người phụ nữ trung niên gật đầu đáp.

Người đàn ông trung niên nhìn về phía một nơi nào đó.

Có lẽ, một ngày nào đó bọn họ thật sự có thể gặp lại con trai mình nhỉ!

(Dòng chảy thời gian có chút thay đổi, nam chính ở thế giới huyền huyễn 1 năm = ba năm trên trái đất)

……

Huyền huyễn.

Vương triều Đại Hạ.

Sau khi bảng Chân Long kết thúc, Lâm Tiêu và Can Anh Túc từ biệt trước lời mời thịnh tình của thanh địa Thái Tuế, hai người một đường đi về hướng Tây, chuẩn bị trở lại Kiếm Ma Tông đầu tiên.

Cũng không biết Kiếm Ma Tông và hoàng thất Đại Can sẽ thay đổi ra sao nữa.

Còn về chuyện kim long khí vận trên trái đất, Lâm Tiêu không hề cảm nhận được gì.

Hai người sóng vai bay đi, nhanh chóng bay về phía vương triều Đại Ngụy.

Còn về tại sao không ngoan ngoãn ngồi phi thuyền thì.

Không phải Lâm Tiêu không muốn, mà là....

Mắt Lâm Tiêu híp lại, trong đáy mắt lóe lên một tia sát ý.

Hai ngón tay hắn vạch một đường trong không trung.

Chín bậc kiếm ý kèm theo Sát Sinh Ý Cảnh, hóa thành một luồng kiếm quang chém về một nơi nào đó trong không gian!

Phụt phụt!

Một tia máu bắn ra!

Hai bóng người áo đen bị sức ép của không gian nghiền thành tro bụi.

“Đây đã là nhóm sát thủ thứ mấy rồi vậy?” Can Anh Túc bĩu môi, giống như vừa rồi chỉ là mấy con kiến bị giết chết.

“Nhóm thứ tư, dai như đỉa đói!” Lâm Tiêu bất đắc dĩ nói.

“Nhóm thăm dò thứ tư rồi, vậy thì chính chủ cũng sắp xuất hiện rồi.” Can Anh Túc cười nói.

“Sao ngươi biết???” Lâm Tiêu tò mò hỏi tiểu cô nương.

“Hì hì, người ta làm sát thủ cũng mấy năm rồi đó nha! ~~” Can Anh Túc nở nụ cười xinh đẹp, nói.
Chương 163: Huyết mạch thần tộc hiện thế! Ta cho ngươi hai lựa chọn

Nghe thấy Can Anh Túc nói thế Lâm Tiêu cũng sững sờ một lúc. Suýt chút nữa là quên tiểu nha đầu đứng bên cạnh cũng là một kẻ giết người không ghê tay.

Trông vài ngày thôi mà hai người đã trải qua 4 lần bị phục kích. Sát thủ đều là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh, kẻ trước còn chưa xong kẻ sau đã tới. Cộng lại cũng phải hơn mười tên.

Lúc đầu Lâm Tiêu và Can Anh Túc ngồi phi thuyền, sau đợt tập kích đầu tiên thì trận pháp của phi thuyền bị phá huỷ không cách nào sử dụng được.

Lâm Tiêu có thể sửa được nhưng vẫn cất phi thuyền vào nhẫn trữ vật. Lần này chỉ bị ‘trầy xước’ nhẹ, nhỡ lần sau cả phi thuyền cũng bị hủy luôn thì sao.

Thế thì lỗ là cái chắc.

Cho nên hai người mới tự bay về, chỉ hơi chậm chút thôi nhưng mà an toàn.

Các đợt tấn công sau này đều là Lâm Tiêu cảm nhận được sát khí thì lập tức ra tay. Trước khi đối phương kịp lộ diện hắn đã giải quyết xong rồi.

Hắn cũng thử giữ hai tên sống sót nhưng bọn chúng thấy tình hình bị bắt, trực tiếp cắn thuốc độc giấu trong răng tự tử.

Tử sĩ? Lâm Tiêu cảm thấy có chút kỳ lạ.

“Tiểu nha đầu, người có biết mấy tên sát thủ này không? Hoặc là nói biết chúng từ tổ chức nào không?” Lâm Tiêu hỏi.

Hỏi người đồng hành với mình chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ.

Danh tiếng của hắn bây giờ đã bay xa, khẳng định có người ngứa mắt hắn. Kẻ muốn giết hắn bây giờ chắc đếm không xuể nữa rồi. Nhưng phái sát thủ ở cảnh giới bán bộ Hoá Đỉnh cảnh tới giết hắn thì Lâm Tiêu vẫn chưa nghĩ ra là ai.

“Ta không nhận ra!” Can Anh Túc tiếp tục lắc đầu.

Lâm Tiêu trợn trắng mắt nhìn đối phương như muốn nói vậy nuôi ngươi có tác dụng gì nữa.

“Nhưng mà……” Can Anh Túc do dự một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng mà, chắc không phải thế lực của Đông Vực.”

Lâm Tiêu cau mày, không phải thể lực ở Đông Vực? Chả nhẽ hắn còn ảnh hưởng tới cả khu vực khác à?

“Mấy tử sĩ này, để bồi dưỡng ra không phải chuyện đơn giản.”

“Rất nhiều thế lực lớn ở Đông Vực cũng âm thầm nuôi dưỡng, nhưng còn chưa đạt được tới cảnh giới bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.” Can Anh Túc dám khẳng định như vậy.

Lâm Tiêu gật đầu, sau đó lại trầm tư suy nghĩ.

Hai người vẫn tiếp tục hành trình, cũng không có ý định đổi đường.

Một đứa điên đi với một yêu nữ. Còn sợ ai nữa?

Lúc hai người rời khỏi vương triều Đại Hạ, Lâm Tiêu và Can Anh Túc có dừng lại một lúc bởi vì có kẻ chặn đường bọn họ. Đó là một nữ nhân mặc hồng y, dung mạo mỹ miều, thần thái cao ngạo không thể tả được, ánh mắt có vài phân giảo hoạt.

Trọng điểm là trên người có một cỗ khí tức, Hoá Đỉnh cảnh trung kì.

Lâm Tiêu và Can Anh Túc đều có chút ngạc nhiên nhìn đối phương. Một tu sĩ không thể đánh giá ra ngoại hình hay là tuổi tác, nhìn đối phương chắc chắn còn ít tuổi.

Can Anh Túc nhìn từ trên xuống dưới, trong lòng hai người tự nhiên cùng nảy ra một suy nghĩ. Nữ nhân này sợ rằng không phải người trong Đông Vực.

“Lâm Tiêu, tu vi Toàn Đan cảnh tầng 6, tu hành giả lĩnh ngộ 3 loại cảnh ý, kiếm ý và nguyên tố Hoả. Thực chiến có thể lên đến Hoá Đỉnh cảnh, Thiên Mệnh Chân Long bảng đứng đầu…….” Nữ nhân này nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, mồm liến thoắng một loạt thông tin về hắn.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lâm Tiêu nghe xong tự nhiên lại thấy không thoải mái.

Đây là? Tình báo kiểu gì mà thông tin hạn hẹp vậy.

“Sát thủ lúc trước là ngươi phái tới??” Lâm Tiêu cũng không nhiều lời mà hỏi thẳng.

“Ta chỉ muốn xem ngươi có giống trong tình báo hay không thôi.” Nữ nhân này trả lời như ngầm thừa nhận.

“Sau đó thì sao?” Lâm Tiêu cười lạnh.

“Nếu giống như trong tưởng tượng của ta thì tốt, không ngờ Đông Vực còn có người như vậy, có thể sinh ra một thiên kiêu như thế.”

“Quên không giới thiệu, ta là Bắc Dao Tinh truyền nhân của thần tộc Dao Trì.

“Mục đích lần này là vì ngươi nên mới tới đây.”

Thánh nữ của Dao Trì lộ ra vẻ cao ngạo tự giới thiệu bản thân. Nàng ta nghĩ rằng khi giới thiệu danh tính như vậy, Lâm Tiêu sẽ phải sợ tới quỳ xuống đất tôn nàng ta là thần.

Nhưng, nàng ta phải thất vọng rồi.

“Thần tộc Dao Trì?? Là cái gì vậy?” Lâm Tiêu nghi ngờ hỏi.

“Thần tộc Dao Trì vậy mà xuất hiện rồi?” Khác với vẻ mù mờ của Lâm Tiêu, Can Anh Túc có vẻ kinh ngạc.

“Nha đầu, giải thích chút đi.” Lâm Tiêu nói.

Can Anh Túc cũng không định giấu gì hắn, kể hết những gì bản thân nàng biết về thần tộc Dao Trì cho Lâm Tiêu.

Thần tộc Dao Trì là tộc nhân có từ thời thượng cổ, bọn họ là nhân loài nhưng cũng không phải nhân loài. Bởi vì trong máu của bọn họ có một loại đặc tính liên quan tới huyết mạch, điều này làm cho bọn họ mạnh hơn người bình thường rất nhiều.

Hơn nữa trong tộc còn truyền lại một loại tiên thuật Dao Trì. Nhưng theo dòng thời gian thần tộc Dao Trì lựa chọn cuộc sống ẩn dật với thế giới bên ngoài, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.

Mà người xuất hiện lại là truyền nhân đương thời của thần tộc, thảo nào đối phương lại có thể phái tới hơn 10 tử sĩ bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.

Đối với những thế lực lớn ở Đông Vực thì số tử sĩ này là một sự xa xỉ đến đáng sợ. Nhưng với thần tộc Dao Trì thì sợ rằng nó chả đáng là gì.

Thần tộc Dao Trì sao? Lâm Tiêu cười ha ha vài cái trong lòng.

Trong trí nhớ của hắn trong trận chiến Diệt Thế có nhắc tới uy danh của thần tộc Dao Trì, nhưng cũng không có cảm giác gì quá đặc biệt.

Dưới góc nhìn của Lâm Tiêu, đây chả phải là một gia tộc cố gắng kéo dài chút hơi tàn thôi sao?

Hắn hiểu đạo lý lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa. Cái khác không nói tới chỉ dựa vào bối cảnh của thần tộc Dao Trì cũng đã mạnh hơn bất kỳ thế lực nào ở Đông Vực.

Nhưng!!

Đây là Đông Vực, không phải Thương Lan Thiên Vực. Cho nên, Lâm Tiêu không định làm quen với loại người này.

“Vậy không biết quý thần tộc đây tìm ta có việc gì?” Lâm Tiêu hỏi lại.

Thánh nữ Dao Trì không ngờ Lâm Tiêu sau khi biết về thần tộc mà lại có dáng vẻ hờ hững thế này.

Động Vực chính là Đông Vực. Xem ra thần tộc Dao Trì đã ở ẩn quá lâu rồi, thế gian đã quên mất sự tồn tại của bọn họ.

Haha vậy thì tốt.

Nhanh thôi mọi người sẽ phải nhớ lại thôi.

“Ta tới đây, vì ngươi.”

“Bây giờ, ta cho ngươi hai lựa chọn.”

“Một là ngươi giao khí vận Thiên Mệnh Chân Long trên người ngươi ra đâu. Sau đó ta cho ngươi cơ hội gia nhập thần tộc Dao Trì, cơ duyên khó gặp.” Thánh nữ Dao Trì nói ra lựa chọn đầu tiên.

Lâm Tiêu bắt đầu híp mắt lại, khoé miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh. Ánh đỏ trong mắt Can Anh Túc cũng đã từ từ xuất hiện, sát khí bắt đầu nổi lên.

Thánh nữ Dao Trì hình như vẫn chưa thấy biểu hiện lạ của hai người này, hoặc là bản thân nàng ta không thèm để ý.

Nàng ta nói tiếp: “Lựa chọn hai, ta hạ ấn ký nô lệ lên người của ngươi. Sau đó ngươi trở thành nô lệ của thần tộc ta, tuy địa vị không cao nhưng ta vẫn cho ngươi lợi ích, hưởng phúc.”
Chương 164: Uy lực bộ kiếm quyết giá 10 tỷ! đặc tính huyết mạch thần tộc

Lâm Tiêu sau khi nghe thấy thánh nữ nói xong lựa chọn thứ hai thì không nhịn được phì cười. Hắn đã từng gặp nhiều nữ võ sĩ trong kiếm hiệp, thế sao mấy nữ tu sĩ ở trong thế giới huyền huyễn lại khác thế này.

“Hai lựa chọn đấy hả? nhất định phải chọn một trong hai?” Lâm Tiêu cười cười hỏi lại.

“Đúng vậy, chỉ có thể chọn 1 cái.” Thánh nữ Dao Trì cao ngạo nói.

“Ngươi đã điều tra được sức mạnh thực chiến của ta, vậy ngươi cảm thấy dựa vào đâu ngươi có thể ép ta chọn.” Trên người Lâm Tiêu bắt đầu có một khí thế áp bức.

Ánh mắt hắn như đang nhìn một bức tượng. Can Anh Túc đứng bên cạnh không nói gì nhưng ánh mắt nàng ta lại biểu hiện rõ mọi điều.

Đắc tội thần tộc thì làm sao, chỉ cần Lâm Tiêu muốn nàng ta chiều tất.

“Ta đã nói với các ngươi ta tới một minh lúc nào?” Thánh nữ Dao Trì nở nụ cười.

Một lát sau xung quanh nàng ta xuất hiện thêm 6 người. Nam nữ đều có, khí tức trên người không hề bình thường.

Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ.

Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ.

Hoá Đỉnh cảnh trung hậu kỳ.

……

Biểu cảm của Lâm Tiêu và Can Anh Túc trở nên nghiêm túc. Sáu cường giả Hoá Đỉnh cảnh, trên toàn Đông Vực sợ là không có thể lực nào địch lại được.

“Thánh nữ điện hạ, điện hạ nói với loại người này nhiều làm gì?”

“Có bọn ta ở đây, thánh nữ ngài chỉ cần hạ cho hắn ấn ký nô lệ là được.”

“Đúng vậy, có thể thành nô lệ cho thần tộc là phúc phận của hắn.”

“Đứng đầu bảng Thiên Mệnh Chân Long, cũng chả ra làm sao cả.”

Sáu người này đánh giá Lâm Tiêu, trong mắt bọn họ hắn chả là cái gì cả. Khu Đông Vực này dưới cái nhìn của bọn họ chính là hạ cấp của hạ cấp.

Bảng Chân Long năm nay chỉ có 4 người trong bảng xếp hạng, đúng là chuyện cười. Nhưng thánh nữ lại thấy tên Lâm Tiêu này không hề đơn giản.

Nhưng hắn có thế nào thì 6 cường giả thiên kiêu Hoá Đỉnh cảnh của bọn họ đã ở đây, lại thêm một thánh nữ nữa. Có cho Lâm Tiêu thêm cánh hắn cũng chả thoát được.

“Ngậm mồm, gọi các ngươi tới đây để các ngươi thay ta quyết định sao?” Thánh nữ trợn mắt quát.

Trên người nàng ta bộc phát uy áp và khí thế bức người.

Sáu người kia vội vã cúi đầu hoảng hốt: “Vâng, thánh nữ điện hạ, ta sai rồi!!”

Thánh nữ thu hồi ánh mắt rồi quay lại nhìn Lâm Tiêu nói: “Lâm Tiêu, ngươi chọn xong chưa?”

Rõ ràng chỉ là một câu hỏi nhưng lại mang theo khí thế cưỡng ép.

Lâm Tiêu chỉ cười nhẹ một cái.

“Xong rồi.” Lâm Tiêu nói.

Sáu cường giả Hoá Đỉnh cảnh lúc này mới phục hồi lại trạng thái ban đầu, bọn họ cũng chả cảm thấy có chuyện gì ngoài ý muốn. Đối với bọn họ chuyện này là đương nhiên.

Thánh nữ gật đầu một cái đầy đắc ý, sau đó hỏi lại một câu: “Vậy ngươi chọn…….?”

Lâm Tiêu chả thèm để ý nàng ta mà quay đầu nói với Can Anh Túc: “Nha đầu, lúc nữa ngươi đánh bên cánh, ai muốn chạy thì cứ giết đi.”

Can Anh Túc lộ ra một nụ cười hết sức ngọt ngào, gật đầu đáp: “Hihi, yên tâm đi, ta giỏi nhất chuyện này mà!”

Thánh nữ Dao Trì: “……..”

Sáu cường giả Hoá Đỉnh cảnh: “……”

Điên à! Tên Lâm Tiêu này chả nhẽ định phản kháng lại?

“Ngươi định làm gì?” Thánh nữ lạnh nhạt hỏi.

Lâm Tiêu nhìn đám người của thánh nữ.

“Tình báo của các ngươi nên đổi người rồi đấy.”

Sau đó trên người hắn một cỗ khí tức trào ra.

Toàn Đan cảnh tầng 7

Toàn Đan cảnh tầng 8

……

Linh khí trên người hắn cuồn cuộn dâng lên. Vèo cái đã tới Toàn Đan cảnh viên mãn.

Đúng vậy, sau khi hắn nhận được giải thưởng của người đứng đầu bảng Chân Long và những đãi ngộ khác. Tu vi của hắn đã tăng lên Toàn Đan cảnh viên mãn.

Chỉ cách bán hộ Hoá Đỉnh cảnh một chút nữa, hắn định trên đường quay về Kiếm Ma tông sẽ từ từ tiêu hoá dần dần sau đó lên bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.

Không ngờ giữa đường lại gặp rắc rối kiểu này.

“Toàn Đan cảnh viên mãn? Hahaha, chỉ thế thôi?”

“Lâm Tiêu, người cảm thấy chỉ cần vậy là đối chọi được với bọn ta?”

“Cười vỡ bụng ta rồi, Toàn Đan cảnh viên mãn, và Toàn Đan cảnh tầng 6, trong mắt chúng ta cũng chả khác nhau tẹo nào đâu.”

Sáu tên Hoá Đỉnh cảnh dùng ánh mắt khinh miệt nhìn hắn. Thánh nữ thì không nói gì nhưng ánh mắt đã có chút mất kiên nhẫn.

Đột nhiên đúng lúc này trong mắt Lâm Tiêu dâng lên một màu vàng kim chói lọi, một loại sức mạnh từ trong hư vô lao thẳng về phía 7 người kia.

Ngoại trừ trước mặt thánh nữ xuất hiện một đạo ánh sáng đang phát ra tiếng nứt. Còn 6 cường giả Hoá Đỉnh cảnh kia thì mặt mày mơ hồ.

Thân thể hắn kẽ động một cái đã xuất hiện ở giữa không trung.

“Hư kiếm trảm!!!” Lâm Tiêu quát một tiếng

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Linh kiếm xuất hiện trong tay hắn đánh ra một đòn đáng sợ.

Đây chính là……bộ kiếm quyết giá 10 tỷ.

Những lúc quan trọng thế này Lâm Tiêu cũng chả để ý nhiều. Ý cảnh kiếm ý, Sát Sinh ý cảnh, trọng lực ý cảnh, ba loại ý cảnh dồn vào làm một.

Tại sao không dùng thêm ý cảnh khác, đương nhiên là vì với thực lực hiện tại Lâm Tiêu chỉ dùng được một lần 3 ý cảnh thôi.

Ầm!

Kiếm quang chém ra làm người ta rùng mình, từng tầng không gian như muốn rung chuyển theo.

Hư vô bất tận cùng tử khí đổ ào về phái sáu người kia tạo ra một cỗ khí tức cuồng bạo.

“A!!!”

“Đâu là……loại sức mạnh gì?”

“Đáng chết, một đòn này đạt tới thực lực của Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ và hậu kỳ đó.”

“Tên Lâm Tiêu này, sao lại có sức chiến đấu kinh khủng tới vậy!”

Tiếng kêu thảm vang lên, sáu người kia trúng một kiếm này thì bay ra ngoài tới 100 mét. Những vệt máu vàng nhạt cũng vương vãi khắp nơi.

Thế nhưng Lâm Tiêu lại không thấy vui, thần sắc của hắn càng thêm trầm trọng. Hắn có một loại cảm giác, kiếm lúc nãy của mình đã rất mạnh rồi. Lúc chém 6 kẻ kia bọn chúng cũng không có bất kỳ sự chuẩn bị phòng thủ nào.

Có thể nói sẽ chịu sát thương ở mức tối đa, vậy mà không chết chỉ bị thương nặng thôi.

Lâm Tiêu dám khẳng định với cường giả Hoá Đỉnh cảnh, một kiếm kia của hắn đã đủ chém đối phương làm hai.

Đây, đây mới là thần tộc Dao Trì sao?

Còn có cả thánh nữ kia nữa, trên người nàng ta có thứ gì đó chặn lại công kích.

“Ngươi, ngươi mạnh tới vậy!!!” Thánh nữ Dao Trì bị đẩy lùi hai bước kinh ngạc hô lên.

Lấy một địch sáu, còn là sáu thiên kiêu Hoá Đỉnh cảnh. Không thể nào.

Đông Vực sao lại có một thiên kiêu thế này được. Nếu đổi lại là nàng ta có khi cũng chưa chắc đầu lại được sáu cường giả thế này được.

“Đến lượt ngươi.” Lâm Tiêu nhìn chằm chằm vào thánh nữ.

Hư kiếm khi chém xong sẽ rơi vào trạng thái đóng băng, muốn thi triển thêm lần nữa sẽ phải đợi nửa nén nhang. Bây giờ chỉ còn lại thánh nữ này, hắn có đủ tự tin.

“Ngươi coi thường thần tộc bọn ta rồi.” Trong mắt thánh nữ là vẻ tự mãn khó tả.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Thân ảnh sáu cường giả kia lại xuất hiện trước mặt thánh nữ.

“Xin lỗi, thánh nữ điện hạ, là bọn ta sơ xuất!!” sáu người đỏ mặt xấu hổ nói.

Lâm Tiêu và Can Anh Túc ngỡ ngàng, rõ ràng sáu người kia vừa bị trọng thương mà.

Bây giờ……đã hồi phục hết rồi. Đây……đây……
Chương 165: Huyết mạch thần tộc, hình như ta cũng làm được

“Không trách các ngươi, Lâm Tiêu sử dụng loại công kích linh hồn hiếm có.”

“Bây giờ các ngươi đang có sức mạnh huyết mạch thần tộc bảo vệ, Lâm Tiêu có công kích thêm lần nữa cũng có thể chống đỡ được.”

“Nắm bắt thời cơ đi, ngươi biết cần làm gì rồi đấy.”

Thánh nữ Dao Trì truyền âm với mấy người kia.

“Vâng! Chúng ta biết rồi!” Sáu người lập tức đáp.

“Lần này bọn ta nhất định phải trấn áp được Lâm Tiêu.”

“Đáng ghét, vậy mà bị một tên nhãi nhép đánh không ra cái gì.”

“Lần này quay về, chúng ta sẽ trở thành trò cười cho toàn tộc mất.”

“Phí lời, giải quyết Lâm Tiêu đã, sau đó trực tiếp rút hết sức mạnh khí vận ra.”

Sáu người sau khi nhận được truyền âm thì không nhiều lời nữa, sẵn sàng động thủ. Thân ảnh bọn họ lập tức dịch truyển về phía Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu đứng giữa 6 người kia, trên người bọn họ đều đang bạo phát uy lực, có thể nhìn thấy quang mang phát ra.

Có người sau lưng là hình ảnh một ác thần nghìn tay, sát khí điên cuồng nổi lên. Có người thì xoay hai lòng bàn tay lại với nhau, giữa hai lòng bàn tay là một quả cầu sức mạnh. Lại có người đạt cảnh giới biến ra một lúc trăm vũ khí, uy lực kinh khủng.

Sáu cường giả Hoá Đỉnh cảnh mỗi người thi triển một uy lực khác nhau nhưng lại kết hợp vô cùng ăn ý.

Trên không trung là một mảnh hỗn loạn của các loại sức mạnh, đủ loại thần thông cường đại như muốn che kín bầu trời. Uy áp đáng sợ như sắp phá nát núi non xung quanh. Đến cả những tu sĩ đi đường ở rất xa cũng cảm nhận được luồng uy áp này mà không ai có thể phản kháng lại.

Sự bạo phát của cả 6 cường giả Hoá Đỉnh cảnh thật là đáng sợ.

Can Anh Túc là người đứng gần nhất, màn sương quanh thân lập tức bao lấy cơ thể nàng giống như một lớp bảo vệ. Không cần biết uy áp kia mạnh tới cỡ nào, chỉ cần chạm vào màn bảo vệ này liền lập tức tiêu tan.

Cái thứ gọi là uy áp này hình như không có sức ảnh hưởng tới nàng. Lúc ở trong tầng 9 của tháp Thiên Mệnh Chân Long, khi Can Anh Túc có tới hơn 20.000 điểm, nhưng vẫn không được lựa chọn đặc biệt giống của Lâm Tiêu.

Cho nên nàng sử dụng điểm Chân Long để tăng thêm cảnh giới, sức mạnh màn sương này và cả thể chất. Nàng không biết khí vận của bản thân là bao nhiêu, nhưng nàng biết ý cảnh và thể chất của nàng đã đặt được tới ngưỡng cao nhất của bản thân.

Sát sinh ý cảnh cũng đã tăng lên bậc 9, cách mức đại viên mãn có một bước nữa thôi. Can Anh Túc nhìn như bị sáu cường giả quay lại nhưng khi nhìn biểu cảm như không có gì của Lâm Tiêu. Nàng lại chả có chút lo lắng nào cả.

Tên tiểu tử thối này thực lực sâu khó lường. Mỗi lúc nàng cảm thấy lo lắng, đối phương lại luôn nhẹ nhàng hoá giải mọi thứ. Vậy thì nàng còn phải lo lắng gì nữa.

Cứ nghe lời đợi lúc cá lọt lưới nàng giết một mẻ.

“Lâm Tiêu, thánh nữ điện hạ của chúng ta đã có ý tốt.”

“Cho ngươi cơ hội cuối cùng, cống khí vận trên người ngươi ra đây.”

“Nếu để bọn ta cưỡng chế thì kết cục sẽ thảm đấy.”

Sáu người mỗi người một câu, nhiệm vụ của bọn họ là bắt được Lâm Tiêu chứ không phải giết hắn. Cho nên mới càng khó ra tay.

Trong mắt Lâm Tiêu chả có tí gì là để ý, mặc dù thứ uy áp hắn đang phải chịu trên cơ thể lúc này, là thứ mạnh nhất từ lúc hắn đến thế giới huyền huyễn này.

“Có bản lĩnh gì thì thể hiện hết đi. Nếu không ta sợ các ngươi chả có lần sau nữa đâu.” Lâm Tiêu lạnh giọng.

“Không tự biết mình, vậy đừng trách bọn ta. Lục Mang Tinh Trận, sát!” sáu người hét lên.

Tiếp đó bọn họ dồn sức thành một chiêu đánh về phía Lâm Tiêu. Lâm Tiêu thấy thế không những lùi lại mà hắn còn xông lên. Xông thẳng về phía đòn đánh mang sức mạnh khổng lồ này.

Hả?

Tên này muốn tìm đường chết hả? Thánh nữ và cả 6 cường giả đều kinh ngạc.

Lúc hai bên chạm vào nhau thì chỉ thấy trên người Lâm Tiêu phát ra một luồng ánh sáng vàng, sau đó lại thêm một bộ giáp đỏ như máu từ đâu xuất hiện.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Sáu cường giả Hoá Đỉnh cảnh còn chưa kịp phản ứng đã thấy một huyết ảnh xuất hiện hai bên người của bọn họ. Trên tay huyết ảnh này đang giơ kiếm.

Một kiếm này hàm chưa kiếm ý, ý cảnh Hoang Chi, ý cảnh Hoả.

Ầm ầm ầm! Mặt đất không ngừng rung chuyển.

Chỉ thấy có hai cường giả Hoá Đỉnh cảnh kêu thảm một tiếng rồi vèo cái bay ra ngoài. Lần nữa toàn thân trọng thương.

“Không, không thể nào!”

“Sau hắn có thể chặn được một kích Lục Mang Tinh Trận này được!”

“Hắn, hắn hình như không có chặn lại……”

Sau khi bốn người còn lại hết ngỡ ngàng thì mới nhìn rõ được, Lâm Tiêu không có chặn lại công kích của bọn họ.

Lúc này nửa bên người của Lâm Tiêu đã bị đánh thủng một lỗ lớnm còn nhìn thấy cả xương cốt phía bên trong.

Cái gì!

Mặc dù nhìn tình hình vết thương của hắn nghiêm trọng hơn hai người vừa bị đánh bay ra ngoài rất nhiều. Nhưng bọn họ vẫn thấy vô cùng ngạc nhiên và phẫn nộ.

Lúc nãy bị Lâm Tiêu đánh một kích, đặc tính huyết mạch của bọn bọn đã bị tiêu hao hơn một nửa. Nếu lại bị trọng thương thêm lần nữa, thì trong một thời gian ngắn khó lòng mà hồi phục được ngày. Muốn dùng lại đặc tính này thì phải tu luyện lại lần nữa mới được.

“Không thể không nói, thần tộc Dao Trì các ngươi là kẻ mạnh nhất từ trước tới giờ ta đánh cùng, khụ khụ……” Lâm Tiêu căn bản chả thèm để ý vết thương của mình, cười lạnh nói.

“Ngươi, đắc ý cái gì chứ. Một chiêu lúc nãy chắc là chút sức lực cuối cùng của ngươi rồi, bây giờ, ngươi nhìn bản thân……” Người dẫn đầu nhóm sáu cường giả còn chưa nói xong đã bị Lâm Tiêu chặn lại.

“Ai nói chỉ có mình thần tộc các ngươi mới hồi phục nhanh.” Trong mắt Lâm Tiêu loé lên ánh sáng quái dị.

Chỉ trong chốc lát vết thương trên người hắn đã hồi phúc nhanh tới mức mắt thường có thể nhìn thấy được. Có khi còn chưa hết một nhịp thở, lỗ thủng trên người đã láng mịn lại như cũ.

Nhìn thấy cảnh này đến cả Can Anh Túc và thánh nữ cũng phải trợn tròn mắt không dám tin.

Can Anh Túc nghĩ một lát lại thấy hình như không giống.

“Trắng thế, mịn quá, nếu ta mà có năng lực này, thì có thể……”

Cũng chả biết nàng ta đang nghĩ gì trong đầu, nhưng sự lo lắng trong ánh mắt thì đã tiêu tan hết sạch.

“Ngươi, ngươi rốt cuộc là người gì! Trong loài người bình thường không ai có năng lực phục hồi nhanh như vậy!” Thánh nữ nghi ngờ hỏi.

Đừng nói là loài người bình thường, đến cả thần tộc Dao Trì khi bị thương nặng tốc độ phục hồi cũng không thể nhanh tới vậy.

Huyết mạch thần tộc.

Chỉ có người mang huyết mạch thần tộc mới có thể làm như vậy. Đây……chả nhẽ Lâm Tiêu là một thần tộc bị thất lạc ở bên ngoài?

Trước khi giao chiến Lâm Tiêu cũng đã cười chê vì tin tình báo của bọn họ. Nhưng đúng là đáng cười thật, thứ Lâm Tiêu giấu quá nhiều. Bọn họ căn bản còn không tra được ra, hoàn toàn không tra được tí gì.

“Các ngươi, toàn lực giết hắn. Hôm nay nhất định phải đưa được hắn về!” Thánh nữ ra lệnh.

Đồng thời nàng cũng lấy ra một ngọn đèn hoa sen màu xanh. Nhìn thấy thánh nữ nhà mình lấy đồ này ra bốn cường giả Hoá Đỉnh cảnh còn lại cũng trợn cả mắt.

“Lên, không cần hạ thủ lưu tình nữa.”

“Toàn lực công kích Lâm Tiêu.”

“Bây giờ chúng ta không thể dễ dàng giết Lâm Tiêu rồi.”

“Chỉ cần chúng ta dốc toàn bộ sức mạnh huyết mạch ra, hắn sẽ không phản kháng được.”

Bốn người hét lên, sau đó lại một lần nữa bạo phát thần uy, hướng toàn bộ lực công kích về phía Lâm Tiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK