• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 216: Lão cửu, ngươi phản bội

Tà ma lão nhị vẫn còn nhớ hai ngày trước, khi hắn cùng lão tam, lão tứ, lão bát ở nơi bị phong ấn tìm kiếm khí tức Nho gia, vừa hay gặp được tà ma lão cửu vừa mới đột phá Sinh Tử cảnh này.

Chỉ có điều sau khi hắn bảo lão bát dẫn lão cửu đi cùng, kết quả lão bát đã đưa lão cửu đến cung điện phong ấn do lão ngũ canh giữ.

Sau đó, ba người bọn họ xông vào cung điện bị phong ấn mà không biết tại sao. Điều này dẫn đến việc phong ấn bị phá giải. Nhưng ngọn lửa linh hồn của tà ma lão ngũ và lão lục đều đã bị dập tắt

Tại sao lão cửu này vẫn còn sống?

"Lão cửu, ngươi, tại sao ngươi vẫn còn sống? Trong cung điện phong ấn đã xảy ra chuyện gì?"Tà ma lão nhị nghi ngờ hỏi.

Lúc này tà ma lão đại cũng nhìn sang và nhìn tà ma lão cửu một lượt. Tà ma lão nhị đã báo cáo chuyện của lão cửu với hắn.

Nhưng hắn luôn cảm thấy trong đó có rất nhiều nghi hoặc, lão cửu này có vẻ cũng không đơn giản. Bây giờ khi nhìn thấy thì càng tin chắc hơn vào cảm giác trong lòng mình.

E rằng này lão cửu có gì đó không ổn. Hắn cũng không rõ về vị trí của cung điện phong ấn.

Ngay cả lão ngũ và lão bát đi vào không lâu, linh hồn đã biến mất. Tại sao lão cửu này không hề hấn gì cả. Nếu không phải lão Cửu là tà ma cấp Sinh Tử cảnh, hắn đã định thăm dò xem đối phương đang suy nghĩ gì.

Tà ma lão cửu xuất hiện ở đây không phải Lâm Tiêu thì là ai chứ?

Sau khi thấy tình trạng của doanh trại loài người bắt đầu tụt dốc, hắn biết mình không thể chờ đợi được nữa.

Nếu không, doanh trại của con người chắc chắn sẽ bị đánh bại, thậm chí toàn bộ đại quân sẽ bị xóa sổ.

Bây giờ hắn phải làm gì.

Đó là một trong ba mươi sáu kế sách, bắt trộm phải bắt kẻ cầm đầu trước!

Trong số những tà ma có bốn tà ma Sinh Tử cảnh. Hai trong số đó đang chiến đấu chống lại tám người của Phật môn.

Hai người còn lại ở phía sau, chỉ huy toàn quân chống lại Nho đạo. Như vậy chỉ cần hắn có thể ngăn cản hoặc là thoát khỏi hai tà ma Sinh Tử cảnh này, cán cân thắng bại sẽ hoàn toàn nghiêng ngả.

"A, nhị ca, đúng vậy, ta là có lỗi với ngũ ca và bát ca, là đã hại bọn họ."

"Có lẽ vì thể chất ta đặc biệt, sức mạnh của cung điện phong ấn không thể cản trở ta. Vì vậy, ta có thể tiếp cận cổng cung điện phong ấn một cách thuận lợi.

“Vậy nên sai lầm của ta là không nên mang theo hai ca ca vào cung điện phong ấn…”

Lâm Tiêu biểu diễn đầy cảm xúc, sống động, chân thực như những gì hắn nói đều là sự thật.

Sao người ta lại không phân biệt được lời nói dối chứ. Điều đó chỉ thật 70% và giả 30%.

Dưới sự lừa bịp của Lâm Tiêu, hai tà ma Sinh tử cảnh bị mê hoặc.

Cảnh tượng bên ngoài cung điện phong ấn đã được hai tà ma hỏi rõ ràng, điều này hoàn toàn giống với những gì mà lão cửu đã nói.Hóa ra là do thể chất đặc biệt của hắn cho nên hắn có thể đến gần cung điện phong ấn.

Hai tà ma không nghi ngờ gì về lời giải thích này. Những chuyện như tà ma biến dị thường xảy ra, một số được sinh ra với năng lực siêu mạnh và một số có năng lực đặc biệt.

Chỉ là, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy kẻ không sợ lực lượng phong ấn như lão cửu.

"Đều là lỗi của ta, lỗi của ta ~" Lâm Tiêu chán nản nói.

Tà ma lão nhanh chóng đứng ra, vỗ mạnh vào vai Lâm Tiêu và an ủi hắn một cách nghiêm túc.

"Lão cửu, ngươi đừng tự trách, không phải lỗi của ngươi."

"Đó là số mệnh của lão ngũ và lão bát, nhờ có ngươi mà tà ma nhất tộc chúng ta mới có thể phá giải phong ấn, ngươi là anh hùng của tà ma nhất tộc chúng ta.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Tà ma lão đại khẽ cau mày, mặc dù hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Có gì nói đó.

Việc tiêu tán cung điện phong ấn và giải trừ phong ấn của tà ma thực sự có liên quan rất nhiều đến lão cửu này. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ để xua tan mọi lo lắng và nghi ngờ.

Lão cửu này đã lập công lớn rồi!

Dưới sự an ủi của tà ma lão nhị, dường như tà ma lão cửu này đã bình tĩnh lại.

Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.

"Đúng rồi, khi ta ở cung điện phong ấn, cũng đã có được một thứ kỳ diệu, có lẽ có thể ảnh hưởng tới cục diện trận chiến này." Lâm Tiêu nghiêm túc nói.

“Ồ, đó là cái gì?” Tà ma lão nhị ngạc nhiên hỏi.

Lâm Tiêu lật tay lấy ra một quả cầu ánh sáng màu xám. Hai tà ma nhìn thấy thứ này, trong lòng không khỏi sững sờ, cảm thấy rất quen thuộc.

"Lão cửu, đây là cái gì?" Tà ma lão nhị trợn to hai mắt hỏi.

Lâm Tiêu đưa quả cầu ánh sáng ra và giải thích: "Đây nên là sức mạnh cốt lõi của cung điện phong ấn."

"Ta gọi nó là... phong ấn chi lực!!"

Nói xong, quả cầu ánh sáng màu xám lập tức bộc phát ra thần vận ba màu như thể lớp ngụy trang đã bị xé bỏ, để lộ ra một lưỡi kiếm sắc bén và sáng bóng chém vào hai tà ma.

"A!... Đây là phong ấn chi lực của cung điện phong ấn!!!"

"Là tà ma, ngươi làm sao có thể khống chế loại năng lực này?" Hai tà ma Sinh Tử cảnh kinh hãi.

Họ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, sức lực trong cơ thể lúc này nhanh chóng bị rút cạn

"Ngươi có biết mình đang làm gì không?

"Ngươi đang hành động như một kẻ phản bội." Tà ma lão nhị gầm lên giận dữ.

Lâm Tiêu cười toe toét, tất cả sức mạnh đều tập trung vào tay phải.

"Tà ma không muốn trở thành ma vương không phải là một tà ma tốt.

"Bùm bùm."

Hoang Chi Ý Cảnh, Trọng Lực Ý Cảnh kết hợp với khí huyết chi lực toàn thân, đã đấm mạnh vào hai tà ma đó.

Hai tà ma bị đập xuống đất và một tiếng nổ.

Lâm Tiêu thừa thắng xông lên, lập tức đuổi theo. Hắn không cho đối thủ cơ hội để thở, hắn ra thêm vài chưởng thần thông nữa

"Xử lý cho ta." Lâm Tiêu tức giận quát.

Trong số đó, tà ma lão nhị đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất, nó mất cảnh giác trước đòn tấn công bất ngờ của Lâm Tiêu, cơ thể vỡ thành nhiều mảnh.

Hai đạo quang mang giam cầm từ cơ thể Lâm Tiêu bùng phát và bắn ra. Tà ma lão nhị hét lên và trực tiếp móc vào cơ thể Lâm Tiêu

Ở phía khác, cơ thể của tà ma lão đại phát nổ thành những làn sóng tà khí cuồn cuộn

Sâu vào trăm trượng, tà khí ngất trời.

Một đôi mắt to như đèn lồng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu.

Lão cửu, ngươi muốn chết ư.

Có một tiếng nổ cực lớn, tà ma thần thông bùng nổ, Lâm Tiêu bị đánh bay ra ngoài.

Tất cả những tà ma xung quanh đều chết lặng

Người của Nho đạo cũng sững sờ, tám người của Phật môn cũng ngây ngốc.

Đấu đá nội bộ rồi.

Vào thời điểm quan trọng nhất này, tà ma nhất tộc thực sự bắt đầu xung đột và đó là giữa những tà ma Sinh Tử cảnh.

Điều này làm cho tất cả mọi người trong doanh trại loài người vui mừng và phấn khích.

Về phía tà ma, những tà ma Hóa Đỉnh cảnh cũng không dám can thiệp vào cuộc đấu tranh nội bộ này. Có một hệ thống phân cấp nghiêm ngặt giữa các tà ma và những kẻ trong cùng một cảnh giới có thể đấu đá và ăn thịt lẫn nhau.

Nhưng khi thách thức tà ma cấp cao hơn thì đó là một điều cấm kỵ. Đó là luật bất thành văn không được phép xảy ra giữa các tà ma. Vì vậy, khi những tà ma Sinh Tử cảnh chiến đấu với nhau, những tà ma Hóa Đỉnh bọn họ chỉ có thể đứng ngoài quan sát và không thể can thiệp.

Đây cũng là nguyên nhân cơ bản tại sao có người không trở lại làm con người.

Sau khi tà ma lão đại trở thành trạng thái khổng lồ này, sức chiến đấu của hắn cũng tăng vọt lên vài cấp. Nhưng tà ma do Lâm Tiêu biến đổi cũng bùng phát thực lực mạnh mẽ hơn, quấn chặt lấy hắn.

Nhất thời, hai tà ma này khó có thể phân cao thấp.

Đúng lúc này, một giọng nói cấp bách đột nhiên vang lên bên tai Đằng lão từ doanh trại loài người.

" Đằng lão, lúc này không hạ gục tà ma thì còn đợi đến khi nào?"

Đằng lão mở to hai mắt, đây, giọng nói này, là... Lâm Tiêu? !

Đúng vậy, bây giờ là thời điểm tốt nhất để tấn công đám tà ma.
Chương 217: Xin lỗi, ta cho rằng như vậy

Phe tà ma bây giờ có bốn, không, năm tà ma Sinh Tử cảnh, hai trong số đó đang dây dưa với tám hòa thượng Phật môn.

Ba người còn lại đang chiến đấu với nhau, cuộc chiến vô cùng khốc liệt.

Chỉ trong hai hơi thở, khí tức của một tà ma Sinh Tử cảnh đã hoàn toàn biến mất trong cuộc xung đột nội bộ. Hai tà ma còn lại của Sinh Tử cảnh vẫn đang chiến đấu, không sự phân biệt cao thấp.

Đằng lão hiểu ra, lúc này có lẽ là cơ hội ngàn năm có một. Nhưng, còn tiểu hữu Lâm Tiêu đâu?

Ông ta nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy tiểu hữu Lâm Tiêu đâu cả, chỉ có thể nghe thấy giọng nói chứ không nhìn thấy người.

Chẳng lẽ tiểu hữu đang âm thầm theo dõi, chuẩn bị tìm cơ hội tập kích tà ma một cách bất ngờ? Chưa kể, điều này khá phù hợp với tính cách của tiểu hữu.

Đằng lão bình tĩnh lại, sau khi biết tiểu hữu bình an vô sự thì đã vô cùng yên tâm. Nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là đối phó với đám tà ma này.

"Lão Bạch, lão Dịch, lão Triệu… Đằng lão truyền âm cho sáu nho gia đại năng khác cũng có mặt.

"Bây giờ, chúng ta hãy hợp lực để giáng cho đám tà ma một đòn chí mạng."

Sáu nho gia đại năng hơi sửng sốt.

"Đằng lão, ông đang nói... trấn yêu văn sao?

"Để tiêu diệt nhiều tà ma như vậy, chúng ta thực sự cần phải hợp lực lại."

"Nghe theo ông!"

"Ta đã bảo những đại Nho gia khác nỗ lực hết sức để ngăn cản những tà ma Hóa Đỉnh cảnh kia."

"Đúng đúng đúng, chúng ta nhất định phải thừa dịp khi tà ma Sinh Tử cảnh bất lực, tung ra một kích mạnh nhất. Sau khi vài người giao tiếp nhanh chóng bằng linh thức thì họ đã quyết định.

Ngay lập tức, bảy nho gia đại năng bao gồm cả Đằng lão lùi lại vài bước.

Ù ù ù! Chính khí cuồn cuộn được phóng ra từ cơ thể họ.

"Các vị, yêu ma tà vật là kẻ thù chung của thế gian, ngay cả hôm nay khi chúng ta chết ở đây, tuyệt đối sẽ không để chúng trốn thoát và gây hại cho thế gian." Đằng lão nghiêm túc nói.

"Thiên du thiên du mãnh liệt chư hầu, thượng tá bắc hạ cập lâm cửu châu, thân mặc kim giáp, tay cầm thương ..."

"Cưỡi mây thổi sương, quỷ khóc thần sầu, móng vuốt như móc vàng, phùng yêu thốn trảm..."

Khi Đằng lão vừa dứt lời, bảy nho gia đại năng bắt đầu ngâm nga.

Chính khí cuồn cuộn áp đảo đánh vào đại quân tà ma, đôi khi biến thành lưỡi kiếm sắc bén, đôi khi biến thành văn khí. Những đại nho khác xung quanh vốn đã gần như kiệt sức, lúc này cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh tràn vào cơ thể.

Các loại thần thông Nho đạo khác lại một lần nữa phát ra đạo đạo quang mang.

Đại quân tà ma liên tục hét lên, ngay cả những tà ma Hóa Đỉnh cảnh cũng bị áp chế mạnh mẽ. Lúc này, tà ma lão đại đang chiến đấu với Lâm Tiêu cũng phát hiện ra sự kỳ dị của đám người nho đạo.

"Trấn ma đại thần thông?! Hừm, nho gia chết tiệt!"

"Lão tam, lão tứ, mặc kệ các ngươi dùng cái gì thủ đoạn, cho dù có mất đi ma nguyên thì cũng hãy lập tức đập vỡ chuông cho ta." Tà ma lão đại hét vào mặt hai tà ma Sinh Tử cảnh còn lại.

Đương nhiên hắn có thể nhìn ra, điểm mấu chốt của trận chiến này chính là bản thân đại quân tà ma. Nếu không phải chiếc chuông đó ngăn cản bước chân của đại quân tà ma thì sao những người của Nho đạo và Phật môn này làm sao có thể chịu được tác động của ma binh.

"Đã hiểu, lão đại!!"

"Hiểu rồi, lão đại!

Sau khi nghe những lời này của tà ma lão đại, tà ma lão tam và tà ma lão tứ Sinh Tử cảnh đã đáp lại. Một sự điên cuồng lóe lên trong mắt họ.

Thực sự không ngờ, một trận chiến tưởng chừng vô cùng dễ dàng, hóa ra lại có sự không ngờ tới rồi những người từ Phật môn xuất hiện, rồi nội chiến với lão cửu.

"A!!! Chết tiệt!"

Bùm! Bùm!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Cơ thể của hai tà ma Sinh Tử cảnh bùng nổ thành trạng thái ma khí chân thân, lực lượng và khí tức bắt đầu tăng lên, kích thước cơ thể của chúng trong tích tắc đã tăng lên hàng trăm trượng.

Ngay sau đó, một bóng người khổng lồ trong số họ lao về phía chiếc chuông Phật môn với tốc độ cực nhanh.

"Không được, ngăn hắn lại, đừng để hắn quấy rầy sư huynh vận hành chuông trấn hồn." Một vị hòa thượng lo lắng nói.

Nếu như lúc này chuông trấn hồn bị cắt đứt, thì cả Phật môn và Nho đạo cùng ra sức cũng khó có thể chống lại tà ma nhất tộc này

Một số hòa thượng khác tỏa ra kim quang và họ lần lượt tế xuất các bí pháp Phật môn của, cố gắng ngăn chặn cơ thể tà ma đang lao tới.

“Khà khà khà, các ngươi nghĩ nhiều rồi!” Bên cạnh truyền đến một tràng cười.

Khi nhìn thấy cơ thể thực sự của một tà ma khác đã xuyên thủng khoảng không, biến thành một ma chưởng rợp trời và đập xuống.

Bất cứ nơi nào ma chưởng này đi qua, từng tầng không gian không ngừng sụp đổ, hư không rung lên.

Bùm! !

Bảy hòa thượng Phật môn dùng kim cương phật thể đập vào ma chưởng này, nghĩ rằng bảy người sẽ dễ dàng trấn áp ma chưởng này.

Nhưng sau khi năng lượng của ma chưởng bắn ra tứ phía, ma chưởng đen như mực đã chặn lại lực đạo của bảy người, mặc dù rất khó.

"Chuyện này. . . Chuyện này. . . Sao tà ma này lại đột nhiên mạnh như vậy?"

"Nhất định là một loại bí pháp tà ma, tăng thực lực của bản thân lên rất nhiều, bình thường loại bí pháp này không thể duy trì được lâu.

"Các huynh đệ, chúng ta hãy cùng nhau độ hóa tà ma này. Bảy người của Phật môn hét lớn, phật quang kim cương càng trở nên rực rỡ hơn. Nhưng vào lúc này, hư không sau lưng bọn họ đột nhiên rung lên.

Một vài ngón tay của ma chưởng đột nhiên khoan ra.

“Khà khà khà, đầu trọc, bản ma có hai tay!” Một nụ cười hung ác lộ ra.

Một ma chưởng khác nổ mạnh.

Bùm bùm!

Bảy hòa thượng Phật môn bị bắn xa hàng chục mét.

Lúc này, chân thân của tà ma Sinh Tử cảnh vừa rồi đã đến trước chiếc chuông chí bảo của Phật môn.

Trong ánh mắt kinh ngạc của hòa thượng Phật môn sư huynh, tà ma mở cái miệng khổng lồ và nuốt chiếc chuông trong một ngụm

Ngay lập tức, bề mặt của chiếc chuông chí bảo đã bị ma khí vấy bẩn, uy năng của nó đã giảm đi rất nhiều.

Mà tà ma Sinh Tử cảnh nuốt chuông chí bảo này cũng không hề dễ chịu. Hắn hét lên, ma khí trong cơ thể hắn không ngừng vận chuyển, cả người tà ma đang lăn lộn Nhưng dù vậy, sự điên cuồng trong mắt hắn vẫn không giảm đi bởi vì mục đích của hắn đã đạt được.

"Gầm!!!!" Đại quân tà ma gầm lên phấn khích

Họ ... có thể động đậy rồi!

"Giết!!

"Cuối cùng cũng được giải thoát rồi!"

"Có thể động đậy rồi, cuối cùng cũng có thể động rồi!"

Tám hòa thượng Phật môn sửng sốt, người của Nho đạo sững sờ.

Hỏng rồi! Rắc rối lớn rồi! Đại quân tà ma đã được giải thoát, ai có thể cản nổi chứ.

"Khà khà khà, tà ma nhất tộc ta ở thời đại này nhất định sẽ tẩy huyết dị tộc khác!" Tà ma lão đại ngửa đầu lên trời rống to.

Điều này khuyến khích tất cả tà ma không ngừng gầm lên:

"Tà ma nhất tộc, thống trị thiên hạ!

"Tà ma nhất tộc vĩnh viễn bất diệt!

Tuy nhiên, vào khoảnh khắc khi tà ma lão đại đang kích động, trong mắt “ lão Cửu” luôn chiến đấu với hắn cũng lộ ra sự điên cuồng.

Rất vui sao? Tiếp theo có thể ngươi sẽ còn vui hơn!

Còn bây giờ……

Lâm Tiêu ném tất cả phong ấn chi lực mình hấp thụ vào cơ thể về phía thần điện khiến tà ma lão đại giật mình.

Hắn không ngờ rằng lão cửu này vẫn còn giữ lại một chiêu.

"Ngươi là thứ gì! !" Tà ma lão đại trừng mắt Lâm Tiêu, tức giận mắng.

"Ngươi sẽ sớm biết thôi." Lâm Tiêu lạnh lùng trả lời

"Lẽ nào ngươi cho rằng chỉ dựa vào phong ấn chi lực này là có thể phong ấn lại bản ma một lần nữa sao?" Trong mắt tà ma lão đại tràn đầy lửa giận.

Ầm ầm! Thần thông tà ma trên người hắn bộc phát, ngay cả bầu trời cũng dẫn mây đen tới.

"Xin lỗi, ta chưa từng cho rằng như vậy." Lâm Tiêu nở nụ cười khó hiểu.
Chương 218: Người này là kẻ địch của Phật môn ta

"Hả?! Ngươi, ngươi có ý gì?" Tà ma lão đại đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng

Khi hắn chặn lại phong ấn chi lực.

"Bụp!! Tà ma lão cửu lại búng một ngón tay ra.

Ù ù! ! ! ~~

Tất cả không gian xung quanh hai người họ bốc cháy một ngọn lửa màu vàng bay vút lên trời trong tích tắc. Nhiệt độ của ngọn lửa cực cao.

Cùng với hư không, linh thức, âm thanh và linh lực, tất cả đều bị đốt cháy.

Lâm Tiêu và tà ma lão đại bị cô lập trong một quả cầu lửa khổng lồ.

Về phần những tà ma khác ở gần đó, chỉ cần nhiễm phải một tia lửa nhỏ thì cũng chính là một đòn đả kích có tính hủy diệt, hồn bay phách lạc, ngay cả tro cốt cũng không lưu lại.

Trong tích tắc, ngọn lửa lan rộng ra, tấn công tất cả các mục tiêu xung quanh một cách bừa bãi khiến các tà ma la hét thảm thiết.

May mắn thay, nơi Lâm Tiêu và tà ma lão đại nằm ở phía sau đại quân tà ma, có một khoảng cách xa từ doanh trại của con người.

Sau khi ngọn lửa nhanh chóng quét sạch hàng ngàn tà ma, đại quân tà ma cuối cùng cũng có phản ứng, bọn họ nhanh chóng cô lập chân không mới có thể khống chế ngọn lửa.

Mặc dù ngàn tà ma không là gì so với hàng vạn tà ma, chúng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Nhưng vào lúc này, mỗi tà ma đều nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đang vô cùng nóng kia, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Đây... đây là thứ gì? Tà ma nhất tộc bọn họ cũng có khả năng chống lửa rất cao. Tại sao lại có vẻ dễ bị tổn thương khi gặp phải loại ngọn lửa này.

Tà ma nhất tộc sững sờ. Tại sao doanh trại con người không có?

Bao gồm cả tám người của Phật môn. Tất cả đều kinh ngạc nhìn chằm chằm vào quả cầu lửa đáng sợ. Mọi người đều cảm thấy một mối đe dọa mạnh mẽ từ phía trên.

Từ khi nào tà ma lại biết thi triển thần thông hỏa diễm vậy. Đây là điều trước nay chưa từng có.

Nhìn thấy những tà ma kia yếu ớt trước ngọn lửa, những người trong doanh trại con người đều toát mồ hôi lạnh. Nếu đổi lại là bọn họ, e rằng cũng không ngăn cản được.

Đây, đây……

Sắc mặt của mọi người đều vô cùng khó coi.

Tà ma nhất tộc có một cường giả như vậy, hôm nay liệu họ có còn cơ hội chiến thắng không?

Trong quả cầu lửa màu vàng đỏ…

"Hỏa diễm lĩnh vực!? Ngươi. . . Ngươi chắc chắn không phải tà ma, ngươi là ai!!" Tà ma lão đại gầm lên.

Phong ấn chi lực đang không ngừng làm suy yếu sức mạnh của hắn.

Ngọn lửa kỳ lạ này thiêu đốt linh hồn tà ma của hắn khiến hắn thực sự có chút sợ hãi rồi. Điều làm hắn khó chịu là… Hắn vẫn không biết tà ma lão cửu đang đối diện với mình là thứ gì.

"Ta nói rồi, một lát nữa ngươi sẽ biết, bây giờ ta sẽ đưa ngươi đi đoàn tụ với nhị ca đoàn tụ!" Lâm Tiêu cười nói

Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội này, hắn không thể buông tha cho tà ma lão đại này.

"Hừ, chỉ dựa vào chút này..! Vậy thì ngươi còn kém một chút..." Tà ma lão đại trừng mắt, ma khí trong cơ thể lại bắt đầu tụ lại.

“Ta biết.” Lâm Tiêu bình tĩnh nói.

"Hả? Ngươi biết gì... hả? Ối?! Chuyện này...?Tà ma lão đại nói được nửa chừng thì đồng tử mắt như sắp rơi ra ngoài.

Hắn thấy 'lão cửu tà ma' đó đột nhiên biến thành một thiếu niên loài người.

Một cây bút lông màu vàng tím với thần vận rực rỡ xuất hiện trong tay của thiếu niên loài người này, khí tức Nho đạo lấp đầy quả cầu lửa.

"Ngươi, ngươi, ngươi... ngươi... nho gia... ngươi, ngươi không phải tà ma, ngươi là… nho gia chết tiệt!!" Toàn thân tà ma lão đại run rẩy.

Cho dù hắn đoán thế nào cũng không đoán ra được thân phận của đối phương mà thôi.

"Phong cho cho ta !!!" Lâm Tiêu hét lên, tập hợp sức mạnh của lĩnh vực Nho Đạo, viết một chữ phong, rồi đánh xuống.

"Không không không, lực lượng của lĩnh vực Nho đạo, làm sao có thể như vậy...? !" Tà ma lão đại kinh hãi nói.

Bùm!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Khi phong ấn chi lực, sức mạnh của lửa Hoàng Hồng Dương và sức mạnh của lĩnh vực Nho Đạo cả ba đều tấn công từ trong ra ngoài khiến tà ma lão đại hét lên thảm thiết.

Nhưng Lâm Tiêu đã ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng ngay cả khi ma khí trong cơ thể tà ma lão đại này sụp đổ thì ngay sau đó hắn sẽ tập hợp lại.

Lặp đi lặp lại nhiều lần.

Ngay cả dưới sự trấn sát của tam thần thông này, cũng không thể thực sự giết được tà ma lão đại.

"Hừ, sau lần này, chuẩn bị Hóa Đỉnh!" Lâm Tiêu lẩm bẩm nói.

Hắn biết, dù nhiều ý cảnh của bản thân đã biến thành lĩnh vực nhưng suy cho cùng, chính là tu vi là điểm hạn chế để phát huy thực lực.

Lĩnh vực chi lực, ít nhất, chỉ có thể được thực sự khống chế ở tu vi Hóa Cảnh hậu kỳ mà hiện tại hắn chỉ là Toàn Đan cảnh viên mãn, điều này còn cách quá xa.

Hiện tại chỉ cần chờ ý cảnh đặc biệt đạt tới bậc tám là được rồi.

Ý cảnh đặc biệt mà!

Được rồi!

Hiểu rồi.

"Thu!!" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.

Linh hải trong tháp Chân Long đột nhiên phát ra một đạo lực lượng giam giữ mạnh mẽ.

Tà ma lão đạo này đã bị lực lượng trực tiếp đưa vào cơ thể và bị áp chế trong tháp Chân Long giống như tà ma thứ hai.

Sau đó, Lâm Tiêu vung tay lên.

Quả cầu lửa khổng lồ Hoàng Hồng Dương dần dần tiêu tan, hắn không biến thành dáng vẻ của tà ma nữa.

Tà ma lão đại và tà ma lão nhị đã bị trấn áp trong tháp Chân Long, chỉ còn lại hai tà ma Sinh Tử cảnh khác yếu hơn.

Theo góc nhìn của Lâm Tiêu thì thực lực của tà ma Sinh Tử cảnh này không có gì đáng sợ.

Đợi sau giải quyết hai tà ma này, những tà ma còn lại cũng sẽ bị hủy diệt dưới nỗ lực liên thủ của chí bảo Phật môn, Đằng lão và những người khác chỉ còn là vấn đề thời gian.

"Hả?! Đây, sao tà ma này lại biến thành người vậy?”

"Còn hai tà ma Sinh Tử cảnh kia thì sao?

“Người này... hình như là Lâm Tiêu”

"Đúng vậy, đây không phải là Lâm Tiêu trước đó đã cứu chúng ta sao?"

"Tại sao hắn lại ở đây?"

"Người mình, đây là người mình!"

Bạch nho gia và những người khác trong Nho đạo đều nhận ra bóng người này trong nháy mắt.

Đằng lão càng vui mừng hơn khi tiểu hữu xuất hiện ở đây. Điều đó chẳng phải có nghĩa là…

Đột nhiên Đằng Lão suy nghĩ rất nhiều.

Ngay sau khi tà ma đó xuất hiện đã kích động những tà ma Sinh Tử cảnh đấu đá lẫn nhau. Sau đó, tà ma thậm chí còn sử dụng một Hỏa Diễm Ý Cản kỳ lạ? !

Bất kể phong cách chiến đấu hay các loại thần thông khác nhau đều giống một con người hơn là tà ma. Tà ma kia, không phải là tiểu hữu Lâm Tiêu biến thành đó chứ.

Tuy nhiên, so với sự lạc quan của đám người Nho đạo, khi tám người của Phật môn nhìn thấy Lâm Tiêu thì cau mày thật sâu.

“Người này là kẻ thù lớn của Phật môn!” Suy nghĩ này bất ngờ xuất hiện trong đầu họ cùng một lúc.

"Sư huynh, huynh cảm thấy người này là tà ma sao!"

"Không giống tà ma, nhưng cũng không giống con người.

Các ngươi có phát hiện ra không? . . Trên cơ thể người này có sát niệm hiếm thấy, tội nghiệt quá nặng!"

"Hừm! Sau khi sư huynh xử lý xong tà ma này, hiến xuất chuông trấn hồn là có thể biết được thật hay giả."

"Điều này … có phải không tốt lắm không?! Nếu đối phương là con người, nói không chừng tiếng chuông trấn hồn có thể sẽ làm tổn thương linh hồn của hắn."

“Phật môn ta phổ độ chúng sinh, con người tội nghiệt nặng như vậy, hôm nay hãy để sư huynh độ hóa.
Chương 219: Người phía trước xin dừng bước, hãy nói rõ danh tính của ngươi

Lúc này, ở trên chiến trường, trận chiến giữa một bên là tà ma, một bên là nhân loại, trạng thái cứng nhắc kỳ lạ.

Đội ngũ tà ma Hóa Đỉnh Cảnh bị nhóm bảy đại năng Nho giả của Đằng lão dùng đại thần thông trấn yêu áp chế.

Mà lão Tam tà ma và lão Tứ tà ma vốn dĩ đang bạo phát, áp chế lại Lục Lạc chí bảo của Phật môn, khiến đám đại quân tà ma có thể tiếp tục hoạt động.

Quân doanh của nhân loại có thể sẽ rơi vào thế yếu trong nháy mắt.

Nhưng lão Đại tà ma và lão Nhị tà ma vào lúc này lại bị Lâm Tiêu giải quyết rồi.

Bên phía tà ma bỗng chốc như rắn không đầu, nhất thời rơi vào hỗn loạn.

Bên phía tà ma, muốn thắng ở trận chiến này, vậy thì cách đột phá duy nhất chỉ có một.

Chính là dựa vào hai tà ma Sinh Tử Cảnh cuối cùng.

Chỉ cần bọn chúng trong thời gian hạn chế Lục Lạc chí bảo của Phật môn, chỉ huy đại quân tà ma phát động công kích với doanh trận của nhân loại.

Vậy thì sẽ có hi vọng thắng lợi.

Mà doanh trận của nhân loại muốn giành được chiến thắng, cũng tương tự như vậy.

Chỉ cần giải quyết được hai tà ma Sinh Tử Cảnh kia, Lục Lạc chí bảo của Phật môn liền có thể lần nữa phát huy thần uy, trấn áp đại quân tà ma.

Bảy đại năng Nho đạo lại lần nữa giữ chân đội ngũ tà ma Hóa Đỉnh Cảnh.

Vậy thì thắng lợi sẽ ngay trong tầm với rồi.

Lâm Tiêu cũng hiểu rõ đạo lí này.

Cho nên sau khi trấn áp lão Đại và lão Nhị tà ma, hắn liền bay về phía hai tên tà ma cuối cùng.

Hắn muốn tốc chiến tốc thắng

Lão Tam và lão Tứ tà ma thấy vậy, cả người đều run lên vài cái.

Thiếu niên nhân loại này là nhân vật gì vậy?

Lão Đại và lão Nhị của bọn chúng đâu?

Chẳng lẽ đều bị thiếu niên kia đối phó rồi?

Chuyện này sao có thể chứ?

Tám người Phật môn kia bọn chúng đối phó đã rất gian nan rồi.

Nếu lại thêm cả thiếu niên này nữa, thì bọn chúng chết chắc rồi.

Hai tên tà ma Sinh Tử Cảnh nhìn nhau một cái rồi bắt đầu bàn bạc.

“Tam ca, sao bây giờ, lão….lão Đại và lão Nhị đều chẳng thấy bóng dáng đâu cả, chúng ta có tiếp tục chiến đấu tiếp không đây?” Lão Tứ đắn đo, gấp gáp truyền âm.

Dựa vào thực lực của hai tên tà ma bọn chúng, chiến đấu với nhiều người như vậy thì đấu không lại, nhưng chạy thì nhất định có thể chạy thoát.

“Hừ!!! Tộc tà ma chúng ta há có thể tham sống sợ chết. Tại sao ngươi lại chạy từ nơi bị phong ấn ra đây, vì sao ngươi không vĩnh viễn ở lại cái nơi bị phong ấn kia đi. Ta đã chịu đựng đủ rồi, cho dù là chết, ta cũng phải khiến cho bộ tộc tà ma một lần nữa trở lại thế gian này!!!” Lão Tam tà ma tức giận quát.

“Nhưng, nhưng chưa nói gì tới đám lừa trọc kia, chỉ với thiếu niên nhân loại thần bí này thôi, chúng ta cũng đã không đối phó được rồi.” Lão Tứ vừa kiêng kỵ vừa sợ sệt nói.

“Hoảng cái gì chứ, ta và ngươi không đối phó được, vậy thì toàn bộ đại quân tà ma điên cuồng kia thì sao. Doanh trận nhân loại bọn chúng có kẻ nào có thể ngăn lại được chứ!!!” Vẻ điên cuồng trong ánh mắt lão Tam lại nổi lên.

Lục Lạc chí bảo của Phật môn đã bị nó nuốt vào trong cơ thể áp chế tới hiện tại.

Dù gì cũng đã tổn thương tới căn nguyên một cách kiệt quệ, vậy thì cứ dứt khoát mà làm thôi…..

“Tam ca, huynh, lẽ nào huynh định…..” Trong ánh mắt lão Tứ lóe lên sự kinh hãi.

“Nếu không thì sao, tình cảnh khó khăn trước mắt của tộc tà ma chúng ta phải giải quyết như thế nào!” Vẻ mặt lão Tam kiên quyết, giống như đã nhìn thấu tất cả.

“....” Sắc mặt lão Tứ khó coi, lại không biết phải trả lời như thế nào.

Nhưng ngay trước khi thiếu niên nhân loại kia bay tới trước mặt, lão tam muốn đứng ra, một giọng nói trầm thấp đã ngăn thiếu niên nhân loại lại.

Người phía trước xin dừng bước, hãy nói rõ thân phận của mình!” Một hòa thượng chặn trước mặt Lâm Tiêu, lạnh lùng nói.

“Hả?!!”

“Đây là…”

“Người của Phật môn này muốn làm gì vậy?”

“Lâm Tiêu rõ ràng là muốn qua đó giúp đỡ, bọn họ làm vậy là có ý gì?”

“Ngữ khí này, chỉ e là sắp xảy ra chuyện rồi!”

Đám người Nho đạo nhận ra Lâm Tiêu đều rất ngạc nhiên nhìn đám hòa thượng của Phật môn, không hiểu tại sao thái độ của đám hòa thượng lại như vậy.

Có quen hay không cũng đều gọi một tiếng thí chủ.

Bây giờ rõ ràng là đám hòa thượng đối với thiếu niên này không có thiện ý, thế này là sao chứ?

Rõ ràng là thiếu niên vừa mới giải quyết hai tà ma Sinh Tử cảnh cơ mà.

Không chỉ những người này kinh ngạc trước thái độ của hòa thượng Phật môn, mà ngay cả hai tà ma Sinh Tử cảnh cũng bất ngờ không thôi.

Cục diện vốn tưởng là thập tử nhất sinh, lẽ nào còn có cơ hội chuyển mình lớn hơn sao?

Lâm Tiêu nghi hoặc nhìn hòa thượng đang chắn đường ngay trước mặt này, cũng không hiểu rõ nguyên nhân.

Hình như hắn là lần đầu tiên gặp đám hòa thượng này mà nhỉ?

Không đợi hắn lên tiếng hỏi, một giọng nói khác đã giúp hắn giải thích.

“Thiếu niên này là người của Nho đạo chúng ta, là bạn, không phải địch, các vị

Phật môn, xin hãy yên tâm!”

Người nói chuyện chính là Đằng lão.

Trong số các Nho đạo tại Đông Vực, địa vị của Đằng lão vẫn tương đối lớn.

Những người của Nho đạo không quen biết Lâm Tiêu nghe thấy Đằng lão nói vậy đều ngơ ngác, lập tức thay đổi cách nhìn đối với Lâm Tiêu.

Người có thể khiến cho Đằng lão vội vàng đứng ra xác nhận thân phận, nhất định không phải là loại lơm rơm rồi.

Nhưng mà, người của Nho đạo thì hiểu, nhưng không có nghĩa là đám hòa thượng Phật Môn cũng hiểu.

“Đằng thí chủ, lẽ nào thí chủ không biết bản chất của tà ma xảo quyệt, biến hóa đa đoan, giỏi nhất là mê hoặc nhân tâm hay sao?” Ánh mắt hòa thượng lóe sáng, nghiêm túc nói.

“Hả?” Đằng lão và những người của Nho đạo khác, sắc mặt đều khẽ biến.

Ý của hòa thượng này, chẳng phải là đang nghi ngờ thiếu niên trước mặt này là do tà ma biến hóa thành sao?

Lâm Tiêu nghe vậy, liếc hắn ta một cái.

Tay phải vươn ra.

Bút lông tử kim xuất hiện, nắm trong lòng bàn tay.

Chính khí cương trực từ trong cơ thể Lâm Tiêu từ từ phát tán ra.

Phù!!

Nhóm người Nho đạo đều thở phào một hơi.

Vừa rồi bị hòa thượng kia nói như vậy, bọn họ cũng có chút nghi ngờ thân phận của thiếu niên trước mặt này.

Dù sao thì người của Phật môn cũng không thể vô duyên vô cớ chặn đường người ta được, thiếu niên này nói không chừng lại thực sự có vấn đề.

Nhưng sau khi văn khí và chính khí cương trực kia của thiếu niên xuất hiện, hoài nghi trong lòng bọn họ đã triệt để tiêu tan.

Tà ma?

Nói vớ vẩn gì vậy!

Thiếu niên này tuyệt đối là người của Nho đạo bọn họ, tà ma không thể nào có loại khí tức như này được.

Mấy tên hòa thượng của Phật môn thấy vậy cũng sững lại.

Nhưng cũng với đó, sự lo nghĩ trong mắt bọn họ càng đậm, hoài nghi càng sâu.

Giả!

Quá giả rồi!

Nho đạo quang minh chính đại, chính khí cuồn cuộn.

Nhưng trên người thiếu niên này, lại ẩn giấu một loại hắc ám thâm sâu và tội nghiệt vô biên.

Đây căn bản là hai loại sức mạnh đối lập nhau.

Nước và lửa há có thể dung hợp, trắng đen không thể nào hợp nhất, âm dương không thể nào hợp lại.

Đây là chân lý bất biến từ xưa đến nay.

Chân lý là thật, vậy thiếu niên này chính là giả!

Lùi một vạn bước mà nói, thời điểm bình thường, thiếu niên này rốt cuộc có thân phận gì cũng chẳng quan trọng đến thế.

Nhưng hiện tại thì khác.

Trước mắt chính là thời khắc mấu chốt giữa trận doanh của tà ma và trận doanh của nhân tộc.

Cán cân bất cứ lúc nào cũng có nghiêng lệch.

Mà thiếu niên này lại giống như một cọng rơm cuối cùng, quyết định phương hướng của cán cân.

“Vậy thì mời các hạ ở yên đó chờ đợi, đừng xen vào hay là rời đi!”

“Đợi sau khi bần tăng và những người khác giải quyết xong tà ma, tự khắc sẽ kiểm chứng thân phận của các hạ, nếu thật sự các hạ là người của Nho đạo, chúng bần tăng tự khắc sẽ cúi mình xin lỗi.

Giọng nói của hòa thượng vẫn lạnh lùng như cũ, không có bất cứ sự thay đổi nào.

Ánh mắt Lâm Tiêu híp lại, có tia sáng trong mắt hắn chuyển động.

Không chỉ là hắn, thái độ của hòa thượng này khiến sắc mặt của những Nho đạo khác cũng trở nên khó coi.

“Này!! Đám người Phật môn các người có ý gì vậy?”

“Đúng vậy, gọi văn khí ra, phóng thích chính khí cuồn cuộn, chính là minh chứng tốt nhất của Nho giả chúng ta rồi, còn cần kiểm chứng thân phận gì nữa?”

“Đừng quá đáng quá!”

“Người của Phật môn đều vô lễ như vậy sao?”

Có vài người của Nho đạo không nhịn được nữa.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Từ khi người của Phật môn vừa xuất hiện, đã nghi ngờ phong ấn tà ma là do người của Nho đạo bọn họ gây ra.

Đám người Phật môn này từ trong ra ngoài đều toát ra vẻ thanh cao, kiêu ngạo.

Giờ lại còn đổi trắng thay đen, đúng sai lẫn lộn, nói một thiên tài thiếu niên Nho đạo trẻ tuổi ra tà ma biến thành.

Đây rõ ràng là…ức hiếp người ta quá đáng!

Đằng lão cũng nhíu mày lại.

Vừa vào lúc ông ta định nói vài câu, Lâm Tiêu đã mở miệng trước.

“Được, vậy các người tiếp tục đi, ta ở đây đợi nha ~~!” Lâm Tiêu mỉm cười nói.

Đằng lão chớp chớp mắt, không nói thêm gì nữa.

Tại sao ông lại cảm nhận được ý xấu từ trên người tiểu bằng hữu này vậy nhỉ.
Chương 220: Chí bảo khai quang? Việc này để đấy cho ta

Sau khi nghe thấy tiếng cười này của người thiếu niên, các Nho gia cũng phải tấm tắc gật đầu. Không hổ danh trẻ tuổi đã đạt cấp đại năng của Nho đạo.

Các lễ nghi không cần nhắc tới, nếu là bọn họ bị người khác nghi ngờ chắc chắn không thể chấp nhận được. Vậy mà người thiếu niên này lại có thể bình thản đón nhận.

Thật lợi hại!

Vị hoà thượng trước mặt nhìn hắn đầy nghi ngờ, dễ dàng đáp ứng vậy sao? Sao cứ thấy có gì đó không đúng.

Hoà thượng nhìn thiếu niên thêm cái nữa, chắc chắn đối phương không có ý tiến lên trước các đệ tử phật môn mới bay trở về.

“Các huynh đệ, mau giết chết hai con tà ma cấp đại năng này thôi.” Một hòa thượng truyền âm đi.

“Vâng! Sư huynh!” Các hoà thượng khác đồng loạt đáp.

Vài giây sau.

“Ầm!

Tám người đồng loạt niệm ra một chữ ‘Tiệt’. Ngay lập tức trên người bọn họ phát ra ánh sáng, sau lưng hiện lên bóng dáng lờ mờ của Đức Phật.

Hai con quỷ cấp đại năng như lâm vào đại địch, toàn thân run lên đầu óc cũng quay cuồng.

“Ám!”

“Ma!”

“Ni!”

“Bát!”

“Di!”

“Hồng!”

Các hòa thượng niệm ra một hàng chữ.

Ầm ầm! Hai con quỷ trợn trắng mắt sắc mặt tái nhợt kêu lên thảm thiết, trên người bọn chúng bắt đầu xuất hiện những vết nứt toạc ra. Chúng giống như bị thứ gì đó ăn mòn từ linh hồn ra thể xác.

“Tứ đệ! nhất tộc tà ma đều dựa vào ngươi!” Lão Tam chỉ kịp để lại câu này.

“Ta, ta biết rồi, Tam ca!” Lão Tứ cắn răng đáp.

“Mấy con lừa đầu trọc chết tiệt, đám nhân loại chết tiệt, nhất tộc tà ma chúng ta sẽ không bao giờ quên thù này.”

“Ma quỷ sẽ thôn tính thế giới!”

Con tà ma lão Tam sau khi thét lên một câu sau đó cả rất nhanh biến thành to lớn, yêu khí quanh thân nó cũng tăng lên một cách đáng sợ.

Toạc toạc. Các vết nứt lan rộng từ đầu tới chân, gần như bao phủ toàn cơ thể.

“Không xong rồi! ngăn nó lại!”

“Nó định đồng quy vu tận với chúng ta.”

“Một con quỷ đại năng mà tự bạo thì sức mạnh đáng sợ tới mức nào.” Mọi người đều chấn kinh thét lên.

Bọn họ nghĩ không thông tại sao con tà ma này lại muốn tự bạo, số tà ma có mặt ở đây cũng rất đông. Nếu nó tự bạo khẳng định cũng làm thiệt hại tới tà ma. Tại sao lại vậy……

Tám vị hoà thượng muốn ngăn nó lại, các Nho gia đại năng cũng muốn ngăn nó lại. Nhưng không có cơ hội đó.

Ầm…….! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Đất rung núi chuyển, trời đất đảo điên. Thân xác con tà ma cấp đại năng vỡ ra thành từng mảnh, khí tức ma quỷ bao trùm lên tất cả.

“Hả? ta, ta không sao?”

“Không phải mình ngươi, hình như tất cả mọi người đều không có việc gì.”

“Kỳ lạ, con tà ma này tự bạo, chả nhẽ chỉ là thùng rỗng kêu to?”

“Có chút kỳ lạ.”

“Không đúng, mau nhìn đám tà ma kìa, nhìn tình trạng của bọn nó rất bất thường.”

“Chuyện này…….chuyện này……hình như bọn chúng ta cắn nuốt ma khí này.”

“Không xong rồi, những con ở trung cấp đang bắt đầu biến dị rồi.”

Mọi người kinh ngạc nhìn lũ tà ma đang gầm lên, bọn chúng bắt đầu tăng kích thước và khí tức quanh thân.

“Tất cả tà ma nghe lệnh, tấn công! Giết hết lũ nhân loại trước mặt!”

Lão Tứ hét lên, nó đã lùi lại phía sau.

“Giết!” Đoàn quân tà ma gào thét, ma khí tích tụ tạo được thành hình.

Sau đó bọn chúng mang theo ma khí lao về phía nhân loại.

Khoảnh khắc chạm tới.

Bùm! Trận pháp phòng ngự được các Nho gia và các hoà thượng Đạo Phật vừa thiết lập vỡ vụn.

Sau đó là hàng loạt tiếng nổ vang lên, Đằng lão và tám vị hoà thượng sử dụng mọi loại thần thông để đẩy lùi đám ma quỷ, nhưng bọn họ cứ diệt xong đám này lại có đám khác ào lên. Sau đó tám người lần lượt bị đánh bay ra ngoài, miệng vết thương ứa ra máu trọng thương vô cùng nặng.

Nhất thời lực chiến đấu bên phía nhân loài bị giảm mạnh, cảnh tượng này làm mọi người rơi vào trạng thái hoảng loạn. Bọn họ không ngờ con tà ma kia lại có thể tung ra một đòn hiểm thế này.

Chuyện này thật đáng sợ, chỉ một đòn công kích đã làm số lượng Nho gia và hoà thượng giảm hơn một nửa. Đặc biệt lão Đằng và tám vị hoà thượng đã phải rút lui về sau dưỡng thương.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đây chắc chắn là một tin tức cực xấu cho nhân loại. Mọi người bây giờ đều đổ dồn sự chú ý vào tám vị hoà thượng. Mặc dù không muốn công nhận đám Phật môn làm bọn họ không vui. Nhưng ở thời khắc này vẫn cần có bọn họ.

Chỉ cần đám Phật môn này hy sinh chí bảo quý gia kia, lũ tà ma này sẽ bị chấn áp. Tình thế sẽ đảo chiều, tuy nhiên nhìn sự ngạc nhiên trên mặt những hòa thượng thì lòng bọn họ lại hẫng một cái.

Làm sao vậy? có chuyện gì xảy ra à?

Theo hướng nhìn của tám hoà thượng. Bọn họ nhìn thấy chiếc chuông được Phật quang bao phủ lúc nãy, bây giờ đã tối đen nằm trên mặt đất và bị ma khí bao quanh.

Các hòa thượng đã nhiều lần trì chú nhưng không tài nào đuổi được ma khí đi. Chiếc chuông chỉ nằm đó không nhúc nhích.

“Súc sinh!”

“Mục đích tự bạo của con tà ma kia, không phải là đồng quy vu tận. Mà là…..chiếc chuông trấn ma này!”

Sắc mặt các hoà thượng cực kỳ khó coi.

“Sư huynh, chuông trấn ma không dùng được nữa!!” Hoà thượng đứng bên vội vã nói.

Người được gọi là sư huynh lắc đầu thấp giọng: “Chuông trấn ma đã bị ma khí ăn mòn, không những không dùng được, lần này quay về phải khai quang lại từ đầu.”

Nghe thấy lời này mặt bảy hòa thượng còn lại đều sững sờ.

“Sư huynh, vậy bây giờ chúng ta làm thế nào với lũ tà ma này?” Một hòa thượng hỏi.

Sư huynh hòa thượng im lặng hai giây mới nói: “Không còn cách nào.”

Chả ai biết đám tà ma này có thể duy trì trạng thái này bao nhiêu lâu, chuông trấn ma đã không còn dùng được nữa, trong đám tà ma lại còn có con cấp đại năng. Với một đoàn quân tà ma như vậy bọn họ bây giờ đúng là không có cách nào để giải quyết được.

Lúc này các đệ tử Phật môn đúng là tiến thoái lưỡng nan, đã vạn năm hai bên giao tranh cuối cùng cũng gặp phải cảnh này. Nếu tiến công chỉ có kết quả là chết. Nhưng nếu rút lui cũng chả còn mặt mũi trở về.

Chuyện này……chuyện này…….

“Các vị Phật môn, có phải bảo vật trấn ma bị ăn mòn không thể sử dụng nữa. Lâm mỗ có cách này để khôi phục lại uy lực của bảo vật.” Lâm Tiêu mang theo nụ cười hướng các Phật môn nói.

Nghe xong lời này mặt tám vị hoà thượng đều kinh ngạc sau đó lại phát ra mấy tiếng cười lạnh.

“Các hạ, ngươi đừng nói bừa chứ, muốn hồi phục uy năng của bảo vật trừ phi các vị cao tăng đắc đạo khai quang, còn đâu đừng nói tới.” Sư huynh hòa thượng cười lạnh nhìn Lâm Tiêu.

“Khai quang! Chuyện này ta làm được.” Mắt Lâm Tiêu phát sáng nói một cách rất tự nhiên.

“Ngươi….ngươi đừng có hồ ngôn loạn ngữ.” Sư huynh hòa thượng tức giận nói.

“Cứ cho là ngươi có cách hồi phục lại uy năng của chuông trấn ma, nhưng bây giờ không kịp nữa rồi.” Vị hoà thượng đứng bên cạnh nhìn đám tà ma trước mắt.

“Vậy ta trước tiên làm cho đám tà ma này bình tĩnh lại đã nhé.” Lâm Tiêu nhẹ giọng nói.

Một giây sau thân hình Lâm Tiêu động một cái đã xuất hiện giữa đám tà ma và nhân loại.

Hả? thiếu niên này định làm gì?

Khi mọi người dồn hết ánh mắt về phía Lâm Tiêu chỉ thấy hắn hô một tiếng.

“Bút!”

Xoẹt! Cây bút tím lại xuất hiện trong tay hắn, ánh mắt Lâm Tiêu lạnh nhạt vung tay lên lần nữa.

“Mực đâu!”

“Giấy tới!”

“Nghiên mực!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK