• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 397: Thân thể vô địch, vạn pháp bất xâm

Bất Tử Cốc?

Không ngờ ở đây mà cũng thu được tin tức của Bất Tử Cốc, chuyện này làm cho Lâm Tiêu cực kỳ ngạc nhiên. Đặc biệt là tông chủ Vạn Tượng tông đối với việc tường thuật về cơ duyên kia, không phải là bản thân bị cánh cổng phong ấn đánh bay hay sao?

Cánh cổng phong ấn……!

Giữa Huyền Thiên giới và Tôn Hoàng giới cách nhau ba cánh cổng phong ấn. Mỗi cánh cổng lại có thuộc tính sức mạnh khác nhau. Sau khi hắn đánh vỡ cánh cổng phong ấn thì tất cả Đại Đế đang chìm sâu vào giấc ngủ đều bị đánh thức.

Cường độ sức mạnh cơ thể của hắn cũng tiến hoá như bướm lột xác. Điều này làm cho Lâm Tiêu vô cùng tò mò về cánh cổng phong ấn kia. Nếu như hắn có thể phá nốt hai cánh cổng còn lại thì Huyền Thiên giới sẽ có thay đổi thế nào.

Hắn có thể thu hoạch được sự thăng tiến gì chăng?

Nói thì là vậy nhưng Lâm Tiêu cũng chả ngờ rằng nhanh như vậy đã có thể tìm ra tin tức của cánh cổng phong ấn thứ 2. Mới đầu hắn định xử lý mấy tên Đại Đế này và thế lực của chúng trước, sau đó mới tới Bất Tử Cốc tính sổ.

Xem ra bây giờ sau khi giải quyết xong Vạn Tượng tông thì cần phải đi Bất Tử Cốc ngay. Lâm Tiêu giải ngự ma ấn cho tông chủ Vạn Tương tông rồi bảo ông ta dẫn đường.

Được tông chủ Vạn Tượng tông dẫn đường đương nhiên cả đường vô cùng thuận lợi. Căn bản chả ai dám chặn lại, rất nhanh hai người đã tới nơi bế quan dưỡng thương của Đại Đế Vạn Tượng tông.

Đó là một mật thất được đặt trong cấm địa của Vạn Tượng tông, lúc hai người gần tới nơi thì từ bên trong đã truyền ra một giọng nói trầm thấp.

“Không phải ta đã dặn các ngươi không được tới gần làm phiền ta sao? Bên Bất Tử cốc đã có tin tức gì chưa?”

Đối diện với câu hỏi này tông chủ Vạn Tượng tồn mặt mày đau khổ. Một bên là chủ nhân của mình, một bên lại là lão tổ tông nhà mình. Loại ngự ma ấn này không thể tức khắc làm người ta quy thuận ngay.

Trong nội tâm tông chủ Vạn Tượng tông vô cùng hỗn loạn, sức mạnh của ngự ma ấn lại quá mạnh. Khi ông ta đang chuẩn bị mở miệng đáp thì chủ nhân đứng bên cạnh đã lên tiếng.

“Bạn cũ tới thăm mà không ra nhìn một cái à?” Lâm Tiêu nói.

Lời này vừa nói ra thì cả không gian rơi vào sự tĩnh lặng.

“Ngươi là ai?” Lão tổ Vạn Tượng tông trầm giọng hỏi.

Hiên nhiên ông ta nhất thời chưa thể nhận được ra khí tức của Lâm Tiêu.

“Vậy mà đã quên rồi? chúng ta còn nắm tay nhau cơ mà!” Mắt Lâm Tiêu ngày càng lạnh.

Lời này của hắn quả là không sai, lúc hắn từ tiên tinh bước ra đúng là hắn có nắm tay hư ảnh của hai Đại Đế.

Xoẹt!

Lâm Tiêu vừa ra hiệu thì tông chủ Vạn Tượng tông đã lập tức mở cửa tĩnh thất. Bên trong tĩnh thất không lớn có một lão trung niên mặt mũi trắng bệch đang ngồi đả toạ.

Mặc dù tinh thần ở trạng thái kém nhưng khí tức quanh thân đã vô cùng đáng sợ. Từng đợt quy tắc thiên địa không ngừng xoay quanh người ông ta, giống như đang từ từ chữa lành thần hồn.

“Ai cho các ngươi bước vào…..hả? ngươi…là ngươi!!! Tại sao ngươi ở đây!!”

Mặt Đại Đế Vạn Tượng tông lập tức biến sắc, khoảnh khắc nhìn thấy Lâm Tiêu ông ta ngay lập tức nhận ra tên tiểu tử ở Đông Vực làm ông ta tổn thương thần hồn.

Trong ánh mắt của Đại Đế Vạn Tượng tông lộ ra vẻ độc địa, đồng thời hướng tới tông chủ Vạn Tượng tông đang đứng bên cạnh.

“Tư Minh Viễn, lại đây cho ta, ngươi có mục đích gì, ta chưa bao giờ bạc đãi ngươi!” Đại Đế Vạn Tượng tông phẫn nộ.

Tên tiểu tử Đông Vực này có thể tìm được tới đây hiển nhiên là do có người dẫn đường cho hắn. Chỉ không ngờ rằng kẻ bán đứng mình chính là tông chủ Vạn Tượng tông kẻ mà mình tin tưởng nhất.

“Lão tổ, ta, ta cũng là thân bất do kỷ……! chủ nhân của tính mạng ta. Ta không thể phản lại.” Tông chủ Vạn Tượng Tông nhăn nhó nói.

“Chủ nhân! Ngươi gọi hắn là chủ nhân, này……không đúng, tên đáng chết nhà ngươi, vậy mà ngươi hạ ấn nô lệ cho hắn!!” Đại Đế Vạn Tượng Tông lúc này mới phản ứng kịp.

Nộ khí bốc lên làm cho tóc của ông ta dựng đứng như bờm sư tử, sát khí cũng bạo phát ra ngoài.

Lâm Tiêu vẫn bình thản đứng đó như không có gì xảy ra. Hắn chỉ nhẹ nhàng vỗ một cái vào vai tông chủ Vạn Tượng tông, đối phương động một cái rồi biến thành luồng sáng bay vào trong Thiên Đạo Tháp.

Một Bán Đế vừa mới thu phục được phải cất đi đã.

“Làm sao? Giận rồi à? người cướp cơ duyên của ta? Lúc ức hiếp nữ nhân của ta thì có nghĩ tới ngày hôm nay?” Lâm Tiêu lạnh giọng.

“Tiểu tử Đông Vực, mặc dù ngươi có nguyên thần đạt tới cấp Đại Đế, nhưng bản thân ngươi cũng chỉ có tu vi sinh tử cảnh.”

“Sức mạnh nguyên thần cấp Đại Đế thì ngươi có thể phát huy được bao nhiên phần, hôm nay để ta nói cho ngươi biết, thế nào mới là Đại Đế chân chính!!!”

Đại Đế Vạn Tượng tông giơ hai tay lên một loạt sức mạnh quy tắc tạo thành một chuỗi dây xích. Ánh mắt ông ta lạnh lùng, miệng niệm mật pháp điều khiển dây xích hướng về phía Lâm Tiêu.

Ầm ầm!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Uy năng to lớn của dây xích làm cho mảnh không gian nó đi ra đều vớ toạc. Đừng nói là người khác, tới cường giả Bán Đế cảnh mà bị dây xích chạm vào thì cũng lập tức mất mạng. Đây cũng được coi là tuyệt chiêu mạnh nhất của Đại Đế Vạn Tượng tông.

Sau khi gặp qua tên tiểu tử kì lạ của Đông Vực ông ta cũng không dám bất cẩn nữa. Một chiêu khủng bố này vừa đánh ra làm cho các đệ tử đạt Bán Đế của Vạn Tượng tông đều cảm thấy khiếp sợ.

Vậy mà Lâm Tiêu vẫn như không có gì, hắn vẫn đứng nguyên ở chỗ cũ để cho dây xích quấn quanh thân, giống như một bị hút vào vực sâu, sâu tới mức không thấy đáy.

Ong!!

Cỗ sức mạnh khí huyết vô địch từ trong người hắn từ từ lan ra. Sáu trăm tỷ tế bào liên tục cắn nuốt quang mang, giống như cơ thể hắn được hình thành từ những đốm sáng.

Đại Đế Vạn Tượng tông thấy vậy thì mắt trợn ngược, ông ta liên tục điều khiển quy tắc thiên địa, ông ta muốn tiểu tử Đông Vực này phải chết ở đây.

“Rắc, rắc rắc……”

“Bùm!!”

Lâm Tiêu không hề động đậy, vậy mà những dây xích quấn quanh hắn như bị một sức mạnh vô hình nào đó bóp vỡ thành hư vô.

“Đây là uy lực của Đại Đế? nói thật thì yếu quá!” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.

“Ngươi……” Đại Đế Vạn Tượng tông không nói lên lời.

Tên tiểu tử Đông Vực này rốt cuộc là loại người gì, tại sao lại có sức mạnh đáng sợ như vậy. Ngay khi ông ta định thu lại dây xích để phát động đợt tấn công thứ hai thì Lâm Tiêu động đậy.

Hắn lao về phía trước, lòng bàn tay tỏa ánh sáng hóa thành luồng tiên khí, bên trong chứa đựng sức mạnh của 5 loại ý cảnh.

Bùm!!

Đại Đế Vạn Tượng tông phun ra một ngụm máu, cả người bay về sau đập mạnh vào tường của tĩnh thất.

Sau lần lột xác trước chỉ cần sức mạnh của đối thủ không vượt quá nhiều khỏi giới hạn của Lâm Tiêu thì chỉ cần dựa vào sức mạnh da thịt hắn cũng đã là miễn nhiễm với thần thông, bất khả trước vạn pháp.

Một Đại Đế vừa mới tỉnh dậy lại bị trọng thương thì đúng là không có chút uy hiếp gì với hắn.

“Vạn Tượng Đại Đế, vào đây cho ta!!”

“Vạn Tượng tông, thu!!”

Lâm Tiêu nhốt Đại Đế Vạn Tượng tông vào một tầng Thiên Đạo Tháp riêng biệt, sau đó lại vẽ ra một cuộn giấy vàng thu hết Vạn Tượng tông lại.

Tiếp theo đến lượt Bất Diệt cốc rồi.
Chương 398: Lôi đài Thiên Địa Sinh Tử

Dưới sự khống chế của Lâm Tiêu, cuốn tranh màu vàng kim bay lên không trung, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Cuốn tranh ở bên trên không ngừng mở rộng ra toàn bộ Vạn Tượng Tông, ánh sáng càng lúc càng chói mắt.

Ầm ầm ầm!!!

Chỉ một giây sau, Vạn Tượng Tông đã biến mất ngay lập tức.

Lâm Tiêu thu lại cuốn tranh, ném vào trong tháp Thiên Đạo.

Trận chiến báo thù đầu tiên đã kết thúc viên mãn.

Lâm Tiêu lại không có một chút đắc ý và tự mãn nào.

Sự đáng sợ của cường giả Đại Đế Cảnh, là điều mà không có bất cứ người bình thường nào có thể hình dung ra được.

Lần này sở dĩ thuận lợi như vậy, chỉ là dựa vào thiên thời địa lợi nhân hòa.

Cánh cổng phong ấn đầu tiên của Huyền Thiên Giới vừa mới bị phá, các Đại Để đều đã tỉnh lại từ cơn ngủ say.

Việc cấp bách nhất của bọn họ bây giờ chính là khôi phục thực lực.

Cho nên sau khi cảm nhận được khí tức của cánh cổng phong ấn, bọn họ mới mạo hiểm lớn đến như vậy, phân ra thần niệm chạy tới trước để tranh đoạt.

Năm Đại Đế kia, bao gồm cả Vạn Tượng Đại Đế, chính là bởi vì khinh địch, bị hắn và cô nàng Anh Túc đánh mạnh vào thần hồn.

Giống như đòn tấn công mạnh mẽ vừa rồi của Vạn Tượng Đại Đế, chính là sự giãy giụa cuối cùng.

Đợt tấn công này sau khi bị Lâm Tiêu chặn lại, đừng nói là hắn, cho dù là bất kỳ một cường giả Sinh Tử Cảnh nào tới, cũng có thể dễ dàng bóp chết vị Đại Đế này.

Mà Bất Tử Cốc Đại Đế, kẻ đã ném Lâm Tiêu và Can Anh Túc vào không gian hỗn loạn, hủy diệt toàn bộ Kiếm Ma Tông.

Tuyệt đối không phải là kẻ mà Vạn Tượng Đại Đế có thể so sánh được.

Một năm rồi.

Hắn rời khỏi Huyền Thiên Giới đã một năm rồi.

Bất Tử Cốc Đại Đế này cũng không biết trong một năm nay đã khôi phục tới trình độ nào rồi.

“Đại Tiêu Tiêu, Vạn Tượng Đại Đế xử lý xong rồi à?” cô nàng Anh Túc cũng bay tới.

Trước khi Vạn Tượng Tông bị thu lại, nàng ta đã xử lý xong mấy vị trưởng lão kia, ném vào trong cửa động của tháp Thiên Đạo rồi.

“Đúng vậy, Đại Đế này vẫn còn trong thời kỳ suy yếu, dù là muội cũng có thể xử lý được.” Lâm Tiêu cười đáp.

“Vậy tin tức của những Đại Đế khác, đã hỏi ra được chưa? Điểm đến tiếp theo chúng ta đi đâu đây?”

“Nhớ nha~ Đại Đế tiếp theo giao cho ta thử nhé, ta cũng muốn cảm nhận cảm giác tự tay đánh bại Đại Đế.” cô nàng Anh Túc không có chút bất ngờ nào đối với kết quả này.

“Người tiếp theo à, e là không thể giao cho một mình muội được.” Lâm Tiêu lắc đầu nói.

“Hả? Tại sao chứ, huynh đang coi thường ta sao!” cô nàng Anh Túc lườm Lâm Tiêu một cái, bất mãn nói.

Thực lực của nàng hiện tại đã đột phá tới Sinh Tử Cảnh hậu kỳ rồi, tuy là không thể đối đầu với một Đại Đế thực thụ.

Nhưng mà giày vò, xử lý mấy Đại Đế đang ở trạng thái suy yếu thì cũng không thành vấn đề.

“Điểm đến tiếp theo của chúng ta, đi Bất Tử Cốc.” Lâm Tiêu nói ra đích đến.

“Bất Tử Cốc? Sao đột nhiên lại thay đổi kế hoạch vậy?” cô nàng Anh Túc kinh ngạc hỏi.

Nếu là Bất Tử Cốc Đại Đế thì nàng ta đúng là không phải đối thủ.

Lâm Tiêu thấy đối phương lộ vẻ nghi hoặc, liền nói ra tin tức của một cánh cổng phong ấn khác.

Cô nàng Anh Túc hoảng hốt.

Vậy thì đúng là phải nhanh chóng tới Bất Tử Cốc một chuyến rồi.

Nếu không, ngộ nhỡ cánh cổng phong ấn này bị kẻ khác có được hoặc chiếm mất thì đúng là khóc một dòng sông luôn.

“Vậy chúng ta tiếp tục mở cánh cửa truyền tống đi chứ hả?” tiểu cô nương nghiêng đầu hỏi.

“Muội có khí tức tàn lưu của Bất Tử Cốc Đại Đế à?” Lâm Tiêu hỏi ngược lại.

“Ba cái thứ đó ta nào có chứ.” Tiểu cô nương Anh Túc lắc đầu đáp.

“Trùng hợp rồi, ta cũng không có. Thế cho nên chúng ta bây giờ phải nhanh chóng bay qua đó.” Lâm Tiêu nói xong, liền lập tức nhắm về một hướng mà bay đi.

Can Anh Túc theo sát phía sau.

..............

Nam Cương Thiên Vực.

Nơi nằm phía trên lãnh địa của thế lực Bất Tử Cốc.

Một cánh cổng lớn ẩn hiện, xuất hiện ở vị trí thiên cung, cánh cổng lớn này tỏa xuống phía dưới một loại khí tức bảy màu như lưu ly.

Những khí tức này không hề tan đi, cũng không bị bất cứ người nào hấp thu, mà là ngưng tụ thành một lôi đài ở phía dưới.

Vào ngày lôi đài dần hình thành, xung quanh khu vực này đều rơi vào một trạng thái phủ sương trắng xóa, có tiếng sấm rền bên trong.

Sau đó giao thoa với những tia sét đầy màu sắc, giống như muốn xé ra một lỗ thủng giữa trời.

Cảnh tượng đó, khiến cho vô số sinh linh và tu sĩ đều cảm thấy kinh hồn táng đản, toàn thân run rẩy.

Tròn một ngày trời, dị tượng thiên địa mới rút đi, lôi đài này mới coi như là hoàn thành.

Xung quanh nó tỏa ra ánh sáng Đế lộ, phóng ra luồng sức mạnh cực đại. Bên trong ẩn chứa uy năng vượt qua sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

Hơn nữa, còn có một con đường ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra xung quanh lôi đài.

Khung cảnh chấn động này đương nhiên là thu hút vô số tu sĩ tới vây xem.

Mà khi có một người bị sự tò mò dẫn dụ, đạp chân lên con đường ánh sáng của lôi đài.

Một cảnh tượng thần kỳ đã xuất hiện.

Người này lập tức bị truyền tống lên trên lôi đài.

Hắn muốn bước ra nhưng lại không tài nào ra được.

Rõ ràng là lôi đài này không có thứ gì phong tỏa, nhưng lại giống như có một bức tường vô hình, ngăn không cho người trên lôi đài rời đi.

Tất cả mọi người đều có chút mông lung.

Không hiểu chuyện này là sao.

Hơn nữa, sau khi người này tiến vào lôi đài, lại có một vài người muốn dùng cách tương tự, đạp lên con đường ánh sáng của lôi đài, nhưng lại không hề bị truyền tống lên trên lôi đài.

Điều này khiến ai ai cũng khó hiểu.

Tại sao người đầu tiên có thể bị truyền tống vào trong, mà người khác lại không thể.

Mãi tới khi có mười mấy người cùng thử, mới xuất hiện một người sau khi đạp lên con đường ánh sáng là bị truyền tống lên lôi đài.

Từng dòng chữ quy tắc do linh khí đất trời ngưng tụ thành, mới xuất hiện bên trên lôi đài.

(Lôi đài Thiên Địa Sinh Tử, lôi đài sẽ chọn ra hai người thích hợp, tiến hành tỉ thí.)

(Hình thức tỉ thí là đấu sinh tử.)

(Người thắng, sẽ nhận được phần thưởng quý giá của thiên địa, thắng càng nhiều trận, giải thưởng càng phong phú.)

(Nhắc nhở: Cứ thắng mười trận là sẽ có một cơ duyên, thắng một trăm trận là có đại cơ duyên.)

Quy tắc này vừa đưa ra, tất cả mọi người đều vui mừng không thôi.

Lôi đài Thiên Địa?

Trong lịch sử của Huyền Thiên Giới dường như chưa từng xuất hiện thứ này.

Chỉ cần thắng một trận là có thể đạt được phần thưởng phong phú???

Thế thì quá ngon rồi.

Chỉ là không biết sẽ có phần thưởng gì đây.

Người phía dưới lôi đài cũng lộ ra đủ vẻ mặt vui sướng, nhưng hai người trên lôi đài lúc này thì sắc mặt lại cực kỳ kém.

Trọng điểm quy tắc trong mắt họ chỉ có ba chữ.

Đấu sinh tử.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Thế há chẳng phải là, hai người bọn họ tỉ thí, nhất định phải có một người chết thì mới coi như là kết thúc ư.

Điều này khiến hai người ở trên lôi đài đều lập tức xốc lại một trăm phần trăm tinh thần.

Ánh mắt họ nhìn nhau đầy kiêng kỵ và cảnh giác.

Bọn họ lúc này mới phát hiện.

Khí tức và linh lực dao động của hai người bọn họ gần như là cùng một đẳng cấp, đều là Toàn Đan Cảnh viên mãn.

Xem ra lôi đài chọn người cũng khá là công bằng.

Nhưng điều này cũng có nghĩa là hai người đấu với nhau, ai thắng, ai thua, cũng chưa biết trước được.

Khi hai người cứ ở thế giằng co, không ai muốn ra tay trước.

Thì phía trên lôi đài xuất hiện một dòng thời gian ở trạng thái đếm ngược.

Khung thời gian ấy cứ giảm dần từng chút một, thời gian ước chừng một tiếng.

Đây là ý gì?

Là muốn bọ họ phân rõ thắng thua trong vòng một tiếng hay sao?

Vậy nếu trong một tiếng không phân định được thắng thua thì sao?

Chuyện gì sẽ xảy ra?

“Đạo hữu, xin lỗi, lôi đài này quá kỳ dị rồi.”

Một trong hai người đã không chịu nổi áp lực thời gian, ngay lập tức phát động công kích.

Trận đại chiến giữa hai người đã bắt đầu.

Nhưng sau đó.

Thời gian không ngừng rút ngắn, hai người này cũng vẫn không phân thắng bại.

Mãi tới cuối cùng, cho dù hai người lấy ra bản lĩnh lợi hại nhất của mình thì cũng vẫn không thể giết chết đối phương.

Tinh!!

Cùng với tiếng chuông thanh thúy vang lên, thời gian đếm ngược đã kết thúc.

Trên lôi đài, tuy là một bên yếu thế, một bên chiếm ưu thế, nhưng lại không hề ép đối phương vào chỗ chết.

Một giây sau.

Ầm!!!

Một tia sét mạnh đến đáng sợ lập tức che phủ toàn bộ lôi đài.

“A!!!”

Hai người trên lôi đài hét lên thảm thiết, hồn phách tan thành tro bụi.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều kinh hãi sững sờ,

Điều này tức là...

Nếu hai người trên lôi đài, trong thời gian quy định vẫn không phân định sống chết.

Vậy thì cả hai người sẽ đều phải chết.

Shh----

Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.

Thế này thì quá là thảm khốc rồi.

Chả trách mà gọi là lôi đài Thiên Địa Sinh Tử.

Sau khi thần lôi khủng bố trên lôi đài biến mất, con đường ánh sáng xung quanh lôi đài lại lần nữa sáng lên.

Trong đám người lại có thêm hai kẻ bị truyền tống lên trên lôi đài.

Lúc này, bọn họ mới nhớ ra, chân của mình còn đang giẫm lên con đường ánh sáng của lôi đài Thiên Địa đấy.

Vút vút vút!!!

Trong nháy mắt, toàn bộ đám người đều lui ra khỏi con đường ánh sáng.

Mà lúc này, hai người bị chọn lên lôi đài nhìn nhau một cái, đều lộ ra sắc mặt hoang mang, hoảng hốt.

“Sư huynh, sao hai chúng ta lại bị chọn trúng vậy...huhuhu...sao bây giờ, muội không muốn đấu với sư huynh đâu.”

“Sư muội đừng lo, muội cứ yên tâm, muốn rời khỏi lôi đài này, nhất định vẫn còn cách khác.”

Trên lôi đài, một nữ tử sợ đến phát khóc.

Một người thanh niên khác thì sắc mặt gấp gáp, vội vàng muốn tiến lên an ủi.
Chương 399: Phần thưởng hậu lĩnh của lôi đài

Những người rút lui khỏi phạm vi con đường ánh sáng của lôi đài, lúc này cũng phát hiện hình như hai người được chọn là hai sư huynh muội của cùng một thế lực.

Ha ha, có chút thú vị rồi. Xem ra quan hệ của hai người này không tồi.

Vậy thì kết quả sẽ như thế nào chứ?

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng trận chiến này sẽ bế tắc cho đến giây phút đếm ngược cuối cùng, hai người trên lôi đài thậm chí đã lựa chọn có kết quả giống như trận đấu trước. Nhưng ... cuộc sống đầy rẫy những bất ngờ.

Ngay khi thiếu niên đó chuẩn bị tiến lên để an ủi sư muội của mình thì trong tay sư muội kia lóe lên một tia sáng lạnh.

Phụt phụt! !

Một lưỡi kiếm sắc bén không hề do dự xuyên qua giữa lông mày của thiếu niên với tốc độ cực nhanh.

"Sư muội, muội —— "

Thanh niên vẻ mặt kinh hãi, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Ầm! !

Tiểu sư muội không đợi đối phương nói hết câu, liền dứt khoát huy động linh lực, biến sư huynh thành một cái xác không đầu.

“Sư huynh, huynh yên tâm đi, ta sẽ thay huynh sống thật tốt, sẽ cố gắng tu luyện.” Sư muội nói rồi lau đi hàng nước mắt.

Ù! !

Khi sinh mạng của thanh niên đó, trên lôi đài đã lóe lên một tia sáng.

Một dòng chữ màu vàng lại xuất hiện trên lôi đài.

[Bạn đã giành được một chiến thắng, có muốn tiếp tục hay không? ]

Ồ! ? Hoá ra người chiến thắng có thể chọn có tiếp tục hay không.

“Ta từ bỏ.” Sư muội lập tức nói.

Cô ta tự nhận thức rất rõ, lần này cùng với sư huynh đến đây chỉ để xem náo nhiệt không ngờ bản thân lại trở thành náo nhiệt. Hơn nữa thực lực của cô ta không mạnh, thắng được sư huynh cũng đã là rất tốt rồi. Nếu như tiếp tục, sợ rằng bản thân sẽ trở thành chiến thắng của người khác.

Khi cô ta vừa nói xong, dòng chữ màu vàng ngay lập tức biến mất.

Một luồng khí tức ý cảnh huyền bí xuất hiện trên lôi đài. Sau đó, luồng khí tức ý cảnh này biến thành một hư ảnh phượng hoàng, dang rộng đôi cánh bay tứ phía, rồi sà xuống rót vào thân thể của sư muội này. Ngay lập tức, đôi mắt của sư muội này rực lửa, khí tức xông lên trời.

Bùm! !

Như thể một tầng cơ hoành đã bị phá vỡ.

Khí tức trên người cô ta bắt đầu không ngừng tăng lên. Thậm chí thân thể cũng bắt đầu tổ chức lại, các loại ánh sáng lập lòe dung hợp vào trong huyết mạch, thần hi không ngừng đan xen lẫn nhau.

"Cái gì!!! Nữ nhân này đã từ Toàn Đan cảnh viên mãn trực tiếp đột phá đến Hóa Đỉnh cảnh."

"Hơn nữa, các ngươi có phát hiện ra không? Cô ta không trải qua lôi kiếp, trực tiếp đột phá thành công."

"Phần thưởng cho chiến thắng này có lẽ có liên quan đến ý cảnh chi lực. Khi nữ nhân này mới ra tay, ta cảm thấy rằng cô ta còn cách trình độ ý cảnh của Hoá Đỉnh rất xa, nhưng phần thưởng này ngay lập tức bù đắp lại."

"Trời ơi!! Phần thưởng của lôi đài thiên địa này quá hậu hĩnh. Đây mới chỉ là thắng một trận, vậy nếu như thắng thêm vài trận nữa thì sao?"

"Đúng vậy, dù sao chỉ cần thắng là có thể rút lui. Ta thắng mấy trận nữa, sau đó rút lui trực tiếp nhận phần thưởng cơ duyên, chậc chậc chậc chậc... Như vậy thật tuyệt!!"

Đột nhiên, ánh mắt của những người xung quanh đầy vẻ tham lam.

Điều này đơn giản và dễ dàng hơn nhiều so với việc bản thân tự tìm kiếm cơ duyên, nguy cơ cũng nhỏ hơn nhiều.

Thông qua hai trận chiến trên lôi đài, họ đã bước đầu phát hiện ra rằng các ứng cử viên sẽ chọn những người có trình độ tu vi tương đương để tỉ thí.

Trong trường hợp tu vi tương tự thì phụ thuộc vào việc phát huy thực lực của bản thân.

“Trận đấu tiếp theo, ta tới!” Một cường giả Hoá Đỉnh Cảnh trung kỳ tiến lên một bước, tiến vào phạm vi con đường ánh sáng bao phủ của lôi đài.

Vút!

Hắn được lôi đài trực tiếp chọn trúng và kéo lên lôi đài.

"Vậy thì ta cũng thử xem!"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đã nhìn thấy ai đó lên võ đài.

Một cường giả Hoá Đỉnh Cảnh hậu kỳ khác bước ra khỏi đám người, hắn dùng nhìn chằm chằm người trên lôi đài. Nếu có thể được lựa chọn, hắn vẫn sẽ có đủ tự tin để đối phó với kẻ yếu hơn mình một tiểu cảnh giới. Thấy vậy, những người khác thầm mắng trong lòng, không biết xấu hổ.

Đây là muốn ỷ mạnh hiếp yếu sao? Đó thực sự là một tính toán hay.

Tu luyện giả trên lôi đài thấy vậy, trong lòng trầm xuống. Không được! Vừa rồi trong lúc phấn kích đã lên lôi đài, bây giờ mới nhớ ra người lên lôi đài trước sẽ bị thiệt.

Nhưng cũng may, khi cường giả Hoá Đỉnh cảnh hậu kỳ bước đến con đường ánh sáng trên lôi đài, không có chút phản ứng nào. Điều này có nghĩa là lôi đài đã không chọn hắn ta. Mọi người thở phào nhẹ nhõm.Có vẻ như lôi đài này cũng khá công bằng.

Vài nhịp thở trôi qua, không ai chủ động bước lên con đường ánh sáng.

Không thể bắt đầu khi không có người bước lên? Trong tâm trí ai cũng có suy nghĩ này.

Ba phút sau, lôi đài dùng hành động để giải đáp nghi vấn của mọi người.

Con đường ánh sáng vốn dĩ chỉ bao trùm xung quanh lôi đài lúc này đã khuếch tán ra, trong khi mọi người chưa kịp phản ứng thì đã bao trùm bán kính mười dặm.

Vút!

Có một tia sáng lóe lên trên con đường ánh sáng. Trên lôi đài xuất hiện một cường giả Hóa Đỉnh cảnh trung kỳ.

"Hả!? Tại sao ta lại xuất hiện ở đây? Lôi đài này là như thế nào vậy?" Người này bối rối hỏi.

Hắn ta chỉ cảm thấy rằng ở đây có thiên địa dị tượng, vì vậy đã từ thành trì khác đến đây.

Thật không ngờ, chỉ trong vòng mười dặm của dị tượng chi địa này, hắn ta đã dịch chuyển lên trên lôi đài.

"Ngươi, ngươi không biết lôi đài này sao?" Người đã lên lôi đài trước hỏi.

"Xin các hạ hãy giải thích."

"Được thôi, được thôi, quả thực lôi đài này là—"

Người lên lôi đài trước vừa lại gần đối phương như không có chuyện gì xảy ra, vừa thản nhiên nói chuyện. Khi khoảng cách giữa hai người còn chưa đến mười mét.

Người lên lôi đài trước bất ngờ đánh lén. Trong phút chốc lát, người lên sau mất cảnh giác, trở tay không kịp, vội vàng rút lui. Thời gian trên đầu họ bắt đầu đếm ngược và giảm đi nhanh chóng.

...

Không biết qua bao nhiêu trận trên lôi đài. Hai người dựa vào khí tức của cánh cửa bị phong ấn, cũng đi tới nơi cách lôi đài không xa.

"Không phải tới đây để tranh đoạt cơ duyên sao? Tại sao còn ở trên lôi đài tỉ thí vậy?" Thiếu nữ hồng y nghi ngờ hỏi.

"Đây dường như không phải tỷ thí bình thường, có lẽ là đây chính là cơ duyên." Thanh niên bên cạnh nhìn chằm chằm cánh cửa bị phong ấn của Thiên Khung và phía dưới lôi đài, chậm rãi nói.

“Đây là cơ duyên sao??” Thiếu nữ hồng y càng khó hiểu.

"Không sao, để ta xem rốt cuộc là có chuyện gì." Thiếu niên vừa dứt lời liền bóp vài pháp quyết trong tay.

Tuế Nguyệt Chi Kính, hiện! !

Một hình ảnh phản chiếu xuất hiện trước mặt hai người họ.
Chương 400: Chiến thắng liên tiếp của Bất Tử Cốc bắt đầu

Trong vòng ba ngày sau khi cánh cổng thần bí ẩn và lôi đài bí ẩn xuất hiện trên bầu trời. Bất Tử Cốc và các tòa nhà xung quanh đã chật kín người và người của rất nhiều đại thiên vực nghe tin liền đến đây.

Hơn nữa, những người này phần lớn đều là cường giả Hóa Đỉnh cảnh viên mãn, một số ít là cường giả Sinh Tử cảnh, thậm chí có cả Bán Đế cảnh cũng rất bình thường.

Những tin đồn về cơ duyên và phần thưởng của lôi đài thần bí khiến mọi người phấn khích không thôi.

Ngay từ đầu khi có người đột phá đến Hóa Đỉnh Cảnh, sau đó trong nháy mắt lĩnh ngộ ý cảnh đến viên mãn, thậm chí có người còn nói mình đã lĩnh ngộ đến quy tắc thiên địa, ý chí của đại đế, thần thông vô thượng.. .

Dù sao càng lan truyền thì càng phóng đại, những người sau này ồ ạt tới cũng không biết tin tức là thật hay giả. Nhưng lòng tham càng ngày càng mãnh liệt, nếu như có được bất kỳ phần thưởng cơ duyên nào trong những tin đồn đó thì là gặp may.

Trong ba ngày qua, đã có vô số trận đấu diễn ra trong lôi đài Thiên Địa Sinh Tử này, người mạnh nhất chính là một cường giả Sinh Tử cảnh kỳ cựu.

Sau khi thắng sáu trận liên tiếp, người này rút lui đúng như dự đoán nhận được phần thưởng hậu hĩnh, che giấu công và danh của mình.

Về phần thưởng cơ duyên mà hắn ta nhận được, chỉ có bản thân hắn ta biết. Nhưng tất cả những ai có mặt lúc đó đều nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt và vui mừng của hắn ta sau khi nhận phần thưởng. Có thể khiến cho một cường giả Sinh Tử Cảnh lão luyện mất bình tĩnh như vậy, nhất định là một thứ rất tốt.

Có nhiều người lên lôi đài đã không may mắn như hắn ta. Sau khi thắng hai trận, một số người vẫn còn tham lam và tiếp tục muốn đấu. Kết quả là, vòng tiếp theo người cũng chẳng còn.

Lôi đài sinh tử, dù là phân cao thấp, cũng là quyết định sinh tử.

Khi một người khác giành được chiến thắng, kiên quyết từ chối đấu tiếp, sau khi nhận được phần thưởng, rời khỏi lôi đài.

Một chùm ánh sáng không ngừng quét qua đám đông. Những người này đều đang đứng trong phạm vi bao phủ bởi con đường ánh sáng của lôi đài. Khi chùm sáng dừng lại và chiếu vào ai thì người đó sẽ được chọn là người tiếp theo bước lên lôi đài.

Mọi người trên con đường ánh sáng đều nín thở. Phương pháp lựa chọn ngẫu nhiên này khiến người ta căng thẳng và tràn đầy kỳ vọng.

Tất cả họ đều muốn giành thắng lợi trên lôi đài để có được cơ duyên phần thưởng, nhưng không ai biết đối thủ của họ sẽ là ai.

Chẳng mấy chốc, chùm sáng không ngừng quét qua đột ngột dừng lại và chiếu vào một người trong đám đông.

"Xì —— Lôi đài này thật biết lựa chọn, chọn trúng vị đại lão này cũng có chút mạnh đó."

"Hả? Ta đến từ Thương Lan Thiên Vực, muốn hỏi huynh đài, người này là ai?"

"Huynh ấy chính là đại sư huynh đứng đầu của Bất Tử Cốc, thế lực số một Nam Cương chúng ta, Phó Thiên Hoa, cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn, có thể nói là đệ nhất dưới Bán Đế cảnh, rất ít người có Sinh Tử cảnh có thể đánh bại huynh ấy.. .

"Vậy nhất định rất lợi hại, tồn tại top 10 Sinh Tử, cũng không phải chuyện đùa."

"Bảng Sinh Tử? Đó là cái gì, ta lần đầu tiên nghe nói."

"Ếch ngồi đáy giếng, là một danh sách do các Đại Đế kế thừa tổ chức tình báo thực lực liên hợp biên soạn, bao gồm các loại cường giả đại năng Huyền Thiên Giới."

"Nếu có danh sách Sinh Tử, không phải cũng có danh sách Bán Đế, Đại Đế sao?"

"Tất nhiên là có!"

Sau khi Phó Thiên Hoa- đại sư huynh của Bất Tử Cốc bước lên lôi đài, ánh mắt hắn ta sáng rực. Cuối cùng, hắn ta đã được chọn. Hi vọng hôm nay có thể giành được cơ duyên tốt, sau đó đột phá đến Bán Đế cảnh.

Hắn ta đã ở hiện trường theo dõi rất lâu và không phát hiện người nào có thể giành được mười trận chiến thắng liên tiếp. Theo quy tắc của lôi đài, chỉ cần giành được mười chiến thắng liên tiếp, bạn sẽ nhận được phần thưởng cơ duyên đặc biệt. Nếu như vậy, chuỗi mười trận toàn thắng này, hắn ta nhất định phải nắm chắc.

Phó Thiên Hoa nhìn qua những người xung quanh lôi đài một vòng, đang có tâm trạng rất tốt, ánh mắt vô cùng tự tin.

Trong Sinh Tử cảnh, chắc chắn có người mạnh hơn hắn ta, nhưng đếm trong toàn bộ Huyền Thiên Giới này cũng chỉ có bốn hoặc năm người.

Tại hiện trường, những người đó không có ở đây.

Hừ hừ!

Chỉ cần hôm nay hắn ta giành được phần thưởng cơ hội này, nhất định sẽ giẫm nát những người đó dưới chân.

Vút vù……!

Sau khi nhìn thấy Phó Thiên Hoa bước lên lôi đài, sắc mặt của nhiều cường giả Sinh tử cảnh viên mãn đã thay đổi. Họ ngay lập tức co chân lên và nhanh chóng rút lui. Họ sợ rằng chút nữa sẽ có một chùm sáng chiếu vào mình và sẽ bị chọn lên lôi đài.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Phó Thiên Hoa đến từ Bất Tử Cốc là một tên có thực lực rất khủng khiếp, mặc dù tu vi của họ cũng là Sinh tử cảnh viên mãn, nhưng hoàn toàn không thể so sánh được.

Nhưng sợ hãi nhất điều gì thì điều đó sẽ đến.

Khi những cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn này chuẩn bị rút lui khỏi phạm vi lôi đài lựa chọn.

Vù!

Một chùm sáng chọn ngẫu nhiên một người, sau đó, người này trực tiếp bị truyền tống đến lôi đài.

Cảnh tượng này khiến các cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn khác ở xung quanh vô cùng nhẹ nhõm. Vẫn may, người được chọn không phải là họ.

Lại nhìn về hai người trên lôi đài.

Phó Thiên Hoa mặt không biểu cảm, sau khi nhìn thấy có người xuất hiện trên lôi đài, hắn ta chỉ giơ tay lên và bình tĩnh nói: "Bất Tử Cốc, Phó Thiên Hoa, xin chỉ giáo."

Người đối diện sắc mặt tái nhợt, cực kỳ khó coi, trong lòng hối hận vô cùng.

Chết tiệt!

Gặp loại đối thủ mạnh này, nếu đánh bình thường, phần thắng cực kỳ mong manh, hắn ta thực sự không phải là đối thủ của Phó Thiên Hoa.

Vậy thì...

Người này nheo mắt lại, trong tay nắm chắc đạo binh.

"Phó huynh, vậy thì-"

GIọng nói của hắn ta lạnh như băng, đột nhiên thi triển sát phạt chi thuật.

"Tôi xin lỗi!"

Sát khí trộn lẫn với ý cảnh chi lực biến thành một bông hồng đen và đâm xuyên qua.

Những chiếc gai sắc nhọn trên bông hoa hồng màu đen bắn ra những giọt nước màu đen, khiến khoảng không xung quanh phát ra tiếng xì xì, nhìn vô cùng độc.

Để đối phó với người như vậy, chỉ có tấn công lén lút cộng với thủ đoạn thâm độc. Nếu không, hắn ta hoàn toàn không thể thắng được Thiên Hoa.

Nhưng khi đối mặt với đòn đánh lén mạnh mẽ này, vẻ mặt của Phó Thiên Hoa vẫn bình tĩnh, thậm chí trong mắt hắn ta còn hiện lên một tia khinh thường.

Phó Thiên Hoa ra tay rồi, hắn ta không sử dụng đạo khí, mà chỉ đơn giản đánh ra một chưởng.

Lòng bàn tay được bao phủ bởi sương mù, toả ra nhiều màu mơ hồ.

Bùm! !

Hoa hồng đen và chất kịch độc bị một chưởng này hoàn toàn đánh tan. Nhưng tay của Phó Thiên Hoa không hề có chút tổn thất nào.

"Tiếp theo đến lượt ta rồi."

Phó Thiên Hoa khẽ mỉm cười, toàn thân tràn ngập ánh sáng, vô cùng đáng sợ.

"Đỡ một chưởng của ta!!"

Hắn ta hét lên một câu, một luồng sức mạnh khổng lồ được chứa trong chưởng của hắn ta, đánh ra.

"Ngươi--"

Người đối diện nheo lại con ngươi, muốn lùi ra sau né tránh. Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, bàn tay khổng lồ đó xuất hiện trước mắt hắn ta.

Tốc độ này... quá nhanh! !

Né! ? Không thể nào né được!

Bùm bùm bùm bùm!

Người kia hét lên một tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, toàn thân nứt toác, máu tươi bắn tung tóe.

"Kết thúc rồi."

Phó Thiên Hoa đuổi theo, với một chưởng khác, hắn ta đã hoàn toàn kết liễu người này.

[Bạn đã giành một chiến thắng, bạn có muốn tiếp tục không?]

Sau khi thắng trận đầu tiên, trên lôi đài xuất hiện thông báo.

“Tiếp tục!” Phó Thiên Hoa không chút do dự.

Hắn ta vừa dứt lời, lại xuất hiện một chùm sáng chọn ứng cử viên. Tuy nhiên, khu vực lựa chọn bên cạnh lôi đài lúc này đã không còn bất kỳ cường giả cùng cấp nào nữa.

Trước khi những cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn rời khỏi khu vực lựa chọn có thể thở phào nhẹ nhõm thì con đường ánh sáng của lôi đài lại rung chuyển... Lại bắt đầu mở rộng!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK