• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246: Cho dù xảy ra chuyện gì, bất cứ ai cũng không được tới làm phiền

Trong lò luyện đan, từ khi rút Xích Viêm Trường Kiếm ra đến khi kết thúc giao tiếp với Tiểu Hoả thông qua truyền âm Lâm Tiêu chỉ dùng hai nhịp thở.

Bên ngoài lò luyện đan, Hàn ngyên lão không hề chú ý tới điều này, lão ta vẫn đang chuyên tâm dựa theo từng bước để luyện chế đan dược thượng cổ cửu phẩm.

Không, có thể vẫn có tác động.

Hàn ngyên lão không biết tại sao, nhưng hôm nay lão ta luôn cảm thấy cảm giác tay luyện đan có gì đó không đúng, rất yếu.

Trước đây luyện đan, bất luận là đan dược có phẩm cấp cao hay thấp. Lão ta luôn có thể thông qua lò luyện đan cảm nhận được động tĩnh bên trong, nhưng lần này thì hoàn toàn khác.

Động tĩnh trong lò luyện đan rất mơ hồ, như thể bị thứ gì đó chặn lại.

Nhưng Hàn nguyên lão không nghĩ nhiều như vậy. Có lẽ, đây chính là tính đặc biệt của đan dược thượng cổ cửu phẩm.

Cứ như vậy mấy canh giờ trôi qua, lò luyện đan đột nhiên rung chuyển kịch liệt, Hàn nguyên lão giật mình.

Có chuyện gì vậy? !

Chẳng lẽ luyện đan thất bại rồi?

Không phải chứ!

Mỗi một bước lão ta đều làm theo yêu cầu trong thượng cổ đan phương không có chút khác biệt nào, không thể sai sót được.

Sắc mặt Hàn nguyên lão thay đổi, tràn đầy nghi hoặc.

Ngay khi lão ta đến gần lò luyện kim, muốn xem liệu mình có thể cảm nhận được tình hình bên trong hay không.

Uỳnh! !

Nhiệt độ trong lò luyện đan vào lúc này đột nhiên tăng vọt.

"Hả???" Hàn nguyên lão sững sờ.

Chuyện gì vậy?

Lò luyện đan này sa vậy? Rõ ràng lão ta không có bất kỳ chỉ thị nào, vậy tại sao đột nhiên lại tự nóng lên, hơn nữa nhiệt độ còn rất khủng khiếp.

Bình thường, cho dù lão ta toàn thực thi triển hỏa diễm, cũng không thể đạt tới nhiệt độ cao như vậy.

Lẽ nào đây là một phản ứng phụ từ của thượng cổ đan phương?

Hàn nguyên lão bắt đầu nghi ngờ. Nhưng lão ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ luyện lò đan này.

Bây giờ mới luyện được một nửa, còn phải đi một đoạn đường dài mới có thể luyện thành đan dược thượng cổ.

Thể thể vội vàng, nhất định phải giữ vững! Chắc chắn có thể luyện thành.

Trong lòng Hàn nguyên lão luôn tự động viên mình.

Nhưng khi lão ta chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo của luyện đan.

Bùm! !

Lò luyện đan lại rung chuyển.

Một luồng khí tức mạnh mẽ và kỳ lạ truyền ra ngoài.

Trong lòng Hàn nguyên lão vui mừng khôn xiết.

Đến rồi đến rồi……

Đây không phải sắp đến rồi sao? Nhưng, tại sao trong luồng khí tức này lại có sự kỳ quặc như vậy?

Cứ như thể bản thân không phải đang luyện đan mà là luyện khí vậy.

Lẽ nào thượng cổ đan phương chính là cảm giác này?

Cùng lúc này, thiên địa dị tượng phía trên luyện đan phong kéo đến một đám mây lớn, kim quang vạn trượng tỏa xuống.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Vài đạo thân ảnh từ gần đó và các phong khác bay đến không trung của luyện đan phong.

Nhìn lên thì thấy những người này đều là các đại lão và trưởng lão của thần tộc Dao Trì.

"Đây là Hàn lão đột phá rồi sao? Làm sao có thể dẫn đến thiên địa dị tượng có quy mô lớn như vậy?"

"Hả? Sao lại là luyện đan phong? Cảm giác này có chút quen thuộc, ta còn tưởng rằng là dị bảo nào đó được sinh ra, hoặc là đạo khí xuất thế, không ngờ chính là lão Hàn đang luyện đan!"

"Không biết lão Hàn đang luyện chế đan dược gì, có thể dẫn tới dị tượng như vậy, có vẻ không đơn giản."

"Cuối cùng lão Hàn này cũng nghĩ thông rồi, ta thấy hắn bận bịu nhiều năm như vậy, còn tưởng rằng không thể nào đột phá cảnh giới này."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Tất cả các đại lão nhìn về phía luyện đan phong, có chút nghi hoặc, có chút cảm thán.

Một số đại lão đề nghị có nên đến đó đợi hay không,việc dẫn đến thiên địa dị tượng chắc chắn không phải là chuyện nhỏ. Nói không chừng sau dị tượng này, thực lực tổng thể của thần tộc Dao Trì của họ có thể tăng trở lại.

Xoạt!

Lúc này.

Một hào quang đầy uy nghiêm và uy áp bao trùm lấy toàn hiện trường. Sau đó, một bóng đen xuất hiện trước mặt mọi người.

Đó là một người đàn ông trung niên, tướng mạo anh tuấn, ngũ quan trên khuôn mặt rõ ràng như điêu khắc, khuôn mặt góc cạnh vô cùng khôi ngô. Người này rõ ràng không biểu lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng tinh quang trong mắt hắn lại khiến người ta khẽ rùng mình.

Mạnh! Người này cực kỳ mạnh.

Khi tất cả các đại lão và quan chức cấp cao nhìn thấy bóng người này, họ lập tức trở nên tôn kính, sự uể oải và tùy tiện trước đó biến mất, thay vào đó là sự tôn trọng và sùng bái.

"Xin chào Thánh Chủ!"

"Thánh Chủ đại nhân uy võ!"

Từ lời của những người này có thể biết được, người tới chính là Thánh chủ của thần tộc Dao Trì, hơn nữa cũng là một trong hai cường giả siêu cấp Bán Đế cảnh của thần tộc Dao Trì.

“Hàn lão đang tại đột phá thời khắc quan trọng, bất luận xảy ra chuyện gì, không ai được đến quấy rầy!” Thánh chủ Dao Trì chậm rãi nói.

"Rõ, Thánh Chủ!"

"Tuân mệnh, Thánh Chủ!"

Tất cả đại lão và quan chức cấp cao đều lập tức đáp lại.

Thánh chủ Dao Trì gật đầu, nhưng chưa rời đi, mà giống như những người khác, quan sát từ xa.

Có lẽ đây đang là luyện chế đan dược thượng cổ cửu phẩm. Tình thế này thật sự không thể coi thường.

Trong lòng Thánh Chủ Dao Trì thầm nghĩ, khóe miệng hiện lên một nụ cười.

Thân là Thánh chủ, đương nhiên hắn biết hết tất cả các bí mật trong thánh địa. Hơn nữa, thượng cổ đan phương trong tay Hàn lão là do hắn tìm thấy từ một di tích thượng cổ.

Mấy ngày nay, hắn đã từ chỗ vài người biết được chuyện Thánh tử bị cướp đoạt cơ duyên.

Ban đầu, vì chuyện này mà tâm trạng của hắn rất tệ, chuẩn bị gọi Thánh tử đến và trừng phạt. Nhưng không ngờ, phía Hàn lão lại truyền tới một tin tốt.

Điều này khiến hắn lập tức cảm thấy tâm trạng tốt hơn và đợi khi Hàn lão đột phá cảnh giới đó, toàn bộ thánh địa Dao Trì sẽ được hưởng lợi.

Trong phòng luyện đan, Hàn nguyên lão đang luyện đan trạng thái cũng đã rất kích động. Lão ta đột nhiên cảm thấy rằng trong lò luyện đan không chỉ có thứ gì đó đang nhanh chóng ngưng tụ và thăng cấp

Thậm chí phẩm chất của lò luyện đan này cũng không biết vì sao đột nhiên tăng lên cao một bước.

Lò luyện đan này là chân linh đạo khí, không có lý do gì để tiến thêm một bước.

Tại sao?

Chẳng lẽ là bởi vì sau khi luyện chế một lò đan dược thượng cổ có rất nhiều phản ứng mạnh như vậy?

Hàn nguyên lão không thể tin nổi.

Lúc này, đột nhiên, một giọng nói mơ hồ vang lên trong tâm trí lão ta.

"Đan đồ đại đạo vô cùng vô tận, ngươi muốn đạt được đan thần truyền thừa sao?" Giọng nói chậm rãi hỏi.

"Hả? ! Ngươi, ngươi là ai?" Hàn nguyên lão cau mày, linh trí bao phủ luyện đan phong, vẻ mặt nghiêm trọng.

Không thể nào, luyện đan phong này chỉ có một mình lão ta, vậy giọng nói vừa rồi là ai?

"Ngay cả giọng của bản lò mà ngươi cũng không cảm nhận được sao?" Giọng nói mơ hồ kia lại vang lên.

Cùng lúc đó, đạo khí lò luyện đan run lên vài cái.

"Ngươi, ngươi chính là khí linh của đạo khí? !" Hàn nguyên lão hét lớn.

Đương nhiên, trước đây lão ta đã từng nhìn thấy khí linh, nhưng lão ta chưa bao giờ thấy khí linh có thể giao tiếp với mọi người trôi chảy như vậy, điều này thật quá thần kỳ!

"Bản lò hỏi ngươi một lần nữa, có phải ngươi muốn đạt được đan thần truyền thừa không?" Giọng nói lại hỏi.

"Muốn, đương nhiên là muốn!" Hàn ngyên lão không chút do dự trả lời, giọng điệu kích động.

Không ngờ, không ngờ, Hàn Thành Lập lão ta cả đời này còn có cơ hội chạm vào đan thần truyền thừa.

Tuy rằng, lão ta không biết cái gọi là đan thần truyền thừa là vật như thế nào.

Nhưng đây là lời của khí linh đạo khí của lò luyện đan mà bản thân đã luyện hóa nói, làm sao có thể là giả được.

"Nào, lại gần chút, bản lò sẽ nói nhỏ cho ngươi biết." Giọng nói mang theo một sự dụ dỗ nói.
Chương 247: Hóa Đỉnh

Hàn nguyên lão lúc này làm gì còn chút tâm lí phòng ngự nào.

Nơi này là vị trí trung tâm của thánh địa Dao Trì, lại là phòng luyện đan chuyên dụng của lão ta.

Vật đang nói chuyện lại còn là đạo khí lò luyện đan của bản thân lão ta.

Nguy hiểm ư?

Đó là không thể nào.

Hàn nguyên lão từng bước tiến về phía lò luyện đan, sự tham lam và kích động trong ánh mắt hoàn toàn không hề che giấu.

“Nào, đặt tay lên thân ta nào.” Lò luyện đan lại vang lên âm thanh trầm thấp, dụ dỗ.

Vừa dứt lời, tay của Hàn nguyên lão đã vội vàng đặt lên trên rồi.

Lúc này, lò luyện đan chợt bật cười.

“Hahaha, đúng là rất nghe lời nhỉ, chủ nhân, có thể ra tay rồi.” Lò luyện đan cười nói.

Hàn nguyên lão nghe vậy, bất chợt sững lại.

Ra tay?

Ra tay cái gì? Thế này là ý gì?

Ngay lúc lão ta định lên tiếng hỏi.

Ngay lập tức, vách lò luyện đan trước mặt nứt ra một khe hở, giống như một cái miệng sâu hoắm đang mở ra.

Soạt!!

Một cánh tay trắng nõn đầy sức lực trực tiếp túm lấy cổ áo lão ta.

“Ngươi....ưm...ưm...”

Khuôn mặt Hàn nguyên lão biến sắc, trong ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.

Lão ta muốn phản kháng, muốn giãy giụa, muốn phóng thích linh lực.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, cả người lão ta đã bị cánh tay kia lôi vào trong lò luyện đan.

Vết nứt trên vách lò luyện đan cũng nhanh chóng liền lại như cũ.

Hàn nguyên lão lúc này bị dọa cho sợ mất hồn mất vía.

Luyện đan cả đời, đây là lần đầu tiên xảy ra cảnh tượng kinh người như vậy.

Lẽ...lẽ nào muốn tiếp nhận truyền thừa của đan thần phải tiến hành tiếp nhận ở trong lò luyện đan sao?

Cho dù là lúc này, trong lòng lão ta vẫn có mấy phần vui mừng, cho rằng đây là một phương thức truyền thừa đặc biệt.

Mãi tới khi lão ta nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Lúc này, cánh tay túm lấy cổ áo lão ta cũng đã buông ra.

“Ngươi...ngươi, Tiêu tiểu tử, ngươi vậy mà lại chưa chết, sao ngươi có thể...sao có thể...!!!” Hàn nguyên lão trợn tròn mắt kinh hãi, thất thần.

“Thật ra tên ta không phải là Tiêu Lâm, đây cũng không phải là khuôn mặt thật của ta.” Thân hình Lâm Tiêu nhoáng một cái, biến trở về hình dạng thiếu niên ban đầu.

“Hả? Sao ngươi có thể ở trong lò luyện đan lâu như vậy, đáng lẽ ngươi đã sớm hóa thành thuốc dẫn rồi mới phải chứ!” Hàn nguyên lão nói ra thắc mắc lớn nhất ở tận đáy lòng.

“Tò mò đến vậy sao? Vậy thì ta sẽ giải đáp thắc mắc này cho lão vậy.”

Lâm Tiêu tùy ý phất tay một cái.

Trong cơ thể tràn ra một quả cầu lửa kim sắc.

Ong..ong..!!!

Ngọn lửa kim sắc vừa xuất hiện, ngọn lửa màu lục ở xung quanh giống như là gặp phải thiên địch.

Toàn bộ ngừng cháy, những đốm lửa ngây ngốc đứng yên tại chỗ, không dám động đậy.

Ngọn lửa kim sắc cũng chẳng quan tâm bọn chúng có động đậy hay không.

Tiến lên thôn phệ hết thảy.

Chỉ trong thời gian không tới hai giây, ngọn lửa màu xanh lục trong lò luyện đan đã bị cắn nuốt triệt để.

Hàn nguyên lão ngơ ra nhìn.

Đây là ngọn lửa có phẩm chất gì vậy?

Ngọn lửa xanh lục của lão là linh hỏa cực phẩm mà lão đã phải tìm kiếm suốt mấy chục năm mới có được, nhưng ở trước mặt ngọn lửa màu vàng kim này lại không chịu nổi một đòn.

Hai bên vừa nhìn là thấy chênh lệch một trời một vực rồi.

“Vấn đề của lão, ta đã giải đáp rồi, tiếp theo, tới lượt vấn đề của ta rồi.” Lâm Tiêu nhìn đối phương ung dung nói.

“Tiểu tử, ngươi cho rằng, có được ngọn lửa này thì có thể nói chuyện với ta bằng cái giọng hống hách đó sao? Nơi đây là lò luyện đan của ta đấy nhá.” Ánh mắt Hàn nguyên lão lóe lên tia sáng lạnh lẽo, linh trí đã âm thầm khởi động lò luyện đan.

Trong lò luyện đan của lão ta, lại còn có người dám uy hiếp lão cơ đấy.

Lâm Tiêu không động đậy, đứng nguyên tại chỗ, nhìn đối phương với ánh mắt lạnh lùng.

Một giây...

Hai giây...

Ba giây...

Chẳng có gì xảy ra cả.

Cho dù trong lò luyện đan vô cùng nóng nực, nhưng trên trán Hàn nguyên lão vẫn đổ mồ hôi lạnh.

Biến mất rồi.

Mối liên kết giữa lão và lò luyện đan đã hoàn toàn đứt đoạn rồi.

Sao có thể chứ!

Rõ ràng lão ta đã bước đầu luyện hóa được đạo khí lò luyện đan, cho dù ở cách trăm dặm lão cũng có thể cảm nhận được.

Nhưng bây giờ, mối liên hệ đó đã hoàn toàn bị cắt đứt.

Tách!

Thiếu niên trước mặt lúc này búng tay một cái.

Ầm ầm ầm!!!

Khắp nơi bên trong lò luyện đan đột nhiên nổi lên những đốm lửa kim sắc, giống hệt như ngọn lửa tràn ra từ trong cơ thể thiếu niên ban nãy vậy.

Nhiệt độ bên trong lò luyện đan trong chốc lát đạt tới nhiệt độ kinh khủng, nóng đến bất thường.

Mà ngọn lửa kim sắc kia lại vây quanh thiếu niên, không hề tiến lại gần, cũng không hề rời ra xa.

Nhưng cho dù như vậy, lão ta cũng đã không chịu nổi rồi.

“A!!!! Nóng! Nóng quá! Mau dừng lại, ta sắp bị đốt cháy rồi, a!!!” Hàn nguyên lão phát ra tiếng hét thảm thiết.

Lão ta mưu đồ dùng linh lực bao lấy chính mình, bảo vệ bản thân.

Nhưng lại hoàn toàn chẳng có tác dụng gì.

Trên ngọn lửa kim sắc kia tỏa ra nhiệt độ cực kỳ cao, không lúc nào không nướng lên cơ thể lão, linh hồn lão.

Lão ta cảm thấy ở đây chỉ vài phút thôi bản thân đã bị nung chảy rồi.

“Đính chính với lão một chút, đây...không phải là luyện đan của lão, mà là của ta!” Lâm Tiêu ung dung nói.

Tiếng hét vẫn còn đang tiếp diễn.

Trong ánh mắt Hàn nguyên lão đã bị sự khiếp sợ che lấp.

Lão ta đã thử hét lớn cầu cứu, nhưng vô dụng.

Thử dùng linh thức để hét lên, nhưng căn bản là âm thanh không lọt ra ngoài lò luyện đan được.

Ở đây giống như một mật thất được đặc chế, bất luận là thứ gì cũng không thể truyền ra ngoài được.

Mà những ngọn lửa kim sắc kinh khủng kia, chỉ vây quanh lão đã đem lại cho lão sự đau đớn và dày vò rồi.

Vậy, vậy nếu như bị những ngọn lửa kim sắc kia chạm vào thì sao, há chẳng phải là....

Hàn nguyên lão nuốt nước bọt, căn bản không dám nghĩ tiếp nữa.

Chỉ e vừa chạm một cái là lão đã bị nướng thành tro luôn rồi.

Đây...đây rốt cuộc là chuyện gì vậy trời???

Lò luyện đan sao tự nhiên lại thành của đối phương chứ?

Ngọn lửa này là cái quái quỷ gì vậy?

Thiếu niên này rốt cuộc là kẻ nào?

“A!!! Ngươi hỏi, ngươi hỏi đi, mong ngươi mau chóng thu hồi ngọn lửa lại, ta nhất định sẽ trả lời!!!” Hàn nguyên lão đã thỏa hiệp.

Ở trong tình huống này, lão ta không thể không thỏa hiệp.

Lâm Tiêu ngoắc ngón tay, những ngọn lửa nóng rát xung quanh Hàn nguyên lão đã lui về.

Hàn nguyên lão lúc này mới miễn cưỡng thở phào một hơi.

“Thần tộc Dao Trì các ngươi mấy ngày trước tới vương triều Đại Can của Đông Vực bắt một nữ tử về, nàng ta hiện giờ ở đâu?” Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn nguyên lão, hỏi.

“Nữ tử? Sao mà ta biết chuyện này được? Á...á á!” Hàn nguyên lão còn chưa trả lời xong, ngọn lửa kim sắc đã xông tới lần nữa.

Lần này khoảng cách còn gần hơn.

Y phục, lông tóc và da của Hàn nguyên lão đều bị đốt cháy.

“Ta biết rồi, ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi, dừng lại, xin hãy dừng lại!!!” Hàn nguyên lão tỏ vẻ bừng tỉnh.

Lâm Tiêu bĩu môi. Người này đúng là ngứa đòn mà! Nói sớm một chút chẳng phải là xong rồi sao.

“Tiêu Lâm, Tiêu Lâm, ngươi là Lâm Tiêu? Thiên tài của luyện đan, hội trưởng số một tân nhiệm kia của công hội luyện đan ở Đông Vực, là ngươi!!!” Hàn nguyên lão nhớ ra cái gì đó, cuối cùng cũng nhận ra thân phận của Lâm Tiêu.

Mấy ngày trước, thánh chủ quả thực đã nhắc qua với lão về chuyện này.

Nói là vì chuyện của thánh nữ, cho nên bắt một nữ tử về đây.

Mà nữ tử này có thể dụ yêu nghiệt luyện đan kia của Đông Vực - Lâm Tiêu tới, tới lúc đó, sau khi tóm được Lâm Tiêu, nói không chừng sẽ có tác dụng lớn đối với lão.

Lúc đó lão cũng chỉ nghe chơi chơi chứ cũng chẳng để ý gì nhiều.

Nhưng hiện giờ thiếu niên trước mặt, cùng các loại manh mối liên kết lại với nhau, đáp án đã rõ rồi.

“Ừm, chúc mừng lão, đoán đúng rồi đấy, hay là ta thưởng cho lão mấy quả cầu lửa làm quà nhé???” Lâm Tiêu dẫn ra mấy ngọn lửa Hoàng Hồng Dương Hỏa, cười hỏi.

“Ở thiên lao! Nữ nhân kia bị nhốt ở tầng cuối cùng của thiên lao.” Hàn nguyên lão sợ quá, vội vàng nói ra.

“Thiên lao?” Giọng nói của Lâm Tiêu lạnh tới cực điểm, trong ánh mắt ngùn ngụt sát khí.

Rõ ràng ở trong lò luyện đan, ngọn lửa bốc lên khiến nhiệt độ tăng cao.

Nhưng trong lòng, Hàn nguyên lão lại rùng mình một cái.

“Nói cho ta biết toàn bộ thông tin về thiên lao!” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Thiên lao nằm ngay bên dưới chủ phong, đó là nơi giam giữ trọng phạm của thánh địa Dao Trì bọn ta, bên trong có tầng tầng lớp lớp canh phòng....”

Hàn nguyên lão không hề do dự, khai hết toàn bộ thông tin về thiên lao của Dao Trì ra.

“Hừ!!!” Lâm Tiêu nghe hết thông tin thì hừ một tiếng.

Mấy ngọn lửa Hoàng Hồng Dương Hỏa chui vào trong người Hàn nguyên lão, tùy ý dày vò.

Lập tức, tiếng hét càng thảm thiết hơn vang khắp lò luyện đan.

Sau khi nướng cũng kha khá rồi, Lâm Tiêu vung ra một luồng ánh sáng giam cầm, trấn áp Hàn nguyên lão này vào trong tháp Chân Long.

“Ta đã nói rồi, nếu nàng ấy thiếu một cọng tóc nào, vậy thì thần tộc Dao Trì này không cần phải tồn tại nữa!”

Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn, ánh mắt như muốn nhìn xuyên qua lò luyện đan, cả phòng luyện đan.

“Tiểu Hỏa!” Lâm Tiêu lạnh giọng nói.

“Báo cáo chủ nhân, có mặt!!” Ngọn lửa nhỏ phấn khởi đáp.

“Hộ pháp.” Lâm Tiêu nói.

“Ủa? Chủ nhân, ngài đang định.....???”

Ngọn lửa nhỏ có chút khó hiểu, lúc này không phải là nên nhanh chóng lao ra ngoài kia điên cuồng chém giết hay sao?

“Hóa Đỉnh!”

Lâm Tiêu nhả ra hai chữ rồi không nói gì thêm nữa!
Chương 248: Đế lộ của thời đại này

Lâm Tiêu vốn định tiến hành từng bước một, đầu tiên là tìm tiểu cô nương Anh Túc, sau đó cứu nàng ta ra ngoài.

Tới lúc đó, hai người cùng nhau liên thủ, từ từ xử lí thần tộc Dao Trì.

Bây giờ xem ra, không cần nữa rồi.

Thiên lao là cái nơi quỷ quái nào cơ chứ!

Hắn tốt bụng đưa thánh nữ Dao Trì vào trong tháp Chân Long chăm sóc.

Vậy mà thần tộc Dao Trì bọn chúng lại trực tiếp ném tiểu cô nương vào trong thiên lao.

Người bất nhân, thì đừng trách ta còn bất nhân hơn.

Vừa rồi sau khi cùng với ngọn lửa nhỏ giúp Xích Viêm kiếm nâng lên thành cấp độ đạo khí, Lâm Tiêu đã lập tức hiến tế nó rồi.

Phần thưởng của lần hiến tế này, nhìn thì có vẻ chẳng có gì đặc sắc.

Cũng không biết là do trường kiếm Xích Viêm quá phế, hay là do đạo khí vừa hình thành.

Bên trong lò luyện đan chỉ xuất hiện một vòng truyền tống màu trắng, nhỏ cỡ nắm đấm, sau đó từ bên trong rơi ra mấy viên đá màu đen xì.

Điều mới mẻ duy nhất chính là, nguyên tố lửa đầy một bụng tri thức cũng chẳng hề nhận ra lai lịch của mấy cục đá đen xì này.

Lâm Tiêu lại đang có việc quan trọng, bèn ném thẳng mấy cục đá vào trong nhẫn trữ vật, để đó rồi tính sau.

Nhưng bất luận phần thưởng hiến tế ra sao, Ý Cảnh Đặc Biệt của hắn cuối cùng cũng nâng tới bậc thứ tám.

Tới đây là ngừng.

Ý Cảnh Đặc Biệt bậc tám.

Kiếm Chi Ý Cảnh bậc chín.

Đan Chi Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Hoang Chi Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Sát Sinh Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Trọng Lực Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Hỏa Chi Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Nho Đạo Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Phật Đạo Ý Cảnh viên mãn, đạt Lĩnh Vực!

Tuy còn có hai loại ý cảnh chưa viên mãn.

Nhưng điều kiện để Hóa Đỉnh thì đã hoàn toàn đầy đủ rồi.

Đồng tu chín loại ý cảnh mà Hóa Đỉnh, bất luận là ở thời đại này hay là thời kỳ thượng cổ, thì cũng đều là độc nhất vô nhị.

Cho nên Lâm Tiêu cũng không chắc sẽ xảy ra chuyện gì.

Vốn dĩ muốn tìm một nơi yên tĩnh không người, một mình Hóa Đỉnh.

Hiện tại hắn lại đổi ý.

Vậy thì hãy để toàn bộ thần tộc Dao Trì cùng chứng kiến thời khắc này đi.

Lâm Tiêu ngồi xếp bằng bên trong lò luyện đan, gỡ xuống mọi ràng buộc trên người.

Sức mạnh của chín loại ý cảnh giao thoa lẫn nhau, kết thành một đồ ấn đặc biệt, vây quanh cơ thể Lâm Tiêu.

Công pháp và sức mạnh khí huyết toàn thân Lâm Tiêu vận chuyển với một tốc độ cực nhanh.

Ầm ầm!!!

Trong cơ thể Lâm Tiêu tràn đầy âm thanh ầm ầm và ánh sáng kỳ lạ.

Ngọn lửa nhỏ cũng ngay lúc này mở đỉnh lò ra.

Một luồng khí tức xưa nay chưa từng có xông thẳng lên trời, toàn bộ kiến trúc luyện đan đều bắt đầu rung lắc kịch liệt.

Chỉ trong tích tắc.

Trăm dặm xung quanh thánh địa Dao Trì đều bị che lấp hết ánh sáng, âm thanh ầm ầm cũng cứ thế vang ra.

Một giây trước còn đang trời xanh mây trắng, một giây sau đã âm u, tối đen như mực.

Thánh chủ Dao Trì và đám nguyên lão cấp cao đều đần mặt ra nhìn.

Chuyện gì vậy?

Độ kiếp à?

Hàn lão lần này độ tới giai gì vậy? Cảnh giới mới của luyện đan? Hay là cảnh giới mới của tu vi vậy?

Trận thế này sao trông có vẻ bất bình thường nhỉ.

“Thánh chủ, đây, đây là...?” một vị trưởng lão ở bên cạnh thánh chủ thắc mắc hỏi.

“Ta cũng không biết, nhưng với lôi kiếp khí thế cỡ này, chỉ e là Hàn lão lần này đã gặp được cơ duyên lớn nào đó rồi!” Ánh mắt thánh chủ Dao Trì lóe sáng, hân hoan vui mừng.

Trận thế lớn là chuyện tốt!

Trận thế càng lớn, thì cơ duyên mà Hàn lão đạt được càng lớn.

Chỉ cần có thể thành công vượt qua đợt lôi kiếp này, Hàn lão chính là phúc tinh của thánh địa Dao Trì bọn họ!

Trong phạm vi trăm dặm xung quanh thánh địa Dao Trì, sau khi bầu trời tối đen, mây đen kéo tới không ngừng.

Mà còn tiếp tục lan ra ngoài với tốc độ cực kỳ kinh khủng.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ Thương Lan Thiên Vực từ ban ngày trở thành đêm đen.

Bên trên bầu trời không ngừng vang lên tiếng nổ ầm ầm, giống như đang ấp ủ thứ đáng sợ nào đó.

Vô số cường giả đều cảm thấy bất an, kinh hãi, trong lòng như có một tảng đá đè nặng, lay động không ngừng.

Bọn họ đồng loạt phi lên trời, nhìn về một hướng.

“Là thần tộc Dao Trì, tức thật, lần này lại sinh ra nhân vật đáng sợ cỡ nào nữa vậy?”

“Lẽ nào là thánh tử Dao Trì sắp đột phá Sinh Tử Cảnh sao? Nghe nói thánh tử này trong vòng trăm năm nay đều đang áp chế cảnh giới, âm mưu tìm một cơ duyên.”

“Chín mươi phần trăm là thánh tử Dao Trì rồi, cơ duyên này chắc là hắn đã tìm ra rồi.”

“Lôi kiếp này có trận thế đáng sợ quá, cả đời cũng hiếm thấy đấy!”

Trong thánh địa Dao Trì.

Thánh chủ Dao Trì cùng với những trưởng lão khác đã giải tán toàn bộ đệ tử trên Luyện Đan Phong tới các ngọn núi khác rồi.

Luyện Đan Phong lúc này chỉ còn lại một mình ‘Hàn lão’.

Các tầng lôi kiếp trên bầu trời càng lúc càng dày, gần như bao phủ hàng vạn ngọn núi lớn, khiến người ta hít thở cũng khó khăn.

Ầm!!!

Chính vào lúc này.

Một tia sét màu tím xé ngang bầu trời mà đánh xuống, không chút dự báo.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Ầm ầm một trận!!!

Luyện Đan Phong rung chuyển, các tòa kiến trúc trên Luyện Đan Phong cũng sụp đổ, hóa thành tro bụi trong trận lôi kiếp kinh khủng này.

Mà vào lúc những tòa kiến trúc luyện đan sụp đổ, một bóng đen xông lên trời, hứng lấy lôi kiếp, vọt thẳng tới giữa không trung.

Bóng đen đó...không phải người.

Mà là một lò luyện đan!

“Là lò Đại Hỗn Nguyên!”

“Tuyệt vời! Chắc chắn là Hàn lão ở bên trong, lại có thể dùng phương pháp này để độ kiếp, quả không hổ là Hàn lão.”

Lợi dụng đạo khí này để độ kiếp, tỉ lệ thành công nhất định là cao.”

“Haha, ta cảm thấy đã có thể nói chúc mừng luôn rồi.”

Đám trưởng lão nhìn thấy cảnh này đều đồng loạt giơ ngón cái lên khen ngợi.

Ngay cả thánh chủ Dao Trì cũng khẽ thở phào một hơi, gật đầu tỏ vẻ tán thưởng.

Vừa rồi khi ông ta cảm nhận cường độ kinh khủng của lôi kiếp, trong lòng còn lo lắng cho Hàn lão.

Dù sao thì Hàn lão cũng là một luyện đan sư, phương diện Võ đạo khá yếu, có thể chống đỡ trận lôi kiếp kinh khủng này hay không còn chưa chắc.

Bây giờ xem ra, là ông ta nghĩ nhiều quá rồi.

Xem ra Hàn lão đã sớm chuẩn bị hết thảy.

Vào lúc đám đông đang kinh ngạc khen ngợi, lôi kiếp trên bầu trời lúc này lại trực tiếp đánh ra.

Một tia, hai tia, ba tia....mười tia, mười lăm tia, hai mươi tia....

Nháy mắt đã đánh xuống hai mươi bảy hai mươi tám tia sét.

Toàn bộ lôi kiếp bổ xuống, bao phủ lấy đạo khí lò luyện đan.

Thánh địa Dao Trì ở bên dưới cũng không tránh khỏi, rất nhiều ngọn núi đều bị tia sét đánh cho tổn hại, không ít đệ tử Dao Trì chỉ đi ngang qua nơi này cũng bị lôi kiếp đánh cho trọng thương.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều cứng nhắc.

Thế này...thế này là sao nữa vậy?

Lôi kiếp thông thường nhiều lắm cũng chỉ có chín tia sét thôi mà.

Nhưng hiện giờ là sao vậy chứ...

Hàn lão rốt cuộc đã làm gì vậy, lẽ nào là chọc giận ông trời rồi sao?

Trọng điểm là...mây đen sấm sét trên bầu trời vẫn đang tiếp tục gia tăng, dày lên, hoàn toàn không tan theo trận lôi kiếp kia.

Điều này khiến bọn họ có một cảm giác.

Trận lôi kiếp này, chỉ vừa mới bắt đầu!

“Hả? Các ngươi mau nhìn xem, trong đám mây sấm sét kia hình như có bóng người!!!” Lúc này, một người chỉ về một nơi trên bầu trời, nói.

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn qua.

Chỉ thấy một bóng dáng kinh khủng với uy thế vô địch đứng ẩn hiện trong đám mây sấm chớp.

Không chỉ có bóng người, mà còn có những tòa lầu các mái cong cổ xưa.

Tĩnh lặng!

Hiện trường bỗng yên ắng dị thường.

Tất cả mọi người đều kinh hãi không thốt nên lời.

Ngay khi bóng người và những tòa lầu các mái cong xuất hiện, trên lò luyện đan, nơi bị sấm sét bao vây dày đặc.

Một tia cửu sắc từ từ xuất hiện.

Nó giống như bao phủ lấy tất cả, lại giống như đang tiếp nhận đất trời.

Cũng ngay vào lúc này, không chỉ Thương Lan Thiên Vực....

Mà toàn bộ những thiên kiêu, những siêu cấp cường giả của khắp các Thiên Vực trên toàn bộ thế gian, đều ngẩng đầu lên nhìn.

“Đế lộ của thời đại này, lại mở sớm đến vậy sao!”
Chương 249: Hàn Thành Lập ta và thánh địa các ngươi không đội trời chung

Một người gọi ra đế lộ vạn cổ, phàm là người có đế tư đều là cái gai trong mắt người khác. Có ai muốn nhìn thấy tộc nhân khác, thậm chí là thế lực khác mạnh hơn mình. Người khác thành đại đế, đồi với bọn họ sẽ là một mối nguy hại.

Các cường giả khác còn đang sững sờ thì trên bầu trời thần tộc Dao Trì ở Thiên Vực Thương Lan. Một bóng người hùng dũng xuất hiện trong màn lôi điện, uy lực của hắn nổ vang khắp bầu trời.

Thánh chủ Dao Trì cùng những trưởng lão khác cũng hết sức kinh ngạc.

“Trận lôi điện này chắc chắn là trận lôi điện lớn nhất mà đám hậu bối được chứng kiến.”

“Những bóng hình này đều là những người đã từng được Thiên Đạo công nhận, bây giờ được khắc trên kiếp vân.”

“Khẳng định là vậy rồi, chỉ là chiếc bóng là lại có thần uy như vậy, xem ra lúc sống rất mạnh.”

“Thứ này là do Hàn lão thu hút tới thật sao?”

“Hả? không hay rồi, cái bóng đó hình như tới gần đây.”

“Này…này….thì chặn sao được!!”

“Lui…mau rút lui!”

Trong lúc bọn họ còn đang mải bàn luận, thân ảnh kia đã cùng với uy lực của lôi điện lao nhanh về phía bọn họ. Trong đó có một cái bóng hai tay cầm rìu, ánh sáng từ lưỡi rìu loé lên như muốn cắt đôi bầu trời.

Còn một chiếc bóng khác thì giống nữ đế, trên tay là một đoá hoa sen, toàn thân hư hư ảo ảo mỗi bước đi vô cùng phiêu đãng. Còn có một chiếc bóng khác tay cầm đao, ánh đao loé lên vô cùng bá đạo.

……

Có vô số chiếc bóng mà đếm không xuể, nhưng mục tiêu của bọn họ chỉ có một đó chính là người độ kiếp ở trong lò luyện đan kia.

Thánh chủ Dao Trì và một hàng người chỉ biết đứng đó nhìn không ai dám nhúng tay vào. Giúp người độ kiếp đỡ lôi điện sẽ gọi Thiên Nộ tới, như vậy lôi kiếp sẽ mạnh hơn.

Màn lôi kiếp trước mặt bọn họ vô cùng kinh khủng, nếu như còn mạnh thêm nữa thì sao sống nổi. Sợ rằng lúc đó có gọi cả tộc ra cũng không cách nào chặn được.

“Hừ!!” Một tiếng hừ lạnh từ trong lò phát ra.

Sau đó lò luyện đan không lùi lại mà còn tiến lên, lao thẳng về chỗ những bóng người kia. Bầu không khí quanh lò như đặc quánh lại, ánh sáng cửu sắc tụ lại trên đỉnh lò ngưng tụ thành những hoa văn toát lên sự huyền bí.

Nó như bao trùm mọi thứ, cắn nuốt mọi thứ, huỷ diệt tất cả, đồng hoá tất cả.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Bùm! Một tiếng nổ vang lên. Một cái bóng bị lò luyện đâm thẳng vào người, ngay lập tức tan biến vào hư vô.

“Đây….đây…..Hàn lão mạnh thế sao!”

“Hình như mạnh hơn trước thật, đúng là mạnh lên!”

“Ta công nhận là không làm nổi như vậy!”

Lò luyện đan nhân cơ hội có cỗ sức mạnh này liền lao thẳng vào chỗ những chiếc bóng. Những chiếc bóng sững sờ mất một lát mới kịp phản ứng lại. Bọn chúng thi triển vô số thần thông như muốn đánh tan chiếc lò đang lao tới.

Mỗi một thần thông lại mang theo uy lực đáng sợ của lôi kiếp. Nhưng những thần thông cường đại này khi chạm vào lò luyện đan đều bị ánh sáng cửu sắc bao quanh lò đánh tan. Phá lớp phòng ngự còn không phá nổi.

Chiếc lò luyện đan cũng không ngồi im, sau khi chặn được thần thông của những chiếc bóng thì bạo phát uy năng của ánh sáng cửu thể. Chín đạo thần thông kết hợp, biến hóa khôn lường, mỗi một đạo ánh sáng lại có một loại thần thông khác nhau.

Khi tất cả chúng kết hợp với nhau thì không ai có thể nhìn rõ được đâu rốt cuộc là loại thần thông bí pháp gì. Chỉ biết những cái bóng bị một loại sức mạnh kỳ lạ nào đó trấn áp. Mỗi một cú va chạm lại thêm một cái bóng biến mất.

Có thể nói là thực lực hai bên chênh lệch tới mức vừa nhìn đã biết. Căn bản những chiếc bóng này không phải đối thủ của cái lò luyện đan.

Những người đứng xem đều ngơ ngác, Hàn lão đang dùng loại thần thông gì vậy? Hàn lão có thể mạnh tới vậy sao?

Tất cả mọi người đều ngây ngốc đứng nhìn ‘Hàn lão’ thi triển thần uy bất khả chiến bại. Không có bất kỳ một cái bóng nào có thể cản đường của cái lò luyện.

Sau khi lò luyện đan đánh tan những cái bóng và cả những tòa cung điện lầu các, thì từ trong lò phát ra một tiếng nói lạnh lùng.

“Thánh chủ Dao Trì, Hàn Thành Lập ta không đội trời chung với các ngươi!”

Nói xong thì lò luyện đan hoá thành một tia sáng xông vào màn lôi kiếp rồi biến mất.

Thánh chủ Dao Trì: “???”

Những trưởng lão của thần tộc: “???”

Những đệ tử của thần tộc: “???”

Cái quái gì vậy, có nhầm ở đâu không thế? Người độ kiếp này không phải chủ phong Hàn lão của luyện đan phong sao?

Nhưng mà giọng nói này đúng là của Hàn lão mà, nhưng…nhưng tại sao lại có cái giọng điệu tức giận như thế, lại còn thái độ với thánh chủ Dao Trì nữa.

Mặt mọi người đều lộ vẻ quái dị, không dám lên tiếng bàn luận. Sau đó tất cả quay qua nhìn thánh chủ. Lúc bình thường ngoài Hàn lão ra thì chỉ có thánh chủ là người tiếp xúc với lò luyện đan này nhiều nhất.

Tại sao Hàn lão nói như vậy thì chắc chắn chỉ có thánh chủ mới biết.

“Ngươi, ngươi nhìn ta làm gì, ta cũng đâu biết tại sao Hàn lão nói vậy.” Thánh chủ Dao Trì cạn lời.

Ông ta cũng có hiểu chuyện gì đâu, trong lòng cũng vội muốn chết.

Còn một bên khác Lâm Tiêu khi lao vào trong những tầng mây thì từ trong lò luyện bước ra ngoài. Tay hắn cầm một thanh kiếm màu đen nhỏ, phía sau là toà tháp Chân Long chín tầng.

Hắn lộn lại vào đám lôi kiếp, đi xuyên qua các tầng mây đến nơi có lôi kiếp mạnh nhất. Những lôi kiếp ở đây mạnh tới mức hóa thành những hình thù kỳ quái lao tới chặn đường hắn.

Vì Lâm Tiêu đã được sức mạnh Thái Tuế tẩy tuỷ cho nên dù bây giờ hắn không dùng bất kỳ đạo khí nào, thì đám lôi kiếp này cũng không thể làm gì được hắn.

Hắn đã vượt xa hơn ngưỡng Hoá Đỉnh cảnh. Nếu là người khác, đừng nói là cường giả Hoá Đỉnh cảnh, kể cả có là cường giả cấp sinh tử đại năng khi đối mặt với lôi kiếp cũng cần phải giữ vững tinh thật, tập trung đối phó.

Chỉ một chút sai lầm cũng có thể bị lôi kiếp đánh cho tan mạng.

Sau khi Lâm Tiêu ra đòn công kích đầu tiên hắn cũng biết màn lôi kiếp này kinh khủng cỡ nào, đây là sự thật không phải hắn tự khen.

Xoẹt xoẹt!

Hàng ngàn đạo kiếm quang bắt đầu cắt vào lôi vân, Lâm Tiêu vẫn tiếp tục bước lên phía trước. Trong mắt hắn chỉ còn lại sự điên cuồng và vô cảm. Không biết tận cùng của màn lôi kiếp này sẽ là cái gì.

Ầm! Lại một đòn công kích nghiền nát một đám lôi vân. Sau khi Lâm Tiêu chém nát đám lôi vân cuối cùng.

“Hả? Đây là……?” Trong mắt Lâm Tiêu thoáng qua sự ngạc nhiên.

Thứ hiện ra trước mắt hắn là một mặt hồ màu tím. Chỉ có điều thứ trong hồ không phải nước mà là những dòng năng lượng sấm sét đặc quánh, mỗi một giọt năng lượng này còn mạnh gấp trăm lần lôi điện vừa nãy.

“Hả?....đây là….chủ nhân, đây là nguồn của lôi kiếp, hơn nữa nguồn lôi kiếp này là loại đỉnh cấp.”

“Đợi sau khi chủ nhân độ kiếp xong là có thể sử dụng sức mạnh Thái Tuế và sức mạnh lôi kiếp này, có thể dùng để luyện thể và luyện hồn, như vậy sẽ nhanh đạt tới đỉnh cao hơn.” Tiểu hỏa kích động nói.
Chương 250: Thế nào là thiên địch, đây chính là thiên địch

Lâm Tiêu nghe tiểu hỏa nói vậy thì ánh mắt lại sáng hẳn lên, sau khi độ kiếp xong không những có thể tiếp tục nâng cao thể chất và sức mạnh, còn có thể nâng cao linh hồn?

Đây đúng là một tin tức tốt.

Được nếm thử cảm giác thăng cấp bởi sức mạnh Thái Tuế nên Lâm Tiêu cực kỳ thích chuyện này. Phải biết rằng lần này có thể dễ dàng vượt qua sức mạnh của lôi kiếp, tất cả đều nhờ sức mạnh Thái Tuế. Vậy nếu có thể thăng cấp được tiếp, vậy hắn còn có thể mạnh được tới đâu?

Huống chi lại nói là thăng cấp được linh hồn.

Lâm Tiêu đi tới bên cạnh hồ năng lượng, hắn giơ tay phải ra chạm vào hồ năng lượng. Sau khi hắn chạm vào hồ năng lượng thì một cảm giác tê dại chợt truyền từ chân lên đến đỉnh đầu, đến linh hồn của hắn cũng phải run lên một cái.

Nếu người khác nhìn thấy cảnh này khẳng định ngất tại chỗ. Vậy mà có kẻ dám chạm vào nguồn lôi kiếp bằng ta không, hơn nữa cơ thể lại không hề hấn gì.

Nguồn của lôi kiếp chỉ cần một giọt thôi cũng đủ làm kinh thiên động địa. Nếu để lọt ra ngoài cũng làm các cường giả đại năng điên cuồng tranh đoạt nhau.

Nếu muốn dùng thứ này để luyện thể, khẳng định còn cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Luyện hóa bằng tay không? Vậy chỉ sợ là cơ thể còn chưa kịp bị lôi điện giật chết thì đã hồn phi phách tán rồi.

Lâm Tiêu định thử một chút nhưng phát hiện tình hình trước mắt không được. Vậy thì……

“Chân Long tháp!” Lâm Tiêu niệm một câu.

Chân Long tháp lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu.

“Thu!”

Một giây sau nguồn năng lượng lôi kiếp đã bị Chân Long tháp thu vào trong. Lần này Chân Long tháp rung lên một cái, rồi lại rung thêm vài cái nữa. Nhìn trạng thái của nó mà xem, rõ ràng là kích động muốn điên rồi.

Lâm Tiêu chợt túm chặt Chân Long tháp.

“Lấy ra đây!” Lâm Tiêu bĩu môi nói.

Vừa dứt lời Chân Long tháp rất không tình nguyện đưa nguồn năng lượng lôi điện vào trong linh hải của Lâm Tiêu. Hồ năng lượng chiếm một chỗ nhỏ trong linh hải của hắn.

“Ồ, nếu có vật trung gian thì cơ thể mình sẽ không có phản ứng bài trừ.” Lâm Tiêu tự khen bản thân quá thông minh.

Nếu không làm như vậy thì cơ thể hắn đã bị nguồn lôi điện này làm cho tê liệt rồi. Nói gì tới cả cái hồ như thế này, vậy thì hắn sẽ trực tiếp hôn mê.

Chân Long tháp: “???”

Chân Long tháp: “……”

Chân Long tháp mãnh liệt rung lên một cái rồi mới kịp phản ứng lại. Hoá ra Lâm Tiêu đâu quan tâm tới nó, chỉ muốn dùng nó để làm trung gian cho nguồn lôi điện kia thôi.

“Thu, mau thu hết cho ta!”

Thấy không có tác dụng phụ Lâm Tiêu lập tức hút toàn bộ hồ năng lượng. Đồng thời tay Lâm Tiêu bắt quyết lấy ra một lá bùa truyền âm. Một đóa hoa yêu liên hoa lập tức hiện ra.

“Tiểu Chu Tước, bắt đầu hành động!”

Sau đó hắn lại đưa linh thức vào trong một tầng của Chân Long tháp.

“Tà ma, đến lượt các ngươi rồi đó.”

Đây gọi là thức nước đục thả câu, vậy thì phải quậy cho nước càng đục càng tốt.

Vài phút sau khi thánh chủ Dao Trì vẫn còn đang suy nghĩ tại sao Hàn lão lại nói vậy, sao hắn lại tỏ thái độ thù địch với ông như vậy. Thì một đệ tử Luân Hải cảnh hậu kỳ vội vã bay tới.

“Bẩm báo thánh chủ, ở ngoài sơn môn có một yêu vương cấp sinh tử tấn công, đã giết chết hàng ngàn đệ tử của chúng ta. Chúng ta đã khởi động trận pháp phòng thủ, bây giờ nó đang tấn công trận pháp!” Đệ tử vội vã nói.

“Cái gì?”

“Yêu vương sinh tử cảnh?”

“Chúng ta và yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, đã nhiều năm không xảy ra mâu thuẫn gì. Bọn chúng nghĩ chúng ta sợ chắc?”

“Đi! Lý trưởng lão, ta đi với ngươi. Chỉ là một con yêu vương sinh tử cảnh, hai chúng ta là đủ rồi!”

“Được, đúng lúc đang thiếu yêu đan của một con sinh tử cảnh!”

Thánh chủ gật đầu không nói thêm gì, chỉ là một con yêu vương sinh tử cảnh mà dám đến ngay chuyện. Chút chuyện vặt này có là gì, còn về phần chết mấy hàng ngàn đệ tử, cũng chỉ là chuyện vặt.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Những đệ tử canh gác ở ngoài sơn môn, có rất ít người mang dòng máu thần tộc, nếu có thì cũng cực kỳ ít thôi. Chết thì chết rồi, tìm đệ tử mới là được.

Lúc hai trưởng lão đại năng ra ngoài giải quyết yêu vương kia. Thì đột nhiên đám lôi vân trên trời chia ra làm hai. Từng tràng cười làm người ta rợn gai ốc vang lên.

“Kha kha kha…..đây rồi, hương vị của thần tộc đây rồi!!”

“Thật nhớ nhung! Lúc cắn vào máu thịt của thần tộc.”

“Kha kha….. đúng vậy đúng vậy, mặc dù không thể so với lúc thượng cổ, nhưng bây giờ cũng được rồi!”

“Đi theo chủ nhân thật đáng giá, nếu không sao có thể gặp được thần tộc!”

“Này, đừng có làm loạn nữa! càng loạn, ta lại càng thích hahaha!”

Hàng ngàn bóng đen từ trong đám mây lao xuống, bọn chúng nhe răng múa vuốt. Những bóng đen này khi ngửi được mùi của thần tộc, bọn chúng giống như những con nghiện bị kích động.

Chúng dùng tốc độ nhanh nhất lao thẳng xuống.

Ngược lại với sự hưng phấn của bọn chúng, khi thánh chủ và những người khác nhìn thấy những bóng đen này thì ai nấy đều kinh hoàng. Bọn họ không dám tin vào mắt mình.

“Tà, tà ma!!”

“Sao lại có tà ma xuất hiện, hơn nữa số lượng quá nhiều!”

“Đều là tà ma cấp Hoá Đỉnh cảnh! hả….này….này là…..tà ma cấp sinh tử!”

“Trời ơi! Đây là cái chuyện gì, tộc tà ma vẫn chưa chết sao?”

“Tà ma xuất hiện thế gian tận diệt!”

“Đế lộ! đến đế lộ cũng xảy ra biến dị thì sợ rằng tà ma cũng chỉ là một trong những chuyện biến dị đó thôi.” Rất nhiều người thần tộc bắt đầu hoảng loạn.

Thiên địch của thần tộc bọn họ trên thế gian này gần như không có. Nhưng tộc tà ma lại nằm trong cái chữ gần như này. Vạn tộc trên thế gian có thể hâm mộ thần tộc vì thể chất của bọn họ, giống như Thánh Tử vậy chỉ cách thần thể có một bước nữa thôi.

Nhưng tộc tà ma lại áp chế được thể chất đặc biệt của thần tộc, tấn công vào gốc rễ. Làm cho bọn họ không cách nào đề phòng được.

“Chư vị, chỉ là lũ tà ma nhãi nhép thôi, có thánh chủ ở đây bọn chúng sẽ bị trấn áp thôi!”

Thánh chủ giơ tay phải lên một đại ấn che trời xuất hiện. Đại ấn màu vàng óng sáng ngời giống rót từ trên trời xuống, thần lực bộc phát làm cho mọi người không cách nào nhìn thẳng.

Sau khi thánh chủ đánh ra đại ấn tất cả sông núi thành trì phía dưới như bị thu nhỏ lại.

Ầm ầm ầm!! Chỉ một chiêu đã làm cho một phần mười số tà ma kia vong mạng. Thậm chí cả một con tà ma cấp sinh tử cũng bị tiêu diệt. Thương vong vô số, tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Đợt công kích của lũ tà ma cũng bị dừng lại, bọn chúng sợ hãi nhìn người của thần tộc.

“Đây là cường giả Bán Đế, hay là còn dùng tới chân linh đạo khí?”

“Mẹ kiếp! thế thì sao đánh được, quá bằng tự tìm đường chết!”

“Đến cả lão đại cũng không đỡ nổi đại ấn của đối phương.”

“Đáng chết, Nhị thống lĩnh bị đại ấn tiêu diệt rồi.”

Đám tà ma không có ý rút lui nhưng bắt đầu do dự. Ngược lại người của thần tộc lại trở nên có khí thế hơn.

“Thánh chủ uy vũ!”

“Thánh chủ vô địch thiên hạ!”

“Thế mới nói! Có thánh chủ ở đây, tà ma không thể làm gì được.”

“Lên, chúng ta cùng xông lên một lưới giết hết tộc tà ma.”

Người thần tộc hò hét kích động.

Tuy nhiên vào đúng lúc này lôi vân trên trời lại rẽ ra làm hai, nếu lúc trước người của thần tộc nghĩ tộc tà ma đã xuất toàn quân. Vậy bây giờ lại có thêm một đám tà ma nữa xuất hiện.

Đám người của thần tộc mặt mũi nhăn nhó. Vậy mà vẫn còn nữa?

Nhất là khi họ nhìn thấy những con tà ma vừa xuất hiện, trong đó lại có một con cấp sinh tử cảnh.

Người của thần tộc, thánh chủ, các trưởng lão và cả lũ tà ma vừa mới xông ra ngoài lúc nãy cũng phải ngơ ngác. Bởi vì……đám tà ma này chính là đám vừa bị thánh chủ dùng đại ấn giết chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK