• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 350: Toàn thể học viên khảo nghiệm ý cảnh, chuẩn bị bắt đầu

Trăm nghìn học viên phía dưới của Lăng Tiêu các không có thị lực tốt như vợ chồng Lâm Hải Thịnh. Trong mắt bọn họ, chỉ nhìn thấy thiên thạch không ngừng chút xuống. Đây chính là việc trọng đại liên quan tới tính mạng bọn họ, nào có lòng để quan sát những thứ khác.

Đúng lúc này.

Xoẹt! Một đạo kiếm quang sáng chói bắn ra.

Ầm ầm! Trực tiếp cắt thiên thạch kia ra làm hai phần, vết cắt còn bằng phẳng trơn nhẵn như trời sinh.

“Đây…đây là gì?”

“Là thiếu các chủ, tôi hình như nhìn thấy nó phát ra từ tay thiếu các chủ.”

“Hừ hừ……dọa tôi té đái rồi.”

“Tôi cũng thế, bây giờ chân vẫn còn run này.”

“Đợi chút……thiên thạch bị cắt ra làm hai, nhưng, nhưng có tác dụng gì đâu, nó rơi còn nhanh hơn kìa!!!”

“Nguy rồi!! là thật, chết rồi chết rồi, lần này thiếu các chủ cũng không cứu nổi chúng ta rồi.”

“Tôi, lại té đái rồi, a!!!”

Mọi người nhìn thấy Lâm Tiêu ra tay, hai tay hắn lại giơ lên, thiên thạch bị kiếm cắt. Nhưng thiên thạch vẫn đang rơi xuống, kết quả thế này thì có khác gì từ một thiên thạch biến thành hai thiên thạch đâu.

Vậy thì sự uy hiếp tính mạng bọn họ cũng sẽ chả có gì thay đổi. Chết là cái chắc.

Lúc này giọng nói của Lâm Tiêu lại vang lên.

“Đây là loại ý cảnh thứ 3 hôm nay thi triển cho mọi người nhìn, kiếm chi ý cảnh.”

“Đương nhiên lúc nãy chỉ là cách dùng sơ cấp, mọi người có muốn xem cách cao cấp hơn không?”

Giọng Lâm Tiêu mang theo ý trêu chọc rơi vào tai mỗi người. Tất cả mọi người đều sững sờ, kiếm chi ý cảnh? kiếm ý sao, ánh sáng làm chấn động mọi người lúc nãy là kiếm ý sao, mà chỉ mới ở mức dùng sơ cấp?

Đây……

“Xem, xem, thiếu các chủ, ngài mau thi triển cách dùng cao cấp đi.”

“Đúng đúng đúng, cách dùng sơ cấp đã chém được thiên thạch làm đôi, vậy cách dùng cao cấp chắc chắn càng làm người ta kinh ngạc.”

“Đúng vậy, thiếu cách chủ người đừng trêu đùa chúng tôi nữa, chúng tôi sợ sắp chết rồi đây.”

Mọi người cùng nhau lên tiếng. Lâm Tiêu mỉm cười cũng không nghịch nữa.

Tạch!! Tiếng búng tay vang lên.

Leng keng! Một đạo kiếm quang cao tới vạn trượng bắt lên trời. Từ một thành hai, từ hai thành bốn sau đó là vô số đạo xuất hiện.

Ngay tức khác trở thành một dòng sông kiếm quang chảy xuyên khắp thiên địa cửu châu. Dòng sông kiếm ý này soi sáng cả vùng thanh phố Giang Bắc. Làm cho bầu trời tối mờ mịt khi nãy cũng bừng sáng rực rỡ. Tất cả va đập vào nhau kêu leng keng rồi cùng nhau hướng tới một hướng.

“Đi!!!!” Lâm Tiêu nhả ra một chữ.

Ầm ầm ầm!! kiếm quang lóe lên lao về phía hai nửa thiên thạch kia cắt chúng thành vô số mảnh nhỏ. Sau đó những mảnh nhỏ lại hoá thành bột, cuối cùng là tan vào hư không, không còn lại chút dấu vết nào.

Mọi người đứng trên quảng trường lúc này mới lần nữa được nhìn thấy bầu trời.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch.

Mỗi học viên của Lăng Tiêu các đều quỳ xuống mặt đất, ánh mắt ngỡ ngàng. Có nhiều người còn lộ ra vẻ mặt như vừa được sinh ra lần nữa. Chỉ có vài phút vừa ra bọn họ hình như vừa đi qua đi lại giữa thiên đàng và địa ngục. Cuối cùng vẫn tới được thiên đàng.

Tình tiết cứ thay đổi bất ngờ, hình như sự gay cấn cả đời này bọn họ đều dùng hết ở đây rồi. Thiếu các chủ ơi, ngài, ngài sau này vẫn nên đừng thi triển thần thông nữa. Bọn họ thật sự không chịu nổi. Hơn nữa thiếu các chủ quá mạnh rồi.

Cảm thấy không cùng đẳng cấp với cái thế giới này. Cái gì mà động trùng, cái gì mà yêu quái, cái gì mà cường giả Toàn Đan cảnh. So với thiếu các chủ còn kém xa.

Cường giả tuyệt thế như vậy, liệu có bất khả chiến bại không?

Bọn họ cảm thấy không ai có thể đánh ra chiêu thức chặn thiên thạch như vừa nãy, ngay cả khi có hàng ngàn con quái vật tấn công cũng không sợ hãi tới vậy.

“Các ngươi cảm thấy ý cảnh này uy lực, thế nào?so với võ tu truyền thống thì thế nào?” Giọng thiếu các chủ lại vang lên.

Chỉ là lần này rất nghiêm túc, rất chính trực.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Một giây sau tất cả mọi người lập tức đứng lên, sốc lại tinh thần của bản thân, biểu cảm trên mặt cũng dần trở nên nghiêm túc. Bọn họ còn nhớ một chuyện.

Lúc trước khi thiếu các chủ thi triển ý cảnh cũng đã nói muốn từ trong đám người này chọn ra một nhóm, huấn luyện theo hệ thống tu luyện khác. Cũng chính là nói dùng loại tu luyện ý cảnh.

Vừa nghĩ tới đây mắt ai nấy đều sáng bừng lên. Trong đầu bọn họ nhớ tới khung cảnh vừa xảy ra, nó vượt xa với tưởng tượng của bọn họ. Đến mấy bộ phim điện ảnh tiên hiệp cũng không đáng sợ như vậy.

Nếu có thể trở học hỏi được một nửa thiếu các chủ thôi cũng đã làm người ta kích động rồi.

“Ý cảnh mạnh! thật sự mạnh!”

“Đúng vậy, võ tu truyền thống cùng với ý cảnh không thể so sánh với nhau được.”

“Tôi cũng muốn tu luyện ý cảnh, quá mạnh rồi.”

Mọi người đua nhau lên tiếng.

Lâm Tiêu gật đầu tiếp tục nói: “Tu luyện ý cảnh sẽ không đại biểu việc mọi người phải từ bỏ võ đạo. Hai thứ này có thể cùng nhau tu luyện, mọi người chỉ có ý cảnh mà không có võ đạo thì cũng không thể phát huy hết uy lực của ý cảnh. Ngược lại cũng vậy, mọi người hiểu chưa?”

“Đã hiểu!!!” Mọi người đồng thanh đáp.

“Vậy mọi người nghĩ tôi mạnh sao?” Lâm Tiêu nhàn nhạt lên tiếng.

Câu hỏi này giống như một câu hỏi thừa, căn bản chả cần mọi người trả lời.

“Mạnh!”

“Cực kỳ mạnh!”

“Mạnh tới mức đáng sợ!”

“Đã mạnh tới mức vô địch rồi.”

Đám người này vừa nhớ tới khung cảnh lúc nãy mồm lại không ngừng cảm thán.

Lâm Tiêu nghe thấy đáp án của bọn họ sắc mặt tự nhiên trầm xuống, thấp giọng nói: “Nhưng tôi đã từng nhìn thấy những sự tồn tại mạnh hơn tôi gấp 10 lần, 100 lần. Khi đối đầu với những thứ đó, tôi căn bản còn chả đánh lại được.”

“Tôi biết mọi người không dám tin, nhưng đây là sự thật.”

“Địa cầu bây giờ mới chỉ như một mầm non, vẫn còn ở trạng thái bị thăm dò. Ngộ tính và độ trưởng thành cả các bạn có thể cao hơn những người khác. Nhưng không cần biết bạn ở vị trí cao hay thấp, cách duy nhất để các bạn vượt qua người khác chính là phải nỗ lực hết mình.”

“Có một vài việc, đợi sau khi mọi người đạt tới cấp độ cao, tự nhiên sẽ hiểu rõ không cần tôi nói nhiều.”

“Bây giờ, bắt đầu khảo nghiệm ý cảnh của các bạn. Tôi sẽ chọn ra người thích hợp để tiến hành bồi dưỡng riêng.”

Nói xong Lâm Tiêu giơ tay phải lên, chín chín tám mốt lá cờ trận xuất hiện, bay lên trên trời phía trên quảng trường. Sau đó 10 viên đá trận cũng xuất hiện theo thứ tự quy tắc nhất định.

Hai tay Lâm Tiêu kết ấn, hướng về cờ trận và đá trận niệm trận văn. Trận văn đan xen với nhau bắt đầu tạo thành trận pháp.

Động tác này của thiếu các chủ làm cho học viên Lăng Tiêu các lùi về sau vài bước, bọn họ tưởng thiếu các chủ lại thi triển ý cảnh gì nữa. Còn may là sau khi nhìn thấy thì mới biết thiếu các chủ đang tạo trận pháp.

“Mỗi lần vào 50 người, người đi vào sẽ để tay lên đá trận 10 giây.”

“Trận pháp này sẽ thức tỉnh ý cảnh trong người các bạn.” Lâm Tiêu giải thích quy tắc khảo nghiệm.
Chương 351: Tự sự của Từ Hâm

Tôi tên là Từ Hâm.

Từ ngày đầu tiên tôi sinh ra đời, cái thế giới này đã bị yêu ma tà vật chiếm lĩnh rồi.

ban đầu, tôi cũng như bao đứa trẻ khác, không hiểu rõ nguy hiểm, nhìn gương mặt cha mẹ nhíu chặt lông mày, tôi vẫn cứ vui vẻ chơi đùa.

Nhưng khi tôi sáu tuổi, biến cố xảy ra.

Bên tai tôi vang lên tiếng còi cảnh báo, vô số yêu ma tấn công vào toàn bộ tiểu khu của chúng tôi.

Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy quái vật đáng sợ đến vậy.

Bọn chúng trông rất xấu xí, rất hung dữ, đôi mắt thì đỏ ngầu.

Tôi sợ đến cứng người, cha tôi thì lại không sợ, ông bế tôi lên rồi điên cuồng chạy trốn.

Nhưng đám yêu ma đột nhiên xuất hiện quá nhiều.

Tôi tận mắt trông thấy những đứa trẻ đã từng cùng nhau chơi đùa ở xung quanh, bị từng con yêu ma nhào tới rồi ngoạm một miếng nuốt chửng.

Quái vật yêu ma đó ăn cực kỳ nhanh, gần như chỉ mất ba giây để ăn thịt người bạn đó.

Tôi cảm thấy đám quái vật này thích ăn trẻ con hơn là ăn người lớn.

Lúc tôi vừa tỉnh táo lại từ cơn kinh hoàng, một con yêu ma màu đen cực lớn, nhìn chằm chằm vào mắt tôi.

Tiếp đó, quái vật yêu ma kia vứt bỏ đoạn chân máu me đầm đìa trên tay đi, rồi bắt đầu nhào về phía tôi.

Tôi sợ hãi, bảo cha tôi mau chạy đi, chạy nhanh lên.

Nhưng tốc độ của con quái vật yêu ma kia nhanh hơn nhiều so với tốc độ chạy của cha tôi.

Chỉ trong nháy mắt, con quái vật yêu ma này đã xông tới sát sau lưng chúng tôi.

Khi nó vươn móng vuốt to lớn muốn bắt tôi đi, tôi nhìn thấy một bóng người chắn trước mặt tôi.

Đó là mẹ.

Mẹ mỉm cười nhìn tôi, bà chỉ nói một câu.

Hâm Hâm, nhớ kỹ lời hẹn của mẹ con mình. Bất kể cha mẹ có ở bên con hay không, cũng nhất định phải tiếp tục sống, giống như Tôn Ngộ Không, đánh bại toàn bộ yêu quái!”

Mẹ tôi vừa nói xong, liền bị quái vật yêu ma kia bắt đi, sau đó nhét vào trong mồm....

Ngày hôm đó, tôi đã mất mẹ.

Nhưng hiểm họa vẫn không bỏ qua cho tôi.

Ngay khi cha tôi ôm lấy tôi, chạy ra khỏi tiểu khu.

Lại có một con quái vật yêu ma nhìn trúng chúng tôi.

Cha tôi cũng phát hiện ra điều này.

“Tiểu Hâm, chạy thẳng một mạch về hướng này, tuyệt đối không được quay đầu lại, quay đầu lại sẽ bị quái vật bắt kịp và ăn thịt đấy.”

Cha vỗ nhẹ lên đầu tôi và nói.

Sau đó, tôi bị cha đẩy ra.

Lúc đó tôi đã ý thức được chuyện gì đó. Nhưng tôi vẫn rất nghe lời cha, chạy một mạch về hướng kia.

Nước mắt không ngừng chảy xuống, tôi không hề khóc thành tiếng.

Tôi không biết đã chạy bao lâu.

Vào lúc tôi cảm nhận được phía sau lưng có quái vật yêu ma sắp bắt tôi đi rồi, có một người vô cùng, vô cùng lợi hại, cầm kiếm và đao xông vào trong đám quái vật.

Lúc đó, tôi mới biết, quái vật, thì ra thật sự có thể bị đánh bại.

Ngày hôm đó, tôi lại mất cha.

Nhìn thấy những người kia chiến đấu với quái vật, tôi ôm chặt lấy đầu, trong lòng thầm đưa ra một quyết định.

Sau khi quái vật bị đánh đuổi đi, tôi cắn răng bước tới bên cạnh một cô.

Cô ấy khác với mọi người, trông có chút hung dữ, ánh mắt thì cực kỳ lạnh lùng.

Nhưng cô ấy là người giỏi nhất trong đám người kia.

Tôi túm lấy góc áo của cô, không buông tay.

“Hử? Cha mẹ cháu đâu?” Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi hỏi.

“Cha mẹ bị quái vật bắt đi rồi.” Tôi đáp.

Sau khi tôi nói câu này, cô ấy im lặng mất mấy giây.

Tôi nhìn vào mắt cô, dường nhưng có rất nhiều thứ lóe lên.

“Có muốn trở nên mạnh mẽ không?”

Cô ấy đột nhiên lên tiếng hỏi.

Tôi chỉ do dự một giây, rồi lập tức đáp lời: “Muốn, cháu muốn giống như Tôn Ngộ Không! Đánh bại toàn bộ quái vật!”

Nghe được lời này, cô ấy nhìn tôi chăm chú.

“Được, vậy thì đi thôi.”

Sau này tôi mới biết, cô tên là Châu Tuyết Bình, là phó các chủ của Lăng Tiêu Các.

Mọi người đều nói, trên thế giới này, các chủ là người lợi hại nhất.

Nhưng tôi biết, ở trước mặt cô Châu, các chủ căn bản là không có lực đánh trả.

Có mấy lần tu luyện ở trong sân nhà cô Châu, tôi đã tận mắt nhìn thấy các chủ bị cô Châu hành cho thừa sống thiếu chết.

Chính là kiểu đánh một gậy liền văng đi cả mười mấy mét, sau đó lại lôi về, ấn xuống đất, không ngừng rên rỉ.

Cũng may mà tôi không phải người thích hóng chuyện, học tập, tu luyện mới là chuyện quan trọng nhất trong tất cả các chuyện quan trọng của tôi.

Tôi cũng không phụ sự kỳ vọng của cô Châu.

Dưới sự liều mạng nỗ lực của mình, thực lực dần vượt qua những người đồng trang lứa, sau đó bắt kịp các sư ca, sư tỷ.

Lúc 10 tuổi, cuối cùng tôi cũng có thể tự tay chém chết một con yêu ma.

Lúc 15 tuổi, tôi trở thành đệ tử nội các nhỏ tuổi nhất của Lăng Tiêu Các.

Lúc 20 tuổi, đã đuổi kịp các sư ca, sư tỷ, trở thành đệ tử trọng điểm của Lăng Tiêu Các.

Yêu ma chết trong tay tôi càng ngày càng nhiều, danh tiếng của tôi ở Lăng Tiêu Các càng ngày càng lớn.

Mọi người nói tôi là có cha mẹ hiến tế cho trời, nên pháp lực vô biên.

Tôi cũng chẳng thèm để ý bọn họ.

Tôi biết, so với các chủ và phó các chủ, tôi vẫn còn kém xa.

Mà lần này sau khi đi làm nhiệm vụ trở về, các chủ triệu tập toàn bộ thành viên lại. Tôi có chút nghi ngờ, hình như là không có chuyện gì lớn xảy ra, tại sao lại muốn làm như vậy.

Ôm lòng hiếu kỳ, tôi cùng những người khác đứng trong đội ngũ.

Tiếp đó, tôi nghe các chủ tuyên bố một tin tức bất ngờ.

Bọn họ đã tìm được thiếu các chủ, cũng chính là con trai của cô Châu?

Hơn nữa, mục đích của việc tập hợp ngày hôm nay là muốn thiếu các chủ vừa mới trở về này, chọn ra vài người trong mười vạn người ở đây để bồi dưỡng độc lập?

Tôi nghe mà ngơ ngác.

Chuyện quái gì thế này?

Thế này chẳng phải là làm bừa hay sao.

Chắc chắn là thiếu các chủ vừa mới trở về kia đã đưa ra yêu cầu quá đáng này.

Tôi rất tức giận.

Lăng Tiêu Các trong lòng tôi đã trở thành gia đình của tôi.

Tôi không muốn nhìn thấy bất cứ ai phá hủy sự yên ổn của nó, cho dù là thiếu các chủ cũng không được.

Sau đó, tôi nhìn thấy thiếu các chủ xuất hiện.

Một thiếu niên nhìn vào không biết là kém tôi bao nhiêu tuổi.

Đây ư???

Thiếu các chủ không phải là đã mất tích ba mươi năm rồi sao?

Vậy thì kiểu gì cũng phải năm mươi tuổi rồi chứ.

Người đó còn lớn gấp đôi tôi cơ mà.

Nhưng nhìn vẻ bề ngoài này hoàn toàn không giống.

Lừa đảo!

Tôi lập tức nghĩ đến hai chữ này.

Cô Châu nóng lòng tìm kiếm, không phải là bị người ta lừa rồi đấy chứ.

Nghĩ đi nghĩ lại...cũng có khả năng này lắm.

Khi thiếu các chủ này cao giọng khoác lác về cái gì mà hệ thống tu luyện ý cảnh mới, tôi cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, cãi lại cậu ta.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Nếu là kẻ lừa đảo, vậy thì cho dù tôi có mất đi cái thân phận đệ tử trọng điểm của Lăng Tiêu Các này cũng phải lột sạch bộ mặt thật của cậu ta tại chỗ.

Thiếu các chủ kia nhìn tôi một cái.

Ánh mắt đó, cả đời này tôi cũng sẽ không quên được.

Thâm thúy, giống như vực sâu!

Thiếu các chủ trông có vẻ bình thường này, trong mắt lại giống như chứa cả biển sao trời.

Tiếp theo đó, trong vài phút, nhân sinh quan, nhận thức quan, thế giới quan của tôi đồng loạt bị phá vỡ.

Cảnh tượng ý cảnh thần thông khủng bố, tráng lệ đó, khắc sâu vào trong đầu tôi.

Thiếu các chủ này, là người ư?

Tôn Ngộ Không chắc cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tiếp đó, thiếu các chủ tạo ra một trận pháp thức tỉnh ý cảnh.

Nói là có thể kích phát ý cảnh tiềm ẩn trong cơ thể con người.

Nếu như ý cảnh thích hợp, thì sẽ được cậu ta lựa chọn để bồi dưỡng độc lập.

Vào giây phút thiếu các chủ thiết lập đại trận thức tỉnh, tôi cảm thấy như có thứ gì đó trong cơ thể đang xao động kịch liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK