• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 76: Thiếu tiền chứ, huống chi còn là ba tỷ

Gửi đấu giá hai viên đan dược?

Chỗ bọn họ, nhận đấu giá đan dược, thông thường đều tính theo bình mà?

Ông lão Toàn Đan kia ngẩn ra một lúc, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời: “Quý khách thân mến, nếu giá trị của đan dược không đạt tới trăm vạn linh thạch, thì phải đợi tới mấy ngày sau, sẽ có buổi đấu giá quy mô nhỏ hơn.”

Trăm vạn linh thạch sao?

Vậy chắc là không vấn đề gì.

“Được, vậy đan dược này giao cho ông, ông đi chuẩn bị đi.” Lâm Tiêu đưa hai bình đan dược qua, mỗi một bình ngọc chứa một viên đan dược.

Ông lão Toàn Đan kinh ngạc.

Theo như ý vị khách này nói, hai viên đan dược này đều có giá lên tới trăm vạn sao?

Đây là một tin tốt đó nha.

Trong buổi đấu giá lần này của bọn họ, cũng chỉ có bốn loại đan dược có giá trị tương tự như vậy.

Loại đồ như này hoàn toàn không sợ nhiều.

Có nhiều đến mấy cũng sẽ bị các thế lực lớn tranh đoạt sạch mà thôi.

Thuộc loại sản phẩm được nhiều người yêu thích đó.

“Quý khách thân mến, ta có thể kiểm tra một chút được không?” ông lão Toàn Đan khách khí hỏi.

“Được.” Lâm Tiêu gật đầu đáp.

Ông lão Toàn Đan cẩn thận từng li từng tí, mở bình ra.

Một mùi đan dược thơm nồng lập tức tỏa ra.

“Cái gì!!! Đây là..... Huyền Minh Phá Cảnh Đan!!!” ông lão Toàn Đan bất ngờ hô lên.

Vị khách quý này thật quá là khiêm tốn rồi. Đan dược này đâu chỉ đáng giá trăm vạn chứ, đây rõ ràng là loại đan dược đáng giá ngàn vạn đấy.

Thật sự là một viên khó cầu.

Đợi chút....

Ông lão Toàn Đan bỗng dưng mở trừng mắt.

Cứ như là gặp ma vậy.

Phẩm giai của viên đan dược này hình như là....trời ạ!!! Nhất khí sương đan?

“Quý khách thân mến, ngài, ngài chắc chắn muốn bán đấu giá viên đan dược này sao?” ông lão Toàn Đan kinh sợ hỏi lại.

“Đúng vậy, ta muốn hỏi một chút, loại đan dược này nên đặt giá khởi điểm là bao nhiêu linh thạch đây?” Lâm Tiêu thắc mắc hỏi.

Hắn vẫn đang thiếu sáu tỷ linh thạch, cũng không biết hai viên đan dược này có thể bán được bao nhiêu.

“Đan dược cấp bậc nhất khí sương đan, còn là Huyền Minh Phá Cảnh Đan, giá trị này...không thể ước lượng được.”

“Quý khách thân mến, xin đợi cho một lát, ta cần mời chủ quản đại nhân của chúng ta tới.”

Ông lão Toàn Đan lập tức cho người đi mời chủ quản đại nhân.

Không bao lâu sau, một ông lão mái tóc bạc phơ, tinh thần quắc thước xông vào trong tĩnh phòng.

“Ở đâu cơ? Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhất khí sương đan!” ông lão tóc bạc vội vàng hô lên.

“Chủ quản đại nhân, ở đây.” ông lão Toàn Đan kia cung kính đưa bình đan dược kia qua.

Ông lão tóc bạc cực kỳ cẩn thận mở bình ngọc ra, sau đó vô cùng nghiêm túc ngửi một chút, nhìn một chút, kiểm tra một lúc.

Sau đó ông ta đậy nắp lại, vẻ mặt đầy cảm thán nói: “Viên đan dược này e là sẽ trở thành tâm điểm của buổi đấu giá ngày hôm nay rồi.”

“Chủ quản đại nhân, vị khách quý này muốn hỏi, giá khởi điểm của viên đan dược này nên để bao nhiêu thì được.” ông lão Toàn Đan kia nói.

Ông lão tóc trắng quay đầu nhìn chủ nhân của viên đan dược này, thành thật nói: “Quý khách, giá thị trường của viên đan dược này đại khái là vào khoảng một tỷ. Chúng ta có thể để giá khởi điểm ở khoảng năm ngàn vạn, giá bán ra cuối cùng, đại khái là vào khoảng một tỷ tới một tỷ ba trăm triệu.”

Lâm Tiêu gật đầu.

Cái giá này đã nằm trong dự tính của hắn.

Tiếp theo đó, hắn lại chỉ vào một bình đan dược bên cạnh ông lão Toàn Đan hỏi: “Vậy ông lại xem viên còn lại xem thế nào.”

Viên còn lại?

Vẻ mặt hai ông lão lộ ra vẻ nghi hoặc.

Lẽ nào, viên còn lại không phải là Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhất khí sương đan?

Cũng đúng.

Thứ này quá hiếm gặp.

Xuất hiện một viên thôi đã khiến người ta chấn động rồi.

Vị khách quý này hỏi như vậy, vậy tức là một viên còn lại kia không phải là Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhất khí sương đan rồi.

Xem ra, chắc là cấp bậc bình thường.

“Được thưa quý khách, bây giờ tôi sẽ xem thử.” Ông lão tóc trắng nhận lấy một bình ngọc khác trên tay ông lão Toàn Đan.

Mở nắp bình, bắt đầu quan sát.

“Hả? Ôi trời!! Đây, đây là Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhị khí sương đan???” Ông lão tóc bạc nhìn ngây người luôn.

Ông ta còn tưởng là cấp bậc thượng phẩm thông thường, không ngờ kết quả lại kinh người như vậy.

Sự khác biệt to lớn ấy khiến biểu cảm của ông mất khống chế.

Ông lão Toàn Đan ở bên cạnh nghe thấy chủ quản đại nhân kinh hãi hô lên, cũng vội vàng xông qua nhìn.

Nhị khí sương đan!

Trời ạ!

Thế mà lại là nhị khí sương đan.

Đây là lần đầu tiên trong đời ông ta nhìn thấy đan dược nhị khí sương đan.

Thứ này vậy mà lại có người đem ra bán đấu giá.

Người này....ngốc thật hay giả bộ ngốc vậy.

“Vẫn nhờ ngài giúp đỡ, định ra giá khởi điểm.” Lâm Tiêu nói.

Hắn không ngờ, phản ứng của hai người này lại lớn đến như thế.

Không phải chỉ là cấp bậc nhị khí sương đan thôi sao.

Ông lão tóc bạc nâng niu chiếc bình ngọc, trầm tư suy nghĩ một phen, sau đó đáp.

“Quý khách thân mến, đan dược có cấp bậc hiếm thấy như vậy, chi nhánh Đông Vực bọn ta cũng là lần đầu bán đấu giá.

“Ta kiến nghị định giá khởi điểm là một tỷ, giá bán ra cuối cùng thì ta không nói trước được, nhưng chí ít cũng phải trên hai tỷ.”

Lâm Tiêu sau khi nghe những lời này của chủ quản thì rơi vào trầm tư.

Ông lão tóc bạc còn tưởng Lâm Tiêu không hài lòng với giá khởi điểm này.

Lúc ông ta đang định giải thích, thì Lâm Tiêu lại lên tiếng.

“Vậy nếu là Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc tam khí sương đan, thì sẽ có giá như nào.

“Tam khí sương đan!!!” Ông lão tóc bạc kinh ngạc đến đơ người.

Sau đó, ánh mắt ông ta nóng rực, hỏi: “Quý khách, ngài, ngài chắc không phải là có viên đan dược cấp bậc này trong tay đấy chứ.”

Lâm Tiêu lắc đầu đáp: “Ta không có, ta chỉ muốn hỏi cho biết thôi.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hoặc nói cách khác, hiện giờ hắn vẫn chưa có.

Ông lão tóc bạc: “........”

Được rồi, là ông ta nghĩ nhiều rồi.

Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, ông ta nào có thấy bao giờ.

Đó giống như là chuyện tu luyện giả Toàn Đan Cảnh đột phá lên Hóa Đỉnh Cảnh vậy.

Là một ranh giới mà người bình thường không thể nào vượt qua được,

Cho dù là đám thiên kiêu thiên tài, có thể vượt qua được, cũng chẳng có mấy ai.

Ông lão tóc bạc nghĩ một lát rồi trả lời câu hỏi này của Lâm Tiêu.”

“Đan dược cấp bậc tam khí sương đan, bất luận là hiệu quả đan dược hay đặc tính cũng đều có sự thăng cấp cực lớn, giá trị đương nhiên là cao hơn gấp bội.

“Nếu như là Huyền Minh Phá Cảnh Đan tam khí sương đan, vậy thì giá khởi điểm chí ít phải đạt ba tỷ. Giá thành cuối cùng, nói thật, ta cảm thấy không ai có thể mua nổi.” Ông lão tóc bạc cười khổ.

Huyền Minh Phá Cảnh Đan rốt cuộc, cũng chỉ là đan dược cho người tu luyện Luân Hải Cảnh sử dụng.

Mua đan dược cho một vãn bối Luân Hải Cảnh, ai lại chấp nhận đi tiêu tốn ba tỷ linh thạch, thậm chí nhiều hơn chứ.

Mua một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí là tốt rồi, giá cũng đã là cao lắm rồi.

Lâm Tiêu khẽ gật đầu.

Hắn đương nhiên cũng hiểu đạo lí này.

Bây giờ trên người có bốn tỷ, lại thêm hai viên đan dược trị giá ba tỷ.

Vậy thì khoảng cách tới Kiếm quyết trị giá 10 tỷ chỉ còn lại khoảng ba tỷ thôi.

Lâm Tiêu kiểm tra đồ đạc trên người, thứ đáng giá cũng chỉ có một ít, nhưng lại không thích hợp đem bán đấu giá.

Nếu đã như vậy.

“Vậy hai viên đan dược kia, làm phiền các vị bán đấu giá.” Lâm Tiêu nói.

“Dễ thôi, dễ thôi, vậy mời quý khách đi tới gian phòng dành cho khách quý chờ đợi nhé. Vẫn còn chưa tới một canh giờ nữa là buổi đấu giá lần này sẽ bắt đầu rồi.”

“Hai viên đan dược của quý khách, nhất định thuộc về vật phẩm đấu giá áp trục sau cùng.” Ông lão tóc bạc khách khí nói.

Lâm Tiêu không có động tĩnh gì, nhưng lại hỏi một vấn đề.

“Kể từ khi buổi đấu giá bắt đầu, cho tới khi đấu giá bộ Kiếm quyết trị giá 10 tỷ kia, còn bao lâu nữa???” Lâm Tiêu hỏi.

“Hử? Cái này, nhanh thì phải ba canh giờ, chậm thì có thể mất nửa ngày.” ông lão tóc bạc nói.

“Vậy thì cũng đủ thời gian rồi.” Lâm Tiêu lộ ra ý cười.

“Hử?” ông lão tóc bạc có chút ngơ ngác, không hiểu ‘đủ thời gian’ là ý gì.

“Ta ra ngoài một chuyến, sẽ tranh thủ trở về lúc bán đấu giá đan dược.”

Lâm Tiêu nói xong cũng không đợi đối phương đáp lại, sau khi cầm lấy thẻ chứng minh thân phận thì nhanh chóng rời khỏi tĩnh thất, rời khỏi phòng đấu giá Thiên Nguyên.

Hắn bay về phía tổng bộ Đông Vực của công hội luyện đan sư.
Chương 77: Thi luyện đan sư còn phải thi viết??? Vân kiếp giáng lâm

Trước mắt, Lâm Tiêu vẫn còn thiếu ba tỷ.

Đương nhiên, nếu hai viên đan dược đấu giá thuận lợi, thì chỉ thiếu hơn hai tỷ thôi.

Nhưng bất kể là tính thế nào, thì hắn vẫn phải luyện thêm một viên đan dược nữa mới được.

Mà nguyên liệu luyện chế đan dược, trong luyện đan công hội chắc là có thể mua được.

Lâm Tiêu nghĩ rất đơn giản.

Nhưng khi hắn tới công hội luyện đan sư, thì vừa mới bắt đầu đã gặp rắc rối.

“Xin lỗi, nguyên liệu trong công hội luyện đan sư chỉ có luyện đan sư được công hội chúng tôi chứng nhận mới được mua.” Nhân viên công tác của luyện đan sư đáp.

Lâm Tiêu ngẩn ra.

Không ngờ, mua sắm ở công hội này còn có chế độ hội viên nữa.

“Vậy bây giờ ta xin chứng nhận thân phận luyện đan sư.” Lâm Tiêu nói.

Công hội luyện đan sư là một tổ chức tương đối tự do, không gò bó.

Bất kể ngươi có thân phận gì, chỉ cần là luyện đan sư thì có thể tới xin chứng nhận.

“Hử? Ngươi là luyện đan sư sao?” nhân viên công tác kia kinh ngạc nói.

Bởi vì nhìn Lâm Tiêu quá trẻ, chẳng khác gì học trò của mấy luyện đan sư trong công hội.

“Đúng vậy.” Lâm Tiêu đưa ra đáp án chắc nịch.

“Được, vậy xin hỏi ngài muốn xin chứng nhận luyện đan sư cấp mấy?” nhân viên công tác của luyện đan công hội vội vàng hỏi.

Sau khi nghe Lâm Tiêu xác nhận, thái độ của người này chợt tốt hơn nhiều.

“Ừm...thất phẩm đi.” Lâm Tiêu do dự một lát rồi đáp.

Hắn không muốn nói quá khoa trương.

Nhưng nói thấp đi, thì lại lo không đủ quyền hạn mua sắm.

Nguyên liệu trong công hội luyện đan sư này, đều dựa vào phẩm cấp của luyện đan sư để giới hạn mua sắm.

Ví dụ như ngươi là một luyện đan sư tam phẩm, muốn mua nguyên liệu luyện đan thất phẩm về dùng thì không thể bán cho ngươi được.

Quy định này đặt ra là để đảm bảo tỉ lệ hiệu quả của các loại nguyên liệu, và phòng ngừa việc mua đi bán lại ra ngoài.

Sau đó, nhân viên công tác kia nghe Lâm Tiêu nói vậy, sắc mặt liền tối xuống.

Lại gặp phải một tên tới kiếm chuyện rồi.

Gần như một tháng đều gặp phải loại người như này.

Nhưng hắn không vội đuổi người đi. Mà lấy ra một tờ giấy, một cây bút.

“Luyện đan sư thất phẩm đúng không, vậy mời ngài làm một bài kiểm tra, cuối cùng trong bài kiểm tra này còn phải trần thuật một cách cụ thể về quá trình luyện chế ra một loại đan dược lục phẩm, đợi đến khi đậu phần thi viết, công hội sẽ cho người tới liên hệ ngài để tiến hành kiểm tra thực hành.” nhân viên công tác kia nghiêm túc, thành thật nói.

Lâm Tiêu: ????

Phiền phức như vậy sao?

Chẳng phải chỉ là một cái chứng nhận luyện đan sư thôi sao?

Trực tiếp đưa nguyên liệu, luyện ra một lò ngay tại chỗ chẳng phải là xong rồi sao?

Nhưng Lâm Tiêu suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy trình tự này có vấn đề gì.

Người ta dù gì cũng là tổ chức chính quy, có mấy hạng mục kiểm tra cũng là bình thường.

Kiếp trước hắn đi làm, chẳng phải cũng phỏng vấn rồi làm bài kiểm tra này nọ đó hay sao.

Lâm Tiêu nhận lấy đề bài.

Vừa nhìn hắn liền đơ luôn.

1, Khi luyện Tụ Linh thảo, cần mấy phần văn hỏa, mấy phần võ hỏa, mỗi phần cần bao nhiêu nhiêu thời gian?

2, Mười điểm chú ý trong quá trình ủ đan là gì?

3, Nếu trong quá trình thành đan, đan dược bị tách nước, là do nguyên nhân nào tạo thành, hãy kể ra năm trường hợp.

4, Luyện chế Bồi Nguyên Đan, ngoại trừ đan phương cơ bản, còn có thể dùng những nguyên liệu nào để thay thế khi luyện chế?

5,

6,

.....

100, Hãy miêu tả cụ thể quá trình luyện đan của một đan dược lục phẩm bất kỳ.

Lâm Tiêu càng nhìn càng trợn tròn mắt.

Giỏi lắm.

Những 100 câu hỏi, hắn chỉ trả lời được mỗi câu cuối cùng. 99 câu khác, hắn không biết một câu nào cả.

Đây đều là những câu hỏi vi diệu gì vậy?

Luyện đan thôi mà, cần phải kiểm tra nhiều vấn đề như vậy không?

Ném nguyên liệu vào, tinh luyện, ngưng đan, chẳng phải là thành đan rồi sao.

Lâm Tiêu vốn dĩ rất tự tin cầm bút lên, sau khi viết được cái tên thì trực tiếp từ bỏ.

Xem ra muốn trở thành một luyện đan sư cũng không dễ dàng.

Sao bây giờ ta!

Nơi này bắt buộc phải có thân phận luyện đan sư mới có thể mua nguyên liệu, nhưng cuộc kiểm tra luyện đan sư đối với một kẻ không có cơ sở như hắn mà nói, quá là khó.

Haizzz.

Nếu hắn quen biết một luyện đan sư cấp cao thì tốt rồi.

Đợi chút....

Lúc này, Lâm Tiêu chợt nhớ ra chuyện gì đó.

Hắn động não suy nghĩ, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một khối lệnh bài.

Cái này là lúc ở Lưu Vân Tông luyện đan, Tả Cúng Phụng đã đưa cho hắn khối lệnh bài chứng minh thân phận này.

“Anh bạn này, nếu có tấm lệnh bài này, ta có thể mua nguyên liệu không?” Lâm Tiêu giơ tấm lệnh bài về phía nhân viên công tác.

“Ủa? Cái này là....lệnh bài chấp sự? Lệnh bài này ngài lấy từ đâu vậy?” nhân viên công tác kia kinh ngạc hỏi.

“Là một vị bằng hữu luyện đan sư đưa cho ta.” Lâm Tiêu đáp.

“Là vậy à, vậy thì không vấn đề gì, ngài có thể dựa vào miếng lệnh bài này để mua nguyên liệu rồi.” Thái độ của nhân viên công tác trở nên khách sáo.

Trong lòng hắn thì lại đang chửi thầm, mẹ cái tên này tới chơi nhau hả. Ngươi đã có tấm lệnh bài chấp sự này rồi, còn hỏi giấy chứng nhận luyện đan sư thất phẩm hoang đường kia làm cái gì, đúng thật là....

Lâm Tiêu hơi bất ngờ, không ngờ tấm lệnh bài của Tả Cúng Phụng lại có hiệu quả tốt như vậy.

Cảm tạ một câu rồi Lâm Tiêu tiến vào công hội luyện đan sư, dùng lệnh bài mua một phần nguyên liệu của Huyền Minh Phá Cảnh Đan, tiêu tốn hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm.

Không phải hắn không muốn mua nhiều phần. Mà là cấp bậc lệnh bài của Tả Cúng Phụng chỉ đủ để mua một phần.

Tiếp đó, hắn lại thuê phòng luyện đan tốt nhất của công hội luyện đan sư.

Tiền thuê mỗi một tiếng cao những một viên linh thạch thượng phẩm, tương đương với một vạn linh thạch hạ phẩm.

Sau khi tiến vào phòng luyện đan, nhìn thấy những lò luyện đan cực phẩm được bày trí bên trong, Lâm Tiêu lại cảm thấy tất cả đều đáng giá.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Sử dụng những lò luyện đan cấp bậc này, việc luyện đan sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

Sau khi chuẩn bị xong nguyên liệu, Lâm Tiêu liền bắt đầu luyện đan.

Lần này, tu vi của hắn đột phá Luân Hải Cảnh tầng thứ tư, trong cơ thể lại là kiếm khí Toàn Đan Cảnh viên mãn và kiếm khí Hóa Đỉnh Cảnh.

Không biết có thể thuận lợi luyện ra một lò đan dược tốt không nữa.

Nắm linh kiếm trong tay, luyện đan bắt đầu!!

……

Lúc Lâm Tiêu bắt đầu luyện đan.

Công hội luyện đan sư cũng nhận được một tin tức chấn động lòng người.

Ngay vừa rồi, phòng đấu giá Thiên Nguyên dùng mạng lưới tình báo của mình để thông báo cho các thế lực trong toàn bộ chủ thành Thiên Nguyên một tin tức tốt.

Buổi đấu giá hôm nay sẽ tăng thêm hai viên đan dược.

Một viên là Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí sương đan.

Một viên là Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí sương đan.

Tin tức này vừa phát ra, những thế lực lớn trong nội thành đều trực tiếp bùng nổ.

Người trong thành có thể không biết tại sao bọn họ lại kích động đến như vậy.

Nhưng những thế lực lớn này đều từng thu thập một số tin tình báo bí mật từ tổng hội luyện đan sư.

Trong đó bao gồm cả tin tình báo bí mật về Huyền Minh Phá Cảnh Đan.

Một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan thượng phẩm, đủ để tu luyện giả Luân Hải Cảnh viên mãn, đột phá lên Toàn Đan Cảnh.

Mà Huyền Minh Phá Cảnh Đan cấp bậc nhất khí sương đan, không những có thể giúp người ta đột phá Toàn Đan Cảnh, mà càng tác động sâu vào căn cơ thâm hậu, hơn nữa còn ẩn chứa năng lực ngộ cảnh.

Điều này sẽ giúp tu luyện giả đột phá Toàn Đan Cảnh càng dễ lĩnh ngộ ý cảnh hơn người khác.

Dễ dàng lĩnh ngộ ý cảnh hơn là khái niệm gì?

Đó chính là ngươi sẽ cách Hóa Đỉnh Cảnh gần thêm một bước so với những người khác.

Vậy nên chính vì năng lực ngộ cảnh này mà viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí sương đan, nhị khí sương đan này nhất định phải đoạt được.

Trong chốc lát, các thế lực trong thành Thiên Nguyên đều rục rịch, ùn ùn tập trung về phòng đấu giá Thiên Nguyên.

Nửa canh giờ sau.

Ngay khi cuộc đấu giá tiến hành không bao lâu, trên bầu trời công hội luyện đan sư, đột nhiên trời đất biến sắc, những đám mây đều tụ lại, cả bầu trời trở nên u ám.

Trong những đám mây xuất hiện tiếng sấm nổ.

Xung quanh công hội luyện đan sư, các loại năng lượng khác nhau cũng bắt đầu điên cuồng xông về nơi này.

“ĐM, đây là lôi kiếp giáng lâm à?”

“Trời ạ, kẻ nào lại dám độ kiếp tại thành Thiên Nguyên?”

“Nhưng mà uy thế của lôi kiếp này thật kỳ lạ, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

“Các, các ngươi mau nhìn xem, đám mây độ kiếp kia nằm ngay bên trên công hội luyện đan sư.”

“Đây...đây...lẽ nào là...”
Chương 78: Đan Kiếp này chắc không phải do ngươi gây ra đâu nhỉ?

Kiếp Vân giáng lâm, những người bình thường chưa bao giờ nhìn thấy động tĩnh lớn như vậy. Bọn họ đều đoán rằng chỉ có cường giả vượt cấp mới làm ra dị trạng kiểu này. Chắc chắn là những trưởng lão của thế lực lớn, chân tướng chỉ có thể là như vậy.

Kiếp Vân này……không giống Lôi Kiếp bình thường, mà là Đan Kiếp!

Đan Kiếp xảy ra ở thành Thiên Nguyên chỉ có một khả năng, đó là công hội luyện đan sư – có người đột phá cấp 9!

Là hội trưởng đại nhân, hay là đội phó đại nhân? Cũng không đúng.

Bọn họ có chút nghi ngờ, hai vị này mặc dù là luyện đan sư cấp 8 của công hội luyện đan sư, nhưng bọn họ vẫn còn cách cấp 9 rất xa. Chả nhẽ là một trong hai vị đại nhân giác ngộ?

“Người đâu, báo cho đại trưởng lão, chúng ta tới công hội luyện đan bái phỏng một chuyến.”

“Tin tức truyền ra chỗ đấu giá thành Thiên Nguyên đấu giá đan Nhất Khí Đan Vụ, công hội luyện đan sư có người đột phá cấp 9, xem ra hai chuyện này có liên quan tới nhau.”

“Luyện đan sư cấp 9, Đông Vực chúng ta từ bao giờ lại có luyện đan sư cấp 9.”

“Đợi giây phút này cũng lâu, trăm năm trước trưởng lão cuối cùng đã từ thế, từ đó cũng không ai vượt được qua nữa.”

“Đi nơi đấu giá cái gì, đi, chúng ta đi tới công hội trước đã, nhìn xem cảm giác có một luyện đan sư cấp 9 tồn tại là như thế nào, còn vui hơn đi nơi đấu giá nhiều.”

Tin tức cứ như vậy truyền đi khắp nơi. Từ những ngõ nhỏ tới đường lớn của thành Thiên Nguyên, tới tận các thế lực lớn nhỏ trong thành.

Ngoài ra trung tâm của công hội luyện đan cũng bùng nổ rồi. Các trận pháp phòng ngự đều được kích hoạt, tất cả các luyện đan sư đều tập hợp tại lầu 1 và lầu 2, cửa vào tạm thời đóng chặt.

Bây giờ mọi người đều đang bàn luận, là hội phó Mã đột phá hay là hội trưởng Mặc đột phá. Chắc là hội trưởng Mặc đại nhân.

Hội phó Mã ba năm trước vừa đột phá luyện đan sư cấp 8, làm sao có thể nhanh như vậy.

Vút!

Đúng lúc này một thân ảnh lao vào trong tầng 1 công hội luyện đan.

“To gan! Bây giờ cấm ra vào……khụ, hội phó Mã, là ngài ạ! Xin lỗi ngài, ta không nhìn rõ.” Một đệ tử định chặn đường lại vội vàng xin lỗi.

Hắn không ngờ người lao từ bên ngoài vào lại là hội phó Mã. Bây giờ công hội luyện đan tạm thời cấm ra vào. Nhưng không thể cấm cả hội trưởng và hội phó được.

“Ngươi làm tốt lắm, nhớ đấy, từ giờ trở đi không cho bất kỳ kẻ nào vào tầng ba. Làm trái lệnh trực tiếp khai trừ khỏi công hội luyện đan.” Hội phó Mã không quay đầu lại, sau khi nói câu này xong thì lập tức đi vào trong.

“Vâng! Hội phó đại nhân!” Vài đệ tử đồng thanh trả lời.

Bọn họ đều là luyện đan sư, đương nhiên hiểu chuyện này quan trọng thế nào. Hội phó Mã đích thân xuất hiện, có nghĩa là ông ấy không phải người đột phá, vậy chỉ có thể là hội trưởng Mặc của bọn họ.

Kiếp Vân xuất hiện, bây giờ đang là bước thành đan cuối cùng, cũng chính là bước đột phá. Chỉ còn một bước này nữa thì tương lai của hội trưởng Mặc chính là tiền đồ vô lượng, bành trướng đại đạo.

Tất cả mọi người đều im lặng, nhưng trong lòng lại hồi hộp tới khó nhịn. Một khi hội trưởng Mặc đột phá luyện đan sư cấp 9. Bọn họ sẽ không phải cúi lưng trước những thế lực khác của Đông Vực.

Phải biết rằng, lần trước ở giới Huyền Bồng Đan Hội, bọn họ bị những thế lực khác ở Đông Vực làm nhục một phen, chuyện đó vẫn còn ở trong lòng họ. Thù này sớm muộn phải trả được.

Ở một bên khác, hội phó Mã vội vã chạy tới phòng luyện đan số một ở tầng cao nhất. Lòng ông cũng vô cùng kinh ngạc và tò mò. Lão Mặc chả nhẽ đột phá giác ngộ rồi sao?

Rõ ràng hai hôm trước lúc ngồi tâm sự lúc nửa đêm, nói là muốn đột phá cấp 9, vậy mà nhanh thế đã làm được. Ông ta bây giờ phải qua nhìn một cái. Hơn nữa phải thiết lập trận pháp phòng hộ, không thể để mấy kẻ không liên quan tới làm phiền được.



Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Tuy nhiên lúc hội phó Mã vào phòng luyện đan, thì lại vô cùng ngạc nhiên, mắt cũng trợn ngược cả lên. Bởi vì cái người mà đáng nhẽ không nên xuất hiện ở ngoài này, thì lại đang đứng sững sờ trước cửa phòng.

Đồng thời biểu hiện trên mặt đối phương cũng chả khác ông là bao. Chính là bộ mặt như vừa gặp quỷ.

“Lão Mặc?? ở ngoài này làm gì?”

“Lão Mã?? Ông ở đây, thế ai ở trong luyện đan?”

Hai người cùng đồng thanh lên tiếng.

Vào khoảnh khắc này họ mới biết, người luyện ra Đan Kiếp không phải người mình nghĩ.

“Đây……tôi cứ tưởng ông là người đột phá giác ngộ.” Lão Mặc nhíu mày nói.

“Ông nằm mơ hả, tôi mới đột phá luyện đan sư cấp 8, kể cả có giác ngộ thêm 2 lần nữa cũng còn lâu mới lên được cấp 9.” Lão Mã rất thẳng thắn.

“Ngoài tôi ra thì chỉ còn mỗi ông là người có hy vọng lên được cấp 9, ông là người đầu tiên tôi nghĩ tới.” Lão Mặc giải thích.

“Vậy bên trong là vị tiền bối nào vậy?” Lão Mã vội vã hỏi.

“Không biết, sau khi tôi cảm nhận được Đan Kiếp lập tức tới đây thủ hộ, nhưng chưa nhìn thấy người bên trong.” Lão Mặc lắc đầu.

Hai người đứng đối mặt với nhau, trăm nghìn câu hỏi hiện lên trong đầu. Bọn họ rất muốn biết người bên trong là ai.

Khu Đông Vực ngoài bọn họ ra thì chả có đến ba người đột phá được luyện đan sư cấp 8. Chả nhẽ là……

Hai người lại nhìn nhau thêm lần nữa, sắc mặt có chút khác thường.

Là luyện đan sư của khu vực nào tới chỗ bọn họ đột phá sao?

“Lão Mặc ông trông ở đây, tôi đi hỏi các đệ tử xem ai là người dùng phòng luyện đan số 1.” Lão Mã nói xong lập tức xuống lầu.

“Được!” Lão Mặc trả lời.

Sau mười phút lão Mã quay lại.

“Thế nào? Lão Mã, ngươi có biểu cảm gì vậy ? là luyện đan sư ở đâu?” Lão Mặc hỏi.

“Chuyện này…..nói sao nhỉ. Đệ tử trông coi nói, người lấy phòng này là một thiếu niên. Thoặt nhìn rất trẻ, không giống luyện đan sư, giống đệ tử học luyện đan hơn.”

“Sau đó tôi lại nghe được từ hai đệ tử ngoại môn nói, vị thiếu niên này muốn tới đây để thi luyện đan sư cấp 7, nhưng không thi qua môn lý thuyết, cho nên dùng lệnh bài mua một phần nguyên liệu luyện Huyền Minh đan.”

Lão Mã dùng ngữ khí nghi hoặc thuật lại toàn bộ mọi chuyện, hội trưởng Mặc ngỡ ngàng.

Người thiếu niên? Người thiếu niên có thể dẫn dụ được Đan Kiếp? người mà có thể là luyện đan sư cấp 9, là người thiếu niên?

Lại còn mua một phần nguyên liệu luyện Huyền Minh đan?

Đợi chút……

“Lão mã, ông nói người thiếu niên mua nguyên liệu luyện Huyền Minh đan?” Lão Mặc hỏi lại.

“Đúng, sao, có vấn đề gì sao?” Lão Mã vẫn chưa hiểu chuyện gì cả.

“Có vấn đề, vấn đề lớn, lúc nãy tôi cũng nghe tin tức ở chỗ đấu giá, hôm nay đấu giá hai viên đan dược, cả hai viên đều là Khí Đan Vụ cấp đặc biệt. Ông đoán xem đó là đan gì……” Lão Mặc nói.

“Này…..chả nhẽ, chả nhẽ là Huyền Minh đan.” Lão Mã nhất thời thấy lông tơ trên người dựng hết lên.

“Không sau, cho nên…..” Lão Mặc nhìn về phía phòng luyện đan.

Bang!

Đúng lúc này một làn khói xanh bay ra ngoài. Uy áp khổng lồ tràn ra khắp tòa lầu của công hội luyện đan sư.

Rắc rắc.

Trận pháp phòng ngự của công hội luyện đan bị lôi điện đánh vào. Phòng luyện đan của công hội bị đánh thành một cái lỗ lớn.

Lão Mã và lão Mặc lập tức dùng công pháp phòng thân mới tránh được công kích của lôi điện. Đợi khói tan đi bọn họ cũng nhìn thấy một thân ảnh trong phòng luyện đan.

Trời ạ!!!

Đúng là một thiếu niên, một thiếu niên Luân Hải cảnh tầng 4
Chương 79: Đan đạo huyền âm, tin tốt nhất và tin xấu nhất

Lúc này thiếu niên trong phòng luyện đan, hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, tay phải giơ lên, tay trái hơn run run lên. Cả cánh tay hắn đang bị một màu đen bao phủ, khói xanh bốc lên nghi ngút.

Trưởng hội Mặc và phó hội Mã mặt mày có chút trầm trọng và thêm một chút khó tin. Tay của người này làm sao vậy?

Chả nhẽ hắn lấy tay chặn lôi kiếp à?

Cả phòng luyện đan chỉ có mình hắn ta. Vậy hắn chính là người thu hút Đan Kiếp của luyện đan sư cấp 9???

Nhưng mà, đây……không thể nào!

Một người Luân Hải cảnh tầng 4, kể cả có thiên phú luyện đan cao tới đâu, cũng không có khả năng lên được luyện đan sư cấp 9.

Luyện đan sư mặc dù không tới mức liều mạng để tu luyện, nhưng cũng có những yêu cầu nhất định. Luyện đan sư cấp 7 ít nhất tu vi cũng phải là Toàn Đan cảnh. Luyện đan sư cấp 8 tu vi sẽ là Toàn Đan cảnh viên mãn. Còn luyện đan sư cấp 9 phải là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.

Cũng chính bởi vì những yêu cầu này, cho nên tất cả luyện đan sư trong công hội chỉ có Mặc lão và Mã lão mới đủ tư cách đột phá luyện đan sư cấp 9.

Vậy mà người thanh niên trước mặt này tu vi mới chỉ Luân Hải cảnh tầng 4 đã là luyện đan sư cấp 9. Đây đúng là trêu tức cuộc đời.

Đột nhiên lông mày người thanh niên này cau lại, một vầng hào quang từ người hắn bắn ra tứ phía. Trong vòng vạn dặm có tiếng nhạc réo rắt vang lên. m thanh huyền ảo, người bình thường không thể nghe thấy. Chỉ có những luyện đan sư đã tu luyện tới một mức nhất định mới có thể nghe được.

“Lão Mặc, ngươi có nghe thấy âm thanh kỳ quái này không? Thật sự kỳ lạ, ta cảm thấy những chỗ chưa hiểu trong tu luyện mấy ngày nay, tự nhiên thông suốt.” Lão Mã kinh ngạc.

Nhưng lão Mặc lại không trả lời. Hình như đang chăm chú nhìn người thiếu niên kia, lòng lại càng thêm kinh động. Ông ấy chắc chắn người thiếu niên này……đã đột phá được luyện đan sư cấp 9 rồi!

Lão Mặc vội vã lấy lại tinh thần, nhưng cũng không đáp lại vấn đề của lão Mã, bây giờ ông ta đang tiến gần tới tu vi bán bộ Hoá Đỉnh cho nên hiểu hiện tượng này.

“Tất cả luyện đan sư đều nghe thấy tiếng nhạc, lập tức đả toạ chú tâm lắng nghe, lòng không được mang tạp niệm. Thứ các ngươi đang được nghe chính là đan đạo huyền âm, là một cơ duyên trời ban. Có thể giác ngộ được bao nhiêu chính là do bản thân các ngươi.”

Lão Mặc truyền âm tới tất cả luyện đan sư ở tổng công hội và bên ngoài công hội.

“Thảo nào ta cảm thấy những thắc mắc trong lòng đều sáng tỏ.”

“ta, ta hình như đột phá được luyện đan sư cấp 6!”

“Ta cũng vậy, ta cảm thấy hôm nay có tiến bộ.”

“??? Các ngươi nói gì, tại sao ta không nghe thấy gì.”

“Thần linh!! Không nói nữa, ta phải chú tâm giác ngộ.”

“Ta cũng vậy, phải nắm bắt cơ hội.”

Các luyện đan sư vừa vui vừa mừng, những người nào nghe được huyền âm đều lập tứ đả toạ tại chỗ, chú tâm giác ngộ.

Ngoài cửa phòng luyện đan lão Mã đã choáng váng hết cả người rồi. Hoá ra đây là đan đạo huyền âm.

Chỉ có những luyện đan sư thiên phú cao, ngộ tính tốt. Vào lúc có người đột phá cấp 9 mới có thể gặp được cơ duyên này. Không những giúp bản thân tăng tiến, mà còn giúp những luyện đan sư xung quanh có được cơ hội.

Đây, đây đúng là sự tồn tại của kỳ tích, vậy mà hôm nay đã thành hiện thực.

“Bốp.”

Lão Mã bị vỗ một cái vào đầu.

Lão Mặc thu tay lại tức giận: “Có muốn đột phá cấp 9 không!!”

Không đợi lão Mã trả lời lão Mặc đã bắt đầu xếp bằng chú tâm giác ngộ. Nhìn thấy vậy lão Mã mới phản ứng lại. Đúng vậy đây đâu phải lúc ngạc nhiên. Nhất định phải nắm bắt cơ duyên tốt này.

……

Lúc tất cả luyện đan sư ở trong công hội đang chìm đắm vào việc giác ngộ. Thì đương sự là Lâm Tiêu đây vẫn còn đang chìm trong mơ hồ.

Vào lúc Đan Kiếp đánh xuống, chả biết dây thần kinh nào của hắn bị chập. Trực tiếp đưa tay ra chắn cho lò luyện đan, lấy cứng đối cứng đón nhận một đạo Đan Kiếp. Sau đó hắn cảm nhận được một sức mạnh thần bí nào đó chạy khắp cơ thể hắn.

Máu huyết, gân cốt, kinh mạch thậm chí cả linh căn cũng nhất thời tăng vượt bậc. Càng thần kỳ hơn bên tai luôn nghe thấy tiếng nhạc, điều này làm cho ngộ tính của hắn đối với đan đạo tăng lên không ngừng.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Đương nhiên đây đều là những mặt tốt, còn mặt xấu đó chính là tay phải của hắn liệt rồi. Nhìn thấy bàn tay đen xì thì thấy đáng sợ, nhưng thực chất bên trong đang bắt đầu hồi phục nhanh chóng. Có thể nói là chỉ bị thương nhẹ ngoài da.

Chỉ là không thể cử động nên Lâm Tiêu có chút phiền muộn. Chả biết bao giờ mới cử động được lại. Tuy nhiên đây cũng chưa phải chuyện xấu nhất.

Chuyện xấu nhất đó chính là…..ngộ tính của hắn về cảnh ý lại tăng lên rồi.

Ý cảnh đan đạo, bậc 1,5.

Sử dụng ý cảnh đan đạo vào việc luyện đan đương nhiên sẽ mang đến hiệu quả tốt hơn, đan luyện ra cũng cao cấp hơn. Nhưng mà…..đây là loại ý cảnh thứ 5 hắn giác ngộ được rồi.

Có phải là ép người ta đến chết không hả.

Hoá Đỉnh cảnh của hắn ở đâu!!

May mà đối với ý cảnh đan đạo chỉ cần không ngừng luyện đan, luyện ra những loại đan có phẩm chất cao, vậy thì ý cảnh cũng sẽ tăng lên.

Cũng coi là trong chuyện xấu có chuyện tốt.

Sau mười phút, Lâm Tiêu mới từ từ mở mắt ra. Trong đôi mắt hắn ánh lên vẻ rạng rỡ, hắn không chút do dự mở lò luyện đan bằng tay trái.

Mùi đan dược lập tức tỏa ra, tử quang cũng bắn ra tứ phía. Đan Kiếp cũng bị tử quang quét sạch.

Khoé mắt Lâm Tiêu cong cong, đưa tay lấy ba viên đan Huyền Minh ra. Trong đó có hai viên đạt Khí Đan Vụ cấp 2. Còn một viên đạt Khí Đan Vụ cấp 3.

Chuyện hôm nay đúng là không dễ dàng gì. Luyện được ra ba viên này làm hắn hao phí một đạo kiếm khí Hoá Đỉnh cảnh, năm đạo kiếm khí Toàn Đan cảnh.

Trước mắt hắn chỉ còn lại một đạo kiếm khí Hoá Đỉnh cảnh và ba đạo kiếm khí Toàn Đan cảnh.

Cũng được, gọi là đủ dùng.

Đợi lúc thức hải của hắn luyện hóa xong thanh kiếm đen kia, vậy mấy đạo kiếm khí này cũng không tới mức cần thiết quá.

Lúc Lâm Tiêu mở mắt ra cũng là lúc đan đạo huyền âm biến mất. Hội trưởng Mặc và phó hội Mã cũng từ từ tỉnh lại.

Hai người cùng đưa mắt qua nhìn, vội vã đứng dậy đi qua cung kính cúi người.

“Cảm ơn tiền bối đã chỉ điểm cho các luyện đan sư trong công hội, đại ân này mãi mãi không quên.” Hai người chân thành nói.

Mặc dù người trước mặt rất trẻ tuổi, nhưng việc này cũng chả ảnh hưởng tới địa vị của hắn trong lòng bọn họ.

Lúc nãy được gặp cơ duyên nghe đan đạo huyền âm, lão Mã cảm thấy đan đạo của mình như được khai sáng.

Còn lão Mặc nhìn người thanh niên này bằng một ánh mắt cảm kích và cả cung kính. Bởi vì nút thắt trong con đường tu luyện lên luyện đan sư cấp 9 của ông đã được phá giải rồi. Đây là chuyện ông không dám nghĩ tới.

Vị tiền bối trẻ tuổi trước mặt đây có sức ảnh hưởng cực lớn đối với ông ấy, với những luyện đan sư trong công hội, hay ở Đông Vực. Bọn họ nợ hắn một ân tình to lớn.

Lâm Tiêu nhíu mày nhìn hai lão giả trước mặt: “Các ngài là ai?”

“Tiền bối, ta là hội trưởng Mặc Trần của công hội luyện đan sư, còn đây là phó hội trưởng Mã Quyền. Tiền bối, lần này may mà có ngài, ta…….”

Lão Mặc mới giới thiệu được hai câu đã bị Lâm Tiêu chặn lời.

“Đợi chút, hai vị có thể nói cho ta biết, lần này ta luyện đan hết bao lâu rồi?” Lâm Tiêu vội vã hỏi.

“Thưa tiền bối, đã qua hơn một tiếng rồi.” Lão Mặc nói.

“Nguy rồi, không nói nữa, ta có việc phải đi trước đây.”

Lâm Tiêu cất mấy viên đan vào bình ngọc trong nhẫn trữ vật, sau đó vội vã quay đi.

“Tiền bối, ngài đi đâu?” Lão Mặc vội hỏi.

“Hội đấu giá!” Lâm Tiêu cũng trả quay đầu lại.

“Đi! Lão Mã, chúng ta đi tới đó.”

“Ờ ờ, cũng đang nghĩ vậy.”

Hai người cũng thi triển công pháp đuổi theo. Người thiếu niên này hình như đang bị thương, bọn họ không thể để hắn xảy ra chuyện gì.

Chỉ là họ rất tò mò không biết người này vội tới hội đấu giá là vì việc gấp gì?
Chương 80: Kiếm Ma tông sắp bị san phẳng rồi?

Lâm Tiêu lao nhanh đến trường đấu giá Thiên Nguyên.

Nhân viên ngoài cửa vẫn là người trước đó, hắn lập tức nhận ra vị khách đưa đan dược cực phẩm ra đấu giá.

"Quý khách thân mến, cuối cùng ngài cũng tới rồi, sắp tới vòng đấu giá cuối cùng rồi, hai vật của ngài có lẽ là vật cuối cùng xuất hiện trên sàn đấu giá."Trên mặt nhân viên nở nụ cười nói.

"Được." Lâm Tiêu gật đầu, chuẩn bị đi vào.

Lúc này, phía sau hắn xuất hiện hai bóng người. Lâm Tiêu không cảm thấy ngạc nhiên, hắn đã sớm nhận ra rồi.

Đó là hội trưởng và hội phó của công hội luyện đan.

Hai người này có thái độ rất kỳ quái đối với hắn, chẳng những không có ý định thù địch, ngược lại tràn ngập cảm kích.

Có chuyện gì vậy?

Chỉ là hắn luyện đan thu hút đan kiếp thôi mà, cũng không giúp chuyện gì khác.

"Xin hai vị xuất trình giấy tờ chứng minh thân phận... Hả? Hội trưởng Mặc đại nhân? Hội phó Mã đại nhân, sao hai vị đại nhân lại ở đây? Mời vào mời vào." Thái độ của nhân viên nhanh chóng thay đổi.

Khi đối mặt với Lâm Tiêu, hắn đã rất khách khí. Khi đối mặt với hai người này thì giống như nhìn thấy cha ruột của mình vậy.

“Không cần đâu, chúng ta đi cùng vị tiền bối này, ngươi không cần lo lắng cho chúng ta.” Hội trưởng Mặc phất phất tay với người này và nói.

"A?! Ồ, ồ ồ." Nhân viên lùi lại với vẻ mặt đầy bất ngờ và ngạc nhiên.

Cho đến khi ba người họ bước vào hội trường đấu giá, hắn vẫn còn có chút bối rối.

Tiền bối ư? !

Hội trưởng Mặc thực sự gọi thiếu niên đó là tiền bối? Chẳng lẽ hắn nghe lầm? Hay là ảo giác?

Làm sao một thiếu niên có tu vi bình thường lại có thể là tiền bối của hội trưởng Mặc chứ?

Ở phía khác, Lâm Tiêu và hai kẻ bám đít đi đến một phòng dành cho khách quý.

Cửa đóng lại.

Từ các cửa sổ đặc biệt trong phòng này có thể nhìn thấy nhất cử nhất động trong đại sảnh của cuộc đấu giá.

Lúc này, người trong trường đấu giá đang chuẩn bị bán đấu giá vật phẩm cuối cùng.

Thấy vậy, Lâm Tiêu thầm nghĩ, vẫn chưa muộn, bây giờ hắn chỉ cần đợi kiếm quyết 10 tỷ xuất hiện.

Hắn xoay người, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm hai kẻ đi theo mình rồi hỏi: "Hai vị, các người cứ đi theo ta mãi, có chuyện gì sao?"

"Tiền bối yên tâm, hai chúng ta chỉ lo lắng cho an nguy của tiền bối cho nên mới đi theo thôi." Hội trưởng Mặc liếc nhìn tay phải không thể động đậy của Lâm Tiêu, nghiêm túc nói.

"Đừng gọi ta là tiền bối, ta tên là Lâm Tiêu, gọi ta bằng tên là được rồi. Ta muốn hỏi một chút, trong công hội luyện đan ngoại trừ ta luyện đan dẫn ra đan kiếp thì còn xảy ra chuyện gì không?" Lâm Tiêu hỏi.

Hắn đoán chắc ở đoạn giữa đã có chuyện gì đó xảy ra.

Nếu không, hai nhân vật đại lão bán bộ Hoá Đỉnh này không thể đối xử với hắn bằng thái độ tôn trọng như vậy.

"Hả?! Tiền bối không biết sao???"Cả hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều sửng sốt.

Cuối cùng, dưới sự giải thích của hội trưởng Mặc, Lâm Tiêu mới hiểu ra.

Đan Đạo Huyền m! Hóa ra bản thân đã ảnh hưởng đến nhiều người như vậy. Đây là điều mà hắn không ngờ tới.

"Tiền bối, ta có một vấn đề rất muốn hỏi, xin tiền bối nói cho chúng ta biết." Sau khi hai hội trưởng hội phó nhìn nhau, hội trưởng Mặc nói.

“Ông hỏi đi.” Lâm Tiêu không từ chối.

"Tiền bối là người ở đâu?" Khi hội trưởng Mặc hỏi câu này, hai hội trưởng hội phó đều trở nên lo lắng.

Đáp án của câu hỏi này rất quan trọng đối với họ.

"Từ khi đến thế giới này ta luôn ở vương triều Đại Ngụy." Lâm Tiêu đáp.

"Phù!!!" Nỗi lòng nặng trĩu của hai người cuối cùng đã được thả lỏng.

Vương triều Đại Ngụy, tức là người đến từ Đông Vực.

Rất tốt, quá tốt rồi.

Cuối cùng Đông Vực bọn họ cũng có luyện đan sư cửu phẩm rồi.

"Vương triều Đại Ngụy là một nơi rất tốt. Lão Mạnh của hoàng thất Đại Ngụy và lão Kiều của Kiếm Ma tông đều là người rất có khả năng trở thành luyện đan sư bát phẩm." Hội trưởng Mặc nhanh chóng xu nịnh.

"Không ngờ Lâm Tiêu tiền bối lại là người của vương triều Đại Ngụy, đây thật sự là vinh hạnh đối với vương triều Đại Ngụy."

Hội phó Mã cũng nịnh hót, sau đó ông ta nghĩ đến điều gì đó, tiện miệng nói:

"Có điều, hình như gần đây tình hình của Kiếm Ma tông rất gay go."

Nghe vậy, Lâm Tiêu hơi híp mắt lại, hỏi: "Ồ ~~ hội phó Mã hội trưởng, nói xem, tình hình của Kiếm Ma tông gay go như thế nào?"

"Lâm Tiêu tiền bối không biết sao? Mới mười ngày trước, một đệ tử của Kiếm Ma Tông đã giết chết tam hoàng tử của hoàng thất Đại Ngụy, chuyện này khiến hoàng thất Đại Ngụy vô cùng tức giận, ngày hôm sau phái cường giả bán bộ Hoá Đỉnh dẫn đại binh bao vây Kiếm Ma tông."

"Nghe nói, hoàng thất Đại Ngụy đã hạ lệnh chết, nếu như không giao ra đệ tử giết hoàng tử ra, hoàng thất Đại Ngụy sẽ san bằng toàn bộ Kiếm Ma tông, sẽ không có." cuộc sống còn lại."

"Ôi! Dù đã nhiều ngày như vậy trôi qua rồi, Kiếm Ma Tông vẫn ngoan cố chống cự, cũng không biết có thể chống đỡ bao lâu. . . "

Hội phó Mã nói ra những gì mà mình biết. Ông ta không hề có cảm tình với ma giáo như Kiếm Ma tông, chỉ là tiếc cho luyện đan sư thất phẩm của Kiếm Ma tông đó.

Vù! !

Ngay sau đó, hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều cảm sởn tóc gáy, sau lưng toát mồ hôi lạnh.

Hai người bọn họ đều là cường giả bán bộ Hoá Đỉnh!

Có thể khiến cho họ có phản ứng như vậy, đó là...

Một luồng Sát Sinh Ý Cảnh khủng khiếp có thể nhìn thấy bằng mắt thường phát ra từ trên cơ thể tiền bối trước mặt và bao trùm toàn bộ phòng dành cho khách quý.

Nếu không phải phòng khách quý thiết kế trận pháp cách ly thì có lẽ toàn bộ địa điểm đấu giá đã bị kinh động rồi.

Xảy ra chuyện gì vậy! !

Vẻ mặt cả hai đều trông rất ngỡ ngàng và hoang mang.

Tiền bối, đây là ý cảnh song tu sao?

Khi ở công hội luyện đan, cả hai đều cảm nhận được sự tồn tại của Đan Chi Ý Cảnh trên người Lâm Tiêu. Dù rất mơ hồ nhưng nó thật tồn tại.

Nhưng bây giờ đối phương lại thi triển một loại lực lượng ý cảnh hoàn toàn khác.

Chỉ trong khoảng thời gian tiếp xúc ngắn ngủi như vậy, bọn họ có thể cảm giác được, ý cảnh chi lực tràn đầy sát ý cao hơn rất nhiều so với Đan Chi Ý Cảnh.

“Tiền bối, tiền bối không sao chứ?!” Hội trưởng Mặc hỏi.

Đồng tử của Lâm Tiêu hơi đỏ lên, lạnh giọng hỏi: "Kiếm Ma tông thương vong như thế nào, các người có biết không?"

"Cho đến hiện tại, thương vong không nhiều. Bởi vì vào ngày mà tam hoàng tử của hoàng thất Đại Ngụy bị giết chết, Kiếm Ma Tông đã phong bế môn phái và kích hoạt hộ tông đại trận." Hội phó Mã nói.

“Ừ!” Lâm Tiêu gật đầu đáp ứng.

Rốt cuộc, đây là tin tốt giữa những tin xấu.

Hắn không ngờ hoàng thất Đại Ngụy lại ra tay quyết đoán như vậy.

Võ công, công pháp của Lâm Tiêu đều bắt nguồn từ Kiếm Ma tông, nói hắn là đệ tử Kiếm Ma tông cũng không gì sai.

Diệt Kiếm Ma tông của hắn ư? Vậy thì phải hỏi hắn có đồng ý hay không!

"Tiền bối, ngài có giao tình với Kiếm Ma tông sao?" Hội trưởng Mặc nhìn phản ứng của Lâm Tiêu và hỏi.

Nếu giao tình sâu sắc, công hội luyện đan của họ có thể gây áp lực lên hoàng thất Đại Ngụy.

Ở Đông Vực, rất ít thế lực không dám nể mặt công hội luyện đan.

"Giao tình? Ta chính là người giết Tam hoàng tử của vương thất Đại Ngụy đó!" Lâm Tiêu lập tức nhận.

Chuyện này không có gì phải che giấu cả.

“Cái gì!?” Hai người đó như chết lặng.

Ngay cả khi họ đã nghĩ về vô số đáp án thì họ cũng chưa bao giờ nghĩ đến điều này.

"Chuyện này. . . Chuyện này, tiền bối, vậy bây giờ ta sẽ phái người đi thông báo cho hoàng thất Đại Ngụy một tiếng, để bọn họ rút quân." Hội trưởng Mặc không chút do dự, ra quyết định.

"Không cần! Sau khi cuộc đấu giá này kết thúc, ta sẽ tự đi giải quyết!" Ánh mắt Lâm Khiếu uy nghiêm đến đáng sợ nói.

(Cảnh giới: Luyện Khí cảnh - Tụ linh cảnh - Luân Hải cảnh - Toàn Đan cảnh)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK