"Gã là đại thiếu gia nhà họ Hoàng Bộ, một trong ba dòng họ lớn nhất quận Giang Bắc. Hôm đó gã coi trọng cô gái kia nên mới xuống tay, kẻ đầu tiên lăng nhục cô ta cũng là gã, chuyện này không có quan hệ gì với tôi hết!"
Hồng Phi đau đớn nói.
"Hoàng Bộ Kỳ!!!"
Ánh mắt Diệp Phàm chớp lóe sát ý.
"Làm ơn tha cho tôi, van cầu ngài!"
Hồng Phi yếu ớt cầu xin Diệp Phàm tha thứ.
"Hoàng Bộ Kỳ tội đáng muôn chết, cậu cũng đáng chết!"
Diệp Phàm lạnh lùng Hồng Phi.
Kiếm trong tay hắn không ngừng vung vẩy,
Phụt phụt phụt! ! !
Từng tia máu tươi bắn tung tóe, thịt trên người Hồng Phi bị cắt xuống từng lát một.
Cuối cùng, vị đại thiếu gia của Thanh Môn được Diệp Phàm cho hưởng thụ cực hình lăng trì, toàn bộ cơ thể bị còn lại một bộ khung xương!
Lúc này, Mộ Bạch và Đồ Phu xuất hiện ở đây, thấy cảnh này, cả hai đều kinh ngạc!
"Thiếu quân chủ, đây là vị đại thiếu gia của Thanh Môn?"
Mộ Bạch quan sát bộ xương.
"Ừ!"
Diệp Phàm gật đầu, nói: "Mang theo gã, tới nhà họ Hoàng Bộ!"
"Nhà họ Hoàng Bộ?"
Mộ Bạch và Đồ Phu khó hiểu.
"Hung thủ hại chết con gái của quân đoàn trưởng Mục còn một tên nữa, là đại thiếu gia nhà họ Hoàng Bộ!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Thiếu quân chủ, tôi biết cái nhà họ Hoàng Bộ này, bọn họ chính là một trong ba dòng họ lớn nhất quận Giang Bắc, truyền thừa hơn ba trăm năm, không hề thua kém mấy thế gia ở Đế Đô!"
"Thế lực của nhà họ Hoàng Bộ vô cùng khổng lồ, liên lụy rất rộng, bọn họ có quan hệ không cạn với mấy ông quan lớn, thậm chí còn qua lại thân thiết với mấy đại tông môn cổ võ ở Long Quốc."
"Nếu chúng ta động đến nhà họ Hoàng Bộ, sợ rằng sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, thậm chí là khiến chính phủ bất mãn!"
Ánh mắt Mộ Bạch khẽ lóe lên, nhìn Diệp Phàm.
"Hôm nay Hoàng Bộ Kỳ phải chết!"
"Tôi muốn gã nợ máu trả bằng máu!"
Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh như băng.
"Nếu thiếu quân chủ đã quyết định, vậy chúng tôi sẽ theo ngài đánh tới nhà họ Hoàng Bộ!"
Mộ Bạch dứt khoát nói.
Sau đó, bọn họ đi đến nhà họ Hoàng Bộ.
Trụ sở chính của Thanh Môn.
Sau khi môn chủ Thanh Môn, Hồng Thiên Sinh biết được sự cố xảy ra ở câu lạc bộ Huy Hoàng, ông ta tức giận như điên!
"Là kẻ nào, dám đụng vào con trai tao!"
"Tao muốn nó chết!"
Vè mặt Hồng Thiên Sinh đầy tức giận, cả người bùng nổ khí tức kinh khủng.
"Môn chủ, vừa rồi truyền đến tin tức, có người xâm nhập vào ngục giam Kim Lăng, giết ngục trưởng, cứu Mục Kình Thiên kia đi rồi!"
Một tên đàn em nói.
"Làm sao có thể? Ngục giam Kim Lăng có hơn vạn chiến sĩ thủ vệ, sao tên kia có thể bị người ta cứu đi được?"
"Ai làm?"
Hồng Thiên Sinh nghe xong rất sững sốt.
"Nghe nói cứu ông ta chỉ có ba người, thực lực cực kỳ đáng sợ, những chiến sĩ ngục giam đều không thể đánh lại bọn họ!"
"Môn chủ, ngài nói liệu có phải là quân Thiên Sách không, cứu Mục Kình Thiên, đồng thời giết đại thiếu gia?"
Thủ hạ mở miệng.
"Quân đoàn Thiên Sách!"
Sắc mặt Hồng Thiên Sinh cứng đờ: "Coi như là quân đoàn Thiên Sách, dám giết con trai tao, tao cũng muốn bọn chúng chết!"
"Truyền lệnh, triệu tập toàn bộ đệ tử Thanh Môn quận Giang Bắc, nhanh chóng tới Kim Lăng!"
Hồng Thiên Sinh lạnh như băng quát.
"Vâng!"
Thủ hạ gật đầu.
Tiếp đó, mệnh lệnh của Hồng Thiên Sinh vừa ra, toàn bộ mười vạn đệ tử Thanh Môn ở Giang Bắc đều tiến về Kim Lăng.
Khắp quận Giang Bắc lập tức bùng nổ!
Chương 171: Chiến ý hừng hực
Kim Lăng, ngoại ô thành phố, tại một khu biệt thự xa hoa.
Biệt thự ở đây không bán cho người ngoài, bởi vì tất cả các căn đều thuộc quyền sở hữu của nhà họ Hoàng Bộ.
Những người sống bên trong đều là thành viên của nhà họ Hoàng Bộ, có thể nói nơi này chính tộc địa của họ!
Có thể sử dụng nguyên một khu biệt thự làm nơi cư trú cho gia tộc, có thể thấy được nhà họ Hoàng Bộ cường thịnh cỡ nào!
Đến nay nhà họ Hoàng Bộ đã truyền thừa hơn ba trăm năm, số lượng thành viên dòng chính, dòng thứ, chi nhánh lên tới gần nghìn người, có thể nói là cực kỳ khổng lồ!
Bởi vậy nên mới thầu nguyên khu biệt thự.
Mà ở ngay vị trí trung tâm là một trang viên rộng lớn phong cách cổ điển, bốn phía đều được canh gác sân nghiêm, càng khiến nơi này trở nên khó lường!
Đây là nơi sinh sống của các thành viên dòng chính, bao gồm cả gia chủ nhà họ Hoàng Bộ, các vị trưởng lão và con cháu.
Giờ phút này, trong đại sảnh trang viên, gia chủ nhà họ Hoàng Bộ, Hoàng Bộ Thánh đang ngồi trên cao, trước mặt ông ta là một tên tay sai đang báo cáo lại chuyện nhà tù Kim Lăng.
“Chỉ có ba người xâm nhập nhà tù Kim Lăng, chém giết trưởng ngục, cứu Mục Kình Thiên kia đi?”
Hoàng Bộ Thánh nghe xong không nhịn được hơi nhíu mày.
“Đúng vậy, nghe nói thực lực ba người kia rất mạnh, trong đó có một tên không chỉ chặn được đạn mà còn trấn áp không cho chiến sĩ ra tay, hẳn là một vị cường giả Nhân Cảnh trở lên!”
Thủ hạ bẩm báo.
“Báo!”
Lúc này, lại thêm một người đi đến trước mặt Hoàng Bộ Thánh.
“Lại xảy ra chuyện gì?”
Hoàng Bộ Thánh mở miệng.
“Gia chủ, vừa mới nhận được tin tức, có một đám người xâm nhập câu lạc bộ Huy Hoàng, giết hết tất cả đệ tử Thanh Môn Tử, ngay cả đại thiếu gia Thanh Môn cũng chết!”
Người này hội báo.
Phụt!
Hoàng Bộ Thánh sầm mặt, trong mắt lóe lên tia sắc bén: “Mục Kình Thiên vừa được cứu ra, Hồng Phi đã toi mạng? Chẳng lẽ là người quân đoàn Thiên Sách?”
“Cha, sao vậy?”
Lúc này, một tên công tử bột ăn chơi trác táng đi đến, khó hiểu nhìn Hoàng Bộ Thánh.
Gã là đại thiếu gia nhà họ Hoàng Bộ, Hoàng Bộ Kỳ!
“Cha con nhóc bị con cưỡng hiếp đã được người ta cứu khỏi nhà tù Kim Lăng, hơn nữa Hồng Phi cũng bị giết chết!”
Hoàng Bộ Thánh lạnh nhạt nói.
“Cái gì? Tại sao lại như vậy?”
“Ai làm?”
Hoàng Bộ Kỳ biến sắc, kinh ngạc kêu lên.
“Kẻ có năng lực này làm việc này ở Long Quốc chỉ có quân đoàn Thiên Sách!”
Hoàng Bộ Thánh nói.
“Quân đoàn Thiên Sách tới Kim Lăng? Cha, có khi nào bọn họ có sẽ ra tay với con không?”
Thoáng chốc, sắc mặt Hoàng Bộ Kỳ vô cùng khó coi, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.
“Sợ cái gì?”
“Con là đại thiếu gia nhà họ Hoàng Bộ, ai dám động vào con?”
“Hiện tại cũng không phải là mười mấy năm trước, quân đoàn Thiên Sách chỉ đang kéo dài hơi tàn mà thôi, sau đại bỉ quân đoàn lần này sẽ không còn quân đoàn Thiên Sách nữa.”
“Nếu bọn họ biết điều thì tốt, còn không, ông đây không ngại để cho chúng nhìn rõ sự thật, xem bản thân còn bao nhiêu phân lượng!”
Hoàng Bộ Thánh khinh thường quát, trên người tỏa ra khí thế miệt thị chúng sinh, không giận tự uy!
“Cha nói rất đúng, con chính là đại thiếu gia của nhà họ Hoàng Bộ, ai dám đụng vào con?”
Hoàng Bộ Kỳ bị lời nói đanh thép của cha dọa bay nỗi sợ trong lòng, quay lại dáng vẻ lại ăn chơi trác táng không ai bì nổi.
“Gia chủ, không tốt, rất nhiều người đang xâm nhập vào khu biệt thự!”
Lúc này, thống lĩnh hộ vệ vội vã chạy vào, báo cáo với Hoàng Bộ Thánh.
Phụt!
Nghe được lời này, Hoàng Bộ Thánh lạnh lùng nói: “Xem ra hôm nay quân đoàn Thiên Sách điếc không súng, đã thế, ông đây liền thành toàn cho bọn chúng!”
“Truyền lệnh xuống, triệu tập quân hộ vệ, diệt hết bọn họ cho tôi, không chừa một tên!"
Hoàng Bộ Thánh quát.
“Vâng!”
Thống lĩnh hộ vệ gật đầu.
Giờ phút này, trong khu biệt thự nhà họ Hoàng Bộ, Diệp Phàm dẫn đội quân Thiên Sách giết thẳng vào.
Hộ vệ nhà họ Hoàng Bộ chết như ngả rạ!
Rầm rập!!!
Đúng lúc này, từng đợt tiếng bước chân nặng nề truyền ra từ sâu bên trong khu biệt thự.
Một đám người cầm lưỡi dao sắc bén vọt ra, ước chừng hơn vạn người, nhanh chóng vây quanh Diệp Phàm!
Đây là quân hộ viên chuyên dụng do nhà họ Hoàng Bộ bồi dưỡng ra, chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn, đồng thời bộc lộ thực lực của nhà họ Hoàng Bộ.
Rất lâu trước kia, nhà họ Hoàng Bộ đã hao phí phần lớn tài lực bồi dưỡng đội quân hộ vệ này, chuyên môn dùng để bảo vệ cho nhà họ Hoàng Bộ!
Sức sức chiến đấu của bọn họ không hề kém hơn bất cứ quân đoàn chính quy nào!
Vì bảo vệ gia tộc mà bồi dưỡng một đội quân hộ vệ hơn vạn người, có thể thấy được nhà họ Hoàng Bộ giàu sang cỡ nào!
“Gia chủ có lệnh, giết sạch không chừa một ạ!”
Vị thống lĩnh hộ vệ kia quát lớn.
Ngay lập tức, quân hộ vệ ầm ầm công kích về phía đám Diệp Phàm.
Diệp Phàm xông thẳng lên, tay cầm đoản kiếm màu đen, trông dáng vẻ hệt như sát thần đến từ địa ngục, điên cuồng tàn sát quân hộ vệ của nhà họ Hoàng Bộ!
Mộ Bạch, Đồ Phu và người quân đoàn Thiên Sách theo sát ngay sau đó.
Dù phải đối mặt với hơn vạn quân hộ vệ đã được huấn luyện khắt khe, bọn họ vẫn không hề sợ hãi, ngược lại còn bị kích phát ý chí chiến đấu hừng hực.