Lão giả này khẽ vuốt râu, phân tích nói.
Diệp Phàm nghe vậy, mỉm cười, không tỏ ý kiến!
“Hình như công tử không tán thành ý kiến của tôi?”
Lão giả nhìn về phía Diệp Phàm.
“Ai thắng ai thua, rất nhanh sẽ biết!”
Diệp Phàm nói.
“Nhanh nhìn, đó là gì?”
“Hình như là một người!”
Đột nhiên có người chỉ về phía mặt hồ, hô lên.
Ở phía mặt hồ, một người đạp chân trên mặt hồ đi đến!
Cảnh tượng này làm mọi người cực kỳ chấn động, giống như đang xem phim võ hiệp!
“Trần đại sư!”
“Là Trần đại sư!”
Lúc bóng người này đến gần, rất nhiều người hét lên.
Người này mặc một bộ áo dài màu trắng, ngũ quan rõ ràng, tản ra uy áp vô hình!
Ông ta chính là Trần đại sư, người đứng đầu Giang Bắc!
“Trần đại sư này quá lợi hại, vậy mà có thể đứng trên mặt nước!”
Tư Thiên Thiên ngạc nhiên nói.
“Sợ rằng tu vi của Trần đại sư đã đạt đến cảnh giới cực cao!”
Lão giả vuốt râu, cảm thán.
“Người họ Diệp kia đâu?”
Trần đại sư đứng trên mặt hồ, lạnh nhạt nói.
Mọi người nhìn nhau, muốn nhìn xem Diệp thiếu kia có đến hay không.
“Lòng muốn chết của ông rất mạnh!”
Diệp Phàm chậm rãi đi đến mặt hồ, lạnh lùng nói.
“Cậu ta?”
Vị lão giả và cháu gái Tư Thiên Thiên đều rất sửng sốt khi nhìn thấy Diệp Phàm bước ra.
Những người còn lại đều nhìn về phía Diệp Phàm.
“Cậu chính là Diệp thiếu kia?”
Trần đại sư nhìn chằm chằm Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói, cũng dẫm lên hồ nước như đi trên đất bằng.
Cảnh tượng này làm tất cả mọi người kinh ngạc!
“Người này còn trẻ, thực lực lại mạnh như vậy!”
Không ít người sôi nổi bàn tán.
“Cậu ta chính là Diệp thiếu kia?”
Tư Thiên Thiên lẩm bẩm nói.
“Vậy đi tìm chết đi!”
Trần đại sư nhìn Diệp Phàm, tung ra một chưởng về phía hắn.
Ầm!!!
Hư không truyền đến một tiếng nổ mạnh, toàn bộ không khí đều bị nứt vỡ!
Rắc!
Đối mặt với một chưởng này của đối phương, Diệp Phàm lại tung ra một chưởng, hai chưởng va chạm với nhau.
Ngay lập tức, bàn tay của Trần đại sư bị Diệp Phàm đánh dập nát.
“Mày…”
Trần đại sư nhìn chằm chằm Diệp Phàm, vô cùng khiếp sợ.
Ngay cả cao thủ Địa cảnh cũng không cản được một chưởng này của ông ta, nhưng Diệp Phàm không chỉ chặn được, còn đánh nát bàn tay của ông ta.
Thực lực này vượt xa tưởng tượng của ông ta!
“Người đứng đầu Giang Bắc? Chỉ có chút bản lĩnh này?”
“Ông làm tôi rất thất vọng!”
Diệp Phàm nói.
Trần đại sư nghe thấy những lời này thì cực kỳ tức giận, gầm lên, bộc phát ra toàn bộ sức mạnh, hội tụ vào tay trái, đánh thẳng về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm bước lên, trực tiếp đánh nát tay trái của Trần đại sư, một tay khác bóp cổ Trần đại sư.
Lúc này, Trần đại sư đứng đầu Giang Bắc ngã xuống trong tay Diệp Phàm.
Tất cả những người có mặt ở ven hồ đều kinh ngạc đến ngây người!
Không khí yên tĩnh, lặng ngắt như tờ!
Ầm ầm ầm.
Đúng lúc này.
Bên kia hồ nước truyền đến tiếng nổ lớn.
Mấy bóng người vọt ra từ trong hồ, lao về phía Diệp Phàm.