Nhạc Lăng Không sắp xếp cho Ninh Dạ một căn phòng kém cỏi nhất. Không có sân, thậm chí chỉ là nhà lợp cỏ tranh. Ninh Dạ hoàn toàn không để ý tới chuyện này, ngược lại còn rất hài lòng. Y kéo ghế dựa, cứ thế thản nhiên thưởng thức Nguyên Cực Thần Quang không tay. Dương Nhạc không thể nhịn nổi: “Tuần tra viên, tên Nhạc Lăng Không này thật quá đáng, hắn dám làm vậy với ngài rõ ràng là cố tình sỉ nhục ngài.” “Ừ, ta biết.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Chuyện tốt.” “Chuyện tốt?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.