Trên giường túy hương, Quy Linh Nương nhìn đệ tử nhà mình. Đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Hèn gì sư phụ coi trọng ngươi như vậy, thằng nhóc được lắm, quả nhiên có dũng khí. Nói vậy là ngươi đã quyết định rồi?” Ninh Dạ gật đầu: “Đối thủ là đá kê chân tốt nhất.” “Tốt lắm.” Quy Linh Nương gật đầu: “Nếu ngươi không sợ chết...” Nữ Đế giơ tay, một luồng phù chỉ đã bay vào tay Ninh Dạ. Ninh Dạ xem thử, lông mày nhếch lên: “Cực Quang đảo?” “Đúng vậy.” Quy Linh Nương nói: “Một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.