Thấy Thủy Tinh Tử bó tay chịu trói như vậy, không hiểu sao trong lòng Vũ Hoán Trần lại có cảm giác mất mát. Cứ thế từ bỏ? Không tự nổ? Không có tuyên bố hùng hồn trước khi ra đi? Cứ thế nhẹ nhàng tiếp nhận tất cả? Vũ Hoán Trần như nhìn thấy người yêu cũ của mình lúc ban sơ, thời khắc đó một chút tươi đẹp lại nổi lên trong lòng. Vũ Hoán Trần lập tức lắc đầu xua tan suy nghĩ phức tạp đó, ý chí kiên định nhưng lại càng phiền não, tức giận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.